Truyện cười.

  • Thread starter anhlaanh
  • Ngày gửi
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
42
Hà Lầm
Sai địa chỉ

Có một nhà thơ mang cho Vonte một bài thơ với tiêu đề: "Gửi lại thế hệ mai sau". Sau khi đọc xong nhà văn nói với tác giả:

- Thơ ông viết cũng được, nhưng tôi nghĩ rằng địa chỉ mà ông đề có lẽ không đúng và nó sẽ không đến được đâu!
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
42
Hà Lầm
Thiếu

Có lần nhà văn Moritj Saphir (1795-1858) là nhà văn hài hước nổi tiếng người Đức, cãi nhau với một nhà thơ. Ông này vốn ghét nhà văn đã nói:

- Thưa ngài Saphir, ngài viết chỉ vì tiền. Còn tôi viết vì danh dự!

- Mỗi chúng ta viết chính vì cái chúng ta thiếu! Ông từ tốn đáp.
 
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
42
Hà Lầm
Vali của Gaiđa

Accađi Gaiđa là nhà văn viết cho thiếu nhi nổi tiếng của Liên Xô (cũ). Ông hay lui tới những vườn trẻ ở ngoại ô Matxcơva chơi với các em. Một lần, tiễn Gaiđa ra ga, các em đua nhau xách hộ ông chiếc vali. Đến nơi, một em hỏi nhà văn:

- Thưa bác, tại sao bác là người nổi tiếng mà chiếc vali của bác lại nhẹ và rỗng như thế này?

Gaiđa suy nghĩ rồi trả lời:

- Ồ! Không sao, bác chỉ sợ chiếc vali của bác nổi tiếng còn bác thì lại... nhẹ và rỗng!
 
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
42
Hà Lầm
Ban-dăc bói chữ

Ônôrê Đơ Ban-dăc rất thích bói chữ. Ông vẫn tự cho mình có tài về khoản này.

Một hôm, một bà cụ đưa cho ông xem một cuốn vở đã cũ và nhờ ông đoán giúp tính tình, số phận của cậu học trò đó.

Ônôrê Đơ Ban-dăc chăm chú xem cuốn vở, lật đi lật lại hồi lâu rồi nhận xét:

- Xin lỗi bà, dầu điều này có làm bà phiền lòng, tôi cũng buộc phải nói thẳng ra rằng, đứa bé này cẩu thả, đần độn. Sau này may mắn lắm nó cũng chỉ làm nổi một chức thầy ký tỉnh lẻ là cùng.

Khi Ônôrê Đơ Ban-dăc ngừng lời, bà cụ chậm rãi nói:

- Ông Ban-dăc ạ, lẽ nào ông lại không nhận ra bà giáo cũ và cuốn vở của ông?
 
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
42
Hà Lầm
Giá trị của lời từ chối

Hội phụ nữ Luân Đôn yêu cầu Bơcna Sô tặng hội một cuốn sách của ông nhan đề "Người chỉ đường cho trí thức đến với xã hội chủ nghĩa".

Nhà văn đã từ chối và viết thư trả lời:

"Mong quý hội thông cảm vì cuốn sách tặng, người ta thường ít đọc..."

Hội phụ nữ bèn đem bán bức thư đó với giá 30 đồng, đủ mua ba cuốn sách của Bơcna Sô.

Người mua bức thư đó đem bán lại cho một người chuyên sưu tầm các bút tích của nhà văn và nhận được số tiền đủ để mua toàn bộ các tác phẩm của nhà văn.
 
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
42
Hà Lầm
Trí thông minh

Albert Einstein nói về thuyết tương đối của mình, có một anh chàng hay nghi ngờ hỏi:

- Trí thông minh của người mạnh khỏe như tôi không thể chấp nhận những cái mà nó không nhìn thấy.

Einstein đứng yên lặng một lúc rồi trả lời:

- Được, điều đó có vẻ có lý lắm. Giờ ông đặt trí thông minh của ông lên bàn đây, và tôi có thể tin rằng ông có một bộ óc thông minh.
 
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
42
Hà Lầm
Quốc tịch

Albert Einstein có lần nói với các nhà báo:

- Các ông đừng đặt vấn đề quốc tịch của tôi. Những năm còn lại của cuộc đời tôi, theo giấy tờ thì tôi là người Mỹ. Nhưng, sau khi tôi chết. Nếu như những lý thuyết của tôi đề ra là đúng thì người Đức sẽ nói tôi chính gốc là người Đức. Người Pháp sẽ nói tôi là công dân quốc tế. Nếu sau này có những chứng minh cho rằng lý thuyết của tôi đề ra còn có những thiếu sót, thì người Pháp sẽ nói tôi đã từng là người Đức và người Đức sẽ nói tôi là một tên Do Thái.
 
