Hôn nhân - Hai mặt của một vấn đề ! Bạn nghĩ sao ?

  • Thread starter KHANHDOAN
  • Ngày gửi
Đây là tác phẩm của nghệ sỹ nhiếp ảnh Nguyễn Thái Phiên có tựa đề : Hôn Nhân.

Hôn nhân thì thường có hai mặt, ai cũng đều biết đúng không ạh ? Vậy theo các bạn, khi nhìn vào tấm hình này, cảm tưởng của các bạn là gì ? Tấm hình này thể hiện mặt nào của hôn nhân ?

Các bạn cho ý kiến thử nhé :bigok:
attachment.php
 

Đính kèm

  • hon nhan 10x15x300dpi.jpg
    hon nhan 10x15x300dpi.jpg
    29.7 KB · Lượt xem: 179
Khóa học Quản trị dòng tiền
TAT

TAT

Thành viên Tình Nguyện
6/8/05
1,014
12
0
46
Làng Cà
Phải nói thế nào nhỉ?
Cái muốn mở thì không mở được, cái có thể mở được thì chưa chắc đã muốn mở.
Cái mở được thì cột lại được, cái không mở được thì không cột lại được.
 
Sửa lần cuối:
O

orchidvn

Guest
11/9/04
108
0
0
Middle of nowhere
Chắc nhiều người cũng đã nghe bài "Hotel California" của ban nhạc The Eagles rồi, trong đó có triết lý về hôn nhân cũng hay lắm..."you can check out anytime you like, but you can never leave".
Biết vậy mà nhiều người vẫn muốn check in là sao nhỉ???
 
Sửa lần cuối:
ziczac

ziczac

********
25/2/05
252
30
28
45
...
Letter For KD

Em yêu!

Anh biết, đứng trước ngưỡng cửa của niềm hạnh phúc với Em cũng giống nhưng đứng trước bất kỳ cánh cửa nào, dẫu cho đó có là ngôi nhà hạnh phúc mà ngày ngày mình vẫn ra vào, vẫn sinh hoạt, vẫn chất chứa bao kỷ niệm, Em có dám chắc rằng khi cánh của ấy đang đóng thì phía sau nó là gì?

Em còn nhớ chúng mình đã cặp đôi thật đẹp, thật hạnh phúc khi yêu hay không? Anh chở Em bằng chiếc xe đạp địa hình chỉ có duy nhất 1 yên xe. Em, khi thì ngồi chung yên xe với Anh khi thì ngồi lên khung xe, đôi khi tinh nghịch ngồi đòi ngồi lên cả tay lái, chúng ta băng băng trên những con phố Sài gòn, những buổi chiều nắng nhạt, con phố mới Phan Xính Long với san sát những nhà cao tầng mới mọc dường như quá ngắn cho những tiếng cười hồn nhiên nở trên môi Em. Anh còn nhớ, Em dùng khăn giấy để thấm những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán Anh khi mình dừng xe trước quán cháo trắng (có cả hột vịt muối) nơi cuối con đường quen thuộc ấy, chỉ với 3.000 mình cùng ăn chung một tô cháo trắng và rồi thêm 3 nghìn nữa để thêm 1 trái hột vịt muối, đấy là hạnh phúc phải không Em nhỉ? Cái hạnh phúc quen thuộc ấy cứ đến từng ngày, quen thuộc dần rồi gần như hạnh phúc là chính chúng ta chứ chẳng phải hạnh phúc là một cái gì đó đã đến với chúng ta.

