Tản mạn mùa thu

  • Thread starter phamcung
  • Ngày gửi
phamcung

phamcung

Guest
30/9/05
378
13
0
Hanoi
Một hôm đi về, chợt thấy trong không trung thơm mùa hoa sữa, nhận ra đã mùa thu.
Thực ra, mùa thu về từ trước, một buổi sáng tình cờ, có cơn gió heo may lẻ loi lẫn vào những cơn gió nóng của mùa hè, tới bên hiên nhà và nói em đây.
Cái khoảng cách giao mùa này thật lạ, cứ sâu thăm thẳm, khiến cho người ta cứ cớ cảm giác là người ta đang đứng trước những bờ vực của sự thay đổi, của chia tay, người ta sợ người ta phải chia lìa với những giá trị thân thương nhất. Có lẽ tại vì cái thời tiết hơi hơi hanh hao, chơm chớm lạnh, nhất là trong những lúc hoàng hôn, tim tím, làm cho cái khoảng không ảo ảnh đó lại cứ chấp chới hiện ra trong mường tượng, và do đó, lại càng sâu thăm thẳm.
Một hôm đi về, thấy trong không trung thơm mùa hoa sữa, tự nhủ, Hà nội vẫn thế, dẫu có đầy nghẹt xe, khói, bụi, mùi hoa sữa vẫn không thay đổi, như gặp lại một người quen cũ, một cô gái đẹp, không lụa là, son phấn, với nụ cười trong veo và đơn giản. Hoa sữa Hà Nội khác với hoa sữa ở những nơi khác, khác với ở Hải Phòng, Thanh Hóa, chẳng phải là do nhận thức mà thực tế là như vậy. Các chum hoa sữa ở Hà nội treo cao lơ lửng trên những cây hoa sữa đã mọc trên phố thật lâu đời, hương tới được với người là theo gió mùa thu, cái hương ấy, cái gió ấy, nó chỉ thoảng qua người trong vài chục giây, rồi đi xa, đủ để cho người ta thấy là hoa sữa đấy, mà người ta không bắt kịp, tóm kịp. Đủ để cho người ta thấy thú vị, mà không no nê, đủ để cho người ta thấy không them khát, mà không thỏa mãn. Người ta nói về hoa sữa, mà không hỏi là thực ra hoa có thơm hay không, có đẹp hay không, hoa nở ở đâu, như thế nào. Mùi hương của hoa như là một cái duyên ngầm của hoa vậy và chính vì thế mà khi người ta không ở Hà Nội, hoặc khi người ta không ở trong mùa thu, người ta mới da diết nhớ cái mùi hoa đó, cái mùa thu đó, cái thành phố với những con người đó.
Nhưng hoa sữa cũng gợi cho người ta một cảm giác bất an, vì chỉ thoảng qua thôi, mà người ta không nắm bắt được, đôi khi làm cho người ta hốt hoảng, thực ra hoa sữa, với mùa thu có thật sự tồn tại hay không, hay chỉ chợt đến, mong manh, mỏng mảnh, rồi đi ngay, chỉ ở bên người một thoáng ngắn ngủi, một phần mấy của một phút, một phần rất nhỏ của một giờ, một ngày, một đời.
Đi về trên đường Qụan Thánh, cái phố có lẽ có mật độ hoa sữa dày đặc nhất Hà Nội, tự hỏi, mình đang ở đâu đây, vì đôi lúc, tự nhiên quên mất mình đang ở đâu nữa. Cái mùi hoa sữa liên miên làm cho người ta choáng váng, và lúc đó tự nhiên nghĩ, đây không phải là hoa sữa nữa, mà hoa sữa đích thực là ở đâu đó, ở Hàng Bài, ở Ngô Quyền, ở Quang Trung, Nguyễn Du.
Một hồi nào, cứ đi tìm hoa sữa mãi mà không thấy. Một hồi nào không đi tìm cũng thấy. Một hồi nào hương hoa đi theo mình, một hồi nào mình nói đừng theo mình nữa.
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
M

MPK

Guest
4/4/06
1
0
0
TC
Từng cánh lá xoay xoay
Gió se lạnh thu về
Cơn mưa chiều lặng lẽ
Ru tôi chìm trong nỗi buồn
Thu đã về cùng bao thương nhớ
Hàng sấu cũ rơi đầy lá vàng
Tôi đã hát cho từng con phố ấy
Tháng năm qua đi ngồi nhớ dòng sông Hồng
Ngỡ lại gặp em trong chiều Hồ Tây
Tình yêu xưa sao còn mãi vậy
Hà Nội ơi con đường quen lối cũ
Mãi vẫn là bao kỷ niệm tuổi thơ.
 
