Bài diễn văn hay nhất thế kỷ!

  • Thread starter letrans
  • Ngày gửi
L
Letrans - Trân trọng giới thiệu:

Bài diễn văn hay nhất thế kỷ

Diễn văn của Luật sư Geoges Graham Vest
tại một phiên toà xử vụ kiện người hàng xóm làm chết con chó của thân chủ.
Được phóng viên William Saller của thời báo NEWYORK bình chọn là hay nhất trong tất cả các bài diễn văn, lời tựa trên Thế giới trong khoảng 100 năm qua.



Thưa quý ngài hội thẩm,

Người bạn tốt nhất mà con người có được trên thế giới này có thể có một ngày nào đó hoá ra kẻ thù quay lại chống ta, con cái mà ta nuôi dưỡng với tình yêu thương hết mực rồi ra có thể là một lũ vô ơn.
Những người gần gũi thân thiết ta nhất, những người ta gửi gắm hạnh phúc và danh dự có thể trở thành kẻ phản bội, phụ bạc lòng tin cậy và sự trung thành.
Tiền bạc mà con người có được rồi sẽ mất đi, nó mất đi đúng vào lúc mà ta cần đến nó nhất.
Tiếng tăm của con người cũng có thể tiêu tan trong phút chốc bởi một hành động một giờ.
Những kẻ phủ phục tôn vinh ta khi thành đạt có thể là những kẻ đầu tiên ném đá vào ta khi ta sa cơ lỡ vận.

Duy có một người bạn hoàn toàn không vụ lợi mà con người có được trong thế giới ích kỷ này, người bạn không bao giờ rời bỏ ta, không bao giờ tỏ ra vô ơn hay tráo trở, đó là con chó của chúng ta

Con chó của ta luôn ở bên cạnh ta trong phú quý cũng như lúc bần hàn, khi khoẻ mạnh cũng như lúc ốm đau. Nó ngủ yên trên nền đất lạnh dù gió đông cắt da thịt hay bão tuyết lấp vùi, miễn sao được cận kề bên chủ là được. Nó hôn bàn tay ta dù khi ta không còn thức ăn gì cho nó, nó liếm vết thương của ta và những trầy xước mà ta hứng chịu khi ta va chạm với cuộc đời tàn bạo này. Nó canh giấc ngủ của ta như thể ta là một ông hoàng dù ta có là một gã ăn mày, dù khi ta đã tán gia bại sản, thân tàn danh liệt thì vẫn còn con chó trung thành với tình yêu của nó dành cho ta như thái dương trên bầu trời.

Nếu chẳng may số phận đá ta ra rìa xã hội, không bạn bè, vô gia cư thì con chó trung thành chỉ xin ta một ân huệ là cho nó được đồng hành, cho nó được làm kẻ bảo vệ ta trong hiểm nguy, giúp ta chống lại kẻ thù.

Và khi trò đời hạ màn, thần chết cướp đi linh hồn của ta đi để lại thân xác ta trong lòng đất lạnh, thì khi ấy, khi tất cả thần bằng quyến thuộc đã phủi tay sau nắm đất cuối cùng và quay đi để sống tiếp cuộc đời của họ, thì khi ấy còn bên nấm mồ ta con chó cao thượng của ta, nằm gục mõm giữa hai chân trước, đôi mắt ướt buồn vẫn mở to cảnh giác, trung thành và chân thực ngay cả khi ta đã mất rồi./.


Letrans (st)
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
ketoan4mat

ketoan4mat

Cao cấp
24/4/03
3,906
17
38
Sài Gòn đẹp lắm
Bài này mình đã được đọc 1 lần. Giờ đọc lại vẫn thấy hay
 
ToiyeuVN_2004

ToiyeuVN_2004

Guest
15/9/04
108
0
0
Ha noi
Bài này tôi được một người chú cùng công ty rất tâm đắc giới thiệu cũng đã lâu rùi. Thật tình, ông luật sư quá tuyệt - mình cảm nhận câu chữ nó là cả một số phận, và con người phải nên bình đẳng cả với vạn vật. Tui khoái nhất đoạn này về con chó " Con chó của ta luôn ở bên cạnh ta trong phú quý cũng như lúc bần hàn, khi khoẻ mạnh cũng như lúc ốm đau. Nó ngủ yên trên nền đất lạnh dù gió đông cắt da thịt hay bão tuyết lấp vùi, miễn sao được cận kề bên chủ là được. Nó hôn bàn tay ta dù khi ta không còn thức ăn gì cho nó, nó liếm vết thương của ta và những trầy xước mà ta hứng chịu khi ta va chạm với cuộc đời tàn bạo này. Nó canh giấc ngủ của ta như thể ta là một ông hoàng dù ta có là một gã ăn mày, dù khi ta đã tán gia bại sản, thân tàn danh liệt thì vẫn còn con chó trung thành với tình yêu của nó dành cho ta như thái dương trên bầu trời ". Thật là kinh điển phải không các bạn !!!
 
