Giới thiệu thơ hay và cảm nhận

  • Thread starter xuantham
  • Ngày gửi
xuantham

xuantham

Cao cấp
18/8/05
5,375
652
113
59
TP. Hồ Chí Minh
Các bạn thân mến

Mỗi chúng ta chắc cũng đã từng đọc qua những bài thơ hay, những bài thơ tâm đắc và giá trị. Tôi cũng vậy. Tôi muốn lập topic này để cùng nhau chia sê những bài thơ hay hay những đoạn thơ hay mà tình cờ ta đọc thuộc ở đâu đó và cảm nhận của mình khi đọc bài thơ ấy.

Tôi xin giớ thiệu đến các bạn bài thơ: Đưa con vào lớp một, của nhà thơ Nguyễn Sỉ Đại. Một bài thơ mà 20 năm trước khi còn đi dạy cô trò tôi đã cùng nhau đọc và cảm nhận được những tâm tình, những kỳ vong của người cha đã đặt vào con mình: " Chớ trể tràng từ buổi học đầu tiên" ; hay là " Mõi ánh mắt sót quên, hồn sẽ nghèo biết mấy". Mời các bạn cùng đọc và cảm nhận:



“Đưa con vào lớp một” của Nguyễn Sĩ Đại
Ngày mai con sẽ vào lớp một
Sách giấy chờ kia trắng đến bồn chồn
Cô giáo trẻ và bạn bè ríu rít
Thu xanh sáng trên đầu, cha biết nói gì hơn?

Bài học của con bao nhiêu người đã học
Đời thực hơn hay trang sách thực hơn?
Cha sống giữa việc đời từng đổi khác
Bài vỡ lòng còn nguyên vẹn cho con

Mai con ơi, tất cả hãy ghi lòng
Mỗi ánh mắt sót quên, hồn sẽ nghèo biết mấy
Chữ nghĩa nhỡ quên đi có khi còn đọc lại
Nhưng bạn bè thì không dễ tìm đâu!

Tấm bảng đen thăm thẳm những chiều sâu
Con sẽ học, sẽ thành người đối chứng
Những định lý viết xong sẽ tan thành bụi phấn
Tan lớp về, xin chớ trắng lòng con

Mai đến trường, cha biết nói gì hơn
Mai con bước vào thời tươi đẹp nhất
Nhưng con ạ, tháng ngày như chớp mắt
Chớ trễ tràng từ buổi học đầu tiên.

Cha bây giờ tóc đốm hoa hiên
Nhưng nỗi nhớ học trò còn như lửa
Cha đã sống phí hoài bao nhiêu điều có thể
Gửi theo con vào lớp sớm mai này.

Và bây giờ, nếu ao ước con ơi
Cha sẽ ước cuộc đời và trang sách
ở thời con sẽ không dài khoảng cách
Để con sống như lòng, như sách, sống yêu nhau.
(1986)
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
hoalan_chi

hoalan_chi

Cao cấp
Nếu như nói về thơ thì có rất nhiều bài thơ mà em tâm đắc, nên em chẳng biết post bài nào.

Tiện đây, em xin làm bài thơ tặng mẹ em. Người phụ nữ vẫn sớm hôm vất vả khi nghèo khó đến no ấm. Mẹ là tấm gương mà suốt cuộc đời em ngưỡng mộ và cố gắn noi theo. Tuy ko được hay lắm vì những lời thơ này em bắt đầu tự sáng nhưng nó cả tấm lòng của một người con nghĩ về mẹ... Mong mẹ ko vất vả nữa và hãy để chúng con vất vả thay mẹ, con yêu mẹ nhiều nhiều lắm. Nhưng con ko thể thốt nên lời đành để mọi người chia sẽ nổi niềm này cùng với con!



Mẹ là tia sáng của đời Con!


Con yêu mẹ những tháng năm vất vả,
Mẹ tảo tần nuôi khôn lớn chúng con.
Gánh hàng rong chạy qua khắp đường mòn.
Hàng bán ế mẹ chuyển sang ở đợ.

Lúc ấu thơ con còn vẫn nhớ,
Hai ổ mì chia cho 8 anh em.
Buổi cơm trưa đạm bạc nhưng êm đềm,
Mẹ chạy sô kiếm bữa rau, bữa cháo.

Tuổi hồn nhiên con thật ngổ ngáo,
Đổ nồi canh vì ăn ngáng quá đi.
Dụt củ khoai mà mẹ để trong bì,
Dành cho con đi học trong sớm tối.

