Tản mạn....

  • Thread starter Coc Yeu
  • Ngày gửi
kakaka

kakaka

Trung cấp
17/7/08
177
0
0
Việt Nam
Cóc không thích hoa, chỉ thích...Muỗi thôi:mrstraetz
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
Coc Yeu

Coc Yeu

IME - Cô cô ham zui ^.^
19/11/07
911
5
18
Hỏi mần chi ^^ ?!
Chưa bao giờ quên thế mà đã quên ...
Không nghĩ mình đã thay đổi nhưng thật sự đã thay đổi ...
 
T

thd6758

Cao cấp
4/5/07
2,280
119
63
Hà Nội
Chưa bao giờ quên thế mà đã quên ...
Không nghĩ mình đã thay đổi nhưng thật sự đã thay đổi ...

Chưa bao giừo nhớ vậy mừ lại nhớ
đã nghĩ mình thay đổi nhưng sự thật lại chẳng đổi thay gì ....hehehehe
 
Coc Yeu

Coc Yeu

IME - Cô cô ham zui ^.^
19/11/07
911
5
18
Hỏi mần chi ^^ ?!
Ở tỉnh:

- Trăm sự nhờ bác sĩ ạ.

- ừ ..

... ... ...

- Chị mua thuốc động kinh về cho cháu nó uống nhé. 1 đợt điều trị là xyz đ ...

- Thưa bác sĩ, cháu nó có lên cơn co giật đâu ạ? Nó chỉ hay bị choáng, xây xẩm mặt mũi thôi mà ...

- Chị cứ cho nó uống đi, nhớ uống đủ liều .....

===========================

Còn 2 ngày thuốc nữa.

- Bác sĩ ơi, cháu nó làm sao thế này? Nó không thở được, dị ứng mẩn khắp người.

- à ... ừ.... chắc là do thuốc chưa đủ liều, hoặc thuốc chưa đủ mạnh thôi. Nếu nó không đỡ thì nhập vào khoa tâm thần điều trị nhé.

- Cái gì? Sao lại khoa tâm thần. Cháu nó có gì bất thường đâu.

- Chị này hay nhỉ? sao lại cí bác sĩ thế? Người ta có chuyên môn người ta phải biết chứ?

- Thế thôi vậy giờ em xin bác sĩ làm cho cháu cái giấy chuyển viện, em cho cháu xuống bệnh viên Trung ương khám lại cho yeê tâm ạ.

- Chị ko tin chúng tôi thì thôi. Gia đình tự chịu trách nhiệm, chúng tôi không giải quyết trường hợp này.

- Tuỳ bác sĩ....

==================

Dưới TW.

- Trời ơi, bị viêm động mạch chủ mà cho uống thuốc động kinh để mà giết nó chết à ???

- Cám ơn bác sĩ ạ ..
==================
.... Thế đấy, trách làm sao được khi bệnh nhân ở tỉnh cứ phải lũ lượt kéo về TW mà khám chữa bệnh. Có bệnh thì phải vái tứ phương mà ....
 
ngocxi

ngocxi

Trung cấp
8/9/09
97
0
0
39
Đồng Nai
Tản mạn

♥♥♥ 7 kỳ quan thế giới của riêng anh ♥♥♥

Khi anh đọc thấy người ta rầm rộ bầu chọn bảy kỳ quan của thế giới, mỗi người chọn cho mình một kỳ quan riêng. Anh cũng vậy nhưng với anh, kỳ quan mà anh lựa chọn rất đặt biệt và không gì sánh được.
1. Giọt nước mắt của em khi em khóc

