Nhật ký cho anh...

  • Thread starter Yuri
  • Ngày gửi
Y

Yuri

Guest
12/11/06
0
0
0
Bình yên cốc
Ngày…tháng…năm….

Anh, đã từ lâu rồi em ko gặp anh, ko phải vì em ko còn nhớ anh, không muốn gặp anh, không phải em vô tình như anh nghĩ đâu anh à. Chỉ là vì em ko đủ can đảm để đối diện với anh, không đủ mạnh mẽ để ko xao lòng trước anh, không đủ tự tin để nhìn thẳng vào mắt anh, em sợ mình ko đủ bản lĩnh để kiềm chế cảm xúc của mình anh à.

Ngày ấy, biết anh học chung trường, em đã rất ngạc nhiên. Vốn dĩ quen biết khá rộng, biết hầu hết mọi người, ko ngờ em lại chưa hề nhìn thấy anh trong sân trường nhỏ tẹo của chúng ta. Lần đầu tiền nhìn thấy anh, lúc đó em ghét anh, ghét lắm kìa, tại anh mà lớp em thua trận bóng hôm ấy, tại anh...chơi giỏi quá . Hởi vô lý anh nhỉ?? Nhưng thật ra ghét chỉ là 1 cái cớ để che đậy 1 cái gì đó vừa trỗi dậy trong em, mà em lại ko hề muốn chấp nhận sự thật đó. Em ko muốn thừa nhận rằng em rất thích anh, thích vẻ lành lạnh, mạnh mẽ của anh, thích cả tính hiền hiền của anh, thích cả cách anh gãi đầu lúng túng, thích cả cách anh bối rối trước em, thích....và thích....Và nhất là vì nhìn vào mắt anh, em biết rằng anh sẽ không bao giờ làm em đau, không bao giờ làm em tổn thương, anh sẽ không bao giờ làm em rơi lệ.
Và rồi anh và em thân thiết hơn, nhưng cả 2 đều ko nói gì, vẫn chỉ như những người bạn thân, vẫn hay gặp nhau. Anh rất chu đáo khi chăm em từng li từng tí, chăm sóc em từ bữa ăn giấc ngủ, cả việc đưa đón em đi học dù nhà chúng ta xa nhau vô cùng và lại ngược đường. Anh lo em lười ăn, bỏ bữa, nên trưa nào cũng vội chạy qua đón em đi ăn, anh sợ em mệt nên tìm đủ mọi cách làm em vui. Em rất vui, rất hạnh phúc với những gì anh dành cho em. Nhưng em lại qua non nớt khi nghĩ rằng đó là những điều đượng nhiên, em lại không quan tâm, chăm sóc anh nhiều như những gì anh đã làm với em. Em cũng ko cần quan tâm rằng có 1 người con gái khác đang chăm sóc anh hết mình, đang lo lắng cho anh từ những chuyện vặt vãnh nhất, đang luôn bên cạnh anh. Em cứ nghĩ rằng mình ko cần làm thế, ko cần thể hiện ra đâu. Anh chỉ xem người ấy là bạn thôi mà. Em biết em sai rồi anh ạ, em đã sai và em đã mất anh. Có lẽ tới tận bây giờ anh vẫn nghĩ em chỉ xem anh như 1 người anh trai, cũng như những người bạn khác của anh, đúng ko anh? Không phải vậy đâu anh, thật sự không phải vậy mà. Em muốn hét lên như vậy nhưng đã muộn rồi anh nhỉ? Tại sao em ko nói với anh từ đầu? Tại sao em lại ko thể hiện cho anh biết? Tại sao em phải dối lòng mình như vậy?? Tại sao?? Tại em ngu ngốc? Tại em dại khờ? Tại em non nớt?Em ước gì thời gian sẽ quay trở lại, ước gì anh và em quay lại ngày xưa, em sẽ nói cho anh nghe thật nhiều, thật nhiều anh ơi. Em sẽ ko dối lòng , ko kìm nén cảm xúc nữa đâu anh ơi.

