Mỗi ngày một bài thơ

  • Thread starter hongminh
  • Ngày gửi
TAT

TAT

Thành viên Tình Nguyện
6/8/05
1,014
12
0
46
Làng Cà
Hận Nam Quan - Hoàng Cầm

Đang dự kiến đi Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc và Hồ Ba Bể, search được một số tài liệu liên quan tới 3 địa danh này. Trong đó có bài Thơ Hận Nam Quan:
Một đêm giăng mờ lạnh lẽo. Tiếng tiêu nào trên ngàn xa văng vẳng trong sương. Trên một khu rừng gần Ải Nam Quan, chi chít cây cối, có một bóng đen vạch cây, rẽ lá tìm đường.

Gần chỗ ấy, Nguyễn Phi Khanh bị giam trong một cái cũi lớn. Lúc đó đã nửa đêm. Bốn bề tịch mịch. Duy có tiếng tiêu vẫn réo rắt, não nùng. Thỉnh thoảng có tiếng mõ cầm canh xa xa. Hồi lâu, Phi Khanh hơi cử động và ngồi dậy.



Phi Khanh

Đây biên giới hai nước thù đẫm máu;
Đây Nam Quan... con mắt khép tình thâm
Lối qua lại của một loài cuồng khấu
Là Nam Quan... chua xót bóng nghìn năm.
Đây Nam Quan, bốn bề sương lạnh lẽo,
Hồn thuở xưa lay động bóng tinh kỳ
Ai đi sứ nơi quê người lẽo đẽo
Cỏ hoa rừng dâng lệ khóc phân ly?!
Đây Nam Quan, những u hồn thấp thoáng
Đứng đầu non, trông rõi bóng quê hương
Đây Nam Quan, anh hùng xưa lảng vảng
Trỏ sang Tàu, vẽ máu trên đường gươm.
Đây Nam Quan, nơi tướng quân họ Lý
Đuổi quân thù để cứu lấy dân sinh
Lại phóng xá cho giống người tiểu kỷ
Rút binh về, múa tít lưỡi gươm linh
Đây Nam Quan, quân Nguyên rời biển máu
Thoát rừng xương, tơi tả kéo nhau về
Say chiến công, tướng nhà Trần lảo đảo
Nắng chiều hôm rung động ánh gươm thề.
Màu thời gian phất phơ làn khói biếc
Bóng người xưa lồng lộng tít trời xanh
Đến bây giờ Thăng Long nằm đợi chết
Đau lòng ta tiếng gọi dưới trăng thanh
Nước phá, nhà tan, muôn dân u uất!
Biết bao giờ lau sạch máu trên đầu?
Mấy cha con như thần vụt tắt,
Đường xa xôi, huyết lệ chảy về đâu?

(Nguyễn Trãi đi đến, nép vào một bụi cây, lắng nghe)

Trãi

Góc trời Nam, ánh sao thần vụt tắt,
Thành Thăng Long nghi ngút chuyện thương đau
Phụ thân ôi! Chiến bào đầy nước mắt,
Biết bao giờ lau sạch máu trên đầu?!

Phi Khanh

Ai?

Trãi

Thưa phụ thân, con, đây Nguyễn Trãi!

Phi Khanh

Kìa, đêm khuya sao lại đến tìm cha?

Trãi

Đêm giá lạnh, quân canh vì trễ nải
Con băng rừng, tìm nẻo đến thăm cha.

Phi Khanh

Đây là chốn ải địa đầu nước Việt
Khắc trong lòng ghi nhớ hận Nam Quan
Bao năm trời nằm sương và gối tuyết
Cha hằng mong thiên hạ được bình an
Bên đất khách khi đến giờ nhắm mắt
Cha sẽ cầu con trả được thù chung
Ngày mai đây, tấm thân tàn sẽ mất
Nhưng linh hồn bay lại với non sông
Con về đi! Cha yên tâm chịu khổ!
Con về đi! Đúc thép chống giang san
Cha tin chắc đường gươm nơi đất Tổ
Sẽ có ngày sáng chói những vinh quang
Con về đi!

