Mỗi ngày một bài thơ

  • Thread starter hongminh
  • Ngày gửi
M

maituan

Guest
26/7/04
14
1
1
người yêu ơi anh có hay ?


người yêu ơi anh đâu có hay
phố mưa giăng đầy
này hạt mưa rơi như giọt mắt ai
buồn láng lai
người yêu ơi anh đâu có hay
đường phố mưa bay
lòng em sầu cay ...
nhớ thương dâng đầy
người yêu ơi anh có hay ?
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
M

maituan

Guest
26/7/04
14
1
1
Anh ơi có biết chăng?

Anh ơi có biết chăng?
Khi yêu anh, em hứa yêu trọn kiếp
Sẽ không lẵng lỡ, mơ mộng trên trời
Để cho đôi ta chung một lối

Anh ơi có biết chăng?
Đường đời vẫn mãi gian nan
Tuy là lời em hứa vẫn đó
Nhưng sau bây giờ, anh lại chia ly

Anh ơi có biết chăng?
Khi anh ra đi, bỏ lại em
Để em khóc, lệ đẩm ước mi cong
Và trái tim em tan nát từng mãnh vụng!
 
fooly_kid

fooly_kid

Guest
23/5/04
63
0
0
Tha'i Nguye^n
NỖI NHỚ
Phi Tuyết Ba

Anh đừng đọc thơ em vào buổi sáng
Giữa bao nhiêu công việc đợi chờ anh
Mây chờ xanh và không gian đợi nắng
Thành phố rộn ràng chào âm thanh.

Đừng đọc thơ em vào buổi trưa buồn
KHông gian mệt, thời gian trôi rất chậm
Mây, nắng thẫn thờ như đang hờn giận
Tìm phương nào cũng thấy vắng cánh chim.

Chiều chậm buông anh dừng đọc thơ em
Dòng ánh sáng đang trôi về phương khác
Hoàng hôn toả miên man cảm xúc
Thả lên trời, lơ đãng một vì sao...

Bài thơ em dành tặng anh yêu
Anh hãy đọc khi đêm về yên ả
Mọi vui buồn của cuộc đời thiếp ngủ
Hai phương trời... thao thức riêng anh

Chỉ còn anh trong nỗi nhớ em
Chỉ còn anh với bài thơ - nỗi nhớ
Có một vần thơ đón anh vào giấc ngủ
Từ nỗi nhớ này em lại đến ru anh.
 
N

ngochb

Sơ cấp
1/10/04
20
0
0
43
Về đâu !
diendanquantri.com
Đúng rồi đóa
TTKh chỉ là một người vô danh và chính sự vô danh đó cũng là một phần làm nên tính độc đáo của bài thơ ..... chưa có gì xác đáng để nói bài thơ là của ai cả nhưng mà tình yêu đó thật sự là đẹp vì ... tình chỉ đẹp khi còn dang dở .....
 
cam_to_80

cam_to_80

Nghỉ mất sức !
31/3/04
588
7
18
44
Hà đông
Hôm nay được tin tớ lên lương
Chút ít nhưng mà đỡ chán chường
Vui vẻ cầm lương mừng hớn hở
Buồn rầu ngồi đếm thấy mà thương



Chiều nay vô bếp xào đồ bổ
Tối về rủ bạn nhậu tứ phương
Mừng quá vui ghê xài thoải mái
Kỳ này bớt đi cảnh ngủ đường




bài này là thơ đường đấy chứ chả chơi các bác nhỉ ?

 
cam_to_80

cam_to_80

Nghỉ mất sức !
31/3/04
588
7
18
44
Hà đông
Bà già mặc váy hai gang
Đi đôi guốc mộc lang thang ngoài đường
Chân bà nào phải cục xương
Mà sao con chó chẳng thương bà già !
 
cam_to_80

cam_to_80

Nghỉ mất sức !
31/3/04
588
7
18
44
Hà đông
Ông già có một cái răng
Dẫn hai cô gái trẻ măng về nhà
Về nhà lại gặp bà già
Ông hét một cái : thế là hết răng !
 
