B
Đọc bai viết về Trịnh Công Sơn cua anh Hyper gửi , tự nhiên mình cũng múôn viết một chút gì đó .
Mình mê nhạc Trịnh lắm .Chẳng biết mê tử bao giờ .Có lẽ đầu tiên la do bố mẹ mình o nhà ngày nào cũng bật , để rồi đến một lúc nào đó, ngôn từ trong ca khúc của Trinh cứ bám chặt va chi phối các quan điểm sống của mình.
Nhiều lúc bạn bè bảo mình nói như bà cụ non .Cung có lẽ thế thật, bởi mình hay sử dụng ngôn từ trong nhac Trinh mà .Nghe nhạc Trịnh không fải là nghe giai điệu đơn thuần như khi ta nghe cac ca khúc nhạc trẻ bây giờ.Thứ nhạc chỉ nghe về giai điệu đơn thuần đó làm cho ta chóng nhớ, chóng thích và tất nhiên la cũng chóng quên như cái gì "chóng nóng thì cũng chóng nguội " ấy .Nhạc Trịnh không fải là loại nhạc đó .Nhạc Trịnh không thể bị lẫn bởi một dòng nhạc nào cả .Nó đứng riêng biệt , độc lập và cũng được gọi bởi tên riêng là "dòng nhạc Trịnh".
Cũng có nhiều người gọi thứ nhạc này là "Nhạc bác học" .Mình cũng thích tên gọi này của nhạc Trịnh .Bởi nghe nhạc Trịnh là fải ngẫm thât lâu mới hiểu hết được những điều mà tác giả gửi gắm .Đó là cái thế giới quan đầy fức tạp cua Trịnh .Đó còn là những triết lý sống mà Trịnh fải mất cả đời để đúc kết .Rất nhiêù người trong chúng ta đã từng nói "Sống trên đòi sống cần có một tấm lòng, dù không để làm gì , dù để gió cuốn bay " .Thế đó, đôi lúc gặp chuyện không vui vi bạn bè, mình lại nghĩ đến câu nói này va cảm thâý đựơc an ủi ghê gớm.Ừ nhỉ, , giúp đỡ ai đó đâu fải để được trả ơn .Làm hết sức mình cho một việc gì đó đâu fải chỉ để được thành công .Mà cái quý giá hơn tất cả chính là mình đã được làm tất cả những gì mình thấy cần thiết và tâm niệm .Đó mới là cái quý nhât .Vì thế mà sống trên đòi cần có một tấm lòng để ao uớc, để ước mơ và quyết tâm thực hiên ước mơ đó.Và cũng bởi vì "Mỗi người chỉ sống có một lần, fải sống sao cho xứng...." mà.
Đọc quyển nhât ký của Trịnh , mình giật mình bởi cách nghĩ rất lạ của Trịnh."Nắng thường buồn hơn mưa.Người ta gọi nắng tàn fai chứ có ai gọi là mưa tàn fai bao giờ đâu" .Đó là suy nghĩ cuả riêng Trịnh .Mình đang là sinh viên ở Huế nên mình rất hiêu mùa mưa o Húê buồn như thế nào .Và minh cũng hiểu được nắng ở Huế khắc nghiệt ra sao.Có lẽ ở Huế , nắng cũng làm người ta buồn và mưa cũng làm người ta không vui.Thế mói hiểu được vì sao mà ngôn từ cua Trịnh rất lạ, nhiều lúc mình giật mình .Kiểu như "Một ngày bỗng thấy lô nhô loài người"....
Đôi dòng tản mạn thế thôi .Ai bảo dân kế toán khô khan nhỉ?Mình không thấy vậy đâu .Các bạn mình cũng biết cách làm mới cuộc sống của bản thân lắm .Chẳng thế mà forum này cũng có hẳn một mục riêng để mình được bay bổng đó sao?Tất nhiên la chỉ vài fút thôi nhỉ.Chứ bay 24/24 thì chắc die soon qúa.
Vậy nhé .Mình chúc mọi người vui vẻ trong kỳ nghỉ cuối tuần .Mình có tương đối đầy đủ các ca khúc của Trịnh.Ai cần thì liên hệ với mình.ID là blueremembrance@yahoo.com.