Anh thật sự xúc động khi thấy những giọt nước mắt lăn trên đôi má em. Không có công trình kiến trúc, khung cảnh thiên nhiên nào có thể làm anh xúc động đến vậy.
Mỗi khi em khóc, trái tim anh như cũng rơi lệ. Anh đau lòng vì chính mình đã khiến em phải khóc. Nước mắt em rất quý giá, vì vậy em đừng khóc vì những vấp ngã trong đời, đừng khóc khi thấy sự dối trá của những kẻ không biết trân trọng tình cảm. Anh muốn nhìn những giọt nước mắt hạnh phúc của em khi em đón nhận tình yêu từ cuộc sống và từ những niềm hạnh phúc.
Cảm ơn những giọt nước mắt ấy vì chúng giúp anh nhận ra điều gì là đúng, là sai, nhận ra em thật sự quan trọng thế nào.
2. Khuôn mặt rạng rỡ của em mỗi khi em cười
Điều anh muốn nhìn nhất không phải là cảnh hoàng hôn xuống, hay cảnh mặt trời mọc mà chính là ánh mắt long lanh của em, khuôn mặt rạng rỡ của em mỗi khi em cười.
Anh từng nhiều lần thấy cảnh mặt trời mọc lên trên biển, từng nhìn thấy hoàng hôn khuất sau chân núi, nó rất đẹp. Anh đã có lần nghĩ cảnh tượng này đẹp nhất trong những gì mình thấy. Đến khi anh bắt gặp ánh mắt của em cười, anh mới biết với anh nó đẹp hơn tất thảy. Em hãy luôn cười em nhé. Đây là kỳ quan rất đặc biệt đấy.
3. Khi em nằm ngủ
Bình yên lắm mỗi khi được thấy em nằm ngủ. Khi đối diện với cuộc sống là những tiếng còi xe, tiếng người qua lại, sự ồn ào... được nhìn thấy em ngủ làm mọi thứ dường như tan biến. Không còn ồn ào. Chỉ em nằm đó với không gian lặng lẽ và bình yên.
4. Khi em hờn dỗi
Mỗi khi em hờn dỗi, khoé mắt em, ánh mắt em làm cho anh thật sự bối rối. Em đã cho anh thấy mình cần có em bao nhiêu và không thể thiếu vắng em được trong cuộc sống này. Cảm ơn vì những điều em mang lại. Anh sẽ cố gắng để đến một ngày em thật sự tự hào về anh về người mà em yêu.
5. Khi em ôm chặt tay anh
Khi em ôm chặt tay anh, ngả đầu trên vai anh, giây phút đó em đã mang đến cho anh một nguồn sức mạnh, một niềm tin, khát vọng về một tương lai có anh và em.
Em không nhỏ bé khi ôm chặt tay anh, chính em là bước nối dài của anh, là tương lai mà anh muốn, anh muốn được bên em, được gần em.
6. Khi em ngả đầu trên ngực anh
Em làm cho anh thấy mình thật mạnh mẽ. Và anh muốn trưởng thành hơn mỗi ngày để làm chỗ dựa vững chắc cho em. Nó cũng là nguồn lực động viên anh làm được những điều mà anh từng nghĩ là không thể.
Mỗi khi em nằm trên ngực anh, anh bỗng thấy mình thật giá trị biết bao. Em như một cô gái nhỏ bé cần sự che chở của anh. Điều đó làm cho anh muốn mình hoàn thiện hơn nữa để là người đàn ông đích thực em cần.
Hình ảnh em ngả đầu trên ngực anh là một trong những hình ảnh không gì có thể sánh được. Người ta có thể tạo ra được nhiều thứ nhưng không ai có thể tạo ra sự kỳ diệu này, một kỳ quan kỳ diệu và tuyệt đẹp cho riêng anh.
7. Khi em ngượng ngập, e ấp
Như là ánh nắng ban mai, như hạt sương ban sớm, em thật đẹp mỗi khi ngượng ngùng. Không gian dường như dừng lại, mọi thứ đều nở hoa và em của anh thật đáng yêu.
Đôi khi những gì đẹp đẽ lại là những gì mắt thường không thể thấy, chỉ có thể cảm nhận từ trái tim.
Trong ý nghĩa của thần học, con số 7 là con số trọn vẹn. Bởi thế mà người ta chọn 7 kỳ quan cho thế giới chứ không phải là 8 hay là 6. Và những gì người ta chọn những gì đẹp đẽ nhất. Cũng vậy với anh, em là cả thế giới của anh, tất cả những gì anh muốn sống, thế giới của anh là chính em.
Em là một người đặt biệt không gì có thể sánh bằng cho riêng anh cho chính mình em, chỉ cần có em là anh đã có cả thế giới cho riêng mình. Mặc cho người ta nói thế nào đi nữa với thế giới của riêng họ, em là kỳ quan tuyệt đẹp nhất của anh, anh có thể đánh đổi mọi thứ, làm mọi thứ để cho chính em là cho thế giới của anh.
Hãy vững lòng em nhé, anh sẽ chăm sóc bảo vệ và gìn giữ để những gì mà em có, anh có... nó luôn là vẻ đẹp ban đầu không thể phai mờ.

 
E

Elena86

Guest
9/9/09
5
0
0
Kim Liên
Woa!
Ngocxi viết hay quá.Chắc cô ấy cảm động chít mất.Hichic
Hai người thật may mắn và hạnh phúc.
Chúc hai người luôn hạnh phúc nhé!
:error:
 
M

misshang

Guest
14/9/09
1
0
0
hà nội
lãng mạn thật mình thấy ghen tức với bạn gái kia đó
 
Coc Yeu

Coc Yeu

IME - Cô cô ham zui ^.^
19/11/07
911
5
18
Hỏi mần chi ^^ ?!
Cuộc sống muôn màu muôn vẻ, con người muôn người muôn tính. Đôi khi chỉ vì sự ... thái quá mà họ có thể đẩy người khác vào tình huống khó xử ... Mỗi người mỗi tính, biết thế nhưng tránh sao được nỗi buồn khi mà có những chuyện được nghe, có những thứ được nhìn ...
Có phải mình quá giản đơn nên khi biết những sự thật trần trụi trứơc mắt mình lại thấy bi quan về cách đánh giá và nhìn nhận con người của mình ... Sống như này sao khó khăn quá ... Không thể không suy nghĩ, không thể không đặt dấu hỏi và thật sự buồn khi câu trả lời không như mình mong muốn ...
Có những người mình những tưởng mình hiểu họ, mình tôn trọng họ và đã có lúc có những tình cảm rất đặc biệt với họ,. có nhiều khi còn có cảm giác như ruột thịt vậy .... Nhưng có lẽ mình nhầm ... Cuộc sống này không đơn giản ... Thế giới ảo càng không đơn giản ... Ảo mà, có ai biết người thật, việc thật như nào đâu ... Cứ kết bạn, cứ thân thiết để rồi khi khám phá ra nhau không như những gì vốn cảm nhận thì thấy lòng sao buồn thế ...
Bạn đã từng nói: Không tin bất kỳ ai trong thế giới mạng này .. Tôi đã từng suy nghĩ khác ... Nhưng giờ thì có lẽ tôi phải suy nghĩ lại và hy vọng rằng chưa hẳn bạn đã đúng ...
... Đi trong đường hầm không có ánh sáng ... Tối như này biết lúc nào tôi mới có câu trả lời chính xác cho riêng mình ...
 
htthongttp

htthongttp

Trung cấp
28/9/09
166
0
16
ho chi minh
Sài Gòn chiều mưa ,tự dưng nhớ miền trung quê mình quá ,nhớ cái lạnh khi vào đông,nhớ những lúc đi dạo dưới bãi biển ,nhặt những con sao biển ,nhớ những lần hét giữa biển cả bao la để quên đi nỗi lòng mỗi khi buồn ,nhớ cả những buổi sáng ra ngắm cảnh bình minh ...cả những lần ta ôm vở ra hàng dương liễu học bài ......
......nhớ sao là nhớ....
Tư dưng nhớ câu thơ của 1 nhà thơ từng viết :
Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Mà ai đi xa cũng nhớ nhiều.:025:

 
FBI

FBI

*[Đẹp trai nhất web]*
2/7/08
274
5
18
Biết làm gì

Bạn đã từng nói: Không tin bất kỳ ai trong thế giới mạng này .. Tôi đã từng suy nghĩ khác ... Nhưng giờ thì có lẽ tôi phải suy nghĩ lại và hy vọng rằng chưa hẳn bạn đã đúng ...
... Đi trong đường hầm không có ánh sáng ... Tối như này biết lúc nào tôi mới có câu trả lời chính xác cho riêng mình ...

Thực ra, ảo hay thật chỉ là trong suy nghĩ. Nếu nói 1 cái gì đó tuyệt đối về vấn đề này thì nghe hơi mơ hồ.

Nên ko thể nói là ..."bất kỳ ai" đc.

Thường thì nên để lại cho mình một con đường.... Giữ một cái gì đó, bình thường và tốt đẹp, nếu để tỉnh cảm...quá đi... Ko kiểm soát đc nữa.
Thì rất dễ tổn thương nhau.

Có rất nhiều phép thử trên thế giới này, nhưng ko phải phép thử nào cũng ra kết quả như mong muốn:015:

Haizzz, nếu đường hầm tối quá... Thì cho mượn cái đèn pin nè :dance2:
 
huong85

huong85

Talkative Girl
25/1/07
1,171
5
38
40
Vĩnh Phúc-Đồng Nai-Gò Vấp
thật lòng là...rất đang buồn....
 
naviah

naviah

Guest
25/11/06
113
8
0
20
somewhere in my dreams
Ở tỉnh:

- Trăm sự nhờ bác sĩ ạ.

- ừ ..

... ... ...

- Chị mua thuốc động kinh về cho cháu nó uống nhé. 1 đợt điều trị là xyz đ ...

- Thưa bác sĩ, cháu nó có lên cơn co giật đâu ạ? Nó chỉ hay bị choáng, xây xẩm mặt mũi thôi mà ...

- Chị cứ cho nó uống đi, nhớ uống đủ liều .....

===========================

Còn 2 ngày thuốc nữa.