Mẹ rướm mắt, con àh mình nghèo đói...
Rồi nhặt lên phủi phủi cho vào miệng.
Đêm lạnh lắm bàn tay mẹ ôm con,
Khóc rút rít con ơi mẹ xin lỗi....

Sáng sớm mẹ thức dậy vội nấu cháo,
Và bánh đường mẹ mua sẵn từ lâu.
Các con ăn...chuẩn bị học năm đầu.
Mẹ phải đi làm ko kẻo trễ.

Trời lạnh lắm, và mưa to vô kể.
Mẹ quấn mình vào bao bố ni lông.
Hai bàn chân run rẩy bước sập sềnh,
Trên đất lầy mẹ víu chân sợ ngã.

Tháng năm qua mẹ vẫn còn vất vả,
Dù biết rằng nhà ko quá gian nan...
Bàn tay mẹ khô ráp theo thời gian,
Vẫn lo toan chúng con ngày hai bữa.

Mẹ luôn thốt bài ca muôn thưở,
Các con nên đùm bọc lẫn nhau.
Mẹ không còn sống được bao lâu,
Nên không thể chăm lo mãi mãi...

Trong mắt mẹ chúng con còn thơ dại,
Mỗi đêm dài mẹ trăng trở điều chi...
Nếp nhăn thêm, tóc bạc cứ duy trì,
Lòng tuy no nhưng mẹ ko ngủ kỷ.

Con đưa mẹ vào bức hình tâm trí,
Người đàn bà lao nhọc chẳng hề chi.
Con sợ ngày mẹ rời chúng con đi,
Là giông bão, niềm đau chúng con gánh.

Mẹ ơi, chúng con luôn cảm thấy lạnh,
Cần bàn tay sương nắng đã bao lâu...
Con sợ lắm những lúc mẹ buồn rầu,
Còn sợ lắm những đêm thâu vắng mẹ.

Mẹ hiền ơi con yêu mẹ đến thế,
Yêu nụ cười, ghét nước mắt nghiêng che.
Mẹ là tia sáng lối con về,
Con không thể nói....nhiều....nhiều....hơn thế!


Con của mẹ ngu ngơ và quá trẻ...
Mẹ đánh nhẹ còn này thật trẻ con.
Nụ cười mẹ chứa những lớp nhăn mòn...
Nhưng trong con mẹ vẫn là tiên nữ....

Hoalan_chi ngày 01/08/2010
 
Đ

Đoàn Minh Trung

Gió thổi dừa rơi
23/12/06
935
24
18
TX Bến Tre
Lưu Trọng Lư là nhà thơ tiên phong của phong trào Thơ mới. Nhận định về nghệ thuật thơ ông, nhà phê bình thiên tài Hoài Thanh đã có những nhận xét thật chuẩn xác: "Tôi biết có kẻ trách Lư cẩu thả, lười biếng, không biết chọn chữ, không chịu khó gọt rũa câu thơ. Nhưng Lư có làm thơ đâu, Lư chỉ để lòng mình tràn lan trên mặt giấy". Nhận định này dường như đã thành nỗi ám ảnh. Và rồi suốt đời, Lưu Trọng Lư cứ loạng choạng, cứ bập bỗm bước trong cái vòng kim cô mà Hoài Thanh đã tiên đoán và vạch ra ngay từ khi ông mới xuất hiện trên thi đàn. Còn về con người Lưu Trọng Lư, thiết tưởng cũng chẳng có ai hiểu ông hơn Hoài Thanh: "Cả đời Lư cũng là một bài thơ. Nếu quả như người ta vẫn nói, thi sĩ là một kẻ ngơ ngơ ngác ngác, chân bước chập chững trên đường đời, thì có lẽ Lư thi sĩ hơn ai hết".
Quả đúng vậy. Và nếu chọn một bài thơ thơ nhất của Việt Nam, nghĩa là ngoài thơ ra, nó không có gì bấu víu, thì đó chính là Tiếng Thu. Đây là bài hay nhất trong đời thơ Lưu Trọng Lư, cũng là bài thơ thơ nhất của thi ca Việt Nam hiện đại:

TIẾNG THU

Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức?

Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ

Em không nghe rừng thu
Lá thu kêu xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô...