Em còn nhớ những đêm Sài Gòn tráng lệ chứ, cái Thành phố náo nhiệt này dường như càng sôi động hơn vào ban đêm, người ta đã từng gọi Sài gòn là "Hòn ngọc viễn đông" có lẽ cũng bởi vậy, nhưng cao ốc cao vút tầm mắt dường như lung linh huyên ảo hơn khi Thành phố khoác lên mình tấm áo choàng màu tối, những con phố cứ dài mãi những ngọn đèn, buổi tối từ trên cao nhìn xuống dưới đường, E nhìn theo hướng tay Anh chỉ để thấy những dòng ánh sáng cứ nối đuôi nhau dài bất tận, những xa lộ vươn mình ra ngoại ô nối đi các tỉnh cũng khoác cho mình một chiếc áo khác đài các và và kiêu sa dưới trời đêm Sài Gòn. Tất cả đã kết tinh nên một thế giới huyền ảo muôn màu, chúng ta bên nhau, nhắm mắt và dường như hoà mình vào thế giới huyền ảo ấy, và thấy điều diệu kỳ xảy đến khi tưởng tượng chúng mình như chàng hoàng tử đang nắm tay nàng công chúa đi vào thế giới điệu kỳ trong cổ tích.

Ngày ấy, khi mình cũng đứng trước bè bạn để cùng tuyên bố niềm hạnh phúc của chúng ta cho cả thế giới biết, Anh chắc Em đã hạnh phúc hơn ai hết, và Anh cũng đã tự hào hơn ai hết, chúng ta sắp cùng nhau tiến tới hôn nhân trong tương lai gần mà Em?. ...Và rồi Anh vẫn thắc mắc không biết E có giận không khi Anh tiết lộ với Em một bí mật ấy nhỉ ??? Anh đã rất yêu Em rất hạnh phúc mỗi khi bên Em nhưng những điếu thuốc với Anh là điều không thể thiếu, không biết???. Chẳng biết khi đã là vợ Anh rồi Em có ghét bỏ cái thói quen "kéo gỗ trong đêm" của Anh không nhỉ, ôi băn khoăn quá???. Anh sẽ đi làm, kiếm thật nhiều tiền để cái gia đình nho nhỏ của chúng ta, Ôi không!!! vậy ai sẽ chở Em bằng chiếc xe của Anh vào mỗi buổi chiều đi ăn cháo trắng hột vịt muối nữa nhỉ, rồi một chiều kia Anh tới cơ quan đón Em về con đường Sài Gòn vẫn nắng nhạt và sự hối hả của những con phố đông đúc, Anh chở Em tới quán cháo trắng hột vịt muối nhưng Em từ chối và muốn về nhà để lau cái nhà mà sáng nay dậy muộn (đo đêm trước thức khuya) chưa lau kịp, Anh chợt phát hiện ra rằng Am làm được quá ít tiền và mất đi rất nhiều những người bạn mà ngày xưa họ vẫn hay rủ Anh đi bia hơi mỗi buổi tối ko đi với E, tiền lương tháng nào cũng vậy, Em không chê ít nhưng cũng chẳng khen nhiều, lo lắng cho cái gia đình hạnh phúc ấy Em chẳng còn đi sắm những chiếc áo thời trang nữa và giờ đây sao ..."xuống cấp" quá. Một chiều kia lĩnh lương Anh về đưa cho Em cả và nói với Em rằng cuối tuần mình mời các anh chị WKT tới chơi và nhậu 1 bữa Em nhé, Em cũng chẳng cười mà chỉ nói "vâng". Cuối tuần vợ chồng Anh Hùng phi tận từ Biên Hoà mấy chục cây số lên với vợ chồng mình, cả vợ chồng Anh Thìn, Anh Đức, Nam, Ân, Anh Nhơn Chị Ngọc, Anh Thắng, Anh Tuấn béo, Chị Thắm, Chị Hương nữa chứ ... đông vui Em nhỉ, đã lâu lắm nhà mình mới vui như vậy, 6h tối nhậu nhẹt đã đời cái lão PAT béo cứ làm như nhà mình nằm chình ình ngay giữa nhà ngáy khò khò, Ông Đức, Ông Thắng thì lôi bộ cờ vua bé xíu mà mình mua cho nhóc con nhà mình ra để tỉ thí, Ân thì không biết đánh nên ngồi ngoài để thổi đ...ít, bà Thắm, bà Ngọc, Bà Hương thì túm tụm vào một chỗ để 8, Anh thấy Em lẳng lặng dọn dẹp mà chẳng nói điều gì cả, Anh phải nhờ Nam cùng Anh 1 tay giúp Em được việc gì đó chứ, trời ơi, cái lão Nhơn mới kỳ nữa, uống kém mà sao cứ cố thế không biết cho 1 bãi ngay giữa nhà báo hại Anh và Nam phải 1 tay làm 1 tay bịt mũi. Mọi người nổi hứng rủ nhau ra Nice-VTS để hát karaoke vui quá nhưng Em thì cáo lỗi phải ở nhà trông nhóc con và dọn dẹp nốt, bảo Anh cứ đi vui cùng mọi người. Cái lần ấy vui quá Em nhỉ?????