Nhưng thật sự muộn rồi khi em biết rằng giờ đây anh rất hạnh phúc cùng chị ấy, chị ấy yêu anh đến thế cơ mà, chị anh yêu anh còn hơn bản thân chị ấy mà, chị ấy níu giữ anh bằng mọi cách mà. Với chị ấy, anh là tất cả mà, chị ấy cũng đã tuyên bố suốt đời này ngoài anh ra chị ấy sẽ không lấy ai làm chồng, ngoài anh ra chị ấy sẽ không yêu ai nữa. Vì vậy, em nghĩ anh rất hạnh phúc với những gì mình có, anh nhỉ.

Em đã đau, đã khóc, đã tổn thương. Nhưng là do chính em mà, chính em làm em đau, chính em làm em tổn thương mà. Mãi mãi anh vẫn không làm em đau, không làm em tổn thương, không làm em rơi lệ. Đúng như cảm nhận ban đầu của em vậy, anh à.Thôi thì em cầu chúc cho anh mãi mãi hạnh phúc. Và mãi mãi anh hãy nghĩ rằng đối với em, anh chỉ là 1 người anh trai, anh nhé.
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
G

gaconlonton_

Guest
Ngày…tháng…năm….

Anh, đã từ lâu rồi em ko gặp anh, ko phải vì em ko còn nhớ anh, không muốn gặp anh, không phải em vô tình như anh nghĩ đâu anh à. Chỉ là vì em ko đủ can đảm để đối diện với anh, không đủ mạnh mẽ để ko xao lòng trước anh, không đủ tự tin để nhìn thẳng vào mắt anh, em sợ mình ko đủ bản lĩnh để kiềm chế cảm xúc của mình anh à.

Ngày ấy, biết anh học chung trường, em đã rất ngạc nhiên. Vốn dĩ quen biết khá rộng, biết hầu hết mọi người, ko ngờ em lại chưa hề nhìn thấy anh trong sân trường nhỏ tẹo của chúng ta. Lần đầu tiền nhìn thấy anh, lúc đó em ghét anh, ghét lắm kìa, tại anh mà lớp em thua trận bóng hôm ấy, tại anh...chơi giỏi quá . Hởi vô lý anh nhỉ?? Nhưng thật ra ghét chỉ là 1 cái cớ để che đậy 1 cái gì đó vừa trỗi dậy trong em, mà em lại ko hề muốn chấp nhận sự thật đó. Em ko muốn thừa nhận rằng em rất thích anh, thích vẻ lành lạnh, mạnh mẽ của anh, thích cả tính hiền hiền của anh, thích cả cách anh gãi đầu lúng túng, thích cả cách anh bối rối trước em, thích....và thích....Và nhất là vì nhìn vào mắt anh, em biết rằng anh sẽ không bao giờ làm em đau, không bao giờ làm em tổn thương, anh sẽ không bao giờ làm em rơi lệ.
Và rồi anh và em thân thiết hơn, nhưng cả 2 đều ko nói gì, vẫn chỉ như những người bạn thân, vẫn hay gặp nhau. Anh rất chu đáo khi chăm em từng li từng tí, chăm sóc em từ bữa ăn giấc ngủ, cả việc đưa đón em đi học dù nhà chúng ta xa nhau vô cùng và lại ngược đường. Anh lo em lười ăn, bỏ bữa, nên trưa nào cũng vội chạy qua đón em đi ăn, anh sợ em mệt nên tìm đủ mọi cách làm em vui. Em rất vui, rất hạnh phúc với những gì anh dành cho em. Nhưng em lại qua non nớt khi nghĩ rằng đó là những điều đượng nhiên, em lại không quan tâm, chăm sóc anh nhiều như những gì anh đã làm với em. Em cũng ko cần quan tâm rằng có 1 người con gái khác đang chăm sóc anh hết mình, đang lo lắng cho anh từ những chuyện vặt vãnh nhất, đang luôn bên cạnh anh. Em cứ nghĩ rằng mình ko cần làm thế, ko cần thể hiện ra đâu. Anh chỉ xem người ấy là bạn thôi mà. Em biết em sai rồi anh ạ, em đã sai và em đã mất anh. Có lẽ tới tận bây giờ anh vẫn nghĩ em chỉ xem anh như 1 người anh trai, cũng như những người bạn khác của anh, đúng ko anh? Không phải vậy đâu anh, thật sự không phải vậy mà. Em muốn hét lên như vậy nhưng đã muộn rồi anh nhỉ? Tại sao em ko nói với anh từ đầu? Tại sao em lại ko thể hiện cho anh biết? Tại sao em phải dối lòng mình như vậy?? Tại sao?? Tại em ngu ngốc? Tại em dại khờ? Tại em non nớt?Em ước gì thời gian sẽ quay trở lại, ước gì anh và em quay lại ngày xưa, em sẽ nói cho anh nghe thật nhiều, thật nhiều anh ơi. Em sẽ ko dối lòng , ko kìm nén cảm xúc nữa đâu anh ơi.