A

anhvohv

Guest
11/11/04
3
0
0
toi dang song o Da Nang
Sự trung thành của con chó thì cũng thật tuyệt vời nhưng không thể so sánh với sự trung thành của con người được ,ở trong bài chỉ so sánh phần tiêu cực của con người chứ còn phần tích cực thì con chó không thể bằng con người bởi sự trung thành của con người có thể thay thế bằng tính mạng nhưng con chó thì không
 
K

ketoancon

Giang hồ quy ẩn
30/7/04
94
8
0
HCM
Đây là bài diễn văn hay và có sức thuyết phục trong từng câu chữ, điều đó không cần bàn cãi. Nhưng mục đích cuối cùng của nó là gì? Để đưa người hàng xóm vào tù ư? hay làm cho ông ta tán gia bại sản vì tội đã làm chết một "biểu tượng của lòng trung thành"?. Ghê thay sức mạnh của ngôn từ và miệng lưỡi của luật sư! Tôi nghĩ cái ông nào bầu chọn nó hay nhất thế giới chắc đã đặt nó độc lập khỏi bối cảnh của vụ kiện.

Bạn đã đọc bài diễn văn I have a dream của Luther King chưa? Tôi nghĩ nó xứng đáng được bình chọn vì ý nghĩa sâu sắc và mục đích cao cả của nó.
 
L
ketoancon nói:
...Bạn đã đọc bài diễn văn I have a dream của Luther King chưa? Tôi nghĩ nó xứng đáng được bình chọn vì ý nghĩa sâu sắc và mục đích cao cả của nó.

Ketoancon có bản dịch tiếng việt của bài diễn văn đấy không ?
đưa lên cho mọi người đọc ngay nhé.

Mình có bản tiếng Anh? Ai có nhu cầu thì đề xuất nhé.
 
cam_to_80

cam_to_80

Nghỉ mất sức !
31/3/04
588
7
18
44
Hà đông
Tôi cũng có ý kiến như Ketoancon ! Nếu bài diễn văn này hay thì mục đích cũng là giết or buộc tội thêm một vài con chó khác ! mục đích không cao cả cho lắm !


Nhật tân đê !
 
K

kehanhkhat

Guest
27/9/04
24
0
0
42
hanoi
Bài này hay đó chứ ,cũng rất chân thực .Con người hay sống vì mục đích của mình nên để đạt được mục đích đó thì con người bất chấp tất cả . Tôi đã từng đọc ở một cuốn sách , người ta nói rằng , ngay ca Khổng Tử là một bậc thánh nhân , Ông cũng đã giết người để đạt được mục đích của mình (mà tôi không nhớ vị quan đó la ai ).
To anhvolhv : lòng trung thành của con ngươi ư ? Tôi thấy rằng : con người không được trung thành đâu . Vì sao ? Vì con người chỉ trung thành với chủ khi mà con người đạt được một lợi ích nào đó , chứ không thể : Duy có một người bạn hoàn toàn không vụ lợi mà con người có được trong thế giới ích kỷ này, người bạn không bao giờ rời bỏ ta, không bao giờ tỏ ra vô ơn hay tráo trở, đó là con chó của chúng ta .
 
H

hope

Guest
11/1/04
29
0
6
Hà nội
Truy cập trang
Sao cái này lại cho vào mục tâm sự người làm kế toán được nhỉ? HI HI :hihi
Chú thích: Tớ cực kỳ yêu chó!
 
N

ngochb

Sơ cấp
1/10/04
20
0
0
43
Về đâu !
diendanquantri.com
Mình cũng ko phải là người yêu súc vật. Nhưng để so sánh giữa lòng trung thành giữa con chó và con người thì đôi khi con chó trung thành hơn thật. Nhưng trong thế giới hiện tại ko thể nói về lòng trung thành của con người được vì giữa người với người chỉ tồn tại lòng tin mà thôi. Đọc bài này thực ra ko nhất thiết phải so sánh giữa lòng trung thành của ai hơn ai .... ta đọc để mà chỉ đọc mà thôi
 
cam_to_80

cam_to_80

Nghỉ mất sức !
31/3/04
588
7
18
44
Hà đông
hope nói:
Sao cái này lại cho vào mục tâm sự người làm kế toán được nhỉ?
Chú thích: Tớ cực kỳ yêu chó!
letrans nói:
Vậy thì theo Hope nên cho vào đâu?
Mình cũng không biết nên hỏi hope vậy?
Tớ trả lời hộ nhé :
Nhật tân !
 
