Chồng gốc Viêt sinh ra và lớn lên ở NN (SN 1964)_Vợ người VN (SN 1977)
Năm 1994 chồng được cử sang VN làm TGĐ cho một tập đoàn hoá chất (tại SG)
Năm 1995 vợ là công nhân XN may.
Chồng quen vợ qua mai mối.
Năm 1996 hai người đám cưới và chồng đưa vợ vào SG sinh sống.
Năm 1997 có đứa con gái đầu lòng, chồng nghỉ việc về mướn 1 căn nhà ở Q.10 mở cửa hàng (bán linh tinh) buôn bán cùng vợ ... sống thiếu thốn mọi bề (chồng chở từng cái bình gas đi giao hàng ...)
Năm 1998 có thêm đứa con gái thứ 2, tháng 6/99: mở Cty, chồng lo làm ăn vợ ở nhà lo cửa hàng và giữ con.
Năm 2000-2004: Cty trên đà phát triển vợ buông chuyện nhà ra Cty quản lý để chồng đi khắp nơi gầy dựng thị trường.
Năm 2005-2007: Cty phát triển cực độ, mua đất mặt tiền đường lớn làm nhà ở (8x18 x 6 tầng lầu), mua đất xây dựng trụ sở Cty (dạng cao ốc văn phòng) ... xây dựng chi nhánh, khu nuôi trồng TS từ Nghệ an -Cà mau) cùng một vài nhà máy SX đặt tại nước ngoài, thời kỳ cực thịnh, tài sản kếch xù ...
Năm 2009-2010: mâu thuẫn gia đình ngày càng trầm trọng ... lúc này họ đã có tất cả 4 đứa con ... vợ thâu tóm tất cả, chồng chỉ còn đứng tên duy nhất được tấm hộ chiếu của mình !
Tháng 3/2011: ................. chồng từ bỏ tất cả sang Myanma tu tại 1 ngôi chùa nhỏ, có về SG thăm con được 1 lần ... và không liên lạc gì cho đến nay ...
=> có thể điều trước đây đã ứng nghiệm: lúc đó toàn bộ nhân viên Cty và cả khách hàng đều công nhận chồng quá giỏi và quá hiền ... y như ông phật.
Sáng nay vừa nhận được tin, thật không ngờ ông chủ của mình ngày xưa lại chọn đường đó để mà đi, hèn gì ngày ... tháng 7 vừa qua mình nhắn tin chúc Sinh nhật mà không thấy hồi âm như mọi năm.
Nhiều lúc nghỉ về ngày trước thấy mà đau, mà nhớ lại câu nói của người vợ khi mình chuẩn bị nghỉ việc về quê "anh ráng ở lại với vợ chồng em với Cty cho qua đợt khánh thành trụ sở Cty, anh là người nắm rõ nhất lịch sử của Cty mà"
Phải chi câu này được nói với ông chủ đáng kính của mình (là chồng của nó) thì hay biết bao nhiêu ...
Của cải là phù du được mất vô thường, tình nghĩa mất rồi ... còn sống là còn tiếc nuối !
Năm 1994 chồng được cử sang VN làm TGĐ cho một tập đoàn hoá chất (tại SG)
Năm 1995 vợ là công nhân XN may.
Chồng quen vợ qua mai mối.
Năm 1996 hai người đám cưới và chồng đưa vợ vào SG sinh sống.
Năm 1997 có đứa con gái đầu lòng, chồng nghỉ việc về mướn 1 căn nhà ở Q.10 mở cửa hàng (bán linh tinh) buôn bán cùng vợ ... sống thiếu thốn mọi bề (chồng chở từng cái bình gas đi giao hàng ...)
Năm 1998 có thêm đứa con gái thứ 2, tháng 6/99: mở Cty, chồng lo làm ăn vợ ở nhà lo cửa hàng và giữ con.
Năm 2000-2004: Cty trên đà phát triển vợ buông chuyện nhà ra Cty quản lý để chồng đi khắp nơi gầy dựng thị trường.
Năm 2005-2007: Cty phát triển cực độ, mua đất mặt tiền đường lớn làm nhà ở (8x18 x 6 tầng lầu), mua đất xây dựng trụ sở Cty (dạng cao ốc văn phòng) ... xây dựng chi nhánh, khu nuôi trồng TS từ Nghệ an -Cà mau) cùng một vài nhà máy SX đặt tại nước ngoài, thời kỳ cực thịnh, tài sản kếch xù ...
Năm 2009-2010: mâu thuẫn gia đình ngày càng trầm trọng ... lúc này họ đã có tất cả 4 đứa con ... vợ thâu tóm tất cả, chồng chỉ còn đứng tên duy nhất được tấm hộ chiếu của mình !
Tháng 3/2011: ................. chồng từ bỏ tất cả sang Myanma tu tại 1 ngôi chùa nhỏ, có về SG thăm con được 1 lần ... và không liên lạc gì cho đến nay ...
=> có thể điều trước đây đã ứng nghiệm: lúc đó toàn bộ nhân viên Cty và cả khách hàng đều công nhận chồng quá giỏi và quá hiền ... y như ông phật.
Sáng nay vừa nhận được tin, thật không ngờ ông chủ của mình ngày xưa lại chọn đường đó để mà đi, hèn gì ngày ... tháng 7 vừa qua mình nhắn tin chúc Sinh nhật mà không thấy hồi âm như mọi năm.
Nhiều lúc nghỉ về ngày trước thấy mà đau, mà nhớ lại câu nói của người vợ khi mình chuẩn bị nghỉ việc về quê "anh ráng ở lại với vợ chồng em với Cty cho qua đợt khánh thành trụ sở Cty, anh là người nắm rõ nhất lịch sử của Cty mà"
Phải chi câu này được nói với ông chủ đáng kính của mình (là chồng của nó) thì hay biết bao nhiêu ...
Của cải là phù du được mất vô thường, tình nghĩa mất rồi ... còn sống là còn tiếc nuối !