Sửa lần cuối:
S

Scorpio

Guest
30/12/04
144
0
0
45
Somewhere with U :)
Chiều, đi về trên con đường quen thuộc bấy lâu, chợt sững lại bởi ngạt ngào hương hoa sữa
Mùa thu, cái mùa gần đấy mà xa đấy. Cái mùa bàng bạc sương khói mơ hồ. Nó gợi cho ta nhớ đến những cảm giác mà ta cố tình che giấu hoặc phủ nhận. Nó làm ta nhớ quay quắt một nỗi niềm chưa xa, mà ngày thường nó bị che khuất bởi bao mối lo toan vụn vặt, nay bỗng trở lại, không mãnh liệt ồn ào, mà nhẹ nhàng thấm vào hồn ta từng chút từng chút một. Trước mùa thu, ta càng thấm thía sâu sắc nỗi cô đơn cuả một kiếp người. Mùa thu, cái se lạnh khiến cho người tìm đến với người, để khoả lấp nỗi cô đơn, cớ sao ta chỉ cảm thấy những mất mát, chia lìa….
 
S

Scorpio

Guest
30/12/04
144
0
0
45
Somewhere with U :)
Duy chỉ còn có mùa thu tồn tại, nhưng đến cái buồn se sắt, đẹp não nùng của Bắc Việt thân yêu cũng lại biệt mù tăm tích, không biết đến bao giờ mới lại được nghe thấy hơi may về với hoa vàng, không biết đến bao giờ mới lại được thấy lá ngô đồng rụng xuống giếng thu, nửa đêm thả một lá thuyền con đi mua rượu sen Tây Hồ về uống...
Mùa thu Bắc Việt xa xưa ơi, ta buồn da diết khi nghĩ đến kiếp chúng sinh hệ lụy trong biển trầm luân, nhưng ta không thể không cảm ơn Trời Phật đã cho người Bắc đau khổ triền miên một mùa thu xanh mơ mộng diễm tình đến thế. Mộng từ ngọn gió, cánh hoa mộng đi, mộng từ tiếng nhạn về én đi mộng lại, mộng từ bông sen tàn tạ trong đầm mà mộng lên, mộng từ sắc ố quan hà mà mộng xuống.
Quái lạ là cái mùa kì diệu : tự nhiên trời chỉ đổi màu, gió chỉ thay nhiều làm rung một cái lá ngô đồng, thế là bao nhiêu cảnh vật đều nhuộm một màu tê tái, làm cho lòng người đa cảm tự nhiên thấy se sắt, tư lường. Thế là trời đất cỏ cây tự nhiên hiện ra dưới một lăng kính mới : trăng sáng đẹp là thế cũng hóa ra buồn, trời bát ngát yêu thương như thế mà cũng hóa ra tê tái, sông nước đẹp mênh mông như thế mà cũng hóa ra đìu hiu lạnh.
Ngay đến cái thân mình, bình thường chẳng làm sao, vậy mà không hiểu cơn cớ nào thấy gió thu về xao xác ngoài hiên mình cũng tự nhiên thấy thương cho thân thế và bâng khuâng buồn nhớ. Nhớ cái gì, buồn cái gì, không rõ rệt..
Trong một năm, không có mùa nào trăng lại sáng và đẹp như trăng thu. Từ thượng tuần tháng tám, nhìn lên cao, thi sĩ thấy cả một bầu trời phẳng lì xanh ngắt, không có một đám mây làm vẩn đục làn ánh sáng mơ hồ của trăng tỏa ra khắp nội cỏ đồi cây. Nhưng từ rằm trở đi thì ánh trăng mới thực lung linh kì ảo. Lắng tai nghe thật kĩ, đâu đây có cái gì rung động như cánh của những con bướm mới ra ràng.
Mà ở đâu đây có cái hương thơm gì dìu dịu thế ? À, đấy là hương lúa ba giăng, mà tiếng rung động nhè nhẹ kia chính là tiếng ân tình nhỏ bé của những bông thóc thơm thơm ngả vào lòng nhau để tìm sự ấm áp trước ngọn gió vàng hiu hắt.
"Thương nhớ mười hai - Vũ Bằng"
 