- Bác sĩ ơi, cháu nó làm sao thế này? Nó không thở được, dị ứng mẩn khắp người.

- à ... ừ.... chắc là do thuốc chưa đủ liều, hoặc thuốc chưa đủ mạnh thôi. Nếu nó không đỡ thì nhập vào khoa tâm thần điều trị nhé.

- Cái gì? Sao lại khoa tâm thần. Cháu nó có gì bất thường đâu.

- Chị này hay nhỉ? sao lại cí bác sĩ thế? Người ta có chuyên môn người ta phải biết chứ?

- Thế thôi vậy giờ em xin bác sĩ làm cho cháu cái giấy chuyển viện, em cho cháu xuống bệnh viên Trung ương khám lại cho yeê tâm ạ.

- Chị ko tin chúng tôi thì thôi. Gia đình tự chịu trách nhiệm, chúng tôi không giải quyết trường hợp này.

- Tuỳ bác sĩ....

==================

Dưới TW.

- Trời ơi, bị viêm động mạch chủ mà cho uống thuốc động kinh để mà giết nó chết à ???

- Cám ơn bác sĩ ạ ..
==================
.... Thế đấy, trách làm sao được khi bệnh nhân ở tỉnh cứ phải lũ lượt kéo về TW mà khám chữa bệnh. Có bệnh thì phải vái tứ phương mà ....

Ờ....thế em ơi, em đã hết bệnh chưa?:004:
 
luckygirl85

luckygirl85

Obstinate Lucky
7/3/06
867
6
18
40
Quán nem chua rán Bà Già
Đêm về, trời trở gió, cũng chẳng biết từ khi nào đã thành lệ cái thói quen ngủ muộn. Rất muộn.....
Đêm qua 2h sáng còn lọ mọ lôi quần áo ra gấp gấp...cất cất.... Mình lẩm cẩm thật rồi...
Nhiều thứ phải nghĩ quá...........
Cách đây gần 4 năm,đã qua 4 cái SN web - lẫm chẫm bước vào web lạ lẫm và tươi mới. Lúc ấy "nhiệt" lắm, chỗ nào cũng có mặt. Đúng là ngựa non háu đá. Muốn....muốn làm quen được càng nhiều người càng tốt, chia sẻ và .............làm quen. Hồi ấy sao mà ngây ngô thế........
Đến giờ thì thành quá quen rồi. Những con người ấy cũng đã gần 4 năm quen biết và chia sẻ. Đã trở thành các anh các chị và những người tri kỷ. Nhưng diễn đàn giờ lại không còn là nơi để dám nói thật với lòng mình nữa rồi, chỉ sợ "người quen" đọc được...........sợ.............nên để ở trong.........này này :015:
 
Coc Yeu

Coc Yeu

IME - Cô cô ham zui ^.^
19/11/07
911
5
18
Hỏi mần chi ^^ ?!
Thực ra, ảo hay thật chỉ là trong suy nghĩ. Nếu nói 1 cái gì đó tuyệt đối về vấn đề này thì nghe hơi mơ hồ.

Nên ko thể nói là ..."bất kỳ ai" đc.

Thường thì nên để lại cho mình một con đường.... Giữ một cái gì đó, bình thường và tốt đẹp, nếu để tỉnh cảm...quá đi... Ko kiểm soát đc nữa.
Thì rất dễ tổn thương nhau.

Có rất nhiều phép thử trên thế giới này, nhưng ko phải phép thử nào cũng ra kết quả như mong muốn:015:

Haizzz, nếu đường hầm tối quá... Thì cho mượn cái đèn pin nè :dance2:
Xeng kiu cái nhá ... :036:
Thì vẫn biết thế nhưng khi kết bạn L luôn để hai chữ Chân thành lên hàng đầu. Chơi với bạn thì phải cho ra bạn, vì chân thành nên mình nghĩ người khác cũng cảm nhận được sự chân thành của mình, nhưng đôi khi nhầm to ... Có phải L qúa đơn giản, nên trở thành ngu ngơ trong chuyện này ...
Thôi thì cứ coi như đó là bài học vậy, có học mới nên khôn mà ... Nhưng mãi rồi mà chả thấy khôn ra bao giờ ... :wall::wall::wall:


P/S: L cũng đang mọc đèn pin ngay ...mũi nè, mấy đêm mất ngủ làm mụn mọc tùm lum ...:026::026::026::026:
 
Coc Yeu

Coc Yeu

IME - Cô cô ham zui ^.^
19/11/07
911
5
18
Hỏi mần chi ^^ ?!
Ờ....thế em ơi, em đã hết bệnh chưa?:004:
Nỏ phải em .... :036::036::036:
Còn bệnh của em thì ... chưa ... Hoa quả thăm em đi ... :angel::angel::angel:
( Nhắc mới nhớ, em còn 2 phần quà chưa nhận, anh tính lủm của em luôn hả ??? :wall::wall::wall:)
 
Coc Yeu

Coc Yeu

IME - Cô cô ham zui ^.^
19/11/07
911
5
18
Hỏi mần chi ^^ ?!
Xòai chấm muối ớt ... Cái miệng nó hại cái thân Tập 1 (^.*)

Mình chơi thân với S từ năm lớp 11. Nhà gần nhau lại cùng lớp nên dễ dàng chơi với nhau. Ngày đó, nhà nó có một cái quán bán hàng xén, buổi tối nó được phân công ngủ trông quán, thế là cái quán đó trở thành đại bản doanh của hai đứa. Cái quán nhỏ đó là nơi chứa bao nhiêu là kỷ niệm vui buồn của hai đứa ...

XOÀI CHẤM MUỐI ỚT ... Cái miệng nó hại cái thân tập 1. ( ^.*)
Nhớ những lần chụm đầu vào học chăm chỉ và cũng để bàn mưu tính kế ... đi ăn trộm xoài ... Đêm đó, học bài xong thì cũng 12h nên cũng chỉ kịp chuẩn bị mấy thứ cho chiến dịch . Vì sợ ma nên ko dám đi khuya quá ...( May mà cái cây xoài đó cách quán có mấy bước chân ..) ... Mình trẩy quả còn nó có nhiệm vụ canh gác.
Tính mình nhát hơn nó nên ko dám mạnh tay vì cứ sợ quả rơi xuống mái tôn ( sát cây xoài có 1 cái quán sửa xe nhỏ có mái lợp tôn) ... Nó mắng: mày chỉ giỏi ăn, có trẩy mấy quả xoài mà cũng run tay.
Thế là nó ra tay... Mà nó có khéo gì hơn mình đâu. Rõ ràng kế hoạch là phải làm sao cho quả rơi xuống đất , đằng này quả nào quả đấy cứ nện xuống mái tôn ầm ầm, tiếng ồn làm cho mấy con chó xung quanh đó sủa ầm ĩ ... Được có mấy quả thì chủ nhà thức dậy thế là cả hai đứa chạy bán sống bán chết về quán ... Đếm được có 3 quả ( rơi mất 1 quả trên đường chạy chết ) , nhưng như thế cũng đủ cho một bữa tiệc thịnh soạn rồi .... Không dám bật điện để ăn vì sợ nhà họ phát hiện ra, thế là chơi bài thắp ... nến măm măm ... Đúng ra thì cái cảnh thắp nến nó phải lung linh và lãng mạn lắm, nhưng đêm đó quả là vừa sướng cái miệng nhưng lại cực cái thân ... Mùa hè nên muỗi ơi là muỗi, đèn sáng trưng đã cơ man nào là muỗi, giờ tắt đèn nữa thì cứ gọi là dọn tiệc cho chúng nó xơi ... Dù đã bật quạt nhưng chẳng ăn thua gì ... Híc ... Khi ăn thì xuýt xoa vì muối ớt rõ cay lại vừa phải đập muỗi ... ăn xong thì cái mỏ như muốn phù ra còn chân tay thì toàn là vết muỗi đốt ... Híc, cái miệng nó hại cái thân là thế ... Nhưng tự hứa với nhau Lần sau cứ thế ... hì hì hì ...
 
Coc Yeu

Coc Yeu

IME - Cô cô ham zui ^.^
19/11/07
911
5
18
Hỏi mần chi ^^ ?!
KHOAI TÂY LUỘC CHẤM ĐƯỜNG .. Cái miệng nó hại cái thân tập 2. ( ^.^)



