Kinh Bắc Ngàn Năm... Hay Làng Quan Họ...bốn Mùa Nghiêng Ngả

  • Thread starter Đoàn Minh Trung
  • Ngày gửi
Đ

Đoàn Minh Trung

Gió thổi dừa rơi
23/12/06
935
24
18
TX Bến Tre
Thủa thiếu thời tớ được sinh ra & lớn lên nơi vùng quê văn vật với cái cổng làng sù sụ, các con ngõ cong queo bé tí lát gạch nghiêng mòn tịt, cái mái đình ngói phủ rêu phong. Nhớ nhất là cái ao làng có cây bàng nghiêng ngả, cứ mỗi buổi chiều hè oi ả, bọn trẻ chăn trâu chúng tớ cứ thi nhau leo lên tuột xuống mà nhảy ùm ùm, chơi trò ú tim trốn lặn trong mấy đám bèo tây ngât ngưởng.

Hè qua rồi thu đến, mùa của tựu trường, đội mũ rơm đến lớp, tiếng máy bay gầm rú trên trời nhưng cả lớp vẫn vô tư hát theo nhịp của bạn lớp phó phụ trách Quản Ca (văn nghệ). Có buổi mải chơi mấy đứa đi bứt ngó sen quên học làm cô chủ nhiệm lo lắng dẫn cả lớp đi tìm. Về nhà bị mấy roi tre gai đau điếng nhưng tối đến lại lũ lượt kéo nhau ra sân đình nằm, ngổi lổm nhổm bên mấy con rơm còn thơm mùa mới nghe Cụ Từ kể chuyện ngày xưa dưới vầng trăng trong vắt.

Mùa tết đến với cái lạnh se sắt, choàng cái áo bông chiều chiều lấp ló bên xó cổng làng cầm cây xiên rình mấy bà gánh Củ Tây (khoai Tây) đi qua là xiên một phát rùi ù té chạy, còn nghe với theo tiếng la "con cái nhà ai mà mất dạy". Đêm về túm tụm quanh bếp cời mấy củ khoai nướng thơm lừng đen trũi vừa đập đập vừa ê a truy bài lẫn nhau.
Ngoài sân tiếng sảy gạo của Bà đều đều, xen vào là tiếng rít lên gâu gâu của chú Mực sủa mấy bác dân quân đi rảo quanh mấy bụi tre sau vườn

Quê Quan Họ những ngày sau tết mới thật là vui, tháng của hội hè đình đám, tháng của lễ nghĩa văn chương, tháng của anh hùng nghĩa hiệp, tháng của bằng hữu tri âm.
Ngoài đường lúc nào cũng nhộn nhịp áo quần. Tiếng cười, tiếng chào của những người hân hoan lâu ngày gặp lại, các đôi trai gái tỏ tình dưới hiên đình còn lất phất mưa xuân. Mùa thơm mùi oản cúng chùa, mùa ngân nga đối đáp cả trên ruộng dưới sông của Liền Anh Liền Chị "Người ơi người ở đừng về". Còn chúng tớ thì là mùa trốn học hết hội Đồng Kỵ, Hội Lim, rồi vào Đám của làng, tối tối chầu rìa bên bàn tổ tôm của người lớn...

Ngày ấy trôi đi, xa lắm rồi nhưng mỗi lần ko ngủ lại nhớ Làng, nhớ bạn, nhớ cái thủa bữa cơm gạo đâu chẳng thấy chỉ thấy sắn, khoai. Nhưng Làng Quan Họ thì ngàn năm vẫn thế, có đổi thay thì là bê tông, nhựa nóng thay cho mấy vỉa gạch mòn xóm ngõ ngày xưa, chả còn ao làng, chả còn cây bàng nghiêng ngả, nhưng con người Kinh Bắc thỉ chả thay đổi chút nào. Vẫn tình làng nghĩa xóm, vẫn cổ kính rêu phong, vẫn ấm lòng khi về đến đầu làng nghe ai gọi : Trung ơi...

(Thôi lúc khác viết tiếp - Chỉ tại nhớ nhà... khóc !!!)
 
Sửa lần cuối:
Khóa học Quản trị dòng tiền

Xem nhiều

Webketoan Zalo OA