Mẹ Anh ốm nặng, Bọn mình phải về với mẹ chứ, Em là dâu trưởng cơ mà, hai vợ chồng tay xách nách mang về tới nhà thì thấy mọi người ở đó đông đủ cả, Mẹ cũng chỉ mệt nhẹ thôi nhưng ở quê tối lửa tắt đèn đều có nhau nên Cô, Gì, Chú, Bác và cả hàng xóm đến chơi đông quá, căn nhà có vẻ nhộn nhịp hơn ngày thường, Em ít có điều kiện về nên mình phải cùng đi để chào mọi người trong gia đình trong xóm cho người ta biết chứ, Anh cũng tự hào lắm chứ, khi có cô vợ trẻ đẹp từ thành phố về và đi giới thiệu cùng hàng xóm, ai cũng khen Em đẹp và giỏi dang vẫn đi làm mà vẫn lo cho chồng cho con chu đáo, nhưng sao Anh vẫn thấy Em ít cười tươi thế. Mọi người nói lâu lâu vợ chồng mình mới về nên làm cơm cho Mẹ vui và Em lại vào bếp còn Anh thì ngồi uống trà tiếp chuyện các cụ. Anh còn nhớ, hôm ấy trước khi đi Anh có nói Em chuẩn bị chút ít tiền về để ở nhà cho Mẹ thích gì thì các Em nó sẽ đi sắm cho Mẹ, Em cũng chỉ vâng mà không nói thêm gì cả.

Anh chẳng thể hiểu nổi vì sao Em cứ luẩn quẩn trong sự im lặng và với chỉ một chữ "vâng" không giải thích thêm, phải chi Anh mắng mỏ Em để Em chỉ biết vâng mà không dám nói nửa lời, phải chi Anh bắt Em ở nhà chỉ làm nội trợ không thôi để chăm sóc gia đình tốt hơn chắc Em sẽ nói với Anh vì sao Em không nói....
...
Anh đâu có khoá cửa nhốt trái tim Em trong cuộc đời Anh???

(trích lá thư gửi vợ yêu KhanhDoan năm 2015)
 
TAT

TAT

Thành viên Tình Nguyện
6/8/05
1,014
12
0
46
Làng Cà
Hôm nào đẹp trời mượn ông ZZ viết hộ 1 lá thư xin bỏ vợ nhé!
 
ziczac

ziczac

********
25/2/05
252
30
28
45
...
tranchan79 nói:
Hôm nào đẹp trời mượn ông ZZ viết hộ 1 lá thư xin bỏ vợ nhé!

Bỏ vợ thì làm đơn xin ai? hay lấy thằng cha thợ khoá làm vợ. Thôi, cứ xin chính mình trước đi đã. (lại muốn bỏ vợ để cưa cẩm Tú Anh rồi)...
 
babyan

babyan

Guest
2/3/06
263
0
0
nguoi lon
Hôm nào phải mang sách vở sang hoc tập chị KD thui, anh ZZ làm thế nào mà chị "ngậm bồ hòn giỏi thía".
Đúng là phụ nữ VN chị nhỉ, rõ.....
 
