Từ bục giảng đến bàn học...

  • Thread starter nguyen kim hue
  • Ngày gửi
nguyen kim hue

nguyen kim hue

Cao cấp
15/10/07
519
0
16
Hà Đông - Hà Nội
Các bạn ơi, trong đời biết bao lần chúng ta xốn xang khi phải từ giã một người thân, một khung trời thân yêu, một kỷ niệm. Đã bao giờ bạn khóc vì một cuộc chia ly? Bỗng nhiên tôi tha thiết muốn kể với các bạn chuyện "khóc tập thể" của lớp tôi khi phải tiễn hai thầy cô thương kính về nước Mỹ xa xôi.

Hoạt động cho tổ chức MCC, Dan và Liz cách đây hai năm đã đến với khoa ngoại ngữ, trường Đại Hoc. Cần Thơ trong chương trình phát triễn văn hoá, ngôn ngữ. Ngay từ giây phút mắt gặp mắt, chúng tôi đã quây tròn quanh tha6`y cô với những câu hỏi ngô nghê và một chút ngỡ ngàng "người Mỹ là thế đó". Cả một tháng "dò xét đối phương", chúng tôi hân hoan phát hiện tính hóm hỉnh của thầy Dan và sự nhân ái, dịu dàng của cô Liz phảng phất tính cách Đông Phương đến lạ. Các anh chị khóa trên chẳng mấy chốc truyền tin lớp Anh Văn K15 là con cưng, là cục vàng của Dan-Liz. Và quả thật, chúng tôi hãnh diện về điều ấy vô cùng.

Chính nhờ thầy cô, từ một lớp "lặng lẽ nơi này" chúng tôi trở thành những hooligans có tầm cỡ... đại học. Nhớ sao những buổi picnic, đi ăn phở ồn ào, những giờ cổ động thể thao náo nhiệt. Ở đâu có Anh K15 và Dan-Liz, ở đó có nhập hội "cheer-leader" gân cổ nhất. (Và thầy cô luôn là "huấn luyện viên" nhiệt tình nhất).

Hẳn các bạn đang có một câu hỏi to tướng "Còn học hành thế nàỏ" Ồ, giờ học bao giờ cũng thật sự nghiêm túc. Chỉ việc đến lớp thôi, đừng hòng lang thang trong nắng sớm tí nào khi đồng hồ đúng 6 giờ 45. Lỡ đến trễ ư? Có chịu đựng nỗi ánh mắt trách cứ của thầy hãy vào. Nhưng thầy tâm lý tuổi mới lớn lắm, luôn có nhiều trò chơi vui nhộn để "warm-up" mấy con mắt ngái ngủ. Tiếng cười tưng bừng của lớp tan đi, "một nhà sư phạm tài ba", đó là lời khen không ngớt của bọn tôi khi cô lên bục giảng hướng dần môn phương pháp giảng dạy . 48 đưá học trò thiên hướng nối gót cô ngày càng mạnh mẽ. Cô là tấm gương về phong cách, kiến thức và tình yêu thương. Cô dạy dỗ kỹ càng từng chi tiết nhỏ như sử dụng bảng thế nào? Gọi tên học sinh ra sao? Xử lý cá biệt theo mức độ nào cho hiệu quả cao?

Những ngày bên thầy cô là chuỗi ngày hạnh phúc vô bờ. Chúng tôi còn được chọn để "cai quản" một thư viện mênh mông sách tiếng Anh mà thầy cô đã chắt chiu mua về sau mỗi chuyến công tác, được "chiêu đãi" hàng tuần những bộ phim giáo dục hay... cực kỳ để viết bài nhận xét, phát biểu cảm tưởng. Ngược lại, thầy cô cũng hăng hái học tiếng Việt và rất yêu chuộng phong tục và mỹ thuật Việt Nam. Không thể nào cân đo, đong đếm tình cảm giao hưởng của thầy trò chúng tôi.

Hai mùa Noel, hai cái tết Nguyên Đán có nhau vậy mà giờ đây thầy cô phải về nước. Chúng tôi không thể tiễn thầy cô lên máy bay vì lịch thi khít khao, chúng tôi gởi theo hành trang thầy cô bức ảnh chụp cả lớp rọi lớn và 48 trái tim nỉ non cùng bao lời ước hẹn.

Hôm nay được thư thầy cô, ôi vui mừng khôn xiết. Những "dearest students" của thầy cô đang quây tròn rưng rưng nhắc lại chuyện "ngày xưa". Ở tận Florida, biết thầy cô có thấu "tơ lòng" của chúng tôi không?
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
gautrang202

gautrang202

Guest
2/11/06
277
1
0
www.vicuocsong.net
Dù ở nơi đâu, dù bận nhiều công việc và trăm mối lo toan cho cuộc sống, thầy cô vẫn sẽ có những phúc lắng đọng để nhớ đến các bạn, vì các bạn là những "dearest students" mà.(mình cũng thế mà)
 

Xem nhiều