Theo ý mình, ta nên hiểu vấn đề một cách "cởi mở" hơn.
Các khái niệm, đặc biệt là trong phạm vi các vấn đề kinh tế, xã hội không thể đúng "tuyệt đối". Ví dụ khái niệm "Nợ" trong kế toán. Nếu bạn đưa ra hỏi sẽ nhận được vô vàn đáp án khác nhau.
Một điểm nữa cần lưu ý, là nên đặt khái niệm trong một phạm vi khả dĩ, bởi vì chúng khó có thể đáp ứng cho tất cả các trường hợp, đó cũng là tính "tương đối" nêu trên. Bây giờ xem lại lập luận của bạn về vấn đề "tại sao xác định chi phí lương trả theo thời gian là chi phí bất biến?" Theo chỗ bạn phản biện, có thể thấy rằng bạn cũng đồng ý lương trả theo thời gian là định phí trong trường hợp làm 8h/ngày bình thường, không kể tăng ca. Vậy bạn đúng trong trường hợp tăng ca? Thực ra, ngay chỗ này cũng mang tính tương đối rồi. Ví dụ hôm nay bạn tăng ca 4 tiếng nữa và làm ra thêm 1.000 sản phẩm, bạn được trả thêm 100.00đ. Hôm sau bạn tăng ca và chỉ làm ra thêm 800 sản phẩm nhưng bạn vẫn được trả thêm 100.000đ (lương trả theo thời gian). Như vậy, chi phí lương trả theo thời gian cho phần làm thêm giờ này đâu nhất định phải là biến phí phải không?
Nếu bạn nghiên cứu lại lần nữa cách người ta bàn về phân loại biến phí và định phí bạn nhất định sẽ thấy người ta đặt ra các "cung giá trị" cho một loại chi phí nào đó. Nói cách khác, chi phí đó sẽ là định phí, biến thí x lần hay (x+1) lần theo sản lượng sản xuất/doanh thu...trong một khoảng giá trị nhất định mà thôi.
Dễ thấy nhất là chi phí điện thoại, thông thường bạn càng gọi nhiều thì càng phải trả tiền nhiều. Nhưng nếu bạn không thực hiện cuộc gọi bạn vẫn phải trả tiền thuê bao cố định hàng tháng.
Bạn sẽ tìm ra rất nhiều ví dụ thế này cho đến khi không còn ngạc nhiên tại sao lại xác định chi phí này là biến phí, chi phí kia là định phí được không?