H

hong hot

Cao cấp
Sự tich Chử Đồng Tử ( thể kỷ 21)

Ngày xưa ở một làng kia
Có cha con nọ nhà rìa bờ sông
Nhà nghèo không có một đồng
Người cha có khố, con ....không có gì
Một hôm cha sắp ra đi
Gọi người con lại dặn gì mấy câu
Con ơi ! Con sống còn lâu
Còn ta, ta sắp sang chầu bên kia !
Quần bò con giữ lấy đi
Về sau tán gái có gì ...đi chơi
Nhà ta giàu có ba đời
Chỉ vì đề đóm mà ra thế này.
Con ơi ! Hãy hứa từ nay.
Thôi trò cờ bạc để rày làm ăn.
Nói xong, cha bỗng nhăn răng
Miệng sùi bọt mép, ngã lăn ra giuờng
Đồng Tử thấy bố qua đời
Không tiền mai táng thân phơi giữa đồng
Chẳng đành để bố ...tồng ngồng
Mặc quần cho bố, ...phơi mông về nhà
Một hôm công chúa đi qua
Đang ngồi ngắm cảnh, bỗng da ngứa mần
Công chúa bèn trút áo quần
Thấy quanh mình vắng nhảy ầm xuông sông
Ai dè, rơi trúng Tử Đồng
Đang mò cua cá dưới sông Nhị Hà
Đồng Tử sợ quá, tưởng ...ma!!!
Định thần nhìn lại, hoá ra là người
Đồng Tử thấy thế liền cười!!!
Thế là ta sẽ đổi đời từ đây
Tử rằng: "Cô lấy ta thôi
Cô mà không lấy, ta thời tố cô
Bố cô mà biết? Xong rồi!
Thì ông ta giết cả tôi lẫn nàng"
Tiên Dung hoảng hốt vội vàng:
"Em thì em sẽ sẵn sàng lấy anh
Nhưng khi về đến kinh thành
Vua cha biết chuyện thì anh đi đời"
"Em lo xa quá em ơi!
Ở đây buôn lậu bằng mười về kinh"
Nàng nghe đến đó đồng tình:
"Thôi thì cũng được. Chúng mình lấy nhau"
Hai người từ đó về sau
Đi buôn ma tuý nhà giàu rất nhanh
Một hôm tin đến kinh thành
Vua cha biết chuyện giận xanh cả người
"Tại sao lại thế hả Giời!
Nó có ma tuý ....không mời ta sao???
Ta đây tuy tuổi đã cao
Nhưng mà phải rít thuốc Lào đấy thôi!"
Nói xong truyền gọi bầy tôi
Đem quân đến đánh để lôi con về
Quan quân vừa đến triền đê
Bỗng nhiên có tiếng rề rề trên cao
Rồi đâu gió cuốn ào ào
Bốn bề cát bụi không sao thấy đường
Tướng quân con mắt tinh tường
Nhìn về phía ấy mà thương số mình
Đồng Tử biết trước tình hình
Xe tăng đã sắm, pháo mìn đã mua
Nhưng địch đông quá , sợ thua
Trực thăng chờ sẵn đề tua (detour ) sang Lào
Ai dè, tốc độ quá cao
Máy bay nghiêng cánh, ngã nhào xuống sông
Dưới sông là bọn giặc Mông
Là quân xâm lược tấn công nước nhà
Trực thăng thẳng hướng mà sa
Thuyền cao cũng đắm, phà to cũng chìm
Việt Vương thấy thế sướng mình
Trước sau ập tới ngư kình một phen
Địch quân tơi tả như hèm
Bốn bề bủa kín tưởng kèm thiên la
Bấy giờ cọc mới nhô ra
Thuyền đâm vào cọc thế là chìm luôn...!!!???
Bốn bề tên bắn như tuôn
Tướng giặc khồn đốn đành giương cờ hàng
Thuyền trôi xác giặc ngổn ngang
Máu loang đỏ thắm , nước tràn bờ cao
Việt Vương lúc đấy thều thào
-Ai vừa tới giúp ? Ta nào có hay
Thôi thì ta tính thế này:
Để ghi công họ ta xây miếu thờ
Đền này tên gọi Nây-chờ (Nature = Tự Nhiên )
Bãi này Nhất Dạ hãy thờ ở đây !!!

(nguồn: ăn cắp)
 
H

hongminh

Guest
11/2/04
51
0
0
113
Hà Nội
www.mylinh.info
Hoa cỏ may
-Xuân Quỳnh-

Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ
Không gian xao xuyến chuyển sang mùa
Tên mình ai gọi sau vòm lá
Lối cũ em về nay đã thu

Mây trắng bay đi cùng với gió
Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ
Đắng cay gửi lại bao mùa cũ
Thơ viết đôi dòng theo gió xa

Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói
Ai biết lòng anh có đổi thay
 
H

hongminh

Guest
11/2/04
51
0
0
113
Hà Nội
www.mylinh.info
Thơ viết cho mình và những người con gái
-Xuân Quỳnh-
I

Các cô gái cùng thời với tôi
Tôi giống các cô và lại khác các cô
Trán tôi dô ra bướng bỉnh hơn, bàn tay thô lại còn vụng nữa .
Vụng đến nỗi không chỉ mó tới đâu là đổ vỡ.
Mà khi nói chuyện với ai, tôi thấy tay thừa không biết dấu vào đâu.

Như các cô tôi có một tình yêu rất sâu
Rất dữ dội nhưng không bao giờ yêu được hết
ở các cô, các cô âm thầm chịu đựng
Cho đến ngày tình yêu ấy tắt đi.
Còn ở tôi, tôi mang nó nặng nề
Muốn nguôi quên, nó lại ngày càng lớn
Luôn xao động, tôi không sao ngủ được.
Không làm sao có thể ngồi nguyên
Tôi sợ màu trời sau khung cửa bình yên
Con đường vắng, người đi và rừng cây lặng gió.

Tôi yêu những dòng sông mùa nước lũ
Sau phá phách ngàn đời vẫn là lượng phù sa
Cơn mưa rào, yêu biết mấy cơ mưa
Qua sấm sét, cỏ cây từng trải
Tôi không thích nhìn ngôi nhà lộng lẫy,
Bằng những công trình còn sắt thép ngổn ngang
Những công trình giống như tuổi thanh niên
Chưa hoàn chỉnh những đó là hi vọng.

Nếu được đổi nghề tôi sẽ xin đi xây dựng
Không phải ở trong nhà rộng mát này đâu
Với nghề kia tôi luôn được bắt đầu
Mùi vôi vữa bao giờ cũng mới...

Những cái chính chúng ta ta thường chả nói
Mà bọn con gái mình hay nói xấu lẫn nhau
Bọn con trai nghe lỏm đôi câu:
"Cô này lác, cô kia thì cằm lẹm..."
Họ khinh chúng ta và lời cửa miệng:
"Chuyện đàn bà".
Họ có biết đâu
Biết bao điều mãi tận thẳm sâu
Ta chịu đựng hy sinh vì họ.

II

Dẫu sao con trai cũng là đáng quí
Mỗi người sinh ra đã hướng sẵn một chân trời
Việc hôm nay họ không để ngày mai
Họ lượng sức, lượng đường "đi phải đến".
Đầu óc họ đã quen tính toán.
Mỗi khoản trong đời đều xếp thành ngăn:

Ngăn làm thơ, ngăn đánh giặc, gia đình
Tình yêu nữa cũng trong chăn của họ
Ôi con trai thật kì lạ
Tôi yêu tất cả mọi người mà chẳng yêu được riêng ai
Không sĩ diện đâu, nếu tôi yêu được một người
Tôi sẽ yêu anh ta hơn anh ta yêu tôi nhiều lắm
Tôi yêu anh dẫu ngàn lần cay đắng...

Con gái chúng mình mang tiếng nhỏ nhen chật hẹp,
Nhưng hơn bọn con trai cái đức biết hi sinh
Ta yêu người con trai không phải vì mình
Mà họ yêu ta vì họ yêu chính họ
Được yêu hai lần, họ cao lên một bậc
Ta không được yêu cảm thấy thấp dần đi
Vì chính ta cũng chẳng yêu ta.

Chúng ta cam lòng với việc tần tảo nuôi con việc đồng ruộng hậu phương là việc phụ.
Con trai cho rằng ra mặt trận, làm thơ... là việc chính của đời kia.

Nhưng họ đâu biết rằng nếu không có chúng ta thì họ cũng chẳng đánh giặc làm thơ.
Không có chúng ta, chỉ họ sống với nhau thôi họ sẽ trở thành ngu ngốc.

III

Và cả anh, anh yêu của riêng em
Khi anh nói yêu em, trái tim em đập chừng mạnh quá.

Mạnh đến nỗi em tưởng là nghe rõ
Tiếng tim anh đang đập vì em
Em yêu anh, yêu anh như điên
Em viết những bài thơ tình yêu tưởng anh là ý tứ
Trán em bớt dô ra, bàn tay không vụng nữa
Tay này đây, em may áo cho anh
Bàn sẽ cắm hoa, tường sẽ treo tranh
Em sẽ làm theo những điều anh mơ ước
Và khi nào anh buồn, em sẽ hát
Bài hát tình yêu ca ngợi con trai
Khi chỉ anh nghe, hát cho cả mọi người
Để họ biết thế nào là hạnh phúc
Em yêu sự thông minh hóm hỉnh
Đến thói thường hay cáu gắt của anh
Nếu đời anh đã xếp thành ngăn
Em sẽ đảo tung lề thói cũ.

Điều đơn giản anh hiểu ra tất cả
Rằng tình yêu không thể tách rời
Khi ấy em là cơ thể anh rồi
Nếu cắt đi anh sẽ ngàn lần đau đớn

Nhưng mà anh thì vẫn là anh
Anh không vượt qua bọn con trai ấy nữa
Anh tính nỗi đau, niềm vui bằng tháng, bằng tuần lễ
Nhưng với em, em hiến cả cuộc đời
Anh tiếc thời gian chúng ta đã qua rồi
Em, em biết không gì mất được
Bài thơ nói về trái tim anh lại viết bằng bộ óc.