L
Cam to 80 có vẽ rất thích thịt cầy đấy nhỉ?
Nhưng Anh Tú nào hả bác Camto80 ? Béo, Xịn, Anh Anh Tú Béo,....?
Đã thế offline đi cho máu ? OK ?
 
T

toluen007

Guest
11/8/04
2
0
0
Một bài biện luận hết sức hay cuả một nhà luật sư hết sức gioỉ, mính rất xúc động khi được đoc5 bài viết này, thật ra thì mình cũng đã biết tình ban ko vụ lợi cuả loài vật này qua cuốn sách: "Đắc nhân tâm" cuả 1 tác giả( xin loi vì mình quên tên ông ta rốì). Không biết các bác ở đây có ai đã đọc cuốn sách đó chưa nhỉ, em thấy nó là một cuốn sách rất hay, nó chi cho chúng ta cách làm 1 con người theo đúng nghiã!
 
K

kehanhkhat

Guest
27/9/04
24
0
0
42
hanoi
Đó là cuốn sách của dale caneggie . Một luật sư người Mĩ .
 
L
To Toluen007, theo minh đấy là cuốn Đắc nhân tâm do Phan Hiến Lê dịch thì phải, cuốn này mình thấy rất nhiều hiệu sách có và cũng rất hay.
 
L
"I Have A Dream"

Sau Bài diễn văn của Luật sư G.H, mình nhận được một số lời đề nghị cung cấp cho các bạn bài diễn văn " Tôi có một giấc mơ" của Mục sư Martin Luther King, Jr, và bây giờ,

Letrans xin trân trọng giới thiệu:

"I Have A Dream"
by Martin Luther King, Jr,


Delivered on the steps at the Lincoln Memorial in Washington D.C. on August 28, 1963. Source: Martin Luther King, Jr: The Peaceful Warrior, Pocket Books, NY 1968


