N
Cuộc đời mình đã được sắp đặt.Ngày mình sinh ra,cái áo-quần được mặc, cuốn sách được coi, và cả cái nghề phải làm.Mình là kế toán đấy, nhưng chẳng hiểu tại sao mình lại là kế toán. Bây giờ phải vừa làm vừa học thêm nghề kế toán này, mình chẳng biết vì sao?Mình không còn khả năng quyết định gì cả? Nếu bây giờ cho mình quyết định một chuyện gì mình cũng không biết nên làm sao?Liệu bây giờ có ai sống giống mình không nhỉ?
Mình lại thèm sống ở cái thời phong kiến xa lắc,"cha mẹ đặt đâu con ngồi đó".24 tuổi được cho phép quyết định một vài thứ,mình lại thấy bở ngỡ như một đứa trẻ.Đảm bảo nếu gặp mặt mình không ai dám phát biểu vậy đâu nha?
Mình khó tính như một bà cô già,nhưng đôi khi lại quậy như một đứa con nít .Túm lại chẳng biết mô tả sao về bản thân mình cả.Ngay cả bản thân mình còn không hiểu nỗi mình nữa.Lạ thiệt đó?
Nhiều người thấy mình sung sướng như một tiểu thư nhưng có người thấy mình thật tội nghiệp.Vậy thì mình nên vui hay nên buồn chứ??
Mình lại thèm sống ở cái thời phong kiến xa lắc,"cha mẹ đặt đâu con ngồi đó".24 tuổi được cho phép quyết định một vài thứ,mình lại thấy bở ngỡ như một đứa trẻ.Đảm bảo nếu gặp mặt mình không ai dám phát biểu vậy đâu nha?
Mình khó tính như một bà cô già,nhưng đôi khi lại quậy như một đứa con nít .Túm lại chẳng biết mô tả sao về bản thân mình cả.Ngay cả bản thân mình còn không hiểu nỗi mình nữa.Lạ thiệt đó?
Nhiều người thấy mình sung sướng như một tiểu thư nhưng có người thấy mình thật tội nghiệp.Vậy thì mình nên vui hay nên buồn chứ??