ziczac

ziczac

********
25/2/05
252
30
28
45
...
babyan nói:
anh ZZ làm thế nào mà chị "ngậm bồ hòn giỏi thía"

Đề nghị bạn nghiên cứu lại khúc này.

ziczac nói:
...
Anh chẳng thể hiểu nổi vì sao Em cứ luẩn quẩn trong sự im lặng và với chỉ một chữ "vâng" không giải thích thêm, phải chi Anh mắng mỏ Em để Em chỉ biết vâng mà không dám nói nửa lời, phải chi Anh bắt Em ở nhà chỉ làm nội trợ không thôi để chăm sóc gia đình tốt hơn chắc Em sẽ nói với Anh vì sao Em không nói....
...
Anh đâu có khoá cửa nhốt trái tim Em trong cuộc đời Anh???

(trích lá thư gửi vợ yêu KhanhDoan năm 2015)

@KD: đấy E thấy không chỉ một chút tình ta thôi mà đã bao người muốn học, muốn trao đổi kinh nghiệm. Học cả sự im lặng của E và cách 8 của A.
 
ziczac

ziczac

********
25/2/05
252
30
28
45
...
Bước qua ngưỡng cửa hôn nhân

TTO nói:
Bước lên xe hoa, bạn đã bước qua ranh giới của tình yêu lãng mạn và cuộc sống vợ chồng, là từ thơ chuyển sang văn xuôi.

Vẫn hai con người ấy thôi, có khác nhau chăng, trước kia ai ở nhà người ấy, chỉ gặp nhau vào những lúc hẹn hò, còn bây giờ là 24/24, là cuộc sống thường ngày với bao nhiêu lo toan vặt vãnh.

Rất nhiều cuốn tiểu thuyết và phim tâm lý xã hội kết thúc bằng hình ảnh đôi trai gái sau bao gian nan vất vả, cuối cùng dìu nhau lên xe hoa. Có người nói: các nhà văn, nhà làm phim khôn thật. Họ mô tả rất say sưa giai đoạn đôi trai gái yêu nhau, cùng vượt qua bao khó khăn trắc trở, lên thác xuống ghềnh, nhưng đến khi hai người vừa kết hôn là... hết phim!

Bởi vì nếu làm tiếp tập nữa có khi lại phải có cảnh ngoại tình, ly hôn, nếu không sẽ rất tẻ nhạt. Chẳng lẽ lại chiếu cảnh hai vợ chồng nấu cơm ăn xong, ngồi xỉa răng, uống nước, cãi nhau vặt rồi lên giường đi ngủ? Thế thì có khi khán giả cũng ngáp mấy cái rồi tắt ti-vi, đi ngủ nốt!

Nếu cô gái nào mơ tưởng kết hôn là một giấc mơ lãng mạn, cả ngày tay trong tay ngồi tâm sự với nhau thì chắc chắn chỉ độ nửa tháng sau khi về nhà chồng sẽ thất vọng.

Vì sao ư? Đơn giản vì nói lắm phải hết chuyện. Ca dao xưa cũng thừa nhận:
Ăn lắm thì hết miếng ngon
Người mà nói lắm hết khôn hoá rồ!

Nhưng không chỉ hết chuyện, mọi cảm xúc yêu đương cũng sẽ cùn nhụt đi. Các nhà tâm lý gọi đây là quy luật mài mòn cảm xúc. Đó là chưa kể, lúc yêu người ta có thể che đậy được những khiếm khuyết của mình.