phamcung

phamcung

Guest
30/9/05
378
13
0
Hanoi
Mùa thu ở SG

Mùa thu ở SG, quên mất là mình đang ở mùa thu. Thật lạ, có lẽ tại vì quen với cái kiểu mùa thu ước lệ, cứ thu là phải có heo may với hoa sữa của miền Bắc mất rồi. Xét chi li mà nói thì trời cũng dịu mát đi một chút, nhưng mà lại mưa nhiều quá. Bị mọi người dọa, trời mưa là hết ra sân bay luôn. Mà có lẽ hết ra sân bay thật. SGN vốn dĩ chật chội đông đúc lại càng chật hơn vì đường sá bị ngăn lại để thi công, nâng cấp. Những dòng người chen lấn vào nhau, xô nhau, và đi như chỉ để thoát ra khỏi những con đường tắc nghẹn. Không còn có thời gian để mà nhìn trời, nhìn đất, nhìn mây, để tự hỏi, mình đang ở tháng mấy, có phải là mùa thu không nhỉ nữa. Thực ra thì có, có một lúc nào đấy, mình đang đăm chiêu trên đường Đồng Khởi, tự nhủ, giá ở đây có thêm một chút hoa sữa, thì cũng giống... chưa kịp nghĩ giống gì thì đã có một cô đi xe "hon đa" trờ tời, sơ, mát xa sơ, thật là quá tệ, cảm hứng cảm hiếc, ngụp lặn đi đâu mất hết. Một lúc sau thoát khỏi cô "sơ mát xa sơ" thì lại đến "sơ búc sơ...", mà lại còn tệ hơn nữa, sau khi định thần kỹ lại thì cô bé "sơ búc sơ" bĩu môi, nói với "đồng nghiệp": Việt mà, mời làm chi mầy...

Mùa Thu ở SGN, thấy nhớ một con đường nào đó, một thuở nào mình đã qua, hai bên đường là những hàng me bay. Cái thủa đó, cứ đi tìm bằng được con phố "có tự bao giờ, hàng me xanh ngắt, mà nay đứng đó, cho anh làm thơ", để rồi khi tìm được cũng khám phá ra được là SGN cũng dịu dàng làm sao.

Thức ra, mùa thu ở SGN có sự lẫn lộn với nhiều mùa khác. Thế cho nên mới vào hạ mà đã có "rì rào ngọn heo may, thở than qua những khóm cây". Thật lạ, bao nhiêu lần, chủ tâm vào SGN đầu hạ để tìm ngọn heo may trái mùa mà không tài nào tìm được.
 
cothant

cothant

Thằng ham chơi
29/9/04
875
18
18
HCMC
Hì, bác ơi, viết hay quá... xin mời bác vào " Cảm nhận webketoan" làm 1 bài ạ.
 
camchuong

camchuong

Sơ cấp
17/10/04
11
0
1
HT- HN
Vốn dĩ đã quen với những cái rét đầu đông, với những ngày trời lạnh buốt mà vẫn đạp xe cùng cô bạn đi vòng vòng qua phố, rồi rẽ ngang rẽ dọc vào hàng ngô nướng ven đường, mua mấy bắp ủ ấm trong bàn tay, một tay luồn qua túi áo bạn, 2 đứa lóc cóc chạy về chỗ trọ. Nằm trên giường trùm chăn kín mít, vẫn lạnh, mở phim ma lên xem, để ánh đèn ngủ dịu dịu, và.. nằm ăn ngô.

Trước khi bắt đầu làm quen với cái rét ngọt cắt da cắt thịt ấy, thì xứ Bắc bao giờ cũng để con người làm quen với cái hơi lành lạnh của mùa thu. Có lẽ, để cho dần dần thích nghi được chăng? Chứ một hôm nào đó, như trong 'Gió lạnh đầu mùa", cậu bé Sơn bỗng thấy trời chuyển mùa khi vừa bừng tỉnh giấc. Mùa thu mang đến một hơi lạnh khác hẳn ngày thường của mùa hè. Khoác chiếc áo mỏng vào buổi sáng mùa thu, ra phố sẽ thấy con người và cảnh vật khác hẳn. Phố phường như sạch sẽ hơn, sạch từ con đường đến không khí, con người như thay đổi. Không còn thấy những cô nàng che kín nhan sắc bằng những chiếc khăn dài, ăn mặc thì áo khoác này khoác kia. Mùa thu là mùa của thời trang dạ hội. Khi mà, người ta có thể khoác những bộ xiêm y nhẹ nhàng và dịu dàng nhất. Một vài tia nắng thi thoảng bừng lên, ấm mà không nắng gắt. Khi đó, nếu có vô tình nhìn thấy "nụ cười như mùa thu tỏa nắng" (trường hợp này là răng trắng nhé), thì dám chắc có một vài chiếc xe trên phố chao nghiêng.

