Sự bắt đầu không bao giờ là muộn chăng ?

  • Thread starter phuonganh251084
  • Ngày gửi
phuonganh251084

phuonganh251084

Guest
7/11/06
124
0
0
HN
Biết phải nói như thế nào nhỉ, khi nhận ra nhược điểm của chính đâu phải lúc nào cũng dễ.
Tôi đã từng tự hào,mình rất chịu khó học hỏi, chịu khó nhìn nhận vấn đề rất rõ,đọc khá nhiều sách báo, đọc cả những thứ mà tụi bạn sẽ chẳng bao giờ thèm sờ đến (lúc đó chỉ là sở thích thôi).Nên mình không ý thức được đó cũng là cách tích lũy kiến thức. Hay chính vì là sở thích nên chỉ là để thỏa mãn cái thích thú bấy giờ.Và nó để lại trong đầu tôi không lâu.
Bây giờ ư ? cái đầu của tôi thật tồi tệ ! Khi Đọc,xem bất cứ vấn đề gì tôi thấy mình hiểu thêm, biết thêm thật nhiểu điều. Nhưng đó chỉ là tức thời lúc bấy giờ. Và chỉ vài năm sau, thậm chí là vài tháng sau tôi đã không còn nhớ gì nữa (có nhớ thì chỉ là sự mơ hồ)_ đó là điều tồi tệ nhất.
Lẽ ra ở cái tuổi 23 này con người ta đã tích lũy nhiều những kiến thức, sự hiểu biết. Nhưng thật đáng tiếc, tôi đã không có được điều này.Kiến thức không tỷ lệ với những gì mình đã bỏ ra, mình đã cố gắng. Giờ đây tôi chỉ là một đứa trẻ không hơn không kém.Bộ não trống rỗng !!! Trở về con số 0 to uỳnh.Nếu được biết trước kết quả như lúc này tôi sẽ chơi thỏa thích, sẽ chẳng phải ngoan ngoãn học hành.Nhìn những đứa nó chơi bạt mạng, thỏa thích niềm vui,chơi bất cứ thứ gì mà nó muốn. Và tóm lại cuộc đời chúng nó vẫn tốt đó thôi.
Tôi đã nhận ra được điều này từ trước hay giờ đây thì tôi cũng không rõ nữa.( Nhưng nhận ra được là tốt rồi phải không) Và tôi biết chắc rằng từ này mình phải khác,phải thay đổi.Nhưng khác là khác như thế nào, thay đổi là thay đổi ra sao ? bằng cách nào đây ???
Tôi cũng không nhớ lắm (đấy bệnh của tôi đấy) lâu lâu rồi coi 1 chương trình khoa học có nói về trí nhớ thì bộ Não của chúng ta có thể được chia thành 2 loại: Trí nhớ tạm thời và Trí nhớ vĩnh viễn. Những thứ được đưa vào Trí nhớ vĩnh viễn thì khó có thể bị lẵng quên,như con người ta biết nói, biết cười, biết khóc (cùng 1 số các phản xạ không điều kiện khác nữa).Còn trí nhớ tạm thời là cái khổ của tôi. Mọi thứ đưa vào muốn giữ lại được lâu thì ta phải tạo thành vết hằn thật sâu trên vỏ não. Vậy mà khi tôi thu nhận kiến thức mới thì chỉ nhớ tức thì. Còn sau đó thì....như mọi người đã biết. hix !
Ai có diệu kế gì thì giúp tôi với ??? Chẳng biết đó là bệnh của riêng tôi hay nhiều người khác nữa. Mong được mọi người chia se cho người bệnh đáng thương này.
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
N

NCK

Guest
26/5/05
23
0
1
43
HN
Em đã học rất nhiều điều, và quên vì em chưa ứng dụng được những điều đó.
Nghĩa là em mới làm một chiều thôi, giờ chỉ cần sửa lại là được.
 