Có anh chàng ngồi với người yêu suốt mấy tiếng đồng hồ, không hút một hơi thuốc lá, nhưng vừa chia tay đã vào hàng nước rít liền hai điếu. Có cô đến chỗ hẹn với người yêu bao giờ cũng đi đôi guốc cao đến 15cm nhưng khi ở chung một nhà mới biết chân cô đâu có dài đến thế. Có nàng khi yêu, đến nhà người yêu lúc nào cũng lăn vào bếp, đảm đang, thu vén. Lấy rồi mới biết nàng vừa lười, vừa bẩn.

Có thể nói, giai đoạn yêu đương người ta có thể sống giả vờ nhưng lấy nhau không thể che đậy mãi được, mà bắt buộc phải sống thật. Cho nên không ít người tỏ ra thất vọng khi chuyển từ tình yêu sang hôn nhân. Hạnh phúc vợ chồng không rồ-man-tíc như khi yêu.

Tình yêu có thể đến do một sự tình cờ nhưng hạnh phúc gia đình không thể ngẫu nhiên mà có. Nó phải được vun đắp, xây dựng một cách có ý thức, có kế hoạch trên cơ sở những cái có thực. Nó gắn bó hai con người không chỉ bằng tình yêu mà còn bởi trách nhiệm gia đình.

Ngược lại, không ít người khi còn đang yêu thì sống như vợ chồng, nhưng lấy nhau rồi lại thích mơ màng, lãng mạn. Sự nhầm lẫn đó nhiều khi rất tai hại.

Có một chàng trai gọi đến Trung tâm tư vấn với giọng phẫn nộ:

- Em không hiểu sao đang yêu nhau đến một năm nay, tự nhiên cô ấy lại bảo không yêu em nữa, muốn chia tay?
Người tư vấn hỏi:
- Yêu như thế nào? Có hay gặp nhau không?
Cậu ta trả lời thản nhiên:
- Suốt ngày! - Rồi giải thích thêm - Lên lớp ngồi cạnh nhau, về nhà ăn cùng, ngủ cùng, sáng mai lại đi học cùng, chẳng khác gì vợ chồng.

Thực ra yêu nhau kiểu ấy, chỉ hai tuần là đủ chán nhau rồi! Giữa hai kẻ yêu nhau không có gì ràng buộc khác hơn là tình cảm. Nếu để “con quái vật tình yêu” thoả mãn, no nê, làm sao nó sống lâu được. Sở dĩ tình vợ chồng có thể lâu bền là vì còn bị ràng buộc bởi nhiều thứ khác nữa. Đó là con cái, tài sản, là trách nhiệm với cha mẹ, anh em, họ hàng, làng xóm, là tờ đăng ký kết hôn...

Cho nên người ta kết hôn không phải chỉ vì tình yêu. Nếu chỉ để yêu nhau thì có thể không cần kết hôn. Gia đình là tổ ấm mà con người trở về sau những giờ nhọc nhằn, là bến cảng bình yên để con tàu neo đậu ngày mai lại ra khơi đương đầu với sóng gió. Đừng nhầm lẫn trước và sau khi kết hôn. Nó khác nhau nhiều lắm đấy!
 
Phuong Nam

Phuong Nam

Guest
14/11/05
220
1
0
Ha Noi
Em chưa có gia đình, em nhìn vào tấm hình này cũng chưa thấy gì sâu xa lắm, chỉ có thể nói được như thế này:
- Đầu tiên là hai chiếc khoá, tượng trưng cho hai tâm hồn, hai con người gắn kết với nhau. Một cái là khoá chìa, một là khoá số, cả hai đều phải cố gắng nghiêng mình để đến được với nhau, phải bỏ đi một phần nào đó của riêng để trở thành của nhau, đó là sự hoà hợp mà cuộc hôn nhân nào cũng cần cả.
- Thứ hai đó là cái nền ảnh chỗ tối chỗ sáng, đó có phải là cuộc sống không nhỉ?
- Thứ ba đó là cái chìa khoá bị bẻ cong, cái này giống như anh Chân Trần đã nói, "Cái muốn mở thì không mở được, cái có thể mở được thì chưa chắc đã muốn mở."
- Thứ tư là cái bóng của nó rất lớn, đó là ảnh hưởng của cuộc hôn nhân, cho dù có tìm ra mã để mở chiếc khoá này hay tìm đúng chìa để mở chiếc khoá kia thì cái bóng đó vẫn là dấu ấn trong cuộc đời mỗi người.
.....
Em chỉ thấy nào nói thế thôi, có khi lại thành phản cảm so với ý đồ của bức ảnh, nhưng thấy tác giả bài viết thất vọng vì không có phản ứng của các thành viên nên em ba hoa tí tẹo, mọi người đừng cười nhé, HI HI ....
 
