Gối Mây
Trưa buồn ngủ tự dưng nhớ tới cái Gối Mây ở nhà. Nhanh thật!! Thế là nó theo mình 16 năm có lẻ rồi.
Năm 1992, ngày đầu tiên bước chân vào lớp học Bán Trú cũng là ngày đầu tiên mình mang chiếc Gối Mây và Chăn Đơn đến Trường Học. 16, 17 năm rồi mà chiếc Gối Mây vẫn còn đó, vẫn được mình dùng để gối đầu.
Chiếc gối hộp được đan kín, có lẽ vì thế nên nó khá bền. Nó là thứ vũ khí hiệu quả mỗi buổi trưa có chiến trận giữa các phòng bán trú. Không như những chiếc gối bông khác mà bạn bè mang đến lớp, đạp nhau vài bữa là bung hết cả. Gối Mây mình dùng vừa cứng lại vừa chắc, thỉnh thoảng nhỡ tay phang mạnh bạn bè, thế nào chiếc gối cũng lao vút từ tầng 4 nội trú xuống dưới đất. Nhặt đem lên, dùng nước rửa sạch, phơi nắng 1 chút là lại gối đầu một cách ngon lành.
Buổi đầu tiên đi học bán trú, trường mới lớp mới nhưng lại vớ được cậu bạn học cũ nên mải tán phét quên mất việc lên nhận phòng. Phòng 8 nội trú 8 đứa lại chỉ có 6 chiếc giường đơn, mình với thằng Hùng chậm chân phải giải chiếu nằm đất. Buổi đầu phòng chưa được dọn dẹp sạch sẽ, nằm đất toàn bụi, cái gối trắng của thằng Hùng đen xì ngay từ buổi đầu, được ném bỏ khi bước sang buổi thứ 2. Chỉ có chiếc gối mây là vẫn sạch sẽ.
Học gần 1 năm, nhà trường mới cho bỏ giường đóng phản gỗ. Gối Mây mới được đưa lên phản. Lúc này nó đã bóng loáng vì nằm nhiều.
Hết thời kỳ học Bán Trú, Gối Mây được mang về nhà, vẫn được dùng để gối đầu dù chẳng thiếu Gối Bông êm và thật ấm.
Kết thúc Đại Học cũng là bắt đầu cho những chuyến đi xa dài ngày. Nhà là thứ gì đó mà hoạ lắm mới về ngủ. Tưởng Gối Mây bị ném bỏ từ lâu, nhưng nó vẫn nằm đó, vẫn cuộn trong chiếc Chăn Đơn gắn với mình từ thủa Học Bán Trú đầu tiên.
Nó tồn tại lâu thật. Tối tối gối đầu, nó chẳng đem lại cảm giác thoải mái cho lắm. Nghiêng bên nào cũng thấy nó cứng, được mỗi cảm giác thoải mái vì nó khá cao. Xem Tivi, đọc sách, dùng laptop cũng thấy tiện, nó không làm mình phải gập 3, gập 4 lần chiếc gối bông, đệm thêm chăn vào.
Nhưng nan mây hầu như chưa xuy chuyển gì hết cả, nó chưa đứt một sợi nào, vẫn gần như lúc được mua về.
Không biết nó còn tồn tại được bao nhiêu lâu nữa nhỉ?
Chỉ biết đi đâu dài ngày đến mấy, khi về nhà vẫn thấy nó được để ngăn nắp và cuộn bên ngoài là cái Chăn Đơn đó. Chúng song hành với nhau được gần 17 năm rồi. Dù Đông hay Hè vẫn vậy.