20/10 viết về mẹ

  • Thread starter nhung0601
  • Ngày gửi
nhung0601

nhung0601

hoa lộc vừng
28/1/10
406
1
18
Xứ Nghệ - Hà Thành
levulan2009new1.gif

Con đã lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt cuộc đời là mẹ vẫn theo con
Dẫu có đi chín núi mười non
Có mòn chân trước ngưỡng cửa cuộc đời
Thì cái bến đò bình yên nhất vẩn là lòng mẹ
Vậy là 20- 10 lại đến ,năm này cũng như bao năm kể từ khi con bước chân lên mảnh đất Hà nội ,con đã phải sống xa gia đình ,xa mẹ.Rồi công việc ,bạn bè ,tất cả cứ cuốn trôi hết năm này qua năm khác thi thoảng con mới về thăm mẹ ,thăm quê.
Với con mẹ là người có nụ cười thật hiền và một trái tim yêu thương không biết mệt mỏi.Mẹ là người đã cho con hình hài, cuộc sống,nuôi nấng ,che chở ,bảo vệ va xoa dịu bao cay đắng trong cuộc đời con .Con đã được lớn lên trong vòng tay va tình yêu vô bờ bến của mẹ.Nhớ những lúc anh em con con bé cũng như bao đứa trẻ nghịch ngợm khác đã bao lần làm mẹ buồn lòng nhưng mẹ vẫn nhìn chúng con với ánh mắt đầy bao dung.Những lúc chúng con ốm ,sốt cao khuôn mặt mẹ hiện rõ sự lo lắng và đôi mắt thâm quầng vì thức trắng đêm túc trực bên con.
Con còn nhớ thời anh em chúng con đang con đi gần nhà mới sáng sớm tinh mơ mẹ đã thức dậy để lo cơm nước cho anh em con, vì mẹ sợ con mẹ bị đói ,bị muộn giờ tới trường .Con đã thấy những giọt mồ hôi trên con đường mưu sinh ,giữa cái nắng như thiêu đốt của miền trung hay những cơn mưa bất chợt vẫn không làm mất đi nụ cười của mẹ.Rồi chúng con lân lượt vào đại học mẹ đã vui biết nhường nào ,nhưng đó cũng làm cho gánh nặng trên vai mẹ thêm nặng hơn.Chúng con biết sau mỗi lần chúng con về tết,về hè mẹ đã phải chạy đôn chạy đáo để lo tiền cho chúng con đi,nhưng mẹ không bao giờ để lộ ra vì mẹ không muốn chúng con phải lo lắng.

Mẹ đã dạy chúng con bài học làm người ,biết yêu thương ,biết đùm bọc lẫn nhau cho dù cuộc sống có thế nào đi nữa.

Mẹ yêu!!!Bây giờ con đã lớn ,đang làm việc ở đất nước Hàn Quốc xa xôi ,trên dòng đời xuôi ngược này,khi hiên ngang bước giữa cuộc đời này .Tách ra khỏi bàn tay mẹ, để tự lập cuộc sống ,những đua chen danh vọng hay vì cơm áo gạo tiền đôi khi làm con mêt mỏi,vấp ngã trước cuôc đời này thì con lại nghĩ về mẹ và nhận ra rằng mình vẫn còn một chốn bình yên,một bến đỗ tâm hồn để con đứng dậy và tiếp tục bước đi trên con đường đời đầy thử thách này.


Từ năm này qua năm khác mẹ như ngọn đèn cháy mãi để thắp sáng tương lai ,soi đường ,dẩn lối cho chúng con .Dù bây giơ con đang ở một nơi rất xa nhưng con biết mẹ vẫn trông ngóng ,dõi theo và cũng sẳn sàng nắm lấy tay con để dắt con đi trên vạn nẻo đường đời .Va con biết thời gian đang phủ lớp bụi mờ lên tóc mẹ nhưng ánh mắt và nụ cười của mẹ vân đẹp mãi trong con.


Mẹ Hiền



Có lẽ sẽ là muộn ta mới nhận ra ta vẫn còn một chốn bình yên ,dù bây giờ hay mãi mãi mẹ vẫn chờ ta

Có bao giờ bạn nhận ra rằng đã lâu rồi mình không ngắm nhìn mẹ ,để thấy mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn hơn.
Có bao giờ bạn chợt nhìn thấy bóng ai liêu xiêu còm cỏi ,chợt tự hỏi lòng mình có phải thời gian đã làm oằn vai mẹ.
Có bao giờ bạn sà vào lòng mẹ va nói rằng ''Con yêu mẹ nhiều lắm''
Có bao giờ bạn chợt nhân ra thời gian chưa một lần dừng lại để bạn sửa hết những lỗi lầm đã làm lòng mẹ quặn đau
Cảm ơn tạo hóa đã ban tặng cho tất cả chúng ta nhửng người con có một người mẹ,và chúng ta hãy yêu mẹ khi mẹ đang sống trên cỏi đời này .