B

Ba Tam

Guest
9/12/05
4
0
0
45
Buôn Mê Thuột
Ông Thái Phiên đem hình ảnh này ra dọa mấy cô em tre trẻ để dễ bề dụ khị xơ múi đây mà. Điều này cũng dễ hiểu thôi, vì lấy chồng rồi sức mấy mà mấy em được tự do hú hí nữa, do vậy thằng Zic-zac đang sốt ruột lắm.

Thái Phiên là một nhà nhiếp ảnh chuyên chụp ảnh khoả thân. Nghe đâu KD đang xếp hàng chờ tới lượt để "được" chui vào studio của lão. Hôm nào có kết quà không biết KD có dám post lên cho pà con chiêm ngưỡn hay không nhểy?
 
Q

Quang Thai

Guest
7/8/08
4
0
0
43
Dong Nai
Hôn nhân có 2 mặt: Hạnh phúc - thất vọng; hạnh phúc có thể mở dễ dàng, còn thất vọng không mở khéo thì càng thất vọng hơn
 
dddd

dddd

Trung cấp
Riêng mình thì mình thấy thề này..
Người ở ngoài thì muốn nhảy vô, người ở trong thì muốn chạy ra...nhưng muôn rồi ván đã đóng thuyền, khóa đã gãy làm sao mà chạy đây...
Người ta đã nói thế này
Cá cắn câu biết đâu mà gỡ
Chim vào lồng biết thủa nào ra
 
ziczac

ziczac

********
25/2/05
252
30
28
45
...
Em yêu!

Anh biết, đứng trước ngưỡng cửa của niềm hạnh phúc với Em cũng giống nhưng đứng trước bất kỳ cánh cửa nào, dẫu cho đó có là ngôi nhà hạnh phúc mà ngày ngày mình vẫn ra vào, vẫn sinh hoạt, vẫn chất chứa bao kỷ niệm, Em có dám chắc rằng khi cánh của ấy đang đóng thì phía sau nó là gì?

Em còn nhớ chúng mình đã cặp đôi thật đẹp, thật hạnh phúc khi yêu hay không? Anh chở Em bằng chiếc xe đạp địa hình chỉ có duy nhất 1 yên xe. Em, khi thì ngồi chung yên xe với Anh khi thì ngồi lên khung xe, đôi khi tinh nghịch ngồi đòi ngồi lên cả tay lái, chúng ta băng băng trên những con phố Sài gòn, những buổi chiều nắng nhạt, con phố mới Phan Xính Long với san sát những nhà cao tầng mới mọc dường như quá ngắn cho những tiếng cười hồn nhiên nở trên môi Em. Anh còn nhớ, Em dùng khăn giấy để thấm những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán Anh khi mình dừng xe trước quán cháo trắng (có cả hột vịt muối) nơi cuối con đường quen thuộc ấy, chỉ với 3.000 mình cùng ăn chung một tô cháo trắng và rồi thêm 3 nghìn nữa để thêm 1 trái hột vịt muối, đấy là hạnh phúc phải không Em nhỉ? Cái hạnh phúc quen thuộc ấy cứ đến từng ngày, quen thuộc dần rồi gần như hạnh phúc là chính chúng ta chứ chẳng phải hạnh phúc là một cái gì đó đã đến với chúng ta.

