Khi buồn bạn thường làm gì???

  • Thread starter anhlaanh
  • Ngày gửi
Khóa học Quản trị dòng tiền
anhlaanh

anhlaanh

Guest
8/6/04
131
1
0
41
Hà Lầm
Buồn mà bạn không viết gì à.Khi buồn anhlaanh lại trông cây, bây giờ "vườn" cây của anh là anh cũng được nhiều rồi. Bây giờ ngồi ngắm lại thành quả trồng cây của anhlaanh cũng vui lắm. trồng cây cũng là cách thư giãn toót lắm đấy.
Thân! hãy thử cách này nhé.
 
N

nguyen tu

Guest
Hi everybody!
Muoi la nguoi den muon, mong cac chu vi dai ca chi bao. Muoi chua la thanh vien cua nhom nao ca. Muoi con ngu ngo lam lam! hic hic.............Giup muoi de muoi tro thanh 1 thanh vien tich cuc cua webketoan.com nhe! thank you very much!
 
A

anhvp

Guest
23/10/04
41
2
8
46
Ha Noi
nguyen tu nói:
Hi everybody!
Muoi la nguoi den muon, mong cac chu vi dai ca chi bao. Muoi chua la thanh vien cua nhom nao ca. Muoi con ngu ngo lam lam! hic hic.............Giup muoi de muoi tro thanh 1 thanh vien tich cuc cua webketoan.com nhe! thank you very much!
Đồng ý cả hai chân hai tay luôn :d. Nhưng em post bài này nhầm topic rùi nhé, lần sau nhớ để ý nha. Thân! Hy vọng em sẽ là thành viên tích cực của CFC WKT :).
 
H

highland

Guest
To Ira!
Còn bạn thì sao, chắc là không đến nỗi như thế chứ?

Thực sự là mình cũng từng nghĩ tại sao người ta làm được, họ cũng cảm thấy yêu công việc của họ lắm, nhưng còn mình ấy à sao không được như họ?
Phải nói rằng đi làm gần 7 năm rồi nhưng hình như mình chẳng thể nào được yên cả các bạn ạh.
 
I

Ira

Guest
Ôi, chị Phở-Nui-(Há) Cảo, em đâu có làm kế toán. Thế nhưng, em cũng hay buồn (cô đơn cô đơn nỗi đau). Khi buồn, em hay nghe nhạc buồn, suy nghĩ vẩn vơ. Khi nỗi buồn lên đến cực điểm, nó sẽ tự biến mất.
 
H

highland

Guest
To Ira!
Sao em lại đặt cho chị cái tên đấy nhỉ? Hay nhỉ,dừng có bỏ dấu lung tung đấy nhé!

Em hay thật đấy, chị cũng đã nhiều lần như thế rồi, buồn chỉ nghe nhạc buồn thôi. Nhưng có điều đến lúc nỗi buồn lên cực điểm thì nỗi buồn của chị chẳng biến mất như em, mà người chị lúc ấy coi như không chịu nỗi nó như muốn nổ tung cái đầu chị lên đấy em ạ. Thậm chí đến lúc ấy chị lại có suy nghĩ chẳng hiểu sống làm chi sao mà lúc nào cũng ám ảnh nỗi buồn thế không biết....
 
I

Ira

Guest
Chắc là nỗi buồn của chị khác nỗi buồn của em. Em chỉ thấy cô đơn là chủ yếu. Còn chị, chị buồn chuyện gì hả chị phở nui cảo?
 
H

highland

Guest
To Ira!
Em hỏi chị buồn chuyện gì à? Chị cũng chẳng rõ nữa em ạ. Chị lúc nào cũng cảm thấy lo sợ 1 điều vô hình nào đấy.Lúc nào chị cũng có 1 cảm giác bị rơi lạc giữa 1 vực thẳm nào đấy em ạ. Chẳng biết cho đến khi nào chị mới có thể trở lại là người bình thường nhỉ?
Giờ đấy à, hình như chị cũng chẳng biết buồn vui là gì nữa.Vì có bao giờ có niềm vui thực sự đâu, nên có buồn cũng thế mà có vui cũng thế.
Sorry mọi người nhé, tự dưng hôm nay lại đi nói những chuyện của mình ra đây.
 
I

Ira

Guest
Trời! Chị Phở nui cảo, đây là chứng trầm uất, nguy hiểm lắm đấy! Có thể tử vong bất cứ lúc nào (người bị trầm uất nặng thường có xu hướng tự sát). Em nghĩ chị nên đi bác sĩ tâm lý đấy.
 
H

highland

Guest
To Ira! ừ em nói cũng đúng đấy,có thể tử vong bất cứ lúc nào.Nhưng không sao cả em ạ, cuộc đời là vô thuờng mà em.Nay đây mai đấy đâu biết đâu mà lần. Thôi thì cứ để cho trôi về đâu thì về em ạ.
Chúc tất cả ngày cuối tuần thật vui nhé!
 
