Lại bàn về vấn nghề nghiệp của chúng ta. Mình xin kể qua tâm trạng uất ức của mình cho các bạn chia sẻ và thông cảm nhé....híc..Chưa nói đã thấy uất rồi.
Mình làm kế toán tổng hợp cho một tờ báo (chỉ một mình thôi) lẽ ra mình phải được cưng chiều lắm, nhưng ngược lại. Anh giám đốc điều hành công ty mình không hiểu nhiều về kế toán, mỗi lần thấy mình lên chi cục thuế lâu lâu lại bảo " anh không đồng ý với cách làm việc của em, phải làm thế nào để giảm thiểu thời gian và chi phí đi lại chứ, kế toán là phải nắm rõ các thông tư, nghị định..." Mình cú không chịu được, mấy lần cũng bật lại. Sau đó phải mất khá lâu thời gian mình và giám đốc mới lấy lại được thiện cảm. Còn nữa anh thành viên cố vấn hội động quản trị trước đây lại làm kế toán trưởng của báo Hoa học trò nên nhiều vấn đề mình không được quyết, suốt ngày chờ hỏi... Nhiều lúc ức chế quá mà k biết kêu với ai, chỉ được mỗi cái môi trường làm việc này cũng không quá gò bó về thời gian, hơn nữa lại gần nhà và được nghỉ 2 ngày cuối tuần nên mình không muốn thay đổi. Híc...thế đấy... đời là vậy. được cái nọ nó hay mất cái kia.
Mình làm kế toán tổng hợp cho một tờ báo (chỉ một mình thôi) lẽ ra mình phải được cưng chiều lắm, nhưng ngược lại. Anh giám đốc điều hành công ty mình không hiểu nhiều về kế toán, mỗi lần thấy mình lên chi cục thuế lâu lâu lại bảo " anh không đồng ý với cách làm việc của em, phải làm thế nào để giảm thiểu thời gian và chi phí đi lại chứ, kế toán là phải nắm rõ các thông tư, nghị định..." Mình cú không chịu được, mấy lần cũng bật lại. Sau đó phải mất khá lâu thời gian mình và giám đốc mới lấy lại được thiện cảm. Còn nữa anh thành viên cố vấn hội động quản trị trước đây lại làm kế toán trưởng của báo Hoa học trò nên nhiều vấn đề mình không được quyết, suốt ngày chờ hỏi... Nhiều lúc ức chế quá mà k biết kêu với ai, chỉ được mỗi cái môi trường làm việc này cũng không quá gò bó về thời gian, hơn nữa lại gần nhà và được nghỉ 2 ngày cuối tuần nên mình không muốn thay đổi. Híc...thế đấy... đời là vậy. được cái nọ nó hay mất cái kia.