L
Năm mới rồi, vui lên đi chứ!linsay nói:Buồn chán co ai giống em ko có những lúc sao thấy cơ đơn buồn quá!:sleep:
linsay ơi, bạn đang mắc bệnh "than" toàn tập rồi đấy, tôi nghĩlinsay nói:Buồn chán co ai giống em ko có những lúc sao thấy cơ đơn buồn quá!:sleep:
linsay nói:Buồn chán co ai giống em ko có những lúc sao thấy cơ đơn buồn quá!:sleep:
phuonghoanglua nói:Họ giống mình thủa trước
Động chút kêu buồn
Thấy khó là ngập ngừng
Cảm thấy cuộc đời vô nghĩa....
Hy vọng.... Họ sẽ như mình bây giờ
Buồn ít thôi
Cười nhiều hơn
Nhưng vẫn giữ trong tim
Những nỗi buồn....
Muốn LỚN thì nó NHỎ, muốn NHỎ thì nó lại TO :banana:xuantham nói:He he! Thế đố mọi người tớ có bao giờ biết buồn không? Nếu có thì chuyện lớn hay chuyện nhỏ?
He he!Muốn lớn thì nó lớn, muốn nhỏ thì nó nhỏ thui :0frown:
Hic, quả này...do that die:wall: , mình chẳng mấy khi bỏ qua được việc gì. Vì mắc chứng " nhớ dai"Vi Tieu Bao nói:Chuyện lớn coi như chuyện nhỏ.
Chuyện nhỏ bỏ qua.
(Lão tử tân thời)
nhungpt59 nói:[quote-phuonghoanglua]
Họ giống mình thủa trước
Động chút kêu buồn
Thấy khó là ngập ngừng
Cảm thấy cuộc đời vô nghĩa....
Hy vọng.... Họ sẽ như mình bây giờ
Buồn ít thôi
Cười nhiều hơn
Nhưng vẫn giữ trong tim
Những nỗi buồn....Tại sao bao giờ em cũng thấy mình nông nổi?Tuổi trẻ mới vào đời
Gặp phong ba bão tố
Chưa chịu đựng bao giờ
Nên thường hay vấp ngã
Nhưng chỉ một lần thôi
Nếu người có nghị lực
Sẽ biết cách đứng lên
Vững vàng trong cuộc sống
Lúc ấy bạn sẽ cười
Khi gặp cơn bão tố
Vì bạn biết cuộc đời
Chẳng bao giờ lặng gió.
Chán quá đi. Phải làm sao đây?