Bạn ơi ! Mìn còn 2 năm chưa kiếm được việc, họ hàng cô bác hỏi vẫn kêu cháu lông bông. ^^ mãi bây giờ mới làm 1 chân kế toán quèn ở 1 công ty nhỏ,( có 4 người trong 1 công ty) cuộc đời chẳng biết thế nào, nay đây mai đó. Bạn còn có nghiệp vụ vững vàng, hãy tự tin về khả năng của mình. Phỏng vấn tớ cũng trải qua nhìu rồi, toàn vào vòng 2 rồi trượt. Hãy để doanh nghiệp thấy sự tự tin của bạn.
Lưu ý là nên xin vào các doanh nghiệp vừa thôi nhá, lớn quá họ đòi hỏi nhìu kinh nghiệm lắm.
Bắt đầu từ những cái nhỏ nhặt nhất !
bạn học trường nào, chuyên ngành gì? Bạn có muốn làm kiểm toán ko?
1 năm có gì mà nói, mình mất 2 năm nè, giờ vẫn còn lận đận nữa, nhưng chẳng khi nào mình tỏ ra trầm trọng như bạn vì mình tin chắc cơ hội giành cho mình còn rất nhiều.
Chúc may mắn.
Chào bạn!
Các anh chị và các bạn cũng đã chia sẻ với bạn nhiều rồi! Mình cũng không có gì hơn ngoài...chia sẻ...he he...
Hồi năm ngoái mình đi xin việc, cũng mất gần hai tháng đó! Hix...mặc dù hồ sơ cũng được coi là đẹp, đôi khi đi nộp hồ sơ còn được khen chữ đẹp...nhưng thậm chí có những chỗ k được gọi phỏng vấn nữa.
Đúng là hãi hùng khi đi xin việc, cảm giác đó...cho đến tận bây giờ vẫn khiếp...
Nhưng...rốt cục thì mình cũng tìm được 1 công việc đúng chuyên ngành... làm nhiều...làm từ từ A-Z...
Nên...mình nghĩ ban đầu mình cũng nên tìm việc ở những công ty nhỏ thôi, có thể có cơ hội làm nhiều việc và những chỗ này tuyển dụng không quá khó!
Bạn hãy tự tin vào bạn thân mình, phỏng vấn chẳng qua cũng chỉ là cuộc nói chuyện thôi mờ.
Good luck!
Mình chuyên ngành Tài chính - có chứng chỉ kế toán cả doanh nghiệp và ngân hàng. Làm kiểm toán ở mô hả bạn. Thi thố thế nào. :1luvu:
Bạn ở Sài Gòn hay ở đâu? Nếu ở Sài Gòn thì liên lạc với mình, hi vọng mình có thể giúp bạn tự tin hơn
hix, mình ở HN cơ. Cách bạn 2/3 chiều dài việt nam lận huhu....
Các anh chị trong diễn đàn ah! chắc hẳn trên đời này ko thể kiếm ra đc người thứ hai như em. Em ra trường vậy là ngót một năm trời đã thi thố đủ, nhờ vả đủ nhưng cuối cùng thì em vẫn thất bại và đến giờ đã được coi là thất nghiệp hết thuốc chữa....
Sau khi ra trường em cũng như bao sinh viên khác, nộp đơn ứng tuyển, với bộ hồ sơ của em, em nhanh chóng gây được ấn tượng với nơi tuyển dụng và được gọi đi thi, trải qua các vòng thi em đều làm tốt, nhưng lần nào cũng vậy em chỉ một vòng là em ko thể qua - vòng phỏng vấn!!!!! dù em có làm bài thi tốt đến mấy nhưng chưa khi nào em qua được vòng phỏng vấn!! em đau tột cùng, em xấu hổ với gia đình, bố mẹ, bạn bè, anh chị em và với bất kỳ ai quan tâm hỏi han "đã đi làm chưa". qua mỗi đợt phỏng vấn, em đều đưa ra kinh nghiệm nhưng mỗi một lần đi phỏng vấn là một lần có sự mới mẻ riêng, và hơn một năm đi phỏng vấn chưa một lần nào em gặp lại cùng một câu hỏi ngoại trừ câu mở đâu là "giới thiệu bản thân". Đến phút này đây, em mất hết niềm tin vào bản thân, em thấy mình sao kém cỏi quá, em muốn đi thật xa thật xa, quên hết mọi chuyện, em muốn chạy trốn cuộc đời, chạy trốn sự thật là mình kém cỏi. Giá như có một ai đó có thể bên em lúc này, cho em một chỗ dựa, một điểm tựa, một lời chia sẻ, động viên...
Các anh chị trong diễn đàn ah! chắc hẳn trên đời này ko thể kiếm ra đc người thứ hai như em. Em ra trường vậy là ngót một năm trời đã thi thố đủ, nhờ vả đủ nhưng cuối cùng thì em vẫn thất bại và đến giờ đã được coi là thất nghiệp hết thuốc chữa....
Sau khi ra trường em cũng như bao sinh viên khác, nộp đơn ứng tuyển, với bộ hồ sơ của em, em nhanh chóng gây được ấn tượng với nơi tuyển dụng và được gọi đi thi, trải qua các vòng thi em đều làm tốt, nhưng lần nào cũng vậy em chỉ một vòng là em ko thể qua - vòng phỏng vấn!!!!! dù em có làm bài thi tốt đến mấy nhưng chưa khi nào em qua được vòng phỏng vấn!! em đau tột cùng, em xấu hổ với gia đình, bố mẹ, bạn bè, anh chị em và với bất kỳ ai quan tâm hỏi han "đã đi làm chưa". qua mỗi đợt phỏng vấn, em đều đưa ra kinh nghiệm nhưng mỗi một lần đi phỏng vấn là một lần có sự mới mẻ riêng, và hơn một năm đi phỏng vấn chưa một lần nào em gặp lại cùng một câu hỏi ngoại trừ câu mở đâu là "giới thiệu bản thân". Đến phút này đây, em mất hết niềm tin vào bản thân, em thấy mình sao kém cỏi quá, em muốn đi thật xa thật xa, quên hết mọi chuyện, em muốn chạy trốn cuộc đời, chạy trốn sự thật là mình kém cỏi. Giá như có một ai đó có thể bên em lúc này, cho em một chỗ dựa, một điểm tựa, một lời chia sẻ, động viên...