Mình và nó là chuyên gia ăn uống. Vì thế mới có kỷ niệm ...
Đêm đó, vì mùa đông nên hai đứa trang bị đầy đủ quân trang quân dụng cho 1 giấc ngủ ngon nghẻ. Nào là mũ trùm kín đầu chỉ hở con mắt, nào là tất áo dầy cộp đề phòng 1 trong hai đứa cướp chăn ... Nó có tật cứ ngủ là phải có gì đó để ôm, thế là mình thành cái gối ôm cho nó. Mọi khi ngủ thế thì cứ gọi là không biết đường mở mắt thế mà đêm đó nó lại phản tác dụng kinh khủng. Chả nhớ khi đó mấy giờ, chỉ biết là khuya lắm rồi. Hai đứa đang tít thò lò thì giật mình vì tiếng lộc cộc .... Chung quanh im ơi là im nên tiếng lộc cộc đó nghe rất rõ. Cả hai đều thuộc dạng họ hàng nhà cáy nên run như cầy sấy ... Khi đi ngủ , mặc thế còn lạnh, ôm thế còn rét ... Thế mà sau một hồi nghe ngóng thì mồ hôi vã ra vì sợ ... Lúc đầu là đạp chăn, sau đó là đạp người, nó cứ ôm cứng lấy mình và run bần bật mà nóng cả người dù mình cũng run chả kém ... Được một hồi khá lâu thì tiếng lộc cộc đó im tịt ... Sợ cửa khoá chưa kỹ nên hai đứa lấy hết can đảm bật điện ra xem. Cửa khoá kỹ, mới đầu thì nghĩ là ma nhưng sau đó thì đoán chắc mấy thằng giặc trong xóm thấy 2 đứa con gái khác ngủ nên chúng nó nổi hứng quậy. Nhưng thật khó tin vì lũ quỷ đó 10h đã chui rúc trong nhà vì rét, có hôm 10h rủ chúng nó đi ăn bánh trôi mà còn bị từ chối nhiệt tình cơ mà ....
Thôi thì mặc kệ, cứ ngủ cái đã. Trước khi tắt điện, mình phát hiện ra trên bàn có một vật đã mất tích đó là cái lọ đường. Tìm một hồi thì thấy nó nằm ngay dưới gầm giường và hiện trạng của nó là đã bị hành cho nham nhở ... Sở dĩ có lọ đường đó là vì .... Đêm nao hai đứa cũng phải có gì đó măm măm trong lúc học. Có thực mới vực được đạo mà ... Hôm đó, mình luộc mấy củ khoai tây để phục vụ cho cái dạ dày và cái miệng nghiện ăn quà hơn ăn cơm. Khoai tây luộc thì nhạt phèo nên phải chấm đường. Thôi thì kỳ công một tí, cho đường vào một cái lọ nhựa và mang ra nhà nó chén. Úi giùi, chê thì cứ chê thế thôi chứ cũng được một bữa ngon lành đấy ... Và cái gì nó cũng có cái giá của nó ... Hoá ra khi đi ngủ quên cất lọ đường vào tủ nên nó thành mồi nhử cho bọn mõm dài ... Chúng nó còn dám cả gan tha xuống gầm giường mà chiến mới gọi là hoành tráng ...
Đi ngủ lại mà cứ cười rinh rích ... Cái miệng nó hại cái thân, tập 2 ...
 
Coc Yeu

Coc Yeu

IME - Cô cô ham zui ^.^
19/11/07
911
5
18
Hỏi mần chi ^^ ?!
Lá thư gửi ba kính yêu nhân ngày sinh nhật.

LÁ THƯ GỬI BA KÍNH YÊU NHÂN NGÀY SINH NHẬT. [FONT=&quot]Ba, một người đàn ông luôn thương yêu vợ con và chăm lo cho gia đình dù chả bao giờ Ba nói ra. [/FONT]
[FONT=&quot]Ba. Dù đôi khi Ba nóng tính và cáu vô cớ ...[/FONT]
[FONT=&quot]Ba. Dù đôi khi Ba rất bảo thủ và luôn coi ý mình là đúng, là chuẩn ...[/FONT]
[FONT=&quot]Ba. Dù đôi khi Ba không chịu nhận rằng có những vấn đề con có những hiểu biết nhất định hơn Ba ...[/FONT]
[FONT=&quot]Ba. Dù đôi khi Ba không nói cho con biết nhưng Ba lại nói với Mẹ rằng: Tôi tự hào về hai đứa con gái của chúng ta ... [/FONT]
[FONT=&quot]... Ba chẳng mấy khi nói rằng Ba thương con cái như thế nào nhưng con biết Ba đã mất ngủ như nào khi con và em có những bước đi quan trọng trên quãng đường đời từ thơ ấu đến khi trưởng thành và lập gia đình ...[/FONT]
[FONT=&quot]Ba à. Ba có biết không? Con cũng như Ba chẳng bao giờ nói ra rằng con thương Ba, thương Mẹ vô cùng nhưng tình yêu con dành cho Ba Mẹ chỉ mình con hiểu ... Con biết lắm Ba đã phải bon chen, đã bị áp bức, đã bị kèn cựa như thế nào trong công việc, trong đời sống ... [/FONT]
[FONT=&quot]Ba còn nhớ hồi Ba còn làm ở CĐ2 không? Mỗi lần cơ quan đi ăn uống là một lần Ba trở về nhà trong tình trạng say và khóc. Trong bàn tiệc đó người ta cậy rằng mình là dân sở tại, người ta cậy mình có quyền, ngừoi ta tự hào rằng mặt mình dày hơn Ba ... Người ta đã có những lời nói và những hành động làm tổn thương Ba. Vì con đường sự nghiệp, vì cuộc sống mưu sinh Ba đã nín nhịn và khi về với gia đình, về với vòng tay nồng ấm của Mẹ Ba đã khóc. Khi đó con chỉ biết núp sau cánh cửa nước mắt lưng tròng nhìn Ba mà bất lực. Một người đàn ông trải qua bao sóng gió cuộc đời mà chỉ có thể khóc trong vòng tay của Vợ, thật đau lòng làm sao. Khi đó con chỉ ước giá mà con là con trai hoặc ít ra là con lớn hơn con sẽ chạy ngay đến bàn tiệc đó để ném tất cả những thứ bẩn thỉu trên bàn vào những khuôn mặt nham nhở, tối tăm và ác độc đó ... Nhưng con mới chỉ là con bé 15 tuổi, còn có thể làm gì hơn ngoài việc nhìn Ba mình khóc trong uất nghẹn như thế chứ ... [/FONT]
[FONT=&quot]Có một việc chắc Mẹ không nói lại cho Ba rằng, trong một lần con đã dũng cảm cầm con dao nhọn ra khi nhìn thấy những kẻ ruồi bu đó mò đến nhà mình xem tình hình của Ba ra sao. Con không nói nhiều, chỉ dơ con dao ra và nói các chú để Ba cháu yên nếu không muốn cháu cho các chú về làm bạn với giun, với những thứ bẩn thỉu như khuôn mặt và con người các chú ...[/FONT]
[FONT=&quot]Mẹ mắng con vì Mẹ bảo nói như thế với người lớn là hỗn nhưng con biết con nói thế còn là nhẹ, còn là lịch sự ... Hỗn hay không con không quan tâm, khi đó con chỉ quan tâm một điều làm thế nào cho mấy tên cẩu đó xéo đi thật nhanh ...[/FONT]
[FONT=&quot]Mọi chuyện giờ đã khá hơn nhưng con không bao giờ quên được những kỷ niệm đó, nó dạy con rằng cần phải biết Ba Mẹ đã vì con cái như thế nào ... [/FONT]

[FONT=&quot]Ba à. Hôm nay là Sn Ba tròn 57 tuổi. Con không thể mua một bó hoa với 57 bông hoa vì như thế sẽ không đẹp. Con cũng không thể nói với Ba rằng Con yêu Ba nhiều lắm vì con chưa từng một lần thổ lộ điều đó ... Nhưng con có thể hứa một điều rằng: Con sẽ cố gắng sống tốt hơn, sẽ cố gắng để Ba có thể luôn nói với Mẹ rằng: “Tôi tự hào về hai đứa con gái của chúng ta” cho dù con không bao giờ có thể trở thành 1 vĩ nhân, cũng như không thể làm những việc để đời nhưng con biết Ba tự hào với một niềm tự hào của riêng Ba rằng Con gái ba sống biết điều, con gái Ba không bất hiếu, con gái Ba được bà con trong xóm khi nhắc đến vẫn khen rằng con cái nhà đó thật là ngoan ... [/FONT]
[FONT=&quot]Mai sinh nhật Ba, ở cái tuổi mà người ta không còn cảm thấy náo nức, thấy hồi hộp khi nhắc đến ngày Sn nữa nhưng với con, với gia đình mình thì ngày sinh của mỗi thành viên luôn là một ngày đặc biệt, vì thế mai sẽ là một ngày đặc biệt phải không Ba?[/FONT]
[FONT=&quot]Con chúc Ba của con luôn mạnh khoẻ ...[/FONT]
[FONT=&quot]Con chúc Ba của con đã, đang và sẽ thành công trong sự nghiệp như hiện tại .. ( Chỉ cần như hiện tại thôi là đủ rồi Ba nhỉ?)[/FONT]
[FONT=&quot]Con chúc Ba mãi luôn là cây cổ thụ che chở cho Mẹ, cho con, cho các thành viên trong gia đình mình ..[/FONT]
[FONT=&quot]Con tự hào được là con gái của Ba Mẹ ...
[/FONT]CON YÊU BA
 