Tuổi thơ con có một thời hạnh phúc
Gọi “Mẹ ơi!” khi đói khát, chán chường
Lòng vui lên thấy mẹ cười trước mặt
Được vỗ về, được âu yếm yêu thương

Nhà mình nghèo, mẹ sợ thân con lạnh
Nên thức hoài, canh giấc ngủ thâu đêm
Con trở giấc, mẹ vội vàng lính quýnh
Ấp ủ con mặc gió bấc ngoài hiên

Lớn lên rồi lại rời xa tay mẹ
Mẹ vẫn cười nghiêng theo bóng đời con
Khi vấp ngã, gọi “Mẹ ơi!” rất khẽ
Đỡ con lên, Mẹ hỏi “Có đau không” ?

Từ ngàn xưa nước mắt luôn rơi xuống
Hạt mưa sa đâu chảy ngược lên nguồn?
Trên đường đời mẹ bao lần vấp ngã
Có bao giờ con hỏi “Mẹ đau không?”



NỔI LÒNG CON

Con Nhớ như in trước ngày con đi
Con ôm Mẹ dường như không thốt nên lời
Mi mắt cay cay con nói lời tạm biệt
Bím chặt môi ngăn dòng lệ thương yêu
Nỗi lòng con muốn nói bao điều
Nhưng Mẹ ơi nghẹn ngào con không thể
Con chỉ biết nói Ba Mẹ ơi con đi nhé
Con không sao Mẹ ơi đừng lo con nhiều

Mẹ Ơi, Đời Mẹ
Mẹ ơi, đời mẹ khổ nhiều
Trách đời, mẹ giận bao nhiêu cho cùng
Mà lòng yêu sống lạ lùng
Mẹ không phút nản thương chồng, nuôi con.
"Đắng cay ngậm quả bồ hòn,
Ngậm lâu hoá ngọt!" Mẹ còn đùa vui!
Sinh con mẹ đã sinh đời
Sinh ra sự sống, mẹ ngồi chán sao?
Quanh năm có nghỉ ngày nào!
Sớm khuya làm lụng người hao mặt gầy.
Rét đông đi cấy đi cày
Nóng hè bãi cát, đường lầy đội khoai.
Bấu chân khỏi ngã dốc nhoài
Những chiều gánh nước gặp trời đổ mưa.
Giận thầy, mẹ chẳng nói thưa,
Vỉa câu chua chát lời thơ truyện Kiều.
Cắn răng bỏ quá trăm điều
Thuỷ chung vẫn một lòng yêu đời này.
Mẹ là tạo hoá tháng ngày
Làm ra ngày tháng sâu dày đời con.
 
Sửa lần cuối:
Khóa học Quản trị dòng tiền
nhung0601

nhung0601

hoa lộc vừng
28/1/10
406
1
18
Xứ Nghệ - Hà Thành
đây là một tâm sự của một người bạn xủa Nhung muốn gửi gắm tình thương tới người mẹ ở quê, ai ơi còn mẹ thì đừng làm cho mẹ phải buồn lòng nhé
 
nhung0601

nhung0601

hoa lộc vừng
28/1/10
406
1
18
Xứ Nghệ - Hà Thành
À ƠI TAY MẸ

Bàn tay mẹ chắn mưa sa
Bàn tay mẹ chặn bão qua mùa màng.

Vẫn bàn tay mẹ dịu dàng
À ơi này cái trăng vàng ngủ ngon
À ơi này cái trăng tròn
À ơi này cái trăng còn nằm nôi...

Bàn tay mẹ thức một đời
À ơi này cái mặt trời bé con...
Mai sau bể cạn non mòn
À ơi tay mẹ vẫn còn hát ru.

Ru cho mềm ngọn gió thu
Ru cho tan đám sương mù lá cây
Ru cho cái khuyết tròn đầy
Cái thương cái nhớ nặng ngày xa nhau.