Chào thân ái và quyết thắng!
Mình mê nhạc Trịnh lắm .Chẳng biết mê tử bao giờ .Có lẽ đầu tiên la do bố mẹ mình o nhà ngày nào cũng bật , để rồi đến một lúc nào đó, ngôn từ trong ca khúc của Trinh cứ bám chặt va chi phối các quan điểm sống của mình.
Nhiều lúc bạn bè bảo mình nói như bà cụ non .Cung có lẽ thế thật, bởi mình hay sử dụng ngôn từ trong nhac Trinh mà .Nghe nhạc Trịnh không fải là nghe giai điệu đơn thuần như khi ta nghe cac ca khúc nhạc trẻ bây giờ.Thứ nhạc chỉ nghe về giai điệu đơn thuần đó làm cho ta chóng nhớ, chóng thích và tất nhiên la cũng chóng quên như cái gì "chóng nóng thì cũng chóng nguội " ấy .Nhạc Trịnh không fải là loại nhạc đó .Nhạc Trịnh không thể bị lẫn bởi một dòng nhạc nào cả .Nó đứng riêng biệt , độc lập và cũng được gọi bởi tên riêng là "dòng nhạc Trịnh".
Cũng có nhiều người gọi thứ nhạc này là "Nhạc bác học" .Mình cũng thích tên gọi này của nhạc Trịnh .Bởi nghe nhạc Trịnh là fải ngẫm thât lâu mới hiểu hết được những điều mà tác giả gửi gắm .Đó là cái thế giới quan đầy fức tạp cua Trịnh .Đó còn là những triết lý sống mà Trịnh fải mất cả đời để đúc kết .Rất nhiêù người trong chúng ta đã từng nói "Sống trên đòi sống cần có một tấm lòng, dù không để làm gì , dù để gió cuốn bay " .Thế đó, đôi lúc gặp chuyện không vui vi bạn bè, mình lại nghĩ đến câu nói này va cảm thâý đựơc an ủi ghê gớm.Ừ nhỉ, , giúp đỡ ai đó đâu fải để được trả ơn .Làm hết sức mình cho một việc gì đó đâu fải chỉ để được thành công .Mà cái quý giá hơn tất cả chính là mình đã được làm tất cả những gì mình thấy cần thiết và tâm niệm .Đó mới là cái quý nhât .Vì thế mà sống trên đòi cần có một tấm lòng để ao uớc, để ước mơ và quyết tâm thực hiên ước mơ đó.Và cũng bởi vì "Mỗi người chỉ sống có một lần, fải sống sao cho xứng...." mà.
Đọc quyển nhât ký của Trịnh , mình giật mình bởi cách nghĩ rất lạ của Trịnh."Nắng thường buồn hơn mưa.Người ta gọi nắng tàn fai chứ có ai gọi là mưa tàn fai bao giờ đâu" .Đó là suy nghĩ cuả riêng Trịnh .Mình đang là sinh viên ở Huế nên mình rất hiêu mùa mưa o Húê buồn như thế nào .Và minh cũng hiểu được nắng ở Huế khắc nghiệt ra sao.Có lẽ ở Huế , nắng cũng làm người ta buồn và mưa cũng làm người ta không vui.Thế mói hiểu được vì sao mà ngôn từ cua Trịnh rất lạ, nhiều lúc mình giật mình .Kiểu như "Một ngày bỗng thấy lô nhô loài người"....
Đôi dòng tản mạn thế thôi .Ai bảo dân kế toán khô khan nhỉ?Mình không thấy vậy đâu .Các bạn mình cũng biết cách làm mới cuộc sống của bản thân lắm .Chẳng thế mà forum này cũng có hẳn một mục riêng để mình được bay bổng đó sao?Tất nhiên la chỉ vài fút thôi nhỉ.Chứ bay 24/24 thì chắc die soon qúa.
Vậy nhé .Mình chúc mọi người vui vẻ trong kỳ nghỉ cuối tuần .Mình có tương đối đầy đủ các ca khúc của Trịnh.Ai cần thì liên hệ với mình.ID là blueremembrance@yahoo.com.
Chào thân ái và quyết thắng!