"Biển hát chiều nay"

  • Thread starter SweetNovember
  • Ngày gửi
S

SweetNovember

Guest
SweetNovember nói:


Hãy biết chấp nhận người khác, con người thật của họ và những lựa chọn của họ cho dù có khi bạn khó mà hiểu được niềm tin, động cơ hay hành động của họ.


Tặng riêng cho nhỏ. Ghét nhỏ ghê vì cái tính bướng bỉnh, thấy bộ dạng nhỏ mấy ngày nay mà đau cả lòng!
"Hãy bay đến những miền hạnh phúc khi những kỉ niệm buồn hay nỗi buồn bắt đầu… ngẩng cái đầu xấu xí của nó lên. Đừng để điều gì can thiệp vào mục tiêu cuộc đời của mình. Thay vào đó, hãy tập trung vào công việc, ước mơ của mình và nghĩ về một ngày mai tươi đẹp hơn..."
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
S

SweetNovember

Guest
Ôi, sáng nay cái đầu nó ko còn là cái đầu của mình nữa! Nó cứ lơ lơ lửng lửng thế này. :eyepop: :wall: Giờ chỉ muốn ngủ thôi!
 
Secret_grasses

Secret_grasses

Guest
@Nov: Cám ơn hai nhiều nha.:inlove: . Nhỏ cũng nhức đầu lắm, chóng mặt nữa, giờ chỉ muốn ngủ thui! :rocker:
 
Secret_grasses

Secret_grasses

Guest
SweetNovember nói:
:wall: :wall: :wall:

Nov ơi, đừng đập đầu vào tường. Hãy đập đầu vào vai............:flower:. Nov sẽ thấy dễ chịu và ấm áp hơn nhiều. Tối nay lại :talk: tiếp nha Nov.
 
S

SweetNovember

Guest
Secret_grasses nói:
Nov ơi, đừng đập đầu vào tường. Hãy đập đầu vào vai............:flower:. Nov sẽ thấy dễ chịu và ấm áp hơn nhiều. Tối nay lại :talk: tiếp nha Nov.
Ôi, hôm nay lại buồn ngủ! Dạo này sao mà lúc nào cũng ngủ. Ngủ bao nhiêu cũng hổng đủ. SG tối nay :dogrun: về nhà để :talk: nha.
 
Secret_grasses

Secret_grasses

Guest
SweetNovember nói:
Ôi, hôm nay lại buồn ngủ! Dạo này sao mà lúc nào cũng ngủ. Ngủ bao nhiêu cũng hổng đủ. SG tối nay :dogrun: về nhà để :talk: nha.

Hai ơi, SG cũng buồn ngủ nữa. Okie luôn. Tối nay SG sẽ :talk: cùng Nov.
 
camchuong

camchuong

Sơ cấp
17/10/04
11
0
1
HT- HN
Bạn thân ơi.

Thấy bạn online, tớ mừng quá. Đang định nói chuyện với bạn, vừa hỏi thăm được một câu, bạn không trả lời mà off luôn. Tớ không biết có chuyện gì xảy ra.

Tớ nhắn tin bạn cũng không nhắn lại, gọi điện cũng không nghe. Có phải vì giai đoạn này, bạn không muốn gặp hay liên lạc với ai có phải không/? hay trong những việc tớ làm cho bạn, có điều gì bạn không hài lòng?

Ôi, thú thực rằng tớ rất muốn biết có chuyện gì xảy ra với bạn. Cho tớ biết được không? dù chỉ là câu nói: Không, giữa chúng mình không có hiểu lầm nhau gì cả. Như thế, tớ sẽ thấy nhẹ nhàng biết bao. Và, sẽ thấy sự yên lặng của bạn là bình thường.

Dù thế nào tớ luôn mong những điều tốt đẹp đến cho bạn. Luôn mong như thế.
 
camchuong

camchuong

Sơ cấp
17/10/04
11
0
1
HT- HN
Dân trí) - Tôi thích cái “triết lý Cà chua” của nhân vật nữ chính trong phim “Tình cờ” của Hàn Quốc: “Tomato viết ngược lại vẫn là Tomato. Có đảo ngược thế nào thì cà chua cũng vẫn là cà chua”. Cà chua xanh thì bên trong cũng xanh, ngoài đỏ thì bên trong cũng đỏ. Không giống như quả dưa hấu, ngoài xanh mà trong lại đỏ...


