thế này nhé. Trọng yếu nó mang 2 tính chất: định tính và định lượng.
Mình định nghĩa thế này nhé: 1 thông tin đc xem là trọng yếu khi thiếu thông tin đó người sử dụng báo cáo tài chính sẽ đưa ra các quyết định khác nhau. Ở đây trọng yếu đc xem xét trên nền tảng người sử dụng báo cáo chứ ko phải người lập báo cáo nhé.
1. Định tính: trong 1 số TH tuy số tiền ko lớn nhưng khi xảy ra sai sót thì nó sẽ làm người sử dụng thay đổi quyết định đầu tư. VD: trong 1 nền kinh tế suy thoái hầu hết các DN đều lỗ, có 1 DN báo cáo cuối năm lỗ 10tr (1 số tiền rất nhỏ) nhưng DN lại báo cái là lãi 2tr (tuy lãi 2 tr cũng ko lớn cộng chênh lệch sai sót là 12tr cũng ko lớn) nhưng nó làm thay đổi báo cáo từ lỗ sang lãi trong bối cảnh nền kinh tế suy thoái là cả 1 vân đề, nhà đầu tư sẽ đưa ra quyết định ko đầu tư nếu lỗ và đầu tư nếu huề vốn tới lãi, trong khi đó ranh giới nay chỉ là 12tr, vậy đây là định tính.
2. Định lượng: khi sự sai sót kèm theo 1 số tiền lớn thì mới làm thay đổi quyết định của người sử dụng báo cao. VD: trong 2008 vừa rồi bạn nghe nói là các ngân hàng ko lập dự phòng đầu tư tài chính. Trong khi nếu lập họ chỉ là lời nhiều chuyển sang lời ít thôi ko bị lỗ nhưng do sô lợi nhuận suy giảm quá cao ảnh hưởng lớn đến chính sách cổ tức, v.v... thì lúc này số tiền sẽ là căn cứ để tính trọng yếu.
Vậy trọng yếu bạn thấy thường dựa vào tính xét đoán của người đọc báo cáo tài chính và tính xét đoan thì ko ai giống ai, và nó còn phụ thuộc định tính và định lượng nên người ta nói nó ko tuyệt đối là thế, chẳng có công thức hay phép toán nào để tính ra đc trọng yếu cả, mọi công thức mà nhà trường hay các tổ chức đưa ra nó chỉ thích hợp trong 1 số TH nhất định và nó chỉ là số ước lệ mang tính hướng dẫn, ko phải số tuyệt đối. Nếu bạn hứng thú thì xem thêm trong Chuẩn mực kiểm toán và đọc 1 số tài liệu hướng dẫn về pp tính toán trọng yếu bạn sẽ hiểu rõ hơn. Thân