Những câu nói ám ảnh suốt đời

  • Thread starter Dunghd
  • Ngày gửi
D

Dunghd

Cao cấp
5/6/08
374
0
16
Ninh Thuan
Suốt những năm cấp I, rồi lại cấp II, III, tôi luôn được liệt vào hàng "top" của lớp, bởi thế không thể nào mà không "chảnh" (hehe), đến cuối năm lớp 12, trong một lần họp nhóm, có thằng bạn thân đưa ý kiến, mà ý kiến này tôi chưa được nạp năng lượng (hix), thế là cái ngu nó lộ ra, chảnh không đúng chỗ, bị nó sạt cho một trận (mà trước cả nhóm chứ), lòng tự trọng nỗi lên, bye thằng bạn suốt từ đó đến tháng sau, nằm ngẫm lại thấy mình còn ngu nhiều quá, lên lớp sorry nó, nó phán cho một câu xanh rờn "đã ngu còn sĩ diện", tức quá bye nó một ngày, máy ngày sau được nó nhồi nhét cho một đống sách, coi phát khùng, nhưng nhờ nó mà tới nay tôi mới không giấu cái ngu của mình (dù đôi khi không cố tình), tôi mới nhận ra mình còn ngu nhiều quá. (mãi tới giờ cũng vậy, ngu hoàn ngu). Hix, không biết thằng bạn có đọc được lời thống thiết này không nữa" cám ơn nghe mày, câu này của mày nó ám ảnh tao suốt từ đó đến nay đấy, ngu mà còn sĩ diện"
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Khóa học Quản trị dòng tiền
P

PAT

PAT
10/12/04
287
1
18
63
Ho chi Minh city
Suốt những năm cấp I, rồi lại cấp II, III, tôi luôn được liệt vào hàng "top" của lớp, bởi thế không thể nào mà không "chảnh" (hehe), đến cuối năm lớp 12, trong một lần họp nhóm, có thằng bạn thân đưa ý kiến, mà ý kiến này tôi chưa được nạp năng lượng (hix), thế là cái ngu nó lộ ra, chảnh không đúng chỗ, bị nó sạt cho một trận (mà trước cả nhóm chứ), lòng tự trọng nỗi lên, bye thằng bạn suốt từ đó đến tháng sau, nằm ngẫm lại thấy mình còn ngu nhiều quá, lên lớp sorry nó, nó phán cho một câu xanh rờn "đã ngu còn sĩ diện", tức quá bye nó một ngày, máy ngày sau được nó nhồi nhét cho một đống sách, coi phát khùng, nhưng nhờ nó mà tới nay tôi mới không giấu cái ngu của mình (dù đôi khi không cố tình), tôi mới nhận ra mình còn ngu nhiều quá. (mãi tới giờ cũng vậy, ngu hoàn ngu). Hix, không biết thằng bạn có đọc được lời thống thiết này không nữa" cám ơn nghe mày, câu này của mày nó ám ảnh tao suốt từ đó đến nay đấy, ngu mà còn sĩ diện"

Mình có câu chuyện tương tự - Hồi mới chuyển vào HCMC làm việc - Đi gặp KH họ độp cho một câu - Ông làm sao giới thiệu giải pháp được với tôi - Dân tỉnh lẻ làm sao kiến thức bằng trong này được - Có thể là xứ mù thằng chột làm vua thôi.

Tôi mang câu này như một hành trang cuộc sống hihi
 
D

Dunghd

Cao cấp
5/6/08
374
0
16
Ninh Thuan
Vậy chắc là nhờ đó mà hôm nay bạn vững vàng nhiều rồi, đúng không?
 
xuantham

xuantham

Cao cấp
18/8/05
5,376
653
113
60
TP. Hồ Chí Minh
Cách đây 17 năm, tức sau khi đi dạy đuợc 7 năm , tôi về HCMC. Thế nhưng người ta đối xử với tôi như 1 kẻ trên rừng mới xuống. Họ cho là tôi không có năng lực gì vì tôi là dân tỉnh lẻ.

Tôi không tự cao và tôi cũng không tự ti dù rằng tôi luôn thấy nhiều điều mình chưa biết, nhiều điều mình không giỏi. Người ta xem thường tôi, điều đó cũng làm tôi thấy buồn nhưng có lẻ đó là một đòn húc khiến tôi phải vươn lên. Đến tận bây giờ, không chỉ 1 câu ám ảnh tôi mà khá nhiều câu khiến tôi ghi nhớ. Đơn giản là vì: kiến thức ngày nay mênh mông quá, kiến thức ngày càng nhiều mà đầu óc tôi ngày càng già đi. Phải thừa nhận điều đó.
 
M

MINA

Quảng cáo/Tài Trợ
Thành viên BQT
Quản lý cao cấp
12/11/03
4,097
410
83
47
Ninh Thuận
Dân tỉnh lẻ làm sao kiến thức bằng trong này được - Có thể là xứ mù thằng chột làm vua thôi.

Tôi mang câu này như một hành trang cuộc sống hihi
Vào cuối học kỳ 1 năm lớp 10, khi chỉ đuợc học sinh trung bình, Mina cũng được người chú họ tặng cho câu này khi từ vùng sâu vùng xa lên học ở thành phố Đà Lạt, khi vào trường Thăng Long.
Nên đến giờ vào thành phố vẫn không nhập hộ khẩu thành phố & vẫn cứ đi xe mang biển số tỉnh 10 năm. Vẫn cứ là người nhà quê đến từ vùng khô cằn nhất nước.
 
D

Dunghd

Cao cấp
5/6/08
374
0
16
Ninh Thuan
Cách đây 17 năm, tức sau khi đi dạy đuợc 7 năm , tôi về HCMC. Thế nhưng người ta đối xử với tôi như 1 kẻ trên rừng mới xuống. Họ cho là tôi không có năng lực gì vì tôi là dân tỉnh lẻ.

Tôi không tự cao và tôi cũng không tự ti dù rằng tôi luôn thấy nhiều điều mình chưa biết, nhiều điều mình không giỏi. Người ta xem thường tôi, điều đó cũng làm tôi thấy buồn nhưng có lẻ đó là một đòn húc khiến tôi phải vươn lên. Đến tận bây giờ, không chỉ 1 câu ám ảnh tôi mà khá nhiều câu khiến tôi ghi nhớ. Đơn giản là vì: kiến thức ngày nay mênh mông quá, kiến thức ngày càng nhiều mà đầu óc tôi ngày càng già đi. Phải thừa nhận điều đó.

Chắc có lẽ tôi khác ngay từ đầu vơi chị Xuân Thắm, vì suốt những năm đi học tôi luôn tự cao, tôi luôn cho rằng mình là nhất(chắc có lẽ cảm giác chiến thắng đã làm tôi mù loà), nhưng giờ đây tôi biết rằng kiến thức vơi mình chỉ là "cát bỏ biển", giờ đây tôi nhận ra nhiều điều mình cần phải học hỏi, nhiều điều mình cần phải đấu tranh bản thân, và tôi đã cảm thấy mình cần phải học hỏi nhiều từ mọi người, xin giúp đỡ.
 

Xem nhiều