Em còn nhớ những đêm Sài Gòn tráng lệ chứ, cái Thành phố náo nhiệt này dường như càng sôi động hơn vào ban đêm, người ta đã từng gọi Sài gòn là "Hòn ngọc viễn đông" có lẽ cũng bởi vậy, nhưng cao ốc cao vút tầm mắt dường như lung linh huyên ảo hơn khi Thành phố khoác lên mình tấm áo choàng màu tối, những con phố cứ dài mãi những ngọn đèn, buổi tối từ trên cao nhìn xuống dưới đường, E nhìn theo hướng tay Anh chỉ để thấy những dòng ánh sáng cứ nối đuôi nhau dài bất tận, những xa lộ vươn mình ra ngoại ô nối đi các tỉnh cũng khoác cho mình một chiếc áo khác đài các và và kiêu sa dưới trời đêm Sài Gòn. Tất cả đã kết tinh nên một thế giới huyền ảo muôn màu, chúng ta bên nhau, nhắm mắt và dường như hoà mình vào thế giới huyền ảo ấy, và thấy điều diệu kỳ xảy đến khi tưởng tượng chúng mình như chàng hoàng tử đang nắm tay nàng công chúa đi vào thế giới điệu kỳ trong cổ tích.

Ngày ấy, khi mình cũng đứng trước bè bạn để cùng tuyên bố niềm hạnh phúc của chúng ta cho cả thế giới biết, Anh chắc Em đã hạnh phúc hơn ai hết, và Anh cũng đã tự hào hơn ai hết, chúng ta sắp cùng nhau tiến tới hôn nhân trong tương lai gần mà Em?. ...Và rồi Anh vẫn thắc mắc không biết E có giận không khi Anh tiết lộ với Em một bí mật ấy nhỉ ??? Anh đã rất yêu Em rất hạnh phúc mỗi khi bên Em nhưng những điếu thuốc với Anh là điều không thể thiếu, không biết???. Chẳng biết khi đã là vợ Anh rồi Em có ghét bỏ cái thói quen "kéo gỗ trong đêm" của Anh không nhỉ, ôi băn khoăn quá???. Anh sẽ đi làm, kiếm thật nhiều tiền để cái gia đình nho nhỏ của chúng ta, Ôi không!!! vậy ai sẽ chở Em bằng chiếc xe của Anh vào mỗi buổi chiều đi ăn cháo trắng hột vịt muối nữa nhỉ, rồi một chiều kia Anh tới cơ quan đón Em về con đường Sài Gòn vẫn nắng nhạt và sự hối hả của những con phố đông đúc, Anh chở Em tới quán cháo trắng hột vịt muối nhưng Em từ chối và muốn về nhà để lau cái nhà mà sáng nay dậy muộn (đo đêm trước thức khuya) chưa lau kịp, Anh chợt phát hiện ra rằng Am làm được quá ít tiền và mất đi rất nhiều những người bạn mà ngày xưa họ vẫn hay rủ Anh đi bia hơi mỗi buổi tối ko đi với E, tiền lương tháng nào cũng vậy, Em không chê ít nhưng cũng chẳng khen nhiều, lo lắng cho cái gia đình hạnh phúc ấy Em chẳng còn đi sắm những chiếc áo thời trang nữa và giờ đây sao ..."xuống cấp" quá. Một chiều kia lĩnh lương Anh về đưa cho Em cả và nói với Em rằng cuối tuần mình mời các anh chị WKT tới chơi và nhậu 1 bữa Em nhé, Em cũng chẳng cười mà chỉ nói "vâng". Cuối tuần vợ chồng Anh Hùng phi tận từ Biên Hoà mấy chục cây số lên với vợ chồng mình, cả vợ chồng Anh Thìn, Anh Đức, Nam, Ân, Anh Nhơn Chị Ngọc, Anh Thắng, Anh Tuấn béo, Chị Thắm, Chị Hương nữa chứ ... đông vui Em nhỉ, đã lâu lắm nhà mình mới vui như vậy, 6h tối nhậu nhẹt đã đời cái lão PAT béo cứ làm như nhà mình nằm chình ình ngay giữa nhà ngáy khò khò, Ông Đức, Ông Thắng thì lôi bộ cờ vua bé xíu mà mình mua cho nhóc con nhà mình ra để tỉ thí, Ân thì không biết đánh nên ngồi ngoài để thổi đ...ít, bà Thắm, bà Ngọc, Bà Hương thì túm tụm vào một chỗ để 8, Anh thấy Em lẳng lặng dọn dẹp mà chẳng nói điều gì cả, Anh phải nhờ Nam cùng Anh 1 tay giúp Em được việc gì đó chứ, trời ơi, cái lão Nhơn mới kỳ nữa, uống kém mà sao cứ cố thế không biết cho 1 bãi ngay giữa nhà báo hại Anh và Nam phải 1 tay làm 1 tay bịt mũi. Mọi người nổi hứng rủ nhau ra Nice-VTS để hát karaoke vui quá nhưng Em thì cáo lỗi phải ở nhà trông nhóc con và dọn dẹp nốt, bảo Anh cứ đi vui cùng mọi người. Cái lần ấy vui quá Em nhỉ?????