Hơi may nhè nhẹ, không khí trong lành. Để nhận ra mùa thu còn là lá vàng rơi và hương cốm cùng hoa sữa. Cũng chẳng thích bông hoa ấy cho lắm, nhưng mỗi tối đi qua Nguyễn Du hay phố Khâm Thiên, vẫn thấy một mùi hương nồng nồng. Chẳng ai giải thích được nó hay ở chỗ nào, chỉ thấy nó là đặc trưng của mùa thu. Rồi sáng sớm vẫn nghe thấy tiếng rao:' Ai cốm đây!!! xa xa vọng đến,. Mấy cô nàng chạy nhanh ra mở cổng: Bà ơi, giọng nghe chừng cũng vang xa.

Thời sinh viên hay có cái kiểu mơ mộng là nếu vô tình đi trên phố, có một chiếc lá vàng nào rớt vào vai hay đầu. Ngày hôm đó gặp những điều may mắn. Thế là dù có chạy xe máy, khi đến phố Phan Đình Phùng hay qua phố gần Hồ Gươm, thể nào cũng chạy thật chậm. Vô tình có chiếc lá nào khẽ chao nghiêng, tưởng rơi xuống hồ mà lại chạm nhẹ vào tay,. Cũng hét toáng lên với đứa bạn phía sau: Ôi, một chiếc lá rơi vào tao rồi. Nghĩ lại sao những ngày ấy hồn nhiên.

Đêm mùa thu thì thật tuyệt. Trăng sáng hơn bao giờ hết. Sáng trong trẻo và nguyên sơ nhất thì hơn. Khoảng 9-10h đêm đi học thêm về. Vô tình hôm ấy mất điện, thì như là đại tiệc của xóm trọ. Lúc ấy, người yêu gọi điện đến, ắt cũng sẽ tận hưởng được đêm trăng mùa thu ở HN như thế nào, và biết đâu chả ao ước; Giá mà.. giờ này...

Khi mất điện, mọi nhà chỉ châm một cây nến nhỏ. Rồi ai nấy đứng ra trước cửa và đứng buôn chuyện với nhau. Nhớ mãi cái vụ sau nhà trọ có mấy cây xoan tây. Chả thích ăn cho lắm nhưng vì nghịch như quỷ với nhau, nên mới có chuyện chạy ra giữa bãi rộng mênh mông, 6-8 đứa cả trai cả gái, lũ trai trèo lên cây, bứat quả ném xuống. Rồi nghe tiếng chó sủa, chạy nháo nhào.

Về đến phòng, ăn uống nói chuyện. Phải đến 1-2h mới thềm về ngủ, và ngày mai, lại học hành, lại thưởng thức mùa thu. Thời ấy thật tươi đẹp biết bao.
 
Hu......hu....hu.....Các Bác làm em nhớ quê nhà quá đi thôi. :sad: Ôi Thời tiết mát mẻ của mùa Thu. Đêm Trăng rằm thật vui và ấm áp của Hội trại :sad: Hix Giá mà được về........:sad: Để có thể cảm nhận hết được không khí đó.....
 
H

hocon_86

Guest
18/8/06
162
0
0
39
DH ThangLong
Ngày trước :
Đầu Phố Khâm thiên có một cây hoa sữa và 1 cây dâu da xoan, cả hai thứ cây mà mình yêu thích ,. Mùa thu đến mình cùng cô bạn thân lang thang đi dọc con phố , thoảng thoảng hương hoa sữa , hai đứa cũng gần nhau hơn...........
Giờ đây:
Cô bạn thân bận đi làm thêm ,tối về mệt chỉ muốn đi ngủ. Cây hoa sữa cũng ko còn nữa , người ta chặt đi để mở rộng đường ...........Và lâu lắm rồi mình chưa gặp nó............
 
camchuong

camchuong

Sơ cấp
17/10/04
11
0
1
HT- HN
Tự nhiên cũng muốn viết về mùa thu SG.

Như cô nàng đang vội vàng cho một buổi đi chơi, chỉ kịp tô ít môi son cho thêm đỏ, ít phấn cho má thêm hồng, vì thế mà gương mặt không quá đậm nét. Mùa thu ở SG chỉ có chút ít và thoảng qua thôi.

