Ðề: Thiết kế logo của Công ty có được coi là TSCĐ vô hình không? Em nói lại LOGO không làm nên uy tín sản phẩm - uy tín sản phẩm có được là cả 1 quá trình gồm nhiều yếu tố cộng lại. Hơn nữa, mục đích của LOGO cũng không chỉ dùng để dán lên SP (bởi vì mỗi sản phẩm có tên thương phẩm, giống như Dr Thanh, nhiều người biết và thích uống nhưng chưa chắc người ta đã biết LOGO của Tân Hiệp Phát), LOGO thiên về quảng cáo, truyền thông về DN nhiều hơn.
Nói chung theo em, chi phí thiết kế LOGO không được ghi nhận TSCD bởi vì không đảm bảo yêu cầu về Tính có thể xác định được, tức là Không thể bán, trao đổi hay xác định được Lợi ích kinh tế 1 cách cụ thể (kiểu chung chung chi phí quảng cáo chứ không cụ thể như phần mềm kế toán chẳng hạn)
Đọc qua mấy bài phân tích của các bạn nguoilysu.... thì việc doanh nghiệp đăng ký, thiết kế Logo mục đích chủ yếu là quảng bá, quảng cáo sản phẩm, doanh nghiệp và việc quảng cáo này chưa chắc chắn thu được lợi ích trong kinh doanh. Nhưng theo tôi, hiểu như vậy chưa đúng.
Nhãn hiệu hàng hoá hoặc nhãn hiệu thương hiệu logo công ty đã đăng ký bản quyền thì mục đích để làm gì ?
- Nhãn hiệu là những dấu hiệu để phân biệt hàng hoá, dịch vụ của các cơ sở sản xuất, kinh doanh khác nhau. Việc đăng ký bảo hộ nhãn hiệu, thương hiệu sẽ giúp doanh nghiệp tránh sự gian lận, làm giả, làm nhái sản phẩm của mình, gây ảnh hưởng xấu dến thanh danh công ty, giảm sút niềm tin sản phẩm, giảm doanh thu....
Theo Chuẩn mực TCSD, điều kiện ghi nhận TSCD có đoạn:
a. Chắc chắn thu được lợi ích kinh tế trong tương lai từ việc sử dụng tài sản đó;
----> Đây chỉ là tiêu chuẩn dự báo mang tính tương đối. Và tất nhiên, doanh nghiệp nào khi thành lập đều muốn hướng tới doanh nghiệp sẽ phát triển, làm ăn phát đạt, không ai muốn mở doanh nghiệp đều bị phá sản. Thế nên, trong các Nguyên tắc cơ bản kế toán thì có Nguyên tắc doanh nghiệp Hoạt động liên tục tức là giả định doanh nghiệp vẫn làm ăn, hoạt động trong các năm tiếp theo.
Quay trở lại về tiêu chuẩn ghi nhận TSCD:
- a. Chắc chắn thu được lợi ích kinh tế trong tương lai từ việc sử dụng tài sản đó;
Giả sử, năm 2007 Đông Á Bank mua một Tài sản là Máy móc thiết bị chuyên ngành dập vàng Miếng trị giá hơn 10.000 USD, để phục vụ dập vàng miếng thương hiệu PNJ-DAB. Nhưng qua năm 2011, trước các thông tin về dự thảo thông tư Cấm bán vàng miếng, chỉ cho công ty SJC sản xuất và bán vàng miếng. Thì khối tài sản máy móc của Đông Á Bank sẽ thành mất giá trị, chỉ còn thanh lý bán sắt vụn.
Qua đó, tiêu chuẩn "Chắc chắn thu được lợi ích kinh tế trong tương lai từ việc sử dụng tài sản đó" chỉ tương đối vì kế toán đã có nhiều nguyên tắc mang tính tương đối.