nhaquedideple_rathanhpho

nhaquedideple_rathanhpho

Nâng tầm cao mới
Biết phải nói như thế nào nhỉ, khi nhận ra nhược điểm của chính đâu phải lúc nào cũng dễ.
Tôi đã từng tự hào,mình rất chịu khó học hỏi, chịu khó nhìn nhận vấn đề rất rõ,đọc khá nhiều sách báo, đọc cả những thứ mà tụi bạn sẽ chẳng bao giờ thèm sờ đến (lúc đó chỉ là sở thích thôi).Nên mình không ý thức được đó cũng là cách tích lũy kiến thức. Hay chính vì là sở thích nên chỉ là để thỏa mãn cái thích thú bấy giờ.Và nó để lại trong đầu tôi không lâu.
Bây giờ ư ? cái đầu của tôi thật tồi tệ ! Khi Đọc,xem bất cứ vấn đề gì tôi thấy mình hiểu thêm, biết thêm thật nhiểu điều. Nhưng đó chỉ là tức thời lúc bấy giờ. Và chỉ vài năm sau, thậm chí là vài tháng sau tôi đã không còn nhớ gì nữa (có nhớ thì chỉ là sự mơ hồ)_ đó là điều tồi tệ nhất.
Lẽ ra ở cái tuổi 23 này con người ta đã tích lũy nhiều những kiến thức, sự hiểu biết. Nhưng thật đáng tiếc, tôi đã không có được điều này.Kiến thức không tỷ lệ với những gì mình đã bỏ ra, mình đã cố gắng. Giờ đây tôi chỉ là một đứa trẻ không hơn không kém.Bộ não trống rỗng !!! Trở về con số 0 to uỳnh.Nếu được biết trước kết quả như lúc này tôi sẽ chơi thỏa thích, sẽ chẳng phải ngoan ngoãn học hành.Nhìn những đứa nó chơi bạt mạng, thỏa thích niềm vui,chơi bất cứ thứ gì mà nó muốn. Và tóm lại cuộc đời chúng nó vẫn tốt đó thôi.
Tôi đã nhận ra được điều này từ trước hay giờ đây thì tôi cũng không rõ nữa.( Nhưng nhận ra được là tốt rồi phải không) Và tôi biết chắc rằng từ này mình phải khác,phải thay đổi.Nhưng khác là khác như thế nào, thay đổi là thay đổi ra sao ? bằng cách nào đây ???
Tôi cũng không nhớ lắm (đấy bệnh của tôi đấy) lâu lâu rồi coi 1 chương trình khoa học có nói về trí nhớ thì bộ Não của chúng ta có thể được chia thành 2 loại: Trí nhớ tạm thời và Trí nhớ vĩnh viễn. Những thứ được đưa vào Trí nhớ vĩnh viễn thì khó có thể bị lẵng quên,như con người ta biết nói, biết cười, biết khóc (cùng 1 số các phản xạ không điều kiện khác nữa).Còn trí nhớ tạm thời là cái khổ của tôi. Mọi thứ đưa vào muốn giữ lại được lâu thì ta phải tạo thành vết hằn thật sâu trên vỏ não. Vậy mà khi tôi thu nhận kiến thức mới thì chỉ nhớ tức thì. Còn sau đó thì....như mọi người đã biết. hix !
Ai có diệu kế gì thì giúp tôi với ??? Chẳng biết đó là bệnh của riêng tôi hay nhiều người khác nữa. Mong được mọi người chia se cho người bệnh đáng thương này.

Bộ não chúng ta cũng có giới hạn của nó, nhiều người cứ cho rằng bộ não là vô hạn nên đem tất cả những gì nhét vào đó mà ko biết rằng bộ não cũng giống như 1 căn phòng(không thể co giãn): khi đã đầy , nếu nhét thêm thì một vài đồ vật phải ra đi(lãng quên), hay sắp xếp đồ đạc trong căn phòng đó quá lộn xộn thì khi cần lấy 1 đồ vật nào đó sẽ rất khó khăn, cùng là một diện tích nhưng nếu sắp xếp ngăn lắp, khoa học thì sẽ nhớ được nhiều hơn...nếu lâu không rọn rẹp thì nó chứa cả những thứ đã ko còn cần thiết nhưng ta vẫn ko lỡ vứt đi...vì thế mà cái khoảng trống cho căn phòng đó ngày càng nhỏ đi (trí nhớ ngày càng kém khi ta tiếp thu kiến thức mới)....
Và đừng cái gì cũng ghi nhớ hết vào bộ não(cái gì cần thôi),mà hãy ghi vào sổ hoặc bất cứ gì đó mà tiện cho bạn khi cần xem lại....
Dạo này nhaque cũng mắc cái tật hay quên, bị sếp mắng suốt về tội không để ý đấy...hìhì. Hay tại, càng "có tuổi" càng thế hay sao ý nhỉ? hihi
:angel:
 
vn999vn

vn999vn

Guest
9/3/07
80
0
0
Em Mờ Tê-Tê Rê
Đừng buồn bạn à, đó chỉ là chuyện bình thường thôi....Có nhiều lúc mình lại quên đi những cái cần nhớ và lại nhớ những cái cần quên...híc...đau khổ thật!...:dzo:
 
W

white_black

Guest
16/6/06
2
0
0
40
TP.HCM
Tôi đồng ý với Nick, và tôi đang tìm mọi cơ hội để vận dụng những gì mình vừa mới update. Tôi nghĩ đó là giải pháp hay cho những người mau quên như tôi và phuonganh.
 
H

HuyenYB

Guest
8/5/08
51
0
0
39
Ha Noi
Chia sẻ với bạn. Mình, cũng cái tuổi 23- năm nay là 24 rồi nhé, cũng đã từng như bạn, cắm đầu học trong những năm phổ thông nhưng thi ĐH với kq ko như ý. Mình bước chân vào 1 trường Dân lập nhờ xét tuyển NV2, nhưng từ bước ngoặt đó, mình đã mất đi những đức tính tốt, mình ko còn ham học, ko còn " làm gì cũng phải làm đến cùng" Nhưng vì là đứa thông mình( như bạn bè nói) nên mình chẳng học nhiều mà vẫn được điểm khá. Thực ra trong đầu mình chỉ là 1 mớ hỗn độn, cái j cũng biết 1 tý, chẳng cái j là hoàn chỉnh. Ra trường, kiến thức chuyên sâu ko có, ko phải dốt nhưng cũng chẳng giỏi, mình đi làm lại ko đc người đi trc kèm cặp hay yêu cầu gì... Càng ngày càng đi vào lối mòn....
Sáng thứ 7, tâm hồn treo ngược cành cây!
 

Xem nhiều

Webketoan Zalo OA