Con người ta không phải lúc nào cũng sống được như quả cà chua, sống thật đúng với cái “Tôi” bên trong của mình. Có khi muốn sống như thế nhưng lại không thể được. Và cái câu “đi với Bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy” lại được áp dụng triệt để như một lời biện minh hữu ích. Người ta bảo đấy là sự kết hợp Cà Chua với Dưa Hấu để cho ra thế hệ F1 hoàn hảo, biết biến hoá linh hoạt trong từng hoàn cảnh…



Nhưng, như một onliner đã nói: “Nếu như trong cuộc đời, cái gì cũng là chính nó, người tốt kẻ xấu đều có thể phân định ngay từ lần gặp đầu tiên, cuộc sống còn thú vị nữa hay không? Cũng như trong cuộc sống, những “người xấu” thật ra cũng không đáng ghét lắm. Sự có mặt của họ tạo nên sự phong phú cho cuộc đời và ở một chừng mực nào đó, họ tạo nên thế đối lập khiến cho những người tốt được nhận diện và ngợi khen.



Có một người bạn “Cà Chua” - cũng tốt - nhưng đối diện với một cây Dưa Hấu vẫn thú vị hơn nhiều. Không phải giả dối, mà là biết giấu mình đi một chút, sẽ khiến người đối diện cảm thấy được khám phá và phát hiện ra những thú vị ẩn chứa bên trong cái vẻ ngoài lạnh lùng ấy.



Có người nói rằng sống trong đời là tìm cách chiếm lĩnh một lập trường sống, một lập trường nhân cách giữa cuộc đời. Ngoại trừ một số ít người có cái can đảm không quan tâm đến xung quanh, thì đa số những người còn lại đều có đôi lúc hoang mang về cách sống của mình”.



Tôi không phải là một người “can đảm không quan tâm đến xung quanh”. Tôi đôi khi cũng vẫn hoài nghi về lối sống của mình. Nhưng tôi thích phân biệt rõ ràng “tốt” - “xấu”, kể cả ngay từ lần gặp đầu tiên. Tôi vẫn thích trắng đen rõ ràng hơn là mờ mờ ảo ảo. Và hơn hết, tôi vẫn thích có một người bạn “Cà Chua” hơn là một người bạn “Dưa Hấu”. Không phải ai cũng biết giới hạn của việc “giấu mình đi một chút” cho người khác khám phá. Người ta hay tham lam, hay đi quá đà mà chẳng nhận ra được đâu là điểm dừng.


Thích thì bảo là thích. Không thích thì bảo là không thích.



Yêu thì bảo là yêu mà không yêu thì nói không yêu. Đừng có miệng nói yêu mà trong bụng thì ghét, sau lưng lại nói xấu hết lời. “Dù ai cách núi ngăn sông ta cũng không nói ghét là yêu. Dù ai ngăn sông cấm chợ ta cũng không nói yêu là ghét”.



Xấu thì hãy sống đúng như xấu, đừng cố tỏ ra mình tốt đẹp. Mà tốt đẹp rồi thì hãy giữ và làm cho mình tốt đẹp hơn.



Nghèo thì không thể sống cuộc sống của giàu, mà giàu cũng chẳng thể cố vờ như mình nghèo khó.



Sống đúng với bản thân mình, đấy mới là ý nghĩa sâu xa của triết lý Cà Chua!


Tôi đã từng được giáo huấn thế này: “Em không thể giữ mãi một lối sống, một nếp suy nghĩ được. Em làm ở công ty A, tất cả mọi người đều cùng đi ăn cơm trưa với nhau. Nhưng khi em chuyển sang công ty B, mọi người chỉ thích gọi cơm hộp về văn phòng ăn thì em cũng không thể bắt tất cả bỏ thói quen ấy để đi ra ngoài ăn cùng nhau. Hoặc em cũng sẽ phải làm như họ hoặc em sẽ phải ra ngoài ăn một mình. Vậy thì khi đó, em có còn là em với thói quen cũ không? Em có còn là Cà Chua nữa không?”



Tôi đã cười rất nhiều mỗi khi nhớ lại câu nói đó. Người nói rất thật lòng, đưa ra ví dụ rất cụ thể nhưng lại nhầm lẫn giữa việc thay đổi thói quen cho phù hợp với hoàn cảnh sống và việc sống đúng với con người mình. Tôi có thể chuyển sang ăn cơm hộp nhưng đó chỉ đơn thuần là chuyển thói quen chứ không có nghĩa là tôi sẽ biến thành một người xấu, cũng không có nghĩa là tính cách, phẩm chất của tôi thay đổi theo. Tôi vẫn cứ là tôi, đơn giản vậy thôi…!!!