Vì sao? vì rằng phố phường đông vui quá, ồn ào quá. Và chỉ được dăm ba giờ trời có chút hơi lạnh, rồi hoặc là lạnh hẳn vì mưa SG xối xả, hoặc là bỗng dưng vô cứ em giận hờn, nắng ào lên chói chang. Tự nhiên khi đó, khó chịu biết nhường nào.!

Vì sao? vì SG đẹp về đêm. Nhưng không phải vẻ đẹp mong manh gì cả, mà là vẻ đẹp sang trọng và ấm áp. Một cái gì nồng nàn quá mức. Mà vốn dĩ quen cái kiểu" thu sang cùng heo may", cái kiểu nhẹ nhàng lắm. Nên chả thể cứ gọi bừa một tiếng: tối nay trời lành lạnh, thu về!

Nhưng nếu có một chiều nào đó, đang đi, gió mưa ập đến. Mưa nho nhỏ thôi, và gió cộng vào. Trên con đường Nguyễn Du, mà có hoa điệp vàng rơi rụng nữa. Thì có lẽ là hơi thu len lén vào Sài Thành thật.

Ơ hay, sao nói không có được. Đi thử vào đường Hoàng Sa buổi chiều nào đó mà xem. Chiều đẹp cũng nao lòng lắm. Cũng những chiếc xe dựng bên đường, vài đôi đi dạo. Nhất hôm nào mặt trời chuẩn bị lặn, sẽ thấy cũng thật yên bình và mọi thứ bụi bặm của cuộc sống là ở ngoài kia, cách nhau có mấy bước chân thôi.

Hay cái kiểu vô tình có rẽ vào đường Huyền Trân Công Chúa. Hai bên đường cây cao che bóng đã đành, lại thêm kiểu trời âm ẩm. Thì hẳn những ai lãng mạn, cũng cảm nhận đôi chút về nàng Thu. Có điều, miễn đừng vô tình gặp mấy cô gái mắt xanh quá, môi đỏ quá, sẽ chẳng thấy cái gì là trong trẻo nữa.

Mùa thu SG còn là đêm khuya, ngồi phía sau xe ai đó, im lặng, và thấy hơi lạnh.

Còn là một sớm mai còn hơi sương, mấy chị em nằm co chân với nhau: Sao trời hôm nay lạnh thế, khó ngủ.

Thu SG, phải thật tinh tế, mới nhận ra đó em!
 
W

weekendAccouting

Guest
2/12/05
2
0
0
Ha noi
Một buổi sáng mùa thu
Một chú bé ra đồng
Đạp trái mìn nổ chậm
Hỏi có còn hay không?

Mùa thu toàn những kỉ niệm buồn thôi...he he he:rocker:
 
Sửa lần cuối:
S

soundmax

Guest
5/3/05
54
0
0
44
Ở đây
Ôi nhớ những mùa thu Hà Nội!!!!!!!!!


Viết tặng những mùa xưa
Trương Nam Hương

Hãy chỉ dùm anh hoa sữa phố nào
Thơm váng vất, nhớ thương nhòe hết cả
Anh quay về hoài niệm giữa chiêm bao
Chợt hoảng hốt cây đến mùa trút lá

Hương hoa sữa phải một lần thơm quá
Bàn tay em ngây dại để anh cầm
Cái nóng ấm suốt mười năm mất ngủ
Sớm nay buồn nghe lạnh nhắc hồi âm.

Hãy chỉ dùm anh quán nhớ xa xăm
Cà phê đắng những vỉa hè Hà Nội
Lời nói yêu em môi thơm kẹo vừng
Hồi hộp trước khi mùa run rẩy đợị

Chẳng phải mùa đâu em đang run đấy
Phập phồng trăng sau nếp áo đang rằm
Chẳng phải lời đâu kẹo vừng thơm đấy
Chúng ta còn quá trẻ trước trăm năm.

Hãy giữ dùm anh phố cũ rêu phong
Mùa đang rắc những yếu mềm đa cảm
Anh đang khóc cho ngày xưa lãng mạn
Thời hai ta nông nổi đã qua rồi...
 