Five score years ago, a great American, in whose symbolic shadow we stand signed the Emancipation Proclamation. This momentous decree came as a great beacon light of hope to millions of Negro slaves who had been seared in the flames of withering injustice. It came as a joyous daybreak to end the long night of captivity. But one hundred years later, we must face the tragic fact that the Negro is still not free.
One hundred years later, the life of the Negro is still sadly crippled by the manacles of segregation and the chains of discrimination. One hundred years later, the Negro lives on a lonely island of poverty in the midst of a vast ocean of material prosperity. One hundred years later, the Negro is still languishing in the corners of American society and finds himself an exile in his own land.
So we have come here today to dramatize an appalling condition. In a sense we have come to our nation's capital to cash a check. When the architects of our republic wrote the magnificent words of the Constitution and the Declaration of Independence, they were signing a promissory note to which every American was to fall heir.
This note was a promise that all men would be guaranteed the inalienable rights of life, liberty, and the pursuit of happiness. It is obvious today that America has defaulted on this promissory note insofar as her citizens of color are concerned. Instead of honoring this sacred obligation, America has given the Negro people a bad check which has come back marked "insufficient funds." But we refuse to believe that the bank of justice is bankrupt. We refuse to believe that there are insufficient funds in the great vaults of opportunity of this nation.
So we have come to cash this check -- a check that will give us upon demand the riches of freedom and the security of justice. We have also come to this hallowed spot to remind America of the fierce urgency of now. This is no time to engage in the luxury of cooling off or to take the tranquilizing drug of gradualism. Now is the time to rise from the dark and desolate valley of segregation to the sunlit path of racial justice. Now is the time to open the doors of opportunity to all of God's children. Now is the time to lift our nation from the quicksands of racial injustice to the solid rock of brotherhood.
It would be fatal for the nation to overlook the urgency of the moment and to underestimate the determination of the Negro. This sweltering summer of the Negro's legitimate discontent will not pass until there is an invigorating autumn of freedom and equality. Nineteen sixty-three is not an end, but a beginning. Those who hope that the Negro needed to blow off steam and will now be content will have a rude awakening if the nation returns to business as usual. There will be neither rest nor tranquility in America until the Negro is granted his citizenship rights.
The whirlwinds of revolt will continue to shake the foundations of our nation until the bright day of justice emerges. But there is something that I must say to my people who stand on the warm threshold which leads into the palace of justice. In the process of gaining our rightful place we must not be guilty of wrongful deeds. Let us not seek to satisfy our thirst for freedom by drinking from the cup of bitterness and hatred.
We must forever conduct our struggle on the high plane of dignity and discipline. we must not allow our creative protest to degenerate into physical violence. Again and again we must rise to the majestic heights of meeting physical force with soul force.
The marvelous new militancy which has engulfed the Negro community must not lead us to distrust of all white people, for many of our white brothers, as evidenced by their presence here today, have come to realize that their destiny is tied up with our destiny and their freedom is inextricably bound to our freedom.
We cannot walk alone. And as we walk, we must make the pledge that we shall march ahead. We cannot turn back. There are those who are asking the devotees of civil rights, "When will you be satisfied?" we can never be satisfied as long as our bodies, heavy with the fatigue of travel, cannot gain lodging in the motels of the highways and the hotels of the cities. We cannot be satisfied as long as the Negro's basic mobility is from a smaller ghetto to a larger one. We can never be satisfied as long as a Negro in Mississippi cannot vote and a Negro in New York believes he has nothing for which to vote. No, no, we are not satisfied, and we will not be satisfied until justice rolls down like waters and righteousness like a mighty stream.
I am not unmindful that some of you have come here out of great trials and tribulations. Some of you have come fresh from narrow cells. Some of you have come from areas where your quest for freedom left you battered by the storms of persecution and staggered by the winds of police brutality. You have been the veterans of creative suffering. Continue to work with the faith that unearned suffering is redemptive.
Go back to Mississippi, go back to Alabama, go back to Georgia, go back to Louisiana, go back to the slums and ghettos of our northern cities, knowing that somehow this situation can and will be changed. Let us not wallow in the valley of despair. I say to you today, my friends, that in spite of the difficulties and frustrations of the moment, I still have a dream. It is a dream deeply rooted in the American dream.
I have a dream that one day this nation will rise up and live out the true meaning of its creed: "We hold these truths to be self-evident: that all men are created equal." I have a dream that one day on the red hills of Georgia the sons of former slaves and the sons of former slaveowners will be able to sit down together at a table of brotherhood. I have a dream that one day even the state of Mississippi, a desert state, sweltering with the heat of injustice and oppression, will be transformed into an oasis of freedom and justice. I have a dream that my four children will one day live in a nation where they will not be judged by the color of their skin but by the content of their character. I have a dream today.
I have a dream that one day the state of Alabama, whose governor's lips are presently dripping with the words of interposition and nullification, will be transformed into a situation where little black boys and black girls will be able to join hands with little white boys and white girls and walk together as sisters and brothers. I have a dream today. I have a dream that one day every valley shall be exalted, every hill and mountain shall be made low, the rough places will be made plain, and the crooked places will be made straight, and the glory of the Lord shall be revealed, and all flesh shall see it together. This is our hope. This is the faith with which I return to the South. With this faith we will be able to hew out of the mountain of despair a stone of hope. With this faith we will be able to transform the jangling discords of our nation into a beautiful symphony of brotherhood. With this faith we will be able to work together, to pray together, to struggle together, to go to jail together, to stand up for freedom together, knowing that we will be free one day.
This will be the day when all of God's children will be able to sing with a new meaning, "My country, 'tis of thee, sweet land of liberty, of thee I sing. Land where my fathers died, land of the pilgrim's pride, from every mountainside, let freedom ring." And if America is to be a great nation, this must become true. So let freedom ring from the prodigious hilltops of New Hampshire. Let freedom ring from the mighty mountains of New York. Let freedom ring from the heightening Alleghenies of Pennsylvania! Let freedom ring from the snowcapped Rockies of Colorado! Let freedom ring from the curvaceous peaks of California! But not only that; let freedom ring from Stone Mountain of Georgia! Let freedom ring from Lookout Mountain of Tennessee! Let freedom ring from every hill and every molehill of Mississippi. From every mountainside, let freedom ring.
When we let freedom ring, when we let it ring from every village and every hamlet, from every state and every city, we will be able to speed up that day when all of God's children, black men and white men, Jews and Gentiles, Protestants and Catholics, will be able to join hands and sing in the words of the old Negro spiritual, "Free at last! free at last! thank God Almighty, we are free at last!"
 
T

toluen007

Guest
11/8/04
2
0
0
Gửi cho mình bản tiếng Việt được ko, mình ke'm tieng Anh mà ngồi dịch từng ấy chắc mình tiêu qua'. toluen007@yahoo.com
 

Xem nhiều

Webketoan Zalo OA