Còn bạn, bạn sẽ sống như thế nào? Như Cà Chua hay Dưa Hấu...?

 
H

HienMQ

Guest
11/5/06
19
1
3
Tp HCM
Cà chua luận

camchuong nói:
Dân trí) - Tôi thích cái “triết lý Cà chua”: “Tomato viết ngược lại vẫn là Tomato. Có đảo ngược thế nào thì cà chua cũng vẫn là cà chua”. Cà chua xanh thì bên trong cũng xanh, ngoài đỏ thì bên trong cũng đỏ. Không giống như quả dưa hấu, ngoài xanh mà trong lại đỏ...

[/B]

Hic! cuối tuần rỗi rãi liếc được bài này thấy nhiều điều thú vị, nhưng bài dài quá nên chỉ đọc được mấy câu đầu thôi. Thật bất ngờ khi quả cà chua hết sức bình dị lại được người đời ẩn dụ một cách tinh tế như vậy, cao hứng nói leo mấy câu:

Thứ nhất: Tomato viết đảo lại vẫn là Tomato.
Đấy là bên Tây nó mới thế thôi (Tây hình như nó rõ ràng hơn ta thì phải), chứ cà chua của ta mà đảo đi thì hỏng bét:
Cà chua đảo lại: Chà cua (giã cua nấu canh cà chua đây)
Rồi thì Cùa cha -> cũng không ổn

Thứ 2: Hiếm có thứ quả nào có thể sử dụng = nhiều cách như cà chua: Nấu canh thì tuyệt vời, ép làm nước giải khát cũng ngon, rồi đắp mặt nạ cũng tốt, bực mình ném nhau cũng tiện (nói đến đây có người thèm nước cà chua lắm đây!)

Lại nữa: Cà chua thì xanh ra xanh, đỏ ra đỏ, rõ ràng thế mà lại có chuyện thật chéo ngoe
Là bởi nhìn quả Xeri (ko bit viết đúng chính tả chưa?) trông giống quả cà chua như đúc, ấy thế mà chẳng ai bảo xeri là họ hàng của cà chua cả. Điều này thì có vẻ giống con người lắm, vì thường có những đứa trẻ rất giống 1 người đàn ông trong xóm nhưng chẳng hề có họ hàng gì (?!). Không hiểu các nhà khoa học có bao giờ phân tích ADN xem xeri có giống cà chua không nữa...

Thôi! nhân lúc rảnh rỗi dông dài vài câu cho đỡ buồn...
 
S

SweetNovember

Guest
Nov. thích cái triết lý về cà chua từ khi xem bộ phim này. Nhân vật nữ có tên là "Ly Han Ly", dễ thương và cũng "xanh xanh đỏ đỏ" như cà chua. Hihi.. hình như từ đó thích ăn cà chua luôn thì phải :biggrinda
Nhưng đọc thêm một đoạn nữa trong "Triết lý cà chua" Nov. lại nhận ra thì hình như triết lý về dưa hấu cũng đáng để lưu tâm.
Ai bảo tham lam thì chịu chứ giờ Nov thích luôn cả 2: cà chua và dưa hấu. :biggthump
 
Secret_grasses

Secret_grasses

Guest
Hic, vừa mệt vừa đói. Về nhà lại bị cúp điện.Hổng biết đi đâu, lại mò lên nét. Nhưng giờ thì, hổng có ai để nói chuyện!!!:wall: :wall:
 
Secret_grasses

Secret_grasses

Guest
Bổng nhiên, ai đó muốn nghe một ai đó hát.
Bổng nhiên, ai đó muốn nghe một ai đó đàn.
Bổng nhiên, ai đó muốn nhìn thấy ai đó cười.
...
Và chợt nhận ra, một ai đó đã có ai đó nữa!!!

____________________

Quá khứ là những gì chúng ta đã viết trên cát, sóng sẽ xóa đi tất cả; tương lai là những gì chính ta sẽ viết trên những trang giấy trắng, từ hôm nay, ngay giờ phút hiện tại này. Viết gì đây, cho cuộc đời của chính mình?
 
Secret_grasses

Secret_grasses

Guest
Chiều, ngồi đốt những chiếc lá cuối thu còn sót lại để sưởi ấm mùa đông đang hối hả ùa về. Em lật lại những bài thơ còn dang dở và tự hỏi “không biết sẽ còn bao nhiêu bài thơ còn viết về anh, về ngày ta còn có nhau?”


