Thư cho n!
Những lúc như thế này đây m chẳng biết mình phải làm gì ngoài việc phải ngồi đây..... cho hết thời gian n ạ! m đúng là đứa già đầu lãng đãng... đương yên lại muốn sóng to để cho mặt hồ phải tung tăng... tóe nước!
N thương! Có ai đó vừa chạy ngang qua đây và hỏi m rằng "dạo này bạn siêng vô đây quá nhỉ? bạn đang làm gì ở đây vậy? bạn không đi đâu chơi à?" n ơi......... nghe sao mà chạnh lòng quá phải không n? Nghe đến đây có thể n cũng lên tiếng rằng sao m không đi chơi đâu với bạn đi cho khuây khỏa? m biết, m biết chứ... và ngoài kia tiếng hú hí của những đứa bạn vẫn đang réo lên đấy thôi. Nhưng... đi đâu đây khi mà trong lòng không một chút nắng hả n? Đi để rồi... trong cơn vui ta lại thấy buồn à!
Những gì đã quacó phải tình yêu không n???!!! hay chỉ đơn thuần là tình bạn???!!! m không biết đặt tên nhưng m lại muốn có một cái tên... rõ ràng, tốt đẹp. Ôi sao cái giới hạn này nó mong manh quá! với n, m chẳng thể nhận ra đâu là tình yêu, đâu là tình bạn?! Càng cố gắng phân biệt, càng cố gắng nhìn nhận, càng cố gắng... càng mỏi mệt! Ôi... không yêu là bạn, không bạn là yêu n nhé!
Đọc được những dòng này... n cố gắng hiểu cho m một điều là... m đã và đang cố gắng giữ cho cái giới hạn không ranh giới này một sự tồn tại để nó mãi tồn tại n nhé! ... và m sẽ đợi, sẽ đợi cho đến khi mọi thứ trong n lắng xuống và đọng lại để một ngày n tìm ra và gởi đến m một cái tên, một cái tên cho... tất cả n nhé!
Không ai có thể hiểu n hơn n bằng chính n... m sẽ đợi và sẽ đợi... đợi cho đến khi không thể đợi chờ hơn được nữa...
Những lúc như thế này đây m chẳng biết mình phải làm gì ngoài việc phải ngồi đây..... cho hết thời gian n ạ! m đúng là đứa già đầu lãng đãng... đương yên lại muốn sóng to để cho mặt hồ phải tung tăng... tóe nước!
N thương! Có ai đó vừa chạy ngang qua đây và hỏi m rằng "dạo này bạn siêng vô đây quá nhỉ? bạn đang làm gì ở đây vậy? bạn không đi đâu chơi à?" n ơi......... nghe sao mà chạnh lòng quá phải không n? Nghe đến đây có thể n cũng lên tiếng rằng sao m không đi chơi đâu với bạn đi cho khuây khỏa? m biết, m biết chứ... và ngoài kia tiếng hú hí của những đứa bạn vẫn đang réo lên đấy thôi. Nhưng... đi đâu đây khi mà trong lòng không một chút nắng hả n? Đi để rồi... trong cơn vui ta lại thấy buồn à!
Những gì đã quacó phải tình yêu không n???!!! hay chỉ đơn thuần là tình bạn???!!! m không biết đặt tên nhưng m lại muốn có một cái tên... rõ ràng, tốt đẹp. Ôi sao cái giới hạn này nó mong manh quá! với n, m chẳng thể nhận ra đâu là tình yêu, đâu là tình bạn?! Càng cố gắng phân biệt, càng cố gắng nhìn nhận, càng cố gắng... càng mỏi mệt! Ôi... không yêu là bạn, không bạn là yêu n nhé!
Đọc được những dòng này... n cố gắng hiểu cho m một điều là... m đã và đang cố gắng giữ cho cái giới hạn không ranh giới này một sự tồn tại để nó mãi tồn tại n nhé! ... và m sẽ đợi, sẽ đợi cho đến khi mọi thứ trong n lắng xuống và đọng lại để một ngày n tìm ra và gởi đến m một cái tên, một cái tên cho... tất cả n nhé!
Không ai có thể hiểu n hơn n bằng chính n... m sẽ đợi và sẽ đợi... đợi cho đến khi không thể đợi chờ hơn được nữa...