Katherine

Katherine

Mẹ xinh con đẹp!
22/7/06
199
4
16
Searching...
Sau những tháng ngày ồn ào của mùa hạ, mùa thu sang thật bất ngờ với những bông hoa vàng li ti đầu phố. Những chùm tường vi nở muộn vội vàng khoe sắc hồng dưới cái nắng mùa thu như thể sợ mình lỗi hẹn với mùa.
Tháng ngày trôi nhanh quá! Thời gian vô tình như lòng người… Lâu rồi mình cũng quên mất có một thời mình đã từng lãng mạn… Mấy hôm nay tự dưng thấy trong lòng trống rỗng hơn bao giờ hết. Buổi tối nào cũng đi làm về muộn, một mình lang thang trên những nẻo đường buồn… Hình như khi nhớ một ai đó, mình lại có cảm giác đang thừa ra một chút cô đơn… Buồn quá ngồi nghe nhạc, lại buồn hơn…."đêm nay thu sang cùng heo may…"
Mùa thu, mình thích mùi hoàng lan hơn là hương hoa sữa. Hương hoàng lan không quá nồng mà ngọt ngào lan tỏa trong gió như níu bước chân người đi qua… Mùa hạ mình thích hoa tầm vông, hoa tường vi bao nhiêu thì mùa thu mình lại thấy thật bâng khuâng trước những chùm hoa xuyến chi đầu ngõ và loài hoa mình tự đặt tên “hoa li ti vàng”… Mấy hôm nay lạnh quá, có người nhắn tin: “ ..thấy mọi người kêu lạnh, chắc em sẽ thấy lạnh hơn…cẩn thận kẻo ốm nhé…”,câu nói có vậy thôi mà mình thấy xúc động biết bao!
Mai mùng 1 rồi. Mình lại ăn chay và lên chùa… Có lẽ chẳng mùa nào bình yên hơn mùa thu và cũng chẳng nơi nào thanh tịnh hơn ngôi chùa mình thường đến. Xa ồn ào, xa mọi toan tính đời thường… Không gian đó mình lại được là mình, được yếu đuối, được suy tư và ao ước một điều gì đó…
Mình yêu mùa thu!
 
S

Shaman

Guest
29/8/06
2
0
0
Ha Noi
Tháng 7 là tháng đầu tiên của mùa thu, đọc được bài thơ hay hay trên mang, post tặng mọi người nhé:

Tháng bảy (Tự đặt) - Tác giả: Không bít
smile.gif


Tháng bẩy năm nay, vợ chồng ngâu
Khóc liền mấy ngày đến là rầu
Lòng tôi cũng buồn như ngâu ấy
Quên một tình yêu đến là lâu!

Tháng bẩy năm nay, mưa triền miên
Muốn đi dạo phố cũng thật phiền
Nhưng nếu có ai thì sẽ khác
Mưa đẹp như là chuyện thần tiên

Tháng bẩy năm nay, mây bảng lảng
Buồn vương, ngơ ngác phía trên đầu
Ngưu Lang - Chức Nữ và...tôi nữa
Đợi một tình yêu đến là lâu!


----------------------------------------------

Press CTRL+ALT+DELETE to RESTART your life !!!
 
L

lan nguyen

Sơ cấp
20/11/04
14
0
0
Hà Nội
Tôi không biết mọi người thế nào, những cảm xúc đâu chỉ riêng mùa thu Hà Nội, mọi người bàn tán khá xôn xao trong "Hà Nội phố. . .", nhưng những người con Hà Nội được sinh ra và lớn lên đất Hà Thành không phải vì nó là nơi đô thị phồn hoa, ồn ã xô bồ mà đơn giản đó là nơi họ được sinh ra và lớn lên.
Với Lan nguyễn thì nguyễn được đi trên con đường Hà nội đã là niềm vui rồi, tận hưởng mùi hoa sữa hơi se lạnh, ngồi lê ở những quán cóc tán chuyện cùng bạn bè và nếu đi đâu đó xa Hà Nội vài ngày thôi cũng thấy nhớ lắm. và quả thật yêu lắm, nhớ lắm và thương lắm Hà Nội ơi!