Nhưng thật sự muộn rồi khi em biết rằng giờ đây anh rất hạnh phúc cùng chị ấy, chị ấy yêu anh đến thế cơ mà, chị anh yêu anh còn hơn bản thân chị ấy mà, chị ấy níu giữ anh bằng mọi cách mà. Với chị ấy, anh là tất cả mà, chị ấy cũng đã tuyên bố suốt đời này ngoài anh ra chị ấy sẽ không lấy ai làm chồng, ngoài anh ra chị ấy sẽ không yêu ai nữa. Vì vậy, em nghĩ anh rất hạnh phúc với những gì mình có, anh nhỉ.

Em đã đau, đã khóc, đã tổn thương. Nhưng là do chính em mà, chính em làm em đau, chính em làm em tổn thương mà. Mãi mãi anh vẫn không làm em đau, không làm em tổn thương, không làm em rơi lệ. Đúng như cảm nhận ban đầu của em vậy, anh à.Thôi thì em cầu chúc cho anh mãi mãi hạnh phúc. Và mãi mãi anh hãy nghĩ rằng đối với em, anh chỉ là 1 người anh trai, anh nhé.

hay thế. .
 
be_xinh

be_xinh

Guest
Chúc bạn rồi sẽ bình yên, rồi sẽ tìm thấy 1 người tốt như anh ấy. Và bạn sẽ không còn nuối tiếc về những gì đã qua nữa. Hãy xem như 1 quá khứ đẹp, bạn nhỉ?
 
T

thu6tudo

I have changed
24/6/06
345
3
0
Đồng Nai
Chúc bạn rồi sẽ bình yên, rồi sẽ tìm thấy 1 người tốt như anh ấy. Và bạn sẽ không còn nuối tiếc về những gì đã qua nữa. Hãy xem như 1 quá khứ đẹp, bạn nhỉ?
Lời khuyên hay ấy:), quá khứ đẹp và ngủ yên...
Khi điều gì đó trôi qua tay, có nghĩa là một điều gì đó sẽ đến và nhất định lần này ta sẽ nắm lấy nó bằng cả hai bàn tay:bigok:.
 
hồngtrường

hồngtrường

Guest
3/3/07
1,077
3
38
Hà Lội
Chúc bạn rồi sẽ bình yên, rồi sẽ tìm thấy 1 người tốt như anh ấy. Và bạn sẽ không còn nuối tiếc về những gì đã qua nữa. Hãy xem như 1 quá khứ đẹp, bạn nhỉ?

Lòng chợt bình yên mà sao ....buồn thế !
 

Xem nhiều

Webketoan Zalo OA