S

Scorpio

Guest
30/12/04
144
0
0
43
Somewhere with U :)
To Phonuicao!
Bạn có người đồng cảnh rồi, minh cũng hay buồn, hay lo sợ vẩn vơ như thế đấy.
Bạn mình nói khi buồn, nên đi ăn uống hay shopping sẽ thấy nguôi ngoai, nhưng khi buồn thì mình hầu như chẳng ăn được, shopping thì không phaie sở thích.
Nhưng mà có một cách như anhlaanh nói đấy, trồng cây!
Khi buồn, bạn mua mộtchậu cây, hoặc trồng một cái cây (cây gì cũng được) Thấy nó hàng ngày xanh tốt, lớn lên, bạn sẽ thấy cuộc đời vui trở lại! Mình thử rồi, hiệu quả lắm đấy!
 
H

highland

Guest
To hoangloc!
Cảm ơn cách hướng dẫn của bạn nhé! Nhưng mà mình ở TP này, nhà thuê thì lấy đất đâu mà trồng cây chứ? Chỉ khi nào về quê mới có đất thôi, nhưng lúc đó thì...
 
I

Ira

Guest
Em chỉ cho chị Phở Nui Cảo phương pháp giảm buồn hữu hiệu và hiệu quả nhé: thể thao và nghệ thuật luôn làm người ta quên đi mệt nhọc. Chị thử xem sao.
 
Lostly

Lostly

Trung cấp
Khi buon ah. Neu khong tum duoc dua ban nao de xa rac vao tai no thi luon lo cho no nhe dau. Nhung ma cung khong do la may. Neu la chuyen tinh cum thi... tim cong viec nao lam cho wen bot sau do thi... bó tay hoac di tim dua nao gay ra noi buon ma bat den.
 
I

Ira

Guest
Ông lốt ly này sao toàn gõ bài không có dấu không hà, khó đọc quá!
 
A

AnhHa

Guest
11/10/04
0
0
0
???
Mỗi người có một con đường khác nhau trong cuộc sống...Tôi có không ít những người bạn nối khố nhưng sao tận trong tâm hồn tôi..ý nghĩ tôi...cảm xúc tôi chẳng bao giờ thây thật vui vẻ...ngay sau khi có một nụ cười giòn vang lại là những giọt nước mắt...tôi sợ mình cười một tý rồi để khóc nhiều hơn....
Nhiều lúc tôi tự hỏi : Sao người khác lại có cuộc sống bình lặng thế mà tôi....
Thế là một khoảng thời gian nhàn rỗi đã qua....bây giờ công việc đã cuốn tôi đi nhưng bất chợt trong khoảng trống của nhưng buổi tối trong văn phòng này, bên cạnh những đống chứng từ cao ngất này,,,bên cạnh chiếc loa vặn hết cỡ có thế đã làm cho giọt nước mắt tôi rơi.
Để tìm một chỗ dựa thật là khó
 
N

nguyen nga

Guest
7/4/05
10
0
0
39
Phu tho
AnhHa nói:
Mỗi người có một con đường khác nhau trong cuộc sống...Tôi có không ít những người bạn nối khố nhưng sao tận trong tâm hồn tôi..ý nghĩ tôi...cảm xúc tôi chẳng bao giờ thây thật vui vẻ...ngay sau khi có một nụ cười giòn vang lại là những giọt nước mắt...tôi sợ mình cười một tý rồi để khóc nhiều hơn....
Nhiều lúc tôi tự hỏi : Sao người khác lại có cuộc sống bình lặng thế mà tôi....
Thế là một khoảng thời gian nhàn rỗi đã qua....bây giờ công việc đã cuốn tôi đi nhưng bất chợt trong khoảng trống của nhưng buổi tối trong văn phòng này, bên cạnh những đống chứng từ cao ngất này,,,bên cạnh chiếc loa vặn hết cỡ có thế đã làm cho giọt nước mắt tôi rơi.
Để tìm một chỗ dựa thật là khó
"Hãy vui lên hãy cố vui cười lên nỗi buồn sẽ trôi dần trong lãng quên.Mình mong bạn sẽ tìm thấy thật nhiều niềm vui trong cuộc sống.
 
I

Ira

Guest
AnhHa nói:
Tôi có không ít những người bạn nối khố nhưng sao tận trong tâm hồn tôi..ý nghĩ tôi...cảm xúc tôi chẳng bao giờ thây thật vui vẻ...
Ôi, anh Hạ ơi, sao anh giống em thế? Bạn bè thì nhiều nhưng chẳng mấy ai hiểu được mình. Nhưng em thì không chủ trương tìm chỗ dựa trong cuộc sống đâu nhé. Em thích dựa vào chính mình nhiều hơn cơ.
Anh cũng thử vậy xem sao. Đừng buồn nữa anh nhé.
 
Sửa lần cuối:

Xem nhiều

Webketoan Zalo OA