Mẹ Anh ốm nặng, Bọn mình phải về với mẹ chứ, Em là dâu trưởng cơ mà, hai vợ chồng tay xách nách mang về tới nhà thì thấy mọi người ở đó đông đủ cả, Mẹ cũng chỉ mệt nhẹ thôi nhưng ở quê tối lửa tắt đèn đều có nhau nên Cô, Gì, Chú, Bác và cả hàng xóm đến chơi đông quá, căn nhà có vẻ nhộn nhịp hơn ngày thường, Em ít có điều kiện về nên mình phải cùng đi để chào mọi người trong gia đình trong xóm cho người ta biết chứ, Anh cũng tự hào lắm chứ, khi có cô vợ trẻ đẹp từ thành phố về và đi giới thiệu cùng hàng xóm, ai cũng khen Em đẹp và giỏi dang vẫn đi làm mà vẫn lo cho chồng cho con chu đáo, nhưng sao Anh vẫn thấy Em ít cười tươi thế. Mọi người nói lâu lâu vợ chồng mình mới về nên làm cơm cho Mẹ vui và Em lại vào bếp còn Anh thì ngồi uống trà tiếp chuyện các cụ. Anh còn nhớ, hôm ấy trước khi đi Anh có nói Em chuẩn bị chút ít tiền về để ở nhà cho Mẹ thích gì thì các Em nó sẽ đi sắm cho Mẹ, Em cũng chỉ vâng mà không nói thêm gì cả.

Anh chẳng thể hiểu nổi vì sao Em cứ luẩn quẩn trong sự im lặng và với chỉ một chữ "vâng" không giải thích thêm, phải chi Anh mắng mỏ Em để Em chỉ biết vâng mà không dám nói nửa lời, phải chi Anh bắt Em ở nhà chỉ làm nội trợ không thôi để chăm sóc gia đình tốt hơn chắc Em sẽ nói với Anh vì sao Em không nói....
...
Anh đâu có khoá cửa nhốt trái tim Em trong cuộc đời Anh???

(trích lá thư gửi vợ yêu KhanhDoan năm 2015)

Sau 3 năm ngồi đọc lại mà ... :004:
 
ziczac

ziczac

********
25/2/05
252
30
28
45
...
Nghe đâu vợ iu của ông đi lấy người khác rồi...hehehe:047:

Thì con E còn sắp cưới nói gì cái cô Ka-Dê (KD) nào của ngày xưa ấy hả cụ. ấy thế dưng mờ vẫn ... :004:
 

Xem nhiều