Bàn tay mang phép nhiệm mầu
Chắt chiu tự những dãi dầu đấy thôi.
Ru cho sóng lặng bãi bồi
Mưa không dột chỗ ngoại ngồi vá khâu

Ru cho đời nín cái đau
À ơi... Mẹ chẳng một câu ru mình.
 
loanbinhdinh

loanbinhdinh

Sơ cấp
12/7/10
11
0
1
41
TP.HCM
www.phutungchinhhieu.com
Xin dành tặng những lời yêu thương dành cho NHỮNG NGƯỜI MẸ!

Mẹ

Cả cuộc đời mẹ vất vả vì con
Từ thuở ấu thơ cho đến giờ khôn lớn
Khi bước chân con không còn chập chững
Gánh nước mỗi ngày mẹ như thấy nặng hơn.

Chẳng có gì so được tình thương
Của mẹ dành cho con như đất dành cho cây sự sống
Dẫu biển kia có sâu có rộng
Sánh chi bằng ở mẹ tấm lòng tiên.

Dòng sữa ngọt ngào theo tháng năm con lớn lên
Mẹ chăm chút cho con từng miếng ăn giấc ngủ
Những lúc ngu ngơ con đâu có hiểu
Mẹ đã vì con mà thành túng thiếu
Chiếc áo vai sờn đạm bạc bữa cơm rau.

Con chưa bao giờ thức trọn một đêm thâu
Những sáng mùa đông con chưa một lần dậy sớm
Để nhìn thấy ngoài trời từng cơn gió lớn
Quẩy quang gánh hàng nặng lầm lũi mẹ đi.

Mỗi lần con lên tỉnh dự thi
Là đêm đó mẹ ở nhà thao thức
Dẫu trong cuộc sống nhiều lúc con làm mẹ buồn lòng đôi chút
Con biết rằng mẹ vẫn thương con

Có tình thương nào có thể so sánh hơn
Và suốt đời như tình thương của mẹ
Nên dẫu trên đời này còn bao lời hay hơn thế
Con cũng chỉ một lời thầm gọi: Mẹ ơi!
(Sưu tầm)
 
Sửa lần cuối:
nhung0601

nhung0601

hoa lộc vừng
28/1/10
406
1
18
Xứ Nghệ - Hà Thành
Đã bao năm con sống chốn xa nhà
Xa quê hương xa tình thương đầm ấm
Con bơ vơ giữa trường đời cõi mộng
Khi thấy mình thiếu vắng mẹ và ba

Có những đêm chiếc gối đẫm lệ nhoà
Thương nhớ mẹ tháng ngày gian khổ quá
Thân gầy mòn vì suốt đời vất vả
Gian khổ nhiều nhưng tình mẹ bao la
Nhớ thương ba lòng con lại xót xa
Tần tảo sớm chiều một đời khó nhọc
Nắng sờn vai sương cài lên mái tóc
Mảnh hình hài khô héo bởi thời gian

Có những đêm con thức trắng canh tàn
Thương ba mẹ giờ này đang thao thức
Thân gầy mòn giữa đêm hàn gió bấc
Khuya lạnh lùng chăn áo có ấm không
Cả cuộc đời lận đận long đong
Nuôi con lớn giờ mỗi đường mỗi ngã
Còn ba mẹ hai thân già quạnh quẽ
Mắt mõi mòn mong chúng sẽ về thăm


Ơn dưỡng dục chưa một lần đền đáp
Dù chén trà hay một lời ấm áp
Kể chuyện trò cho ba mẹ được vui.
Đêm nay giữa xứ lạ quê người
Con đốt dòng thơ gởi về thương nhớ
 