Trãi

Thưa cha đau đớn lắm,
Nỗi chia lìa tê buốt bóng trăng xa
Như thân con có quản gì bụi lấm
Xin theo hầu thân phụ đến Trung Hoa,
Để cùng cha, một mai cùng biết chết,
Cùng hai anh chia xẻ nỗi đau buồn.

Phi Khanh

A! Nguyễn Trãi! Hãy dẹp tình thảm thiết
Trông đằng sau: xương máu ngập giang sơn
Cha sinh con, nghĩa là gây sức mạnh
Cha nuôi con, là hy vọng về sau
Đến ngày nay, giữa đường cha đứt gánh
Thì con ôi! Tung kiếm cho quên sầu!
Con về đi! Cha vui lòng vĩnh biệt
Con về đi! Rửa nhục cho non sông
Con phải nhớ: con là dòng tuấn kiệt,
Trong người con cuồn cuộn máu anh hùng

Trãi

Nhưng bên trời, cha cùng anh tắm máu
Con lòng nào yên sống giữa quê hương
Ôi! Ðại Việt! vào tay loài thảo khấu,
Khói nghìn năm thoi thóp trên sa trường
Khắp non sông vừa tàn cơn ác mộng
Tình yên vui, trăm họ nén đau thương
Ai đồng chí trong đám người ham sống
Trên kinh thành lơ lửng một thanh gươm!
Kìa nghìn dặm trên đường về thui thủi
Lưới quân Minh căng đợi khách giang hồ
Một mãnh hổ chống sao đàn chó sói
Thân tan tành bêu máu chợ Kinh Đô
Con xin cha, cho con theo bóng áo,
Cùng ôm nhau, cùng chết dưới gươm thù
Không tận trung, thôi đành con tận hiếu,
Kiếp này mong khỏi thẹn với nghìn thu

Phi Khanh

Không thể được! Định sang Tàu chết nhục
Làm con ma uất hận giữa quê người!
Con hèn quá, con làm cha tủi cực,
Thôi! Mong gì báo đáp một ngày mai!
Giống Đại Việt không bao giờ hèn yếu,
Tự nghìn xưa ngẩng mặt lên trời cao
Ôi! Kiêu hãnh là những trang niên thiếu
Tự nghìn xưa không nhụt chí anh hào!
Gái cùng trai trên non sông gấm vóc
Đã thêu bằng huyết lệ, bằng gươm đao
Những trang sử đẹp như vàng với ngọc
Bóng muôn đời không thẹn với trăng sao!
Con là trai mà không bằng nhi nữ
Cha sinh con hổ thẹn với trời xanh
Mong chết uổng chỉ là người úy tử
Sống bẽ bàng thêm tủi mặt tài danh.
Người trượng phu nên tìm đường mà chết
Chết làm sao vang động khắp nghìn phương
Chết làm sao cho kẻ thù tiêu diệt!
Chết làm sao mà vạn thuở nhớ thương!
Kìa cái cchết bậc anh thư ngày trước
Muôn nghìn năm quốc sử ngát trầm hương
Con hãy trả xong thù nhà nợ nước,
Muốn theo cha thì chết trên sa trường!

Trãi
(mơ màng nhìn về phía xa)

Ôi! Bóng quê hương ngả nắng chiều
Những mùa thu cũ gợi thương yêu
Mái tranh xơ xác, thềm giăng lạnh
Sân mốc, vườn hoang, gió tịch liêu
Tre xanh san sát chuyện gươm đao
Đứng rũ tà huy nhuốm máu đào
Thép rỉ buồn tênh lời sắt đá,
Gươm cùn tựa nguyệt giấc chiêm bao
Chí khí phai dần trên kỷ niệm
Như đường tơ nhạt nếp thời gian
Bao giờ dứt lệ quên đau khổ
Tung kiếm nