Bỏ nghề ư? Tôi chưa bao giờ nghĩ đến
Ước mơ trẻ con là được làm cô giáo. Khi thi đại học thì có 05 lựa chọn : Bách khoa, Tổng hợp, Mỏ, Thương mại và Tài chính. Ngày ấy chẳng hiểu sao lại được thi những 5 trường mà cũng không hiểu sao lại đỗ cả 5. Vậy là học Tài chính - chỉ vì được ở KTX và được xa nhà.
Thế rồi học, rồi nợ - có nó ngấm vào người. Nhưng phải nói rằng lòng yêu nghề của mình có từ khi nghe bài nói chuyện của thầy Vương Đình Huệ - Nay là Chánh thanh tra NN ( Mình tự hào biết bao vì được là học trò của thầy) với sinh viên mới.
Mình vẫn còn nhớ như in lời thấy " Kế toán không còn là những người " vai mang sổ sách tay sờ hóa đơn" nữa mà họ là những người tinh thông về nghiệp vụ kế toán, giỏi về vi tính và hiểu biết pháp luật..."
Rồi từ lúc nào mình tự nhủ với mình rằng: Đã làm nghề kế toán thì nhất định phải làm kế toán trưởng.
Vậy là chỉ sau 1 năm ra trường mình đã ở vị trí mình mong muốn với biết bao áp lực: Từ phía HDQT, Ban giám đốc, Thanh tra, Kiểm toán, Thuế, Nhà cung cấp, khách hàng , Kế toán viên, đồng nghiệp
Nhưng mình thật sự rất yêu nghề.
Mình nghĩ nếu 1 ngày nào đó mình không còn làm kế toán ở DN nữa thì mình vẫn là 1 kế toán trưởng trong gia đình, trong cuộc sống . Điều đó thật sự đã ngấm vào máu, vào lối tư duy của mình mất rồi.