T

Thanhnguyen2612

Guest
13/2/08
26
0
1
Ninh Thuận
4.jpg

Con đã lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt cuộc đời là mẹ vẫn theo con
Dẫu có đi chín núi mười non
Có mòn chân trước ngưỡng cửa cuộc đời
Thì cái bến đò bình yên nhất vẩn là lòng mẹ
Vậy là 20- 10 lại đến ,năm này cũng như bao năm kể từ khi con bước chân lên mảnh đất Hà nội ,con đã phải sống xa gia đình ,xa mẹ.Rồi công việc ,bạn bè ,tất cả cứ cuốn trôi hết năm này qua năm khác thi thoảng con mới về thăm mẹ ,thăm quê.
Với con mẹ là người có nụ cười thật hiền và một trái tim yêu thương không biết mệt mỏi.Mẹ là người đã cho con hình hài, cuộc sống,nuôi nấng ,che chở ,bảo vệ va xoa dịu bao cay đắng trong cuộc đời con .Con đã được lớn lên trong vòng tay va tình yêu vô bờ bến của mẹ.Nhớ những lúc anh em con con bé cũng như bao đứa trẻ nghịch ngợm khác đã bao lần làm mẹ buồn lòng nhưng mẹ vẫn nhìn chúng con với ánh mắt đầy bao dung.Những lúc chúng con ốm ,sốt cao khuôn mặt mẹ hiện rõ sự lo lắng và đôi mắt thâm quầng vì thức trắng đêm túc trực bên con.
Con còn nhớ thời anh em chúng con đang con đi gần nhà mới sáng sớm tinh mơ mẹ đã thức dậy để lo cơm nước cho anh em con, vì mẹ sợ con mẹ bị đói ,bị muộn giờ tới trường .Con đã thấy những giọt mồ hôi trên con đường mưu sinh ,giữa cái nắng như thiêu đốt của miền trung hay những cơn mưa bất chợt vẫn không làm mất đi nụ cười của mẹ.Rồi chúng con lân lượt vào đại học mẹ đã vui biết nhường nào ,nhưng đó cũng làm cho gánh nặng trên vai mẹ thêm nặng hơn.Chúng con biết sau mỗi lần chúng con về tết,về hè mẹ đã phải chạy đôn chạy đáo để lo tiền cho chúng con đi,nhưng mẹ không bao giờ để lộ ra vì mẹ không muốn chúng con phải lo lắng.

Mẹ đã dạy chúng con bài học làm người ,biết yêu thương ,biết đùm bọc lẫn nhau cho dù cuộc sống có thế nào đi nữa.

Mẹ yêu!!!Bây giờ con đã lớn ,đang làm việc ở đất nước Hàn Quốc xa xôi ,trên dòng đời xuôi ngược này,khi hiên ngang bước giữa cuộc đời này .Tách ra khỏi bàn tay mẹ, để tự lập cuộc sống ,những đua chen danh vọng hay vì cơm áo gạo tiền đôi khi làm con mêt mỏi,vấp ngã trước cuôc đời này thì con lại nghĩ về mẹ và nhận ra rằng mình vẫn còn một chốn bình yên,một bến đỗ tâm hồn để con đứng dậy và tiếp tục bước đi trên con đường đời đầy thử thách này.


Từ năm này qua năm khác mẹ như ngọn đèn cháy mãi để thắp sáng tương lai ,soi đường ,dẩn lối cho chúng con .Dù bây giơ con đang ở một nơi rất xa nhưng con biết mẹ vẫn trông ngóng ,dõi theo và cũng sẳn sàng nắm lấy tay con để dắt con đi trên vạn nẻo đường đời .Va con biết thời gian đang phủ lớp bụi mờ lên tóc mẹ nhưng ánh mắt và nụ cười của mẹ vân đẹp mãi trong con.


Mẹ Hiền



Có lẽ sẽ là muộn ta mới nhận ra ta vẫn còn một chốn bình yên ,dù bây giờ hay mãi mãi mẹ vẫn chờ ta

Có bao giờ bạn nhận ra rằng đã lâu rồi mình không ngắm nhìn mẹ ,để thấy mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn hơn.
Có bao giờ bạn chợt nhìn thấy bóng ai liêu xiêu còm cỏi ,chợt tự hỏi lòng mình có phải thời gian đã làm oằn vai mẹ.
Có bao giờ bạn sà vào lòng mẹ va nói rằng ''Con yêu mẹ nhiều lắm''
Có bao giờ bạn chợt nhân ra thời gian chưa một lần dừng lại để bạn sửa hết những lỗi lầm đã làm lòng mẹ quặn đau
Cảm ơn tạo hóa đã ban tặng cho tất cả chúng ta nhửng người con có một người mẹ,và chúng ta hãy yêu mẹ khi mẹ đang sống trên cỏi đời này .


Tuổi thơ con có một thời hạnh phúc
Gọi “Mẹ ơi!” khi đói khát, chán chường
Lòng vui lên thấy mẹ cười trước mặt
Được vỗ về, được âu yếm yêu thương

Nhà mình nghèo, mẹ sợ thân con lạnh
Nên thức hoài, canh giấc ngủ thâu đêm
Con trở giấc, mẹ vội vàng lính quýnh
Ấp ủ con mặc gió bấc ngoài hiên

Lớn lên rồi lại rời xa tay mẹ
Mẹ vẫn cười nghiêng theo bóng đời con
Khi vấp ngã, gọi “Mẹ ơi!” rất khẽ
Đỡ con lên, Mẹ hỏi “Có đau không” ?

