Thời trang thật đa dạng và phong phú. Chỉ với một kiểu đơn giản, nhà thiết kế đã có thể cho ra hàng loạt những mẫu mã xung quanh nó. Và áo hai dây dành cho chị em cũng vậy.
Áo hai dây tạo nên sự gợi cảm, để lộ đôi vai trần của người phụ nữ. Áo khoét sâu, đường đai dưới bầu ngực giúp cảm giác nâng ngực. Từ những hoa văn bèo, đường viền đính hạt, thêu hoa,…giúp người mặc nó trông thật quyến rũ và nổi bật. Khỏe khoắn và thể thao là những chiếc áo hai dây chất liệu phông, cotton in hình trước ngực.
Có thể nói về trang phục, cả thế giới đang tiến tới chỗ ngày giảm mặc hơn. Áo hai dây đã trở thành bình thường. Áo không dây đang tiến lên, áo không lưng đang xông vào vạch xuất phát. (Và thật kinh ngạc làm sao, trang phục càng nhỏ càng đắt (nhất là trang phục lót) hình như đây là âm mưu toàn cầu của người bán vải?)
Bất chấp những lời phản đối, bất chấp những dư luận nẩy lửa, những roi vọt của xã hội, xiêm y của các cô (và số ít các bà) ngày càng thoáng. Trong cuộc đại chiến vĩ đại đó, phe “bảo thủ” đang rút lui dần dần, phe cách tân đang từ từ tiến lên, để lại trên chiến trường vô số... thương binh và thậm chí không thiếu gì... xác chết!
Có một bằng chứng là những nước nổi tiếng về hở hang như Thụy Điển, Đức hoặc Hà Lan... đều là những nước có nền văn minh cao, rất đáng để nhiều dân tộc... thèm muốn (tôi không dám dùng chữ bắt chước) về rất nhiều lĩnh vực, kể cả văn hóa. Những ai đã từng sang đấy, đều nhận thấy một cách rõ ràng là tất cả mọi công dân đều được tôn trọng, không phụ thuộc vào tôn giáo, trình độ văn hoá, giới tính và... lượng vải trên người!
Có người bảo: Chúng ta không thế, chúng ta có bản sắc khác, chúng ta theo tập tục khác.
Vâng, tôi không thể cãi được điều này. Một cách thành thực, tôi cũng tin nói vậy là đúng!
Và rất nhiều thanh niên hiện nay cũng không cãi, song họ cứ mặc ít dần.
Phải làm thế nào bây giờ? Phải viết những bài báo cũ rích kiểu như “ăn mặc cần đúng lúc, đúng chỗ, đúng tuổi tác, đúng phong tục tập quán. Ăn mặc phải vừa tôn vẻ đẹp cơ thể, phải vừa cho xung quanh thấy sự nền nã, đoan trang...”. Những bài như thế thì đầy, và cần gì học cao mới sáng tác được.
Sốt ruột quá nhỉ. Có người bảo: ông kia, ông thích hở hang à?
Tôi chỉ bảo rằng: tôi không thích những ai thấy người ta hở hang, vội bảo người ta là xấu!/. (kinh nghiệm đã cho tôi thấy, hở hang ý nghĩ còn tai hại hơn hở hang cơ thể).
Lụm lặt tùm lum mà ra
Sửa lần cuối: