Mỗi ngày một bài thơ

  • Thread starter hongminh
  • Ngày gửi
Đ

Đoàn Minh Trung

Gió thổi dừa rơi
23/12/06
935
24
18
TX Bến Tre
Vẫn Còn

Tình yêu có tuổi bao giờ
Trắng trong vẫn cứ đợi chờ trắng trong
Cả khi em đã có chồng
Vẫn còn những phút xao lòng về nhau

Bùi Hữu Thiềm
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
G

gianguyen

Trung cấp
20/4/06
151
0
0
46
Hai phong
Nếu có thể đưa tay em nắm
Ta sẽ cùng nhau đi suốt cuộc đời
Chẳng phải tình nhân chẳng thành bè bạn
Anh là anh em là em thôi
 
camchuong

camchuong

Sơ cấp
17/10/04
11
0
1
HT- HN
Bây giờ không phải ngày xưa
Nên câu thơ cũng thành lỡ dở
Như cảm xúc một chút thôi không đủ
Làm nên thành câu chuyện ngây thơ

Người nói buồn đau mình nào đâu biết
Như người xưa sương khói mất rồi
Tháng ngày trôi sự vật đổi dời
Chỉ biết chúc 1 lời hạnh phúc

Ngày xưa ơi, ngày xưa xưa đã xưa/
 
kimloan08

kimloan08

Trung cấp
15/12/08
77
8
8
Góc phố ngày xưa
Mưa
lách tách
xôn xao góc phố.
Gió
vi vu
đùa nghịch tóc thề.
Đường gập ghềnh lẻ loi đôi chân bước.
Dáng ai về xiêu vẹo những vần thơ.
 
Va Anh Toi

Va Anh Toi

Guest
Được tin em có người yêu mới
Chẳng buồn, chẳng vui bình thường thôi
Tôi sống như mọi ngày vẫn sống
Lặng lẽ riêng mang những khóc cười
 
hoalan_chi

hoalan_chi

Cao cấp
Ba bốn ngày đau đầu sổ mũi,
Nước chảy ròng ròng đầu bưng bưng.
Choáng ván ù tai...mặt rừng rừng,
Chân ko đứng vững nhìn lâng lâng...

bóp qua....bóp lại....mũi đỏ ngầu,
2, 3 hộp giấy thấm gì đâu.
Uống thuốc côn zen mà hỏng đỡ,
Kiểu này sống còn tệ hơn die...:wall::wall:
 
maytim83

maytim83

Cao cấp
23/7/09
303
2
16
Sông Thu êm đềm...
... Nếu biết rằng tôi đã có chồng
Trời ơi người ấy có buồn không?
Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
 
NPT

NPT

Cao cấp
7/6/06
2,082
12
38
55
Rừng Tây Nguyên
Người đẹp ơi! Nàng đừng hát nữa
Thơ: Puskin
(Hoàng Trung Thông dịch)

Người đẹp ơi! Nàng đừng hát nữa
Những bài Gruzi buồn bã xót xa:
Khiến lòng tôi lại càng tưởng nhớ
Cuộc đời xưa và một bến bờ xa.

Ôi khúc ca tàn bạo của nàng
Làm tôi càng thêm nhớ lại
Chốn thảo nguyên đêm tối dưới trăng
Hình bóng người trinh nữ xa xăm, đầy thương hại.

Bao hình ảnh không phai mờ, êm ái
Giáp mặt nàng tôi đã quên đi
Nhưng nàng hát - trước mắt tôi đã lại
Biết bao nhiêu bóng dáng hiện về.

Người đẹp ơi! Nàng đừng hát nữa
Những bài Gruzi buồn bã xót xa:
Khiến lòng tôi lại càng tưởng nhớ
Cuộc đời xưa và một bến bờ xa.
 
Q

Que Huong

Guest
6/1/09
1
0
0
36
ha noi
thơ hay

TỰ HÁT
Xuân Quỳnh
Chẳng dại gì em ước nó bằng vàng
Trái tim em, anh đã từng biết đấy
Anh là người coi thường của cải
Nên nếu cần anh bán nó đi ngay.