Từ ngàn xưa nước mắt luôn rơi xuống
Hạt mưa sa đâu chảy ngược lên nguồn?
Trên đường đời mẹ bao lần vấp ngã
Có bao giờ con hỏi “Mẹ đau không?”



NỔI LÒNG CON

Con Nhớ như in trước ngày con đi
Con ôm Mẹ dường như không thốt nên lời
Mi mắt cay cay con nói lời tạm biệt
Bím chặt môi ngăn dòng lệ thương yêu
Nỗi lòng con muốn nói bao điều
Nhưng Mẹ ơi nghẹn ngào con không thể
Con chỉ biết nói Ba Mẹ ơi con đi nhé
Con không sao Mẹ ơi đừng lo con nhiều

Mẹ Ơi, Đời Mẹ
Mẹ ơi, đời mẹ khổ nhiều
Trách đời, mẹ giận bao nhiêu cho cùng
Mà lòng yêu sống lạ lùng
Mẹ không phút nản thương chồng, nuôi con.
"Đắng cay ngậm quả bồ hòn,
Ngậm lâu hoá ngọt!" Mẹ còn đùa vui!
Sinh con mẹ đã sinh đời
Sinh ra sự sống, mẹ ngồi chán sao?
Quanh năm có nghỉ ngày nào!
Sớm khuya làm lụng người hao mặt gầy.
Rét đông đi cấy đi cày
Nóng hè bãi cát, đường lầy đội khoai.
Bấu chân khỏi ngã dốc nhoài
Những chiều gánh nước gặp trời đổ mưa.
Giận thầy, mẹ chẳng nói thưa,
Vỉa câu chua chát lời thơ truyện Kiều.
Cắn răng bỏ quá trăm điều
Thuỷ chung vẫn một lòng yêu đời này.
Mẹ là tạo hoá tháng ngày
Làm ra ngày tháng sâu dày đời con.

Cảm ơn bạn Nhung 0601; đọc bài viết của bạn mính rất xúc động trong chúng ta bao giờ mẹ cũng vẫn là chốn bình yên che chở cho mình bạn nhỉ.
Chúc bạn có nhiều bài viết hay nữa
 
nhung0601

nhung0601

hoa lộc vừng
28/1/10
406
1
18
Xứ Nghệ - Hà Thành
ĐÔI BÀN TAY MẸ


Đôi bàn tay Mẹ đỡ nâng con !
Từ lúc phôi thai có linh hồn
Mẹ nựng, Mẹ xoa, tình ấm áp
Trong lòng bụng Mẹ, ấm thêm hơn !

Đôi bàn tay Mẹ dịu dàng thay !
Chăm sóc cho con những tháng ngày
Từ lúc chào đời trong tiếng khóc
Mãi đến gầy vai, bạc tóc mây !

Đôi bàn tay Mẹ ấm xiết bao !
Tình thương ấp ủ những ngọt ngào
Bàn tay kỳ diệu đưa con trẻ
Từ lúc nằm nôi tới đỉnh cao !

Đôi bàn tay Mẹ đã hết thon
Ngón run, da héo, nổi gân tròn ... !
Mà sao vẫn ấm lòng con trẻ
Bởi máu tình thâm đang chảy tuôn !

Đôi bàn tay Mẹ vẫn còn luôn ...,
Chấp cánh cho con, sưởi ấm hồn
Hạnh phúc là khi còn có Mẹ
Che chở đời con trẻ lớn khôn !!!
 
T

thupro

Sơ cấp
13/10/09
45
0
0
38
bắc ninh
Tới 20/10 rồi hãy nghĩ về một người đó chính là MẸ.

MẸ là MOTHER gồm 6 chữ cái M,O,T,H,E,R có nghiã là :
M...Million là hàng triệu điều mẹ trao cho con
O...Old nghiã là mẹ sẽ ngày càng già đi
T...Tears là những giọt nước mắt mẹ đã rơi vì con
H...Heart là tình yêu mẹ dành cho con
E...Eyes là đôi mắt mẹ luôn dõi theo con
R...Right là những gì đúng đắn mẹ khuyên bảo.

Nếu bạn thương MẸ bạn và mong MẸ bạn luôn vui + khỏe & hạnh phúc mãi thì hãy gửi lời nhắn này cho tất cả các bạn của bạn để cùng nhớ đến MẸ nhé.
Và nhớ gởi cảm ơn mình để mình lại được nhớ đến MẸ thêm một lần nữa.
 

Xem nhiều