Sửa lần cuối:
Coc Yeu

Coc Yeu

IME - Cô cô ham zui ^.^
19/11/07
911
5
18
Hỏi mần chi ^^ ?!
CUỘC CHIẾN ĐÔI BỜ VÀ NHỮNG CHẬU ĐỒ GIẶT DỞ ... Cái miệng nó hại cái thân tập 3. (@_@)
Nhà mình gần 1 con sống khá rộng nhưng lại nông ơi là nông. Mùa cạn thì chỗ sâu nhất cũng chỉ đến ngang bụng và con sông đó cũng là nơi ghi lại bao nhiêu là kỷ niệm vui buồn ... Cứ đi học về, ăn uống xong là hơn chục đứa con gái trong xóm rủ nhau đi giặt. Gọi là giặt cho mang tiếng ngoan tí thôi chứ chủ yếu là ra sông chơi. Bờ bên mình được gọi là bờ phố vì bên này dân đông hơn, nhà cửa nhiều hơn và cũng khá giả hơn. Bên kia thì thưa dân, toàn ruộng vườn và dân bên đó thì chủ yếu nông dân nên có rất nhiều trâu và cây trái ăn quả.
Cứ tụ tập đầy đủ là bắt đầu phân công cho mấy đứa bơi giỏi, trèo khá bơi sang bên kia sông ăn trộm quả. Mấy đứa còn lại có trách nhiệm giặt đồ giúp mấy đứa ... đạo tặc đó. Mấy lần đầu còn thành công chứ về sau, bọn bên kia phát hiện, chúng nó canh ngặt nghèo quá nên mấy phi vụ bị bể tanh bành ...
Lần đó, đang cặm cụi giặt và cũng nóng ruột chờ phái đoàn trộm cắp chiến thắng trở về thì nghe bên kia sông tiếng hò hét ầm ĩ ... Thì ra quân ta bị quân địch phục kích. Mấy đứa này công nhận cũng giỏi, chạy rõ là nhanh và bơi cũng rõ là giỏi ... Về đến nơi, quay lại thì thấy mấy thèng bên đó đang chửi đổng ... Chúng nó đông thật. Mà mỗi thèng cưỡi 1 con trâu to oành nhìn mới khiếp chứ. Nhưng mà con trai gì mà lắm mồm thật. Bên này đã biết sai, đã ko dám ho he gì ( Chỉ cười rinh rích thôi ...) thế mà chúng nó cứ dài mồm ra mà chửi. Chửi bọn ăn cắp chưa đã bọn nó còn dám lôi cả phụ huynh của bè lũ ăn trộm ra mà mắng, thế là điên tiết hè nhau chửi lại ... Sợ quái gì, đứa nào làm đứa í chịu trách nhiệm, dám lôi cả phụ huynh ra là không được ... Úi giùi ... Mải chửi nhau mà vứt mấy chậu đồ chỏng chơ ...
Bọn nó hăng máu lên bẩu: Chúng mày còn dám chửi nữa là ông phi trâu sang kia cho chúng mày chết ... Chúng bà cóc sợ nhá, có giỏi thì sang đây .... Thôi rồi, đang hăng máu mà thách thì cứ gọi là đừng có mà thách nhà giàu húp tương ... Hơn chục thằng cưỡi trâu sang thật. Tưởng nó doạ nên đứa nào đứa í giương mắt, chống nạnh chờ ... Híc, ai dè bọn nó làm thật ... Khi thấy chúng nó sang đến hơn nửa sông là náo loạn, chậu ai ng đó cầm, trong chậu thì quần áo còn đang đầy xà phòng cứ lẫn lộn cả lên.... Chạy thục mạng, đứa nào về nhà đứa í.
Mình vừa lò dò bước vào sân thì Mẹ đằng hắng: Ra khỏi cửa từ 12h mà 2h mới về à, giặt kỹ thế ... Cười giả lả: Hê lô Mum ... mà không dám nói gì, vội luồn ra sân giếng làm nốt nhiệm vụ ( May mà Mum nói bâng quơ, chứ Mum mà mò ra xem, thấy chậu đồ còn giặt dở thì hôm đó mông chắc được trang trí bằng mấy lằn roi ... ). Giặt xong, đến màn phân chia tài sản thì ... Híc, khi đi mình mang đi có 3 bộ để giặt thế mà sau vụ tập kích đó chậu đồ của mình mọc thêm 4 cái quần, 2 cái áo nữa, mà chả biết nó là của nhà nào vì khi giặt thì giặt chung mà ... Hu hu hu ..
Lát sau mới gọi nhau ra... trao đổi tài sản và phân chia chiến lợi phẩm ... Chả có gì vì trong lúc chạy chết chả đứa nào còn nghĩ đến nữa .. Nghĩ mà tức, bao nhiêu là công sức mà chả được chén, chắc mấy thèng đó sang đến bên này sông đã tịch thu lại òi ... Tiếc đứt rọt ... Híc híc híc ... Toi công thật ... :004:
 

Xem nhiều