K
Theo tôi, có hai loại khách hàng dùng thẻ ATM (phân loại theo thu nhập).
1. Cán bộ, công nhân có mức lương thấp (trên 1 lần đến 2-3 lần lương tối thiểu chung).
Với nhóm khách hàng này, việc rút tiền mà mất phí 1-5 ngàn/lần sẽ là một sự “khó chịu”, hay “tiếc rẻ”. Vì ra đường, khó mà xin ai được 1 ngàn để bơm xe!
Song, nếu rút tiền mặt tại máy ATM mà mất phí, người lao động có quyền yêu cầu cơ quan, công ty trả lương bằng tiền mặt (theo quy định của Bộ luật Lao động, Điều 59).
Đây là điều các ngân hàng nên tính tới!
2. Nhóm người lao động có thu nhập bậc trung hay cao hơn, sẽ không để ý lắm đến mức phí rút tiền mặt, nếu họ còn dùng thẻ ATM để mua sắm, thanh toán (nếu thẻ được chấp nhận tại nhiều điểm và không mất phí khi thanh toán bằng thẻ, hoặc mức phí thấp).
Tuy nhiên, số này cũng sẽ không để quá nhiều tiền ở dạng “không kỳ hạn”. Nhóm này cũng chỉ là số ít so với số công nhân, cán bộ thuộc nhóm 1 nêu trên.
Bài học là các nhà cung cấp dịch vụ không nên “chơi” bài “cho vào tròng rồi thắt”. Tốt nhất là hãy sòng phẳng ngay từ đầu. Có thể “khuyến mại”, song cần nêu rõ thời hạn, ví dụ “trong năm đầu tiên, khách hàng sẽ không mất phí rút tiền mặt tại máy ATM”. Như thế quan hệ Khách hàng và ngân hàng sẽ bình đẳng hơn.
Bác này phân tích chuẩn quá ..........................