Em cũng không mong nó giống mặt trời
Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
Lại mình anh với đêm dài câm lặng
Mà lòng anh xa cách với lòng em.

Em trở về đúng nghĩa trái tim
Biết làm sống những hồng cầu đã chết,
Biết lấy lại những gì đã mất,
Biết rút gần khoảng cách của yêu, tin.

Em trở về đúng nghĩa trái tim em
Biết khao khát những điều anh mơ ước
Biết xúc động qua nhiều nhận thức
Biết yêu anh và biết được anh yêu.

Mùa thu nay sao bão mưa nhiều
Những cửa sổ con tàu chẳng đóng
Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm
Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh.

Em lo âu trước xa tắp đường mình
Trái tim đập cồn cào không thể nói
Trái tim đập cồn cào cơn đói
Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn.

Em trở về đúng nghĩa trái tim em
Là máu thịt, đời thường ai chẳng có
Cũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu anh cả khi khi đi rồi.

CHÚC MỌI NGƯỜI NGÀY CUỐI TUẦN VUI VẺ!:015:
 
camchuong

camchuong

Sơ cấp
17/10/04
11
0
1
HT- HN
Người đẹp ơi! Nàng đừng hát nữa
Thơ: Puskin
(Hoàng Trung Thông dịch)

Người đẹp ơi! Nàng đừng hát nữa
Những bài Gruzi buồn bã xót xa:
Khiến lòng tôi lại càng tưởng nhớ
Cuộc đời xưa và một bến bờ xa.

Ôi khúc ca tàn bạo của nàng
Làm tôi càng thêm nhớ lại
Chốn thảo nguyên đêm tối dưới trăng
Hình bóng người trinh nữ xa xăm, đầy thương hại.

Bao hình ảnh không phai mờ, êm ái
Giáp mặt nàng tôi đã quên đi
Nhưng nàng hát - trước mắt tôi đã lại
Biết bao nhiêu bóng dáng hiện về.

Người đẹp ơi! Nàng đừng hát nữa
Những bài Gruzi buồn bã xót xa:
Khiến lòng tôi lại càng tưởng nhớ
Cuộc đời xưa và một bến bờ xa.

Anh ui, bài thơ hay quá.:)
 
TAT

TAT

Thành viên Tình Nguyện
6/8/05
1,014
12
0
46
Làng Cà
Đừng nhìn anh như thế
Mình xa lạ bao giờ?
Đừng bảo anh khù khờ

Bao lâu rồi gặp lại
Em vẫn như ngày xưa
Cho đời anh mắc nợ.
 
hoalan_chi

hoalan_chi

Cao cấp
Hôm qua thầy bận việc,
Nhờ mình đi dạy kèm.
bachata cho mấy em,
Dạy hoài nhảy hông được.:wall:
Có phải mình dạy kém...:wall:
 
Va Anh Toi

Va Anh Toi

Guest
Khi bên nhau thơ tràn đầy hạnh phúc
Lúc nhớ thương thi hứng cũng tìm về
Thơ từ đó tím cả một cơn mê
Sợ choàng tỉnh lệ dầm dề chăn gối

Nàng thi sĩ nghe hồn mình trống trải
Mang thơ buồn rãi khắp chốn nhân gian
Tình yêu đẹp sau những chuyện lỡ làng
Trăm năm nữa ai biết thơ còn khóc.
 
Đ

Đoàn Minh Trung

Gió thổi dừa rơi
23/12/06
935
24
18
TX Bến Tre
山茶

春來客贈我山茶,
醉裏曚曨不辨花。
白髮蒼顏吾老矣,
紅袍金帶子真耶。
尋常細雨驚穿葉,
蕭瑟晨風怨落茄。
近日相看惟以鼻,
了無香氣一呵呵。

Sơn trà

Xuân lai khách tặng ngã sơn trà,
Tuý lý mông lung bất biện hoa.
Bạch phát thương nhan, ngô lão hĩ,
Hồng bào kim đới, tử chân da?
Tầm thường tế vũ kinh xuyên diệp,
Tiêu sắt thần phong oán lạc già.
Cận nhật tương khan duy dĩ tỵ,
Liễu vô hương khí nhất kha kha!


Sơn trà
(Người dịch: Nguyễn Khuyến)

Tết đến người cho một chậu trà,
Đương say ta chẳng biết rằng hoa.
Da mồi, tóc bạc ta già nhỉ,
Áo tía đai vàng bác đó a?
Mưa nhỏ những kinh phường xỏ lá,
Gió to luống sợ lúc rơi già.
Xem hoa, ta chỉ xem bằng mũi,
Đếch thấy hơi hương một tiếng khà.




Tạ người cho hoa trà


Tương truyền khi Lê Hoan là tuần phủ Hưng Yên đứng ra tổ chức cuộc thi thơ vịnh "Kiều" ở Tao đàn Hưng Yên năm 1905, hắn có mời Nguyễn Khuyến vào ban chấm thi.

Khi ấy, khách văn chương ở các tỉnh gửi bài về rất nhiều; riêng Chu Mạnh Trinh gửi hai chục bài đến dự thi và đoạt giải nhất. Nguyễn Khuyến chấm thơ Chu Mạnh Trinh cho là khá; nhưng đọc đến hai câu trong bài vịnh Sở Khanh:

Làng nho người cũng coi ra vẻ,
Bợm xỏ ai ngờ mắc phải tay!

Nguyễn Khuyến tỏ vẻ không bằng lòng, phê ngay vào bên cạnh rằng:

Rằng hay thì thực là hay,
Đem "nho" đối "xỏ" lão này không ưa.

Chẳng mấy chốc, chuyện ấy lọt ra ngoài rồi lan khắp trong làng nho, ai nghe cũng lấy đó làm một giai thoại để giễu họ Chu.

Chu Mạnh Trinh từ đấy giận Nguyễn Khuyến. Khi làm án sát Hưng Yên, nhân ngày Tết, Chu cho người mang đến biếu Nguyễn Khuyến một chậu hoa trà với dụng ý cũng khá thâm: Nguyễn Khuyến lúc ấy đã bị lòa cả hai mắt, mà họ Chu lại tặng hoa chỉ có sắc, không có hương, như thế là có ý xỏ lá. Hiểu thâm ý của Chu, Nguyễn Khuyến bèn làm bài thơ mỉa như sau gửi lại cho Chu Mạnh Trinh:

Tết đến người cho một chậu trà
Đương say còn biết cóc đâu hoa!
Da mồi tóc bạc, ta già nhỉ,
Áo tía đai vàng, bác đó a?
Mưa nhỏ những kinh phường xỏ lá (1)
Gió to luống sợ lúc rơi già! (2)
Lâu nay ta chỉ xem bằng mũi,
Đếch thấy hơi thơm, một tiếng khà! (3)

Chu Mạnh Trinh đọc xong thơ vừa thẹn vừa ân hận.

Người ta nói đùa rằng một phần chính vì bài thơ này, nhất là hai câu 3, 4 mà Chu Mạnh Trinh đã phải xin từ chức án sát, không làm quan nữa. Cố nhiên lý do không phải là như vậy.


Hoàng Ngọc Phách và Kiều Thu Hoạch
(sưu tầm)

(1) Xỏ lá: còn có nghĩa là nguy hại; do câu thơ chữ Hán "Tầm thường vi vũ kinh xuyên diệp" (Những hạt mưa nhỏ dần dà cũng có thể xuyên thủng lá).
(2) Rơi già: rơi rụng quả, gẫy mầm; do câu thơ chữ Hán "Tiêu sắt thời phong khủng lạc già" (Gió mùa khô, mạnh, làm cho quả rụng, mầm rơi).
(3) Khà: tiếng cười khà: mắt lòa không thấy sắc đẹp nên phải ngửi, ngửi cũng "đếch thấy hơi thơm" nên đành phải cười khà.
 