Kỉ niệm đẹp đến nỗi em không dám chia sẻ cùng người khác, sợ họ làm trầy sước nó mất. Em giữ gìn như những viên pha lê trong suốt và dễ vỡ. Hằng đêm em dọn ra lau chùi và đắm mình trong đó. Tự hạnh phúc và cảm nhận nỗi đau theo cách của riêng mình, cách của người bị bỏ rơi.

Lí trí luôn là những nhà hùng biện tài giỏi nhất, nên chưa bao giờ em có quyết định rõ ràng để quên anh. Em cứ chơi vơi giữa ngổn ngang ký ức và hiện tại, yêu thương và dối lừa.

Làm sao có thể quên những gì mà trước đây từng làm em nhớ đến quay quắt lòng? Kỷ niệm bao giờ cũng đẹp. Kỷ niệm không có tội, vậy có gì mà ta buộc phải quên đi? Nhưng nhớ để làm gì, để được gì khi kỷ niệm lúc nào cũng làm em xót xa và đau đớn hơn tất cả những đớn đau mà cuộc sống bon chen thực tại mang lại?

Em không có nhiều cơ hội để cho và nhận. Đối với em chỉ có sự tuyệt đối và duy nhất. Nên “cơ hội” cũng không là ngoại lệ. Đôi khi em tự đánh mất cơ hội của chính mình khi đưa ra giới hạn cho sự chờ đợi. Ta xa nhau cũng vì quy luật tuyệt đối đó. Chúng ta chẳng ai có đủ kiên nhẫn để nhận và cho nhau một lời giải thích, một ánh nhìn tha thứ thông cảm.

Anh nghĩ gì khi cứ nhìn em bằng con mắt trách cứ, u buồn? Nhưng nó làm em khó chịu. Ký ức lại cồn cào trỗi dậy. Đâu rồi ngày xưa, ai dầm suốt cơn mưa để cùng nhau đi học về? Ai lội ngược dòng nước hái tặng em đoá lục bình phơn phớt tím? Ai cùng em làm những bài thơ tình giao mùa nắng gió? Ai cho em nỗi nhớ bâng khuâng, dịu dàng, giờ ai làm em thổn thức, buốt nhói trái tim khi tình yêu vụt xa phía sau lưng?

Suy cho cùng, kẻ ngốc nghếch bao giờ cũng là kẻ tự gậm nhấm nỗi đau của riêng mình và xem đó là điều hạnh phúc. Em cũng là một kẻ ngốc nghếch nhưng chẳng biết làm cách nào để khôn ra được. Chẳng thể tha thứ cho anh rồi cùng anh viết tiếp những trang nhật ký bỏ ngỏ, viết tiếp những bài thơ chưa bao giờ có tựa, cũng chẳng thể quên anh và cũng chưa khi nào em nghĩ rằng em lại yêu thương, nhớ nhung một bóng hình khác. Em tách rời cuộc sống hối hả xô bồ, chối từ khéo léo tất cả các cơ hội của tình yêu của những kẻ khác mang lại chỉ để sống trọn vẹn với kỉ niệm và an lòng trong vỏ ốc lập dị của riêng mình. Đôi khi sự hãnh diện khi có ai đó bảo em là người khó hiểu. Nhưng đôi khi thấy mình cô độc kinh khủng muốn khóc nhưng nước mắt khô cằn, hoạ lắm là chỉ ngấn mi rồi khô hẳn. Em xuất sắc trong việc dối lừa cảm xúc thật của lòng mình, cũng như bằng lòng với những vần thơ khắc khoải nhớ anh. Dẫu tất cả đã muộn màng! Lại ước giá có thể quay ngược lại thời gian thì em đã chẳng phải khổ sở như thế này. Ôi kỉ niệm sao mà nhói lòng.

Nhưng thời gian thì công bằng đến tàn nhẫn khi chẳng bao giờ quay lại để chúng ta khỏi vấp vào đời nhau, để rồi yêu nhau lại xa và đau đớn. Thời gian cứ bình thản trôi và em cứ day dứt về những ngày không còn ấy. Không còn cánh diều ta thả mơ ước vào những ngày cuối thu đầy nắng, không còn cây cầu tre bắc hai đầu nỗi nhớ, không còn dòng sông lúng liếng mắt em, không còn anh của ngày xưa em từng quen biết, không còn em của một thời mơ mộng... tất cả vụt qua như là một giấc mơ. Khi tỉnh lại chỉ còn những vần thơ lạc lõng, nhòa lệ, buồn đến não lòng. Có bao giờ anh nghĩ về em với cảm xúc yêu thương? Thêm một lần ta trìu mến gọi tên nhau thêm lần nữa! Ngày xưa... ước gì...

Mùa đông vẫn khẽ khàng gõ cửa, cái lạnh bao trùm lấy mọi vật xung quanh kể cả trái tim em. Mùa đông ta có nhau và mùa đông ta xa nhau. Nỗi nhớ như đôi chân mà nước mắt như không đủ ấm xua đi kỉ niệm xưa, xua đi bóng hình mối tình đầu trong em mà chỉ có thể giúp em sống thật hơn với lòng mình, và tự hỏi: “Bao giờ em có thể quên anh... ngày xưa - kỉ niệm?”

(st)
 
camchuong

camchuong

Sơ cấp
17/10/04
11
0
1
HT- HN
"Quên nhắn tin cho một người là quên đi sự có mặt của người đó trong cuộc đời bạn, quên đi một người bạn tức là quên đi quá khứ của một thời, quên đi quá khứ của một thời là quên đi tất cả . Quá khứ là những điều quan trọng , có quá khứ mới có hiện tại , nhưng hãy để quá khứ ngủ yên nếu nó mang đến cho bạn những nỗi buồn , còn nếu quá khứ khiến bạn biết rằng trong cuộc đời mình đã có niềm vui , có những người bạn tốt thì hãy lấy quá khứ làm hành trang trong cuộc sống.Hãy trân trọng quá khứ , trân trọng những người bạn như trân trọng chính mình."

***************************
 
Tigon-ETC

Tigon-ETC

Gió bụi nhân gian
Một mình với SG rộng lớn, lạ lẫm. Cũng hoảng lắm, nhưng biết sao được. Bắt đầu thấy nhớ HN, nhớ bạn bè từ khi đặt chân lên xe. Nhìn tụi bạn khóc, mà nước mắt mình cũng bỗng chảy dài. Đặt chân đến đất SG rồi, phải cố gắng thôi. Nước mắt chả giải quyết được gì.
Nhớ HN thật nhiều
 
S

SweetNovember

Guest
Secret_grasses nói:
Kỉ niệm đẹp đến nỗi em không dám chia sẻ cùng người khác, sợ họ làm trầy sước nó mất. Em giữ gìn như những viên pha lê trong suốt và dễ vỡ. Hằng đêm em dọn ra lau chùi và đắm mình trong đó. Tự hạnh phúc và cảm nhận nỗi đau theo cách của riêng mình, cách của người bị bỏ rơi.
"Kỷ niệm như rêu, em níu vào trượt ngã". Em ơi, hãy giữ gìn kỷ niệm, để nó đẹp như nó vốn có nhưng đừng "trượt ngã" em nhé!
 
H

HienMQ

Guest
11/5/06
19
1
3
Tp HCM
camchuong nói:
"Quên nhắn tin cho một người là quên đi sự có mặt của người đó trong cuộc đời bạn,

***************************

Hic!
Hình như không biết đúng hay sai (?!)
:inlove:
 
camchuong

camchuong

Sơ cấp
17/10/04
11
0
1
HT- HN
"Người cố hữu, bi quan tìm kiếm những gì thuộc về ngày hôm qua, người muốn thanh thản tìm sự bình an trong tĩnh lặng hiện tại, người hạnh phúc dám hành động hôm nay và tin ở ngày mai. Còn người sâu sắc và thông minh biết áp dụng cả 3 cách trên đúng lúc và linh hoạt nhất."

(Bí mật của hạnh phúc) - Theo First news
 
Secret_grasses

Secret_grasses

Guest
"do you know where you're going to?


do you like the things that life is showing you


where are you going to? do you know?"




Đêm mới thật yên lành, mới thật hiền hòa để những giận dữ, hằn học đi qua. Đêm mới thật tĩnh lặng, để nghe từ tâm tiếng gọi bình an trong một giai điệu tỉnh thức. Như vô tình chọc vỡ quả bóng đầy mộng, em phát hiện ra trong đám bung xung ấy một điều duy nhất còn ý nghĩa, rằng em luôn cần một ai đó nhắc nhở em về con đường mình sẽ đi. Bỗng dưng chán ghét cái cách mà người ta để tự em quyết định cuộc đời của mình. Và bỗng nhiên, dịu dàng quá, những lời nhắc nhở: “em có biết em đang đi đâu không? có thích những điều mà cuộc sống đang mở ra trong em không? em sẽ đi đâu, biết không?”


 

Xem nhiều

Webketoan Zalo OA