Mót... đêm!
Mưa gió tơi bời
Lý Sơn xa vời
Người còn ngóng đợi
Người vờ rong chơi...
Bể. Bể tanh banh cái kế hoạch Lý vs chả Sơn. Mưa gió ầm ầm, đi chắc tàu cũng chạy mà mấy dong ngoài Bắc vào lại già lắm rầu nên đâm sợ vs lo đủ thứ. Thế mới bik, càng già lá gan vs sức khỏe càng teo lại.
Mới vừa vi vu DAD xong, khí thế vẫn còn hừng hực, thế là một vs hai rủ cho bằng đc HAN dịp tết này để mần chuyến Tây Bắc. Mặc dù lớp đh hắn đã chốt lịch họp lớp tháng 6 này tại NHA.
Đâm ra túng quẫng bần cùng
Mọi nguồn đều tích để dùng lang thang
Hắn từ hồi bỏ VT đến giờ là chạy nhảy tung tăng nhất. Nhốt mãi 4 năm trời đứng yên 1 chỗ. Giờ công nhận, sảng khoái và nhìn đời thoáng hơn hẳn.
Có dzong hỏi sao chưa chịu gật đầu, uh thì họ nuôi ko nổi. Làm gì mà ko nổi. Hùng hồn là thế nhưng thấy cái độ đi ko ngừng nghỉ này của hắn là bắt đầu thấy im ru ru rầu ak. Toàn mấy thánh hiển linh chém như đúng rầu. Bởi, qua cái tuổi rầu nên ai nói chi cũng uh chủ yếu koi họ hành động rân thâu...
Tết nhất đã sát bên hông
Mà món ăn tết chẳng thông món nào
Tết năm ni có tang, hok lang thang mô được lại cũng quy về với vi vu và lang thang. Cũng zui phết. Đi... là đc refresh, là đc relax, là đc over come tất cả mọi chuyện. Cứ bước chân và đi, để tránh bớt cái ko khí chật chội nồng mùi quen cũ của cái tp nhỏ bé này. Đi để tập quên dần ở đâu đó hơn 10 năm hắn cứ quay về hướng ấy. Đi để hắn còn giữ lại chút gì của riêng mình. Tự tôn lẫn kiêu hãnh để còn nhoẻn cười khi bất chợt ngang nhau. Giá tgian này 2 năm trc họ như bây giờ. Có khi đánh mất thật sự con người mới bắt đầu tìm lại. Nhưng trễ và muộn quá rầu. Hắn vẫn thuộc hội fa nhưng sẽ ko bao giờ tự đày đọa mình thêm lần nào nữa. Chỉ yêu bản thân và quý yên bình từng ngày. Quá đủ.
Mùa đông chiếc lá lìa cành
Cây đâm chồi biếc mới thành mùa xuân
Cuộc đời còn mất gian truân
Hạnh phúc đi ở là tuồng mua vui
----------------
DAD 8Jan
Mưa gió tơi bời
Lý Sơn xa vời
Người còn ngóng đợi
Người vờ rong chơi...
Bể. Bể tanh banh cái kế hoạch Lý vs chả Sơn. Mưa gió ầm ầm, đi chắc tàu cũng chạy mà mấy dong ngoài Bắc vào lại già lắm rầu nên đâm sợ vs lo đủ thứ. Thế mới bik, càng già lá gan vs sức khỏe càng teo lại.
Mới vừa vi vu DAD xong, khí thế vẫn còn hừng hực, thế là một vs hai rủ cho bằng đc HAN dịp tết này để mần chuyến Tây Bắc. Mặc dù lớp đh hắn đã chốt lịch họp lớp tháng 6 này tại NHA.
Đâm ra túng quẫng bần cùng
Mọi nguồn đều tích để dùng lang thang
Hắn từ hồi bỏ VT đến giờ là chạy nhảy tung tăng nhất. Nhốt mãi 4 năm trời đứng yên 1 chỗ. Giờ công nhận, sảng khoái và nhìn đời thoáng hơn hẳn.
Có dzong hỏi sao chưa chịu gật đầu, uh thì họ nuôi ko nổi. Làm gì mà ko nổi. Hùng hồn là thế nhưng thấy cái độ đi ko ngừng nghỉ này của hắn là bắt đầu thấy im ru ru rầu ak. Toàn mấy thánh hiển linh chém như đúng rầu. Bởi, qua cái tuổi rầu nên ai nói chi cũng uh chủ yếu koi họ hành động rân thâu...
Tết nhất đã sát bên hông
Mà món ăn tết chẳng thông món nào
Tết năm ni có tang, hok lang thang mô được lại cũng quy về với vi vu và lang thang. Cũng zui phết. Đi... là đc refresh, là đc relax, là đc over come tất cả mọi chuyện. Cứ bước chân và đi, để tránh bớt cái ko khí chật chội nồng mùi quen cũ của cái tp nhỏ bé này. Đi để tập quên dần ở đâu đó hơn 10 năm hắn cứ quay về hướng ấy. Đi để hắn còn giữ lại chút gì của riêng mình. Tự tôn lẫn kiêu hãnh để còn nhoẻn cười khi bất chợt ngang nhau. Giá tgian này 2 năm trc họ như bây giờ. Có khi đánh mất thật sự con người mới bắt đầu tìm lại. Nhưng trễ và muộn quá rầu. Hắn vẫn thuộc hội fa nhưng sẽ ko bao giờ tự đày đọa mình thêm lần nào nữa. Chỉ yêu bản thân và quý yên bình từng ngày. Quá đủ.
Mùa đông chiếc lá lìa cành
Cây đâm chồi biếc mới thành mùa xuân
Cuộc đời còn mất gian truân
Hạnh phúc đi ở là tuồng mua vui
----------------
DAD 8Jan