Bài thơ vẻn vẹn có 9 câu, chia làm ba đoạn, mỗi đoạn lại so le, các ý trong bài thơ rời rạc, khấp khểnh, chẳng ý nào ăn nhập với ý nào. Nếu cứ theo cách hiểu máy móc của những nhà phê bình quen thói bắt bẻ, cứ đè thơ ra mà tìm tư tưởng, tìm ý nghĩa thì đây là bài thơ "Đầu Ngô mình Sở". Đã thế, tác giả còn tỏ ra vụng về. Tỳ vết của sự thô vụng ấy nằm trong hai câu chẳng thơ tí nào, nó như câu văn xuôi bình giảng văn học của học sinh phổ thông:

Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người chinh phụ

Ấy vậy mà khi gộp tất cả lại, nằm trong một tổng thể, bài thơ hay đến lạ lùng. Người ta không thấy dấu vết thô vụng đâu nữa.
Đây là điều duy nhất xảy ra ở văn học Việt Nam và chỉ xảy ra có một lần. Cái hay của bài thơ này không nằm ở câu chữ. Nó hoàn toàn siêu thoát, là cái hồn phảng phất đâu đó đằng sau những con chữ rất sáng tỏ mà lại vời vợi mông lung kia. Người ta chỉ cảm thấy được, chứ không thể nói ra được một cách rạch ròi.
Đây là bức tranh thiên nhiên được vẽ bằng hồn, bằng cả điệu nhạc rất riêng của tâm hồn thi sĩ. Bởi thế, người đọc cũng phải dùng hồn để chiêm ngưỡng nó, chứ không thể ngắm nó bằng lý trí tỉnh táo. Đã không ít nhà phê bình nghiên cứu mang lý trí ra để làm con dao cùn mổ xẻ những con chữ rất ngơ ngác này. Có người còn viện đến cả thi pháp học để cố hiểu cho bằng được bài thơ, lấy thi pháp làm chìa khoá mở cánh cửa thực dụng, đi vào cõi mù mờ tâm linh này. Bằng cách vận dụng thi pháp, có người cho đây là bài thơ nói về nỗi cô đơn không có sự chia sẻ. Không phải ngẫu nhiên bài thơ có 9 câu mà đã có đến ba câu điệp "Em không nghe":

Em không nghe mùa thu
...
Em không nghe rạo rực
...
Em không nghe rừng thu...

Em không nghe, còn anh thì nghe thấy hết. Nghe thấy hết mà không nói ra được.Đây là cuộc đối thoại mà kẻ đối thoại lại ẩn sau sự câm lặng. Hoặc giả em cũng đã nghe thấy, nhưng anh vẫn hỏi như vậy, nghĩa là anh không hiểu em. Đằng nào thì cũng vẫn là thiếu niềm đồng cảm. Một bên thì thổn thức, rạo rực, kêu xào xạc, một bên thì không nghe, không nghe, không nghe, cả con nai ngơ ngác, đạp trên lá vàng khô, nghĩa là nó cũng không nghe nốt. Hiểu một cách sống sít như thế thì thật thô thiển. Nhà phê bình đã kéo những đám mây ngũ sắc đang bay lảng vảng trong không trung, rồi rải xuống đường làm rơm rạ lót chân, và như thế còn đâu cánh rừng thu, tâm hồn thu cho con nai vàng trú ngụ. Mấy câu điệp khúc ấy thực chất chỉ để tạo giai điệu rất đặc biệt cho bài thơ này. Ở đây, nhạc điệu cũng là một phần nội dung chính làm nên hồn vía bài thơ. Còn ở góc độ khác, cũng nhìn bằng con mắt lý trí, có người còn cho rằng đây là bài thơ Lưu Trọng Lư thâu cóp của nước ngoài. Thực tế trong bếp núc sáng tác, có thể có sự trùng hợp ngẫu nhiên. Người bình luận còn viện cớ rằng: "Thực tế Việt Nam làm gì có khu rừng vàng. Đấy là rừng châu Âu. Rừng Việt Nam là rừng luốm nhuốm. Mùa thu Việt Nam đúng như Nguyễn Du mô tả trong Kiều: "Rừng thu từng biếc chen hồng". Và con nai Việt Nam cũng nhanh nhẹn lắm, tinh ranh lắm, nó đâu có ngơ ngác! Ơ hay, Lưu Trọng Lư có nhìn thiên nhiên bằng con mắt thịt đâu! Lại phải mời Hoài Thanh về làm luật sư bào chữa cho ông thôi: "Trong thơ Lư, nếu có cả chim kêu, hoa nở, ta cũng chớ tin. Hay ta hãy tin rằng tiếng ấy, màu kia chỉ có ở trong mộng. Mộng! Đó mới là quê hương của Lư. Thế giới thực của ta với bao nhiêu thanh sắc huy hoàng, Lư không nghe thấy gì đâu. Sống ở thế kỷ 20, ngày ngày nện gót trên các con đường Hà Nội mà người cứ mơ màng thấy mình gò ngựa ở những chốn xa xăm nào".

Tương truyền khi viết bài thơ này, Lưu Trọng Lư đến thăm nhà một người bạn. Rồi nhân cớ thấy cái bình gốm cổ có vẽ con nai đứng giữa núi non, Lưu Trọng Lư bèn vịnh ngay bài thơ này. Thực chất, nếu chuyện đó là thật, thì con nai trên bình gốm chỉ là cái cớ rất nhỏ, là tiếng động rất nhỏ đánh thức con nai vàng và khu rừng vàng trong tâm hồn Lưu Trọng Lư thức dậy và toả hương. Nhờ thế, thi ca Việt Nam đã có một kiệt tác thật hiếm có, ngỡ như đó là khúc nhạc huyền bí của thần linh, chứ quyết không phải là tiếng ca phàm tục của người đời...
1997.

Bài bình luận của Trần Đăng Khoa
Nhà thơ, nhà phê bình văn học
Trong cuốn Chân dung và Đối thoại(Bình luận văn chương),NXB Thanh Niên,1999(tái bản lần thứ tư),
Trang 55.
 
Uma

Uma

Cuốn theo chiều gió...
Em cũng xin góp vui bằng một bài thơ em thích nhất ( cũng đã từng post lên diễn đàn)

Nếu ai đã có lần

Tác giả: Võ Trung Hiếu

Nếu ai đã có lần

Một mình trước biển

Sẽ thấy con người nhỏ bé làm sao

Nhìn những con sóng dữ thét gào

Mới hiểu được vì sao mình tuyệt vọng


Nếu ai đã có lần

Bất cần sự sống

Hãy đón hạt sương mai trên một cành hoa

Ngắm nụ cười của lứa đôi vừa được làm mẹ, làm cha

Sẽ hiểu được vì sao chúng ta cần phải sống


Nếu ai đã có lần

Thấy giữa lòng khoảng trống

Hãy hiểu rằng trong vũ trụ kia còn có những lỗ đen

Ai rồi cũng sẽ phải quen

Với những phút giây lòng mình trống vắng


Nếu ai đã có lần

Nghe lòng cay đắng

Nghe xót xa sau một cuộc chia tay

Hãy vui lên vì trong cuộc đời này

Sau một cuộc chia tay là khởi đầu rất mới


Nếu ai đã có lần

Cảm thấy mình chưa hiểu

Thật nhiều điều đang có ở chung quanh

Hãy cứ cười lên vì đời vẫn màu xanh

Cuộc sống chỉ thú vị khi vẫn còn khám phá


Nếu ai đã có lần

Sống trong vất vả

Giữa những vòng đời hối hả trôi nhanh

Sẽ thấy yêu sao những phút thanh bình

Ngoài khung cửa nghe bình minh chim hót


Nếu ai đã có lần

Thấy lòng dịu ngọt

Trước một nụ cười, một ánh mắt, một vòng tay

Hãy chẳng cần đi tìm khắp đó đây


Vì hạnh phúc đơn giản là vậy đó
 
Sửa lần cuối:
xuantham

xuantham

Cao cấp
18/8/05
5,375
652
113
59
TP. Hồ Chí Minh
Hơn 1 năm topic này khg ai viết, refesh lại để mời các bạn tham gia.
Sưu tầm 1 bài thơ của Nguyễn Tất Nhiên

Bài Thấm Mệt Đầu Tiên

Tình mới lớn phải không em rất thích ?
Cách tập tành nào cũng thật dễ thương
Thuở đầu đời chú bé soi gương
Và mê mải dĩ nhiên làm lạ

Tình mới lớn phải không em rất lạ ?
Cách tập tành nào cũng ngượng như nhau
Thuở đầu đời chú bé ôm phao
Và nhút nhát, dĩ nhiên ngộp nước

Tôi có cánh buồm tấp về ký ức
Em có chỗ ngồi quên lãng như mây

Dù cát bụi có nhiều phen dấy loạn
Cũng yên nằm mang phân bón cho cây
Nên bao giờ tôi cũng phải thương tôi
(Những ích kỷ nảy sinh sau lần thảm bại !)

Tuổi mười lăm giữa con trai, con gái
Đã rõ ràng ai khờ khạo hơn ai
Nên bao giờ tôi cũng phải thương tôi
(Những ích kỷ nảy sinh sau lần nhục nhã !)

Em có một đời rong xanh mơ đá
Tôi có ngàn năm say khướt hận thù !

Tình mới lớn phải không em rất mỏng ?
Cách tập tành nào cũng dễ hư hao
Thuở đầu đời cầm đũa thấp cao
Và nâng chén, dĩ nhiên, đổ vỡ

Khi mỏi mòn nghe đời mình trắc trở
Hơn lúc nào tôi quá đỗi thương tôi !
 
Sửa lần cuối:
M

mechip

Sơ cấp
21/11/08
19
0
0
40
HA NOI
Em đăng ký một bài st khởi động cho sự viết lach nào.
TÂM HỒN
Bao năm rồi anh đã có người yêu
Em cũng thế, thêm bao lần rung động
Hai chúng ta bị quấn theo cuộc sống
Chắc chỉ còn hai chấm nhỏ trong nhau

Em không còn thao thức suốt đêm thâu
Đi nhặt lá me rơi trong niềm ký ức
Không có anh ở trong niềm ký ức
Em cũng chẳng buồn đến chua xót như xưa...

Người yêu anh đã nói với anh chưa?
Cô ấy yêu anh có bằng em thủa trước
Có cùng anh yêu thương sánh bước
Dưới bầu trời mưa phơ phất như em..

Bao năm rồi anh ngoái lại mà xem
Anh đã yêu em, em còn yêu hơn nữa
Ta trẻ quá trước cuộc đời bỡ ngỡ
Xa mãi rồi vẫn chẳng hiểu vì đâu.
 
tran minh cuong

tran minh cuong

??????????????
31/3/11
193
6
18
Sông Vàm Cỏ Tây
Dại khờ
Xuân Diệu

Người ta khổ vì yêu không phải cách,
Yêu sai duyên, và mến chẳng nhằm người.
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tùy nơi,
Người ta hổ vì xin không phải chỗ.

Đường êm qúa, ai đi mà nhớ ngó
Đến khi hay, gai nhọn đà vào xương.
Vì thả lòng không kiềm chế dây cương,
Người ta khổ vì lui không được nữa.

Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa;
những tim không, mà tưởng tượng tràn đầy.
Muôn nghìn đời tìm cớ dõi sương mây,
Dấn thân mãi để kiếm trời dưới đất.

Người ta khổ vì cố chen ngõ chật,
Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào.
Rồi bị thương, người ta giữ gươm dao,
Không muốn chữa, không chịu lành thú độc

----------------------------------------------------
Biết rằng là không thể được
Nhưng con người lại muốn được mới ghê....




 
M

mechip

Sơ cấp
21/11/08
19
0
0
40
HA NOI
Hôm nay em góp một bài nữa ạ, ngẫm nghĩ về cái phận làm vợ làm chồng nào.
VẬY LÀ ANH LẠI PHẢI YÊU EM!
Vậy là anh lại phải yêu em.
Em một mối tình và em ...nguời vợ..
Chim mỏi cánh chim bay về tổ
Đâu những lồng, những tổ, những trời xa.

Vậy là anh lại p về nhà
Tìm hạnh phúc trong một vòng tay chật
Em thì nhớ mối tình nào xa lắc
Tìm trong anh một bóng dáng mơ hồ

Anh cũng nghĩ về ai đó xa xưa
Làn huơng em, hay làn huơng người ấy
Xiết vào nhau mà xa xôi đến vậy
Hai đứa mình vẫn thủ thỉ yêu nhau

Duờng như ai cũng có mối tình đầu
Mối tình dang dở, mối tình nhớ nhất
Ta lắp ghép tình yêu, ta lừa nhau chân thật
Và bằng lòng đây tổ ấm ta yêu

Một trái tim liệu có thể yêu nhiều
Cặp vợ chồng hai lần hai là bốn
Chồng bát có khi xô, chống bát không vỡ vụn
Sẵn sàng yêu và nghiêm chỉnh lừa nhau...
 

Xem nhiều

Webketoan Zalo OA