Đọc bài thơ yêu em thấy sự chia xa
Và bỗng nhiên em lại bơ vơ
Tay vẫn vụng, trán dô ra như trước
Biết bao giờ em trở nên tốt được
Vì khi già tay còn vụng về hơn!

21-10-1970

(Nguồn: vnthuquan.net)
 
B

binhyen

Guest
26/10/04
2
0
0
41
ha noi
Trong mắt anh!

Em thấy gì khi nhìn vào mắt anh
Đã nhiều lần anh hỏi em câu đó
EM bối rối bởi trả lời rất khó
Ánh mắt anh nói biết bao điều

Trong mắt anh em thấy những buổi chiều
Mình sánh bước dưới hoàng hôn màu tím
Trong mắt anh em thấy chùm quả chín
Anh trèo hái tặng cho em

Trong mắt anh em thấy trọn hình em
Quá bé nhỏ nép lòng anh che chở
Và em thấy rất dịu dàng hơi thở
Của tình yêu sâu thẳm mắt anh.
 
cam_to_80

cam_to_80

Nghỉ mất sức !
31/3/04
588
7
18
44
Hà đông
Hà nội bẩn đâm ra chỗ chơi của trẻ con nhiều muỗi quá thể ---> ảnh hưởng hạnh phúc bọn nhóc nhà mình quá :

Ta - nàng đi dạo bờ hồ
Ánh vàng đèn điện nhấp nhô trữ tình
Nàng còn e thẹn làm thinh
Còn ta thỉnh thoảng cọ mình cái chơi

Một lần chợt thấy động trời
Một con muỗi bự đậu chơi má nàng
Bực mình anh đập tay ngang
Cái đồ đáng ghét đời tàn nghe con

Nàng kêu hồn vía chẳng còn
Khóc ... ta năn nỉ muốn mòn cả răng
ma hồng nàng nổi một quầng
Bàn tay năm ngón của thằng nào đây?????



Đời còn lắm trái ngang !
 
cam_to_80

cam_to_80

Nghỉ mất sức !
31/3/04
588
7
18
44
Hà đông
Chả bao giờ có đề !

Những nhịp đập theo bóng người xưa
Buốt nhói tim này đã tỉnh chưa
Biết vô ích mà sao ngươi còn ráng
Đập mà chi nhịp đập trái tim thừa ?
 
cam_to_80

cam_to_80

Nghỉ mất sức !
31/3/04
588
7
18
44
Hà đông
Thơ đường mãi chẳng ai ăn - thì có thơ muối vậy !


Thơ muối quả nhiên rất mặn mà
Chữ thơ lở loét ăn qua da
Vần thơ cào cấu tận xương tủy
Nội tạng của ta cần muối thoa
 
cam_to_80

cam_to_80

Nghỉ mất sức !
31/3/04
588
7
18
44
Hà đông
Tao vẫn đứng như bao người khác đứng
Bằng hai chân và thỉnh thoảng bằng tay
Lúc khó khăn vật tôi ngã lăn quay
Lúc hết khó tôi từ từ đứng dậy.



Đời nhiều thằng nhờn thế đấy !
 
P

Phi Hoa

Guest
2/3/04
20
0
0
Sao anh xoa muối chẳng tiếc tay
Hồn thơ đau đớn có ai hay
Xin nể lời em nàng xử nữ
Đường muối đổ đi với gió bay ...
 
cam_to_80

cam_to_80

Nghỉ mất sức !
31/3/04
588
7
18
44
Hà đông
Đường muối nào anh có tiếc gì
Âu là nhớ mãi bóng người đi
Đường thi ngày trước tô tình đượm
Thơ muối Cam đây đáng kể gì !!!!
 
cam_to_80

cam_to_80

Nghỉ mất sức !
31/3/04
588
7
18
44
Hà đông
Cám ơn " Xử nữ " đọc thơ tôi
Mãn nguyện ! Cam đây thấy vui rồi
Xin nhận nơi đây lời cảm tạ
Thật lòng tôi chúc bạn ngày vui
 
cam_to_80

cam_to_80

Nghỉ mất sức !
31/3/04
588
7
18
44
Hà đông
Tôi muốn đem thơ xóa hận đời
Ném thù kia xuống dỏng nước trôi
Cho buồn tan rã vào cơn sóng
Lấp những luỵ bi, những ngậm ngùi.
 

Xem nhiều

Webketoan Zalo OA