Những bài văn độc đáo (chỉ có ở xứ ta)

  • Thread starter Đoàn Minh Trung
  • Ngày gửi
Đ

Đoàn Minh Trung

Gió thổi dừa rơi
23/12/06
935
24
18
TX Bến Tre
Bài 1:

Chửi đứa ăn cắp gà nhà bà!!!
(Sử dụng toán học triệt để)


Tiên sư đứa nào bắt mất con gà nhà bà, gà ở nhà bà là con công con phượng, gà về nhà mày thành con cáo con hâu. Bà … bà…bà… U cho con xin chén trà để con chửi tiếp….. bà chửi theo kiểu toán học cho mà nghe nhá…bố mày là A, mẹ mày là B, bà cho vào ngoặc bà khai căn cả họ nhà mày… Bà rủa mày ăn miếng rau mày ói ra miếng thịt, mày tắm trong ao mày chết chìm trong chậu…

Bà khai căn cả họ nhà mày, xong rồi bà tích phân n bậc, bà bắt cả hang, cả hốc, ông cụ ông nội, cả tổ tiên mười tám đời nhà mày ra mà đạo hàm n lần.

Ái chà chà…mày tưởng à. Mày tưởng nuốt được con gà nhà bà là mày có thể yên ổn mà chơi trò “cộng trừ âm dương" trên giường với nhau à…..Bà là trị cho tuyệt đối hết cả họ 9 đời nhà mày, cho chúng mày biết thế nào là vô nghiệm, cho chúng mày không sinh, không đẻ, không duy trì được nòi giống nữa thì thôi….Bà sẽ nguyền rủa cho chúng mày đời đời chìm đắm trong âm vô cùng, sẽ gặp tai ương đến dương vô cùng, cho chúng mày chết rục trong địa ngục, cho chúng mày trượt đến maximum của sự vô hạn tối tăm…

Ờ thôi, hôm nay chủ nhật, bà nghỉ, ngày mai bà chửi tiếp.

À, mày chơi toán học với bà à…
U cho con xin thêm chén nước ạ .
Thằng khốn ấy nó là tiến sĩ toán lý, không chửi bằng toán học thì không xong với nó u a…....Vâng vâng, u rót cho con đầy đầy vào, nữa đi…để con lấy hơi chửi tiếp, con sẽ chửi từ số học lên tích phân, xuống đại số rồi sang hình học cho u xem…

Tiên sư nhà mày, mày tưởng ngày nào mày cũng rình mò tiệm cận hàng rào nhà bà là bà không biết đấy phỏng ? Bà là bà giả thiết mày ăn cắp hơn hai chục con gà nhà bà,…mày về mày vỗ béo để nhồi đường cong cho con vợ mày, à à, mày vẽ nữa đi, mày tô nữa đị. Mày tô, mày vẽ, mày nhồi cho đến khi đường cong con vợ mày nó nứt toát, nó gẫy khúc ra, chọc xiên chọc xẹo đi, rồi đi lên đi xuống nữa vào, rồi có ngày con vợ mày sẽ hạ vuông góc một mạch thẳng xuống nóc tủ....thôi con ạ ….....ái chà chà…mày tưởng mày dùng cả Topo học mày vẽ thòng lòng mày bắt gà nhà bà mà được à ?

- Vâng vâng, em về ngay đây, anh chọ em chửi thêm một chút. Mẹ cái thằng ... anh ăn trộm được đâu 2 con gà à …hi hi…chờ em với nào. Chào u con về ạ ... Cho con gửi tiền u mấy chén nước chè…
Thằng chồng con chẳng hiểu kiếm được 2 con gà lạc ở đâu…hihi

(Sưu tầm)
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
Đ

Đoàn Minh Trung

Gió thổi dừa rơi
23/12/06
935
24
18
TX Bến Tre
Bài 2

Chửi đứa ăn cắp sách bà!!!

Bớ bàn trên bàn dưới, bớ láng hành láng tỏi, bớ con Thị Mầu, Thị Nở, bớ thằng Chí Phổi, Chí Phèo, bớ cả tổ tông,họ hàng, làng mạc đứa nào "cầm nhầm" sách của bà !

Hãy bảnh cái mắt, vảnh cái tai ra mà nhìn mà nghe bà chửi đây này . Bà vừa mới mua được cuốn "cẩm nang văn chương" hay ơi là hay, quý ơi là quý . Bà phải bóp bụng nhịn ăn sáng vài hôm, nhịn uống tối mấy bữa ki cóp mãi mới đủ tiền mua nó . Bà nâng như nâng "éc", hứng như hứng "phợ lau ơ".

Hôm nay bà mang nó đến lớp, để nó trên bàn học . Ấy thế mà nhoắng một cái, bà vừa quay sang Đông buôn chuyện một chút, ngó sang Tây bàn luận vài câu, lúc quay trở về thì ôi thôi sách đã không cánh mà bay tự bao giờ, chỉ còn mập mờ hình ảnh thân thương trước mắt bà.

Bà khẳng định rằng có kẻ đã to gan nẫng tay trên, phỗng chân dưới quyển sách của bà . Này! Mày đừng có bảo là bà ăn có nói không nhé . Chứ bà hỏi mày rằng có quyển sách nào tự dưng biến mất nếu không có tác động ngoại cảnh ? Bà biết cái ông gỉ ông gì ở nước nảo nước nao đã phát biểu rằng: "Mọi vật không tự nhiên sinh ra và cũng không tự nhiên mất đi, nó chỉ chuyển từ chỗ này sang chỗ khác...".

Mày học đến lớp thập nhị (12) rồi mà không biết điều này thì quả là hổ thẹn với con cháu mai sau lắm lắm .

Quyển sách nó ở với bà thì nó là kim sách, ngọc sách chứ nó ở với mày thì nó chỉ là một tập giấy lộn, giấy bản .

Bà đút sách vào ba lô, ba lô sáng trưng . Bà cầm sách trên tay, tay bà là tay ngọc tay ngà, nõn nà trắng trẻo . Bà đọc sách khuôn mặt bà rạng ngọi (như Thuý Vân, Thúy Kiều), mắt bà tinh hơn mắt cú, kính cận 5 đi ốp mua là thừa .

Còn mày đút sách vào cặp, cặp mày rách toạc, mày cầm sách trên tay, tay mày là tay ghẻ tay sài, lở loét bẩn thỉu, mày đọc sách, khuôn mặt mày sẽ nửa đen nửa đề (như Chung Vô Diệm), mắt mày bị cận sẽ cận thêm, bị viễn sẽ viễn nặng mà mắt bình thường sẽ thành loạn thị .

Những chữ bà đọc là chữ rồng chữ phượng, những trang hoa tỏ hoa . Những chữ mày đọc là chữ gà chữ vịt, những trang hẩm tối đen .

Bà thi văn trường nào, điểm thủ khoa á khoa trường đó . Mày thi văn trường nào, điểm binh nhất binh nhì, thấp như cây rau má. rau sam bì bà bì bẹt .

Đấy là bà chỉ có vài lời vàng ngọc thốt ra với mày thế thôi . Nếu mày là nhân, ắt sẽ mang sách cung kính trả bà . Bằng không, mày đích thị là loài ưng giống khuyển . Vì mày mà bà không được nghỉ giải lao 10 phút . Vì mày mà miệng bà rộng thêm ... Phù ... mệt quá, có đứa nào rảnh chân rảnh tay quạt cho bà vài cái, lấy cho bà hớp nước . Khi nào đòi được sách, bà sẽ cho đọc ké vài trang!

(Sưu tầm)
 
Đ

Đoàn Minh Trung

Gió thổi dừa rơi
23/12/06
935
24
18
TX Bến Tre
Bài 3:

Chửi đứa ăn cắp quần bà

Bớ bà con tầng dưới tầng trên, bớ láng giềng bên tả bên hữu, bớ kẻ lạ người quen đằng trước đằng sau ra đây mà nghe ...

Tam đại tứ đại nhà đứa nào ăn cắp quần của bà.

Cái quần sa tanh Nam Định hoa văn chữ Phúc của bà đẹp nõn đẹp nà, bà vừa phơi ở đây, bà ngoảnh vào bà xem Ti-vi "Câu chuyện cảnh giác" có mươi lăm phút bà quay ra thì cái quần của bà nó đã không cánh mà bay từ lúc nào.

Bà truyền đời cho nhà chúng mày chứ, quần bà mặc vào thì bà như hoa hậu á hậu, bà thoáng bà mát, da bà mềm nõn, mềm nà khêu gà, khêu gợi, chứ mày mang về mày mặc chẳng những nó như cái váy lĩnh xấu đủi xấu thui, nó chỉ khiến mày đen thủi đen thui như quỷ dạ xoa đời chót mà thôi.

Mày khôn hồn thì mang trả lại bà, chứ nếu không rồi mày banh con mắt ra mà xem rệp lớn, rệp bé, rệp mẹ, rệp con nó chui từ khe quần ra nó cắn cho mày nát bét cái đùi, nát tan cái rốn,khốn đốn cái mông rồi thì da mày nó như tổ đỉa, như gà ỉa nông trang cho cả lò nhà mày xem....

Bớ bà con, chứ tam đại tứ đại...à mà không...ba mươi tám đời tổ tông đứa nào cả gan "cầm nhầm" quần của bà. Bà báo cho chúng mày biết chứ quần bà mặc thì bà con đàn cháu đống, chứ nhà mày mặc vào thì lây bệnh giang mai, bệnh lậu, bệnh sì đa, con cái tiệt nòi tiệt giống, không thì quái thai không tai, không mắt.

Bà mặc cái quần của bà thì chồng yêu, chồng quý, còn mày mà mặc nó vào thì chồng chửi, chồng chê rồi bỏ bê, đi với con đàn bà khác để mày tơ hơ, mày trơ mắt ếch một mình võ võ ôm giường...

Hả..thằng Tèo...mẹ ..mẹ cái gì. Hả, cái quần nó bay xuống tầng dưới à. Nói sẽ thôi. Xuống nhặt lên cho mẹ...
Mẹ mẹ cái gì nữa con Tý...Hả, thế à. Cứ gấp hai cái áo gấm bay vào ban công nhà mình cất đi cho mẹ đã, được rồi ngoan lắm...

Bớ cái quân trộm cắp kia, bà cho chúng mày một tuần suy nghĩ. Liệu cái thần xác mà trả lại cho bà...

Bá cáo bà con, em chửi tạm thế đã, để vốn mấy chữ trong bụng lần sau chửi tiếp...
Phù...phí cả cái công chửi của bà...

(Sưu tầm)
 

Xem nhiều