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
42
Hà Lầm
Tên gì?

Một hôm, nhà bác học Anhxtanh bước lên xe buýt nhưng lỡ làm rơi mắt kiếng, ông đang khom người sờ soạng tìm dưới sàn xe thì cô bé đứng đối diện nhặt kiếng lên dúi vào tay ông.

"Cảm ơn bé, cháu tên gì nhỉ?"

"Clara-Anhxtanh, bố ạ!"
 
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
42
Hà Lầm
Không còn ngủ được

Có một người thợ may đến nài nhà văn Sáclơ Bôđơle người Pháp (1821-1867) trả tiền công may trang phục. Bôđơle cười và trả lời rằng, ông không có gì để trả nợ cả. Người thợ may tức giận nói:

- Ít nhất ngài cũng phải cho biết cụ thể khi nào ngài có thể trả nợ được để tôi có thể ngủ ngon giấc?

Nhà thơ buồn rầu nhìn chủ nợ rồi nói:

- Nếu tôi nói ra thì ông sẽ chẳng bao giờ ngủ được mất.
 
vu minh

vu minh

Cao cấp
21/9/04
389
0
0
TPHCM
Người thợ may sau khi đo xong bèn nói với bà khách hàng:
-Ba vòng của bà đều bằng nhau, bà muốn chít eo ở đâu ạ? :atom:
 
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
42
Hà Lầm
Đừng lo

Thủ tướng Winston Churchill có một bộ ria rất đẹp. Một hôm, trong một cuộc họp khá đông, một bà đứng lên công kích với một vẻ giận dữ:

- Tôi không ưa ý kiến lẫn bộ râu của ông.

Winston Churchill ngọt ngào đáp ngay:

- Bà đừng lo. Bà không có dịp nào tiếp xúc với hai cái đó đâu.
 
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
42
Hà Lầm
Không xứng đáng

Sau lần trình diễn đầu tiên vở kịch của mình tại Mỹ, Becnasô (nhà viết kịch, nhà văn nổi tiếng của Anh) gọi điện ngay cho người nữ diễn viên đóng vai chính trong vở diễn:

- Thật tuyệt vời, thật vĩ đại!

Người diễn viên được khen ngợi, khiêm tốn đáp:

- Chưa xứng với những lời khen đó đâu, thưa ông!

- Không, ý tôi nói về vở kịch đấy chứ! Becnasô giải thích.

Người nữ diễn viên đáp ngay:

- Vâng, ý tôi cũng vậy đó!
 
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
42
Hà Lầm
Luôn luôn phải đứng

Một lần Mark Twain đến một thành phố nhỏ, ông có buổi nói chuyện ở đây. Tối đến, ông vào một tiệm ăn, chủ hiệu hỏi:

- Ngài mới đến thành phố này phải không ạ?

- Vâng, tôi vừa mới đến đây.

- Ngài thật là may mắn, tối nay có buổi nói chuyện của Mark Twain, ngài đi nghe chứ?

- Chắc chắn là có.

- Thế ngài đã có vé vào chưa?

- Ồ! Chưa, chưa.

- Thế thì có khi ngài phải đứng đấy.

- Vâng, thật đáng tiếc, tôi luôn luôn phải đứng trong các buổi nói chuyện của Mark Twain.
 
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
42
Hà Lầm
Nguyên nhân

Một hôm Bécnasô gặp một giáo sĩ nổi tiếng hài hước và rất béo.

Vị giáo sĩ nhìn thấy Bécnasô gầy gò quá liền đùa vui:

- Tôi mong ông đừng có gầy quá, nhìn ông người ta lại nghĩ là nước Anh đang còn đói.

Bécnasô liền trả lời:

- Còn tôi cũng mong rằng ông đừng béo quá như thế này, không thì người ta lại tưởng chính ông là nguyên nhân gây ra các nạn đói ấy!
 
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
42
Hà Lầm
Không gặp những con lừa

Nhà vật lý người Anh William Thomson (1824-1907) có lần phải hoãn một buổi lên lớp. Ông thông báo lên bảng như sau:

"Professor Thomson will not meet his classes today"
(Hôm nay giáo sư Thomson sẽ không gặp sinh viên)

Nhóm sinh viên tinh nghịch đã xóa chữ "c" trong từ classes, từ này trở thành "lasses" (những tình nhân) và câu trên trở thành : "Hôm nay giáo sư Thomson sẽ không gặp những tình nhân của mình".

Hôm sau, khi lên lớp thấy những ánh mắt cười ranh mãnh và dòng chữ đùa tếu ấy, nhà vật lý thiên tài không mảy may bối rối mà còn thản nhiên bước tới bảng xóa thêm chữ "l" ở từ "lasses", rồi xách cặp ra về. Dòng chữ trên bảng lại trở thành : "Hôm nay giáo sư Thomson sẽ không gặp những con lừa" (từ " asses": những con lừa)
 
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
42
Hà Lầm
Trí thông minh của người mạnh khoẻ

Albert Einstein nói về thuyết tương đối của mình, có một anh chàng hay nghi ngờ hỏi:

- Trí thông minh của người mạnh khỏe như tôi không thể chấp nhận những cái mà nó không nhìn thấy.

Einstein đứng yên lặng một lúc rồi trả lời:

- Được, điều đó có vẻ có lý lắm. Giờ ông đặt trí thông minh của ông lên bàn đây, và tôi có thể tin rằng ông có một bộ óc thông minh.
 
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
42
Hà Lầm
Bécnasô

Có một số thanh niên hỏi Bécnasô coi "bỏ thuốc" dễ hay khó. Nhà văn đáp:

- Dễ ợt.

- Ngài bảo dễ, sao ngài không bỏ được thuốc ạ?

-Việc khó là việc không làm nổi hoặc chỉ làm được một lần. Đằng này tôi đã bỏ hút thuốc hàng chục lần!
 
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
42
Hà Lầm
Kinh doanh ngòi bút

Một lần đại văn hào Pháp Victor Hugo (1802- 1885) đi thăm nước Phổ. Khi đến biên giới Pháp-Phổ. Một nhân viên hải quan nước Phổ hỏi:

- Xin ông cho biết ông làm nghề gì?

- Tôi viết.

- Tôi muốn hỏi ông sinh sống bằng nghề gì?

Lần này Hugo đáp gọn:

- Bằng ngòi bút.

Nhân viên hải quan nọ gật đầu ra vẻ thông hiểu. Sao đó anh ta ghi vào tờ thị thực nhập cảnh: "Hugo, nhà kinh doanh ngòi bút".
 
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
42
Hà Lầm
Đánh giá tác phẩm

Lép Tônxtôi viết một truyện ngắn, và gửi đến tòa soạn một tạp chí, ký tên khác. Sau hai tuần ông đến tòa soạn để biết số phận truyện ngắn của mình. Một biên tập viên trẻ tiếp ông không lịch sự lắm và bảo thẳng truyện ngắn của ông sẽ không được đăng.

- Vì sao thưa ông?- Nhà văn hỏi lại.

- Thưa ông thân mến, khi đọc truyện ngắn của ông, tôi hoàn toàn tin đây là một người viết văn còn non nớt. Tôi thành thật khuyên ông hãy bỏ cái thích thú viết lách đi. Vào tuổi tác như ông, bắt đầu viết thì đã muộn rồi. Trước kia, xin lỗi, ông đã viết gì chưa?

Tônxtôi trả lời giọng trầm lắng:

- Tôi có viết một số tác phẩm mà người đọc cũng đánh giá là được chẳng hạn như: Chiến tranh và hòa bình hay Anna Karênina...

Người biên tập lặng đi không nói nên lời nữa.
 
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
42
Hà Lầm
Hợp âm cuối cùng

Lúc Paderewski ở Thụy Sĩ, một số "tác giả" thường hay đến làm phiền ông, xin ông ý kiến bằng cách khoe khoang kỹ thuật, khoe khoang những sự tìm tòi có tính chất mới lạ nhưng nội dung trống rỗng. Có lần một nhạc sĩ phái "Môdéc" đến đánh một bản nhạc mới sáng tác của anh, trong đó đầy những kỹ thuật lập dị, khó nghe và chói tai. Người đó dừng tay sau một hợp âm khó nghe và hỏi một cách tự hào:

- Giáo sư thấy hợp âm cuối cùng này thế nào so với hợp âm đầu tiên? (anh ta đánh lại hợp âm đầu tiên).

Paderewski đứng phắt dậy và nói:

- Hãy mãi mãi ngừng ở hợp âm này!

- Vì sao vậy?

- Vì nó hay nhất, nó là đỉnh cao của sự tìm tòi, nó giải phóng mọi ràng buộc về kỹ thuật, về nội dung, về...

- Vâng, thưa giáo sư, đó là mục đích của nghệ thuật...

- Tôi chưa nói hết. Ðặc biệt là nó giải phóng tôi khỏi phải nghe thêm sự sáng tạo của anh. Anh vừa nói nó là một hợp âm cuối cùng mà đã là hợp âm cuối cùng thì... xin lỗi! Xin vĩnh biệt anh!
 

Xem nhiều

Webketoan Zalo OA