Ca dao

Đơm chiếc khuy vàng trên tấm áo mùa thu
Gió heo may lạnh bờ tre xào xạc
Con thuyền trôi giữa dong nhỏ
Lũ trẻ ríu rít giục nhau đi

Năm tháng vèo qua sau cái chớp mi
Câu ca dao một thời tôi đánh đắm
Giọng vó kéo hoàng hôn trũi nặng
Cọng rơm vàng như nắng hanh hao

Cỏ ơi cỏ có phải hom nào
Đưa mềm ấm lời yêu thương ngày cũ
Tôi trở về với chính mình lặng lẽ
Câu ca dao sang bên ấy theo người.
 
phamcung

phamcung

Guest
30/9/05
378
13
0
Hanoi
Về một tấm ảnh mùa thu

Một tấm ảnh mùa thu. Có điều là mùa thu nào ấy, ở đâu ấy, chứ không phải là mùa thu ở Hà Nội. Mùa thu ở Hà Nội phải như thế nào? Không biết nữa, không tả được. Chỉ biết, là nếu như ai đó, một ngày nào đó cuối tháng 9, đầu tháng 10, ra Hà nội, làm một vòng quanh Hồ Hoàn Kiếm, hồ Thiền Quang, hoặc lơ đãng qua con đường chạy giữa hai hồ Trúc Bạch và hồ Tây thì có lẽ sẽ gặp được mùa Thu Hà Nội. Có lẽ chẳng phải tự nhiên mà Nguyễn Du khi tả mùa thu cũng phải nói là “Long lanh đáy nước in trời”… Tức là phải có nước ở đó, phải có hồ ở đó. Không biết Nguyễn Du có tình cờ đứng bên cạnh hồ Lục Thủy khi ấy mà thốt lên “long lánh đáy nước…” không nhỉ? Cũng lại thấy lạ, nhiều người nói là mùa thu Hà nội đẹp, mà không thấy có một bức tranh đẹp nổi tiếng nào đó về mùa thu Hà nội, cứ dẫn cảnh mùa thu là phải lấy mấy cái ảnh của mùa thu ở đâu đó, lá vàng, hoặc là đỏ, rơi đầy, hoặc là in đầy trên những con đường, ước lệ, và không đúng với mùa thu Hà nội. Ở Hà Nội, cái mùa mà lá rơi nhiều lại không phải là mùa thu, mà là một mùa nào đó đầu hè, khi các cây xà cừ thay lá, lúc đó lá rơi rất nhiều trên đường Trần Phú, lá rơi gần như vàng hết cả con đường, nếu không có xe qua thì đúng là “lá rơi vàng mặt phố”. Ví có xe qua nên lá cứ chạy rạt sang hai bên đường, thành từng đống…Mùa thu ở Hà nội có lẽ có lá phượng rơi nhiều, có lẽ vì mệt mỏi sau một mùa hè cháy rực hết mình (vì yêu đương hay vì công việc?). Nhưng mà những lá phượng cứ bé li ti, li ti, thành ra không được ấn tượng cho lắm…
 
H

hocon_86

Guest
18/8/06
162
0
0
39
DH ThangLong
Mùa thu cho em
(Ngô thụy miên)​

http://www.giaidieu.net/cgi-bin/musiconline.run?v=song&a=3349

Anh có nghe mùa thu mưa giăng lá đổ .
Anh có nghe nai vàng hát khúc yêu đương
Và anh có nghe khi mùa thu tới
Mang ái ân , mang tình yêu tới
Anh có nghe , nghe hồn thu nói
Mình yêu nhau nhé .

Anh có hay mùa thu mây bay gió nhẹ
Anh có hay thu về hết dấu cô liêu
Và anh có hay khi mùa thu tới .
Bao trái tim vương màu xanh mới
Anh có hay , khi mùa thu tới
...Hồn em ngất ngây .

Nắng úa dệt mi em
Và mây xanh thay tóc rối
Nhạt đôi môi em thơm nồng
Tình yêu vương vương má hồng

Sẽ hát bài cho anh
Và ru anh yên giấc tối
Ngày mai khi mưa ngang lưng đồi
Chờ anh , em nghe mùa thu trôi

Anh có mơ mùa thu cho ai nức nở
Anh có mơ , mơ mùa mắt ướt hoen mi
Và anh có nghe, khi mùa thu tới
Hai chúng ta sẽ cùng chung lối
Anh có mơ ... mơ mùa thu ấy tình ta ngát hương ...
 
Sửa lần cuối:
phamcung

phamcung

Guest
30/9/05
378
13
0
Hanoi
Mùa thu ở Đà Nẵng

Mùa thu ở Đà Nẵng

Tới Đà Nẵng một ngày. Thấy đích thực là thu. Mùa thu ở miền Trung là cái mùa mưa bão, ở đây thấy biển và trời đều động. Máy bay phải bay từ Hà Nội, vào SGN, rồi mới vòng lại được Đà Nẵng. Sông Hàn ngầu đục, có lẽ là do biển động. Thật lạ, sáng hôm sau, trời lại yên ắng như chưa có gì. Mát mẻ, dễ chịu, nhưng có vẻ như không thấy mùi của biển. Cái mùi đặc trưng, hơi ẩm ẩm, hơi mặn mặn mà các mùa khác thường có ở thành phố, có lẽ cái mùi này đã bị những cơn gió khô của mùa thu xô đi rồi chăng. Không biết nữa.

