Ngày giáp năm ...
Vội vã hoà vào dòng người đang tất bật chợ búa để lo cho một cái Tết thật tươm tất, thật vui, thật đầy đủ để thấy mình sao lắm tâm trạng quá ... Một chút gì đó vui cùng mọi người, một chút gì đó hưng phấn cho không khí xuân, một chút gì đó buồn cho nhiều thứ ...
Chợt tự hỏi như nào là hạnh phúc, ta chẳng đủ khả năng viết văn để có thể trả lời bằng một bài văn đầy chất văn, chỉ có thể mượn câu nói mà mọi người đang tự trả lời nhau để trả lời cho chính mình mà thôi ...
Hạnh phúc là gì ???
Là có việc gì đó để làm - Ta đâu có thất nghiệp, hàng ngày ta vẫn đều đặn cần mẫn đi làm, cũng chăm chỉ như ai, đó là ta có việc để làm rồi ... Vậy là ta đã có hạnh phúc ...
Là có ai đó để yêu - Ta đang và vẫn yêu mà, ta đâu có cô đơn. Ta vẫn có một người, một hình bóng đang chiếm trọn trái tim ta, vẫn có một nơi để ta hướng về, vẫn có một nụ cười mà ta luôn thấy nở trên môi, vẫn có một ánh mắt yêu thương luôn dành cho ta, vẫn luôn có một vòng tay ấm áp sẵn sàng dang ra để ôm ta vào lòng ... Vậy là ta cũng hạnh phúc ...
Là có một điều gì đó để hy vọng ... Mỗi một người có một niềm mong ước riêng và luôn hy vọng điều đó thành sự thật ... Và ta cũng vậy, ta luôn có những niềm mong ước cho riêng mình và vẫn luôn hy vọng nó thành hiện thực ... Và một lần nữa ta cũng có hạnh phúc ...
Không thể nhìn hạnh phúc của người khác để so sánh, để mong ước ... vì với mỗi người quan niệm hạnh phúc luôn khác nhau và ta cũng vậy, ta cũng không thể đứng đó mà nhìn nụ cười của người khác để mong nụ cười mình tròn như họ ... Và với ta, ta chưa thể biết mình có hạnh phúc hay không, chỉ biết một điều ta đang có những điều mà có lẽ có nhiều người nhìn vào họ cũng nghĩ: Cô ấy thật hạnh phúc ... Như vậy liệu đã là đủ ???
Có lẽ là có và cũng có lẽ là không ...
Có là bởi vì không thể tự đặt ra cho mình quá nhiều những đích đến, những mục tiêu, những mơ mộng để rồi khi không có được nó lại tự nói với mình: Ta thật bất hạnh, khi đó ta sẽ không biết mình còn hạnh phúc nữa ...
Không là bởi vì không thể cứ ôm mãi những gì mình đang có để rồi sẽ có một ngày tự chôn mình trong những huyễn hoặc, trong những ảo tưởng để rồi khi những ảo tưởng đó tan vỡ thì ta cũng sẽ lại tự nói với mình: Ta thật bất hạnh, và khi đó ta cũng sẽ không còn hạnh phúc nữa ...
Một năm mới sắp đến, ta sẽ cố gắng trưởng thành hơn để không quá tự mãn với những gì mình đang cho là hạnh phúc, không quá đau khổ với những gì ta đang cho là bất hạnh ... Ta sẽ cố gắng để những gì với ta là hạnh phúc thì nó sẽ tồn tại thật lâu, thật lâu .... Ta sẽ cố gắng để những gì với ta là bất hạnh nó sẽ sớm tan tành như những gì là ảo trên cuộc đời này ... Với tất cả những điều đó, có lẽ điều ta cần làm là sống cho đúng mình, và luôn tin vào sự cân bằng của tạo hoá ... Ta sẽ cố gắng cho đi nhiều hơn không để với hy vọng nhận về nhiều như thế mà chỉ một điều đơn giản rằng những gì ta cho đi sẽ có thể khiến người nhận có một chút gì đó mang tên HẠNH PHÚC ... Và khi có thể mang lại cho người khác Hạnh phúc tức là mình cũng hạnh phúc rồi ....
Và vì thế với ta Hạnh phúc tức là cho đi nhiều hơn để thấy người khác hạnh phúc ...
Vậy có lẽ là đủ và sẽ cố gắng để niềm hạnh phúc đó ngày càng tròn hơn ...
Ta yêu những gì ta đang cho là hạnh phúc của riêng ta, một niềm hạnh phúc mà ta luôn tự hào ... Một Tình yêu ...
FBI đâu, dám vi phạm tác quyền, " cướp" ý tưởng hả ??? Cho thêm đề tài rồi đó, phóng đi ... :quiet::quiet::quiet::quiet: