Đ
Câu truyện : 'NGƯỜI MẸ ĂN XIN" ...!!!
...
Gia đình nọ chỉ có hai mẹ con
Mẹ vất vả nuôi người con ăn học
Một hôm nọ nó trở về và khóc
Mẹ..!.Mẹ ơi !!! con nghỉ học cho rồi
..
Mẹ hỏi sao....nó nức nở bồi hồi
Được học bổng con được lên trường tỉnh
Nhà mình nghèo mẹ lại đang mang bệnh
Thôi ở nhà con phụ mẹ.... mẹ ơi...!!
..
Mẹ vỗ về..cứ lo học con ơi
Con học giỏi là mẹ vui nhiều lắm
Cứ ở trường cuối tháng mẹ tới thăm
Đưa bao gạo và mấy trăm tiền giấy
..
Tháng thứ nhất bà vừa đưa vừa lạy
Gạo của bà chỉ toàn thấy thóc thôi
Tiền bà đưa ...đống lẻ đã rách rời
Xin bảo vệ..ông ơi! Tôi xin lỗi
..
Tháng thứ 2 bà mang gạo tới nơi
Tiền và gạo còn tả tơi hơn nữa
Bà quỳ xuống vừa xin và vừa hứa
Tôi xin ông....ông hãy nhận cho tôi
..
Tháng thứ 3 ông bảo vệ nặng lời
Bà cút đi..lần này tôi không nhận
Gạo đủ loại mà lại còn dính đất
Trên nhão dưới khô...tôi mất nghề..
..
Nói đến đây mắt người mẹ lê thê
Gạo của tôi là xin về ông ạ
Đủ khắp nơi nên mới nhiều loại quá
Tiền lẻ nhiều xin ông hãy thứ tha..
..
Vừa nghe xong ông bảo vệ xót xa
Tôi xin lỗi..sao giờ bà mới kể
Mai tôi xin cho bà hưởng biên chế
Để nuôi con..... ăn học đỡ nặng nề..
..
Đừng ông ơi..nói thế con tôi quê
Nó tự ái lại bỏ về thì khổ
Tôi lo được.. nên chưa cần giúp đỡ
Tôi xin ông ,đừng nói thế làm gì
...
Ba năm sau ngày kết thúc mùa thi
Không tổ chức như thường khi tổ chức
Ông hiệu trưởng kể câu chuyện có thực
Về người mẹ làm nao nức tim mình..
..
Nghe xong chuyện nó lấy hết bình sinh
Chạy nhanh tới ôm mẹ mình và khóc
Con xin lỗi tháng năm dài khó nhọc
Mẹ nó cười..mà nước mắt lại rơi...
..
Ai đã từng đọc câu chuyện của tôi
Đừng có buồn mà buông lơi suy nghĩ
Hãy thương cha ..yêu mẹ hơn một tý
Một tý thôi ...dẫu chẳng thấm thía gì ...
Sưu tầm
...
Gia đình nọ chỉ có hai mẹ con
Mẹ vất vả nuôi người con ăn học
Một hôm nọ nó trở về và khóc
Mẹ..!.Mẹ ơi !!! con nghỉ học cho rồi
..
Mẹ hỏi sao....nó nức nở bồi hồi
Được học bổng con được lên trường tỉnh
Nhà mình nghèo mẹ lại đang mang bệnh
Thôi ở nhà con phụ mẹ.... mẹ ơi...!!
..
Mẹ vỗ về..cứ lo học con ơi
Con học giỏi là mẹ vui nhiều lắm
Cứ ở trường cuối tháng mẹ tới thăm
Đưa bao gạo và mấy trăm tiền giấy
..
Tháng thứ nhất bà vừa đưa vừa lạy
Gạo của bà chỉ toàn thấy thóc thôi
Tiền bà đưa ...đống lẻ đã rách rời
Xin bảo vệ..ông ơi! Tôi xin lỗi
..
Tháng thứ 2 bà mang gạo tới nơi
Tiền và gạo còn tả tơi hơn nữa
Bà quỳ xuống vừa xin và vừa hứa
Tôi xin ông....ông hãy nhận cho tôi
..
Tháng thứ 3 ông bảo vệ nặng lời
Bà cút đi..lần này tôi không nhận
Gạo đủ loại mà lại còn dính đất
Trên nhão dưới khô...tôi mất nghề..
..
Nói đến đây mắt người mẹ lê thê
Gạo của tôi là xin về ông ạ
Đủ khắp nơi nên mới nhiều loại quá
Tiền lẻ nhiều xin ông hãy thứ tha..
..
Vừa nghe xong ông bảo vệ xót xa
Tôi xin lỗi..sao giờ bà mới kể
Mai tôi xin cho bà hưởng biên chế
Để nuôi con..... ăn học đỡ nặng nề..
..
Đừng ông ơi..nói thế con tôi quê
Nó tự ái lại bỏ về thì khổ
Tôi lo được.. nên chưa cần giúp đỡ
Tôi xin ông ,đừng nói thế làm gì
...
Ba năm sau ngày kết thúc mùa thi
Không tổ chức như thường khi tổ chức
Ông hiệu trưởng kể câu chuyện có thực
Về người mẹ làm nao nức tim mình..
..
Nghe xong chuyện nó lấy hết bình sinh
Chạy nhanh tới ôm mẹ mình và khóc
Con xin lỗi tháng năm dài khó nhọc
Mẹ nó cười..mà nước mắt lại rơi...
..
Ai đã từng đọc câu chuyện của tôi
Đừng có buồn mà buông lơi suy nghĩ
Hãy thương cha ..yêu mẹ hơn một tý
Một tý thôi ...dẫu chẳng thấm thía gì ...
Sưu tầm