Buổi trưa, đi dọc con đường ven song Hàn, thây những tà áo trắng phấp phới của các cô học sinh trung học. Thấy vạt áo của các cô giống với dòng sông lóa sáng trong ánh nắng nhạt của mùa thu. Một lát, lại thấy đàn chim trắng từ Sơn Trà bay qua, không rõ là chim gì, một đàn, lặng lẽ bay, lại thấy giống các cô học sinh lúc tan trường, tự hỏi, không rõ là cái gì giống với cái gì, mùa thu giống như sông Hàn, sông Hàn giống tà áo trắng, tà áo trắng giống đàn chim bay hay đàn chim bay giống mùa thu.

Buổi chiều tranh thủ ra Huế, qua Hải Vân, Lặng Cô và Chân Mây, gặp đích thực mùa thu ở Huế. Thấy đúng một khung cảnh “trời mưa ở Huế sao buồn thế”. Chân Mây sũng nước, tự hỏi, Chân Mây là như thế này ư? Gặp một cảnh rất ấn tượng khi nhìn lên Bạch Mã, ánh nắng từ phía Đà Nẵng chiếu qua cơn mưa của Huế làm nên những luồng sáng rất lạ, đáng lẽ phải thành cầu vồng, nhưng không phải, chỉ là những luồng sáng, mờ đục, đầy hơi nước.

Đi qua đường hầm Hải Vân, thốt nhiên có cảm giác như một lũ chuột chui trong một đường ống dài sáu ngàn ba trăm mét. Chỉ có điều khác là lũ chuột này phải “bật đèn pha, tốc độ tối đa là sáu mươi cây số, tối thiểu là bốn mươi cây số, cấm vượt”. Không hiểu chuột có vượt nhau trong cống không nhỉ.

Buổi hoàng hôn, quay trở lại Đà Nẵng, thấy mây bảng lảng bay bay qua đỉnh Sơn Trà. Bây giờ mới gặp cái ngữ cảnh của câu “chiều chiều mây phủ Sơn Trà”, nhưng có lẽ cái câu này không còn buồn nữa, khi Sơn Trà đang được kéo gần lại thành phố, bằng một loạt những cái cầu, trong đó có một cái đang quyết tâm phá vỡ vẻ hoang sơ, xa vắng của Sơn Trà- cầu Thuận Phước.

Mùa thu ở Đà Nẵng như là con sông Hàn vậy. Lơ đãng chẩy, nhưng nước đỏ ngầu đầy bất trắc.
 
Katherine

Katherine

Mẹ xinh con đẹp!
22/7/06
199
4
16
Searching...
Mấy hôm nay mưa thu giăng mắc khắp phố phường Hà Nội. Những cơn mưa bất chợt như mọi điều bất chợt đến trong đời…. Ngồi nhìn những hạt mưa trôi, thấy mình trở nên yếu đuối đến thế! Hình như cảnh vật buồn lây sang người rồi!
…Những giọt mưa trong như nỗi buồn tôi
Trong như thể không buồn hơn được nữa
Gía có thể chia đời làm hai nửa
Tôi nửa này thương nửa nọ bơ vơ…
 
ao2day

ao2day

User đã bị cấm truy cập
18/4/06
282
0
0
34
₪°ღ Cửa Phật ღ°₪
Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa
Cái rét đầu đông giật mình bật khóc
Hoa sữa thôi rơi một chiều tan học
Cổ Ngư xưa lặng lẽ bước chần buồn

Trúc Bạch giận hờn phía cuối hoàng hôn
Để con nước thả trôi câu lục bát
Quán cóc vẹo xiêu dăm ba tiếng nhạc
Phía Hồ Tây vọng lại một câu Kiều

Hà Nội trời buồn nhớ mắt người yêu
Nhớ góc phố hàng me kỷ niệm
Nhớ buổi chia tay mắt đầy hoa tím
Ngõ hoa giờ hút dấu gót hài xưa

Hà nội mùa này vắng những cơn mưa ....
 
Sửa lần cuối:

Xem nhiều