Sửa lần cuối:
TAT

TAT

Thành viên Tình Nguyện
6/8/05
1,014
12
0
46
Làng Cà
Đi tìm

Giữa mênh mông biển xanh cát trắng
Anh đi tìm hạnh phúc đánh rơi
Ngày hôm qua bên ánh sao trời
Anh vô tình làm rơi không biết

Có muôn vàn vì sao khác biệt
Anh hài lòng khi nhận ra em
Bởi vì trong khoảng khắc yếu mềm
Anh đánh mất khiến mình hối tiếc

Anh lục tung nắng tắt ráng chiều
Anh giẫm nát bình minh chớm mọc
Anh đi tìm trái tim biết khóc
Anh mong tìm hạnh phúc đánh rơi

Hãy xem anh như kẻ hết thời
Đừng chờ đợi tuổi xuân con gái
Đã qua rồi bao giờ quay lại
Mặc anh tìm hạnh phúc đánh rơi

Hạnh phúc đây hay hạt cát nào?
Là viên sỏi giữa ngàn viên sỏi?
Là sương đêm hay màu lam khói?
Là trăng huyền hay mặt biển khơi?

Anh sẽ tìm tới hết cuộc đời
Tìm hạnh phúc vô tình đánh mất
Từng mảnh nhỏ gắng công góp nhặt
Hẹn mai này sẽ gửi về em!
 
hongnhung2311

hongnhung2311

Sơ cấp
7/4/08
44
0
0
TP. HCM
Có anh, em có người trong mộng
Biển khát thời gian đã qua rồi
Sóng chẳng bạc đầu, trăng chẳng lặn
Thuỷ triều thao thức suốt đêm thôi.

Em như trẻ nhỏ, thung tăng hát
Biển có nông sâu chẳng sá gì
Như con dã tràng em xe cát
Dù biết ngàn đời nước cuốn đi.

Vòng tay đằm thắm trong hơi thở
Anh đã gần em biết nhường nào
Sao vẫn cách xa như trời biển
Ước gì biển ngập t tri trăng sao!

Dù khi biển tím chiều hoang dại
Bão tố thời gian đổ trắng trời
Biển khát trong em ngàn con sóng
Vẫn vỗ đêm ngày đến anh thôi..
Giọt nắng cuối cùng rơi vỡ giữa hoàng hôn
Góp nhặt nụ cười làm hành trang cho một thời mười tám tuổi
Con sóng vô tư cứ mãi hoài rong ruổi
Hôn nhẹ vào bờ cát mong manh...
 
T

tranngocxuan

Trung cấp
31/12/08
53
0
6
Vĩnh Phúc
Mỗi lần vấp là một lần bớt dại
Tuy hơi đau nhưng có ái ngại chi đâu
Bước đường đời còn lắm lúc cheo leo
Ta bước mạnh có bao giờ sợ vấp
Mỗi lần vấp là một lần từng trải
Hiểu mình và lại hiểu đời thêm!
 
A

alexmax62

Guest
7/8/10
0
0
0
32
áđà
Em ở bên ấy lạnh lắm không
Có lẽ bên em thiếu nắng hồng
Còn ở bên anh không thiếu nắng
Nhưng thiếu tình em lạnh mênh mông
 
A

alexmax62

Guest
7/8/10
0
0
0
32
áđà
Ngày em đi không nói một câu
Để lại riêng anh một nỗi sầu
Sầu vương sầu vấn sầu ở lại
Em đi, đi mãi, chẳng nhớ ai :(
 
A

alexmax62

Guest
7/8/10
0
0
0
32
áđà
Mãi tôi mới có một tình yêu
Vậy mà tan nát chỉ buổi chiều
Buổi chiều hai đứa xa nhau mãi
Có lẽ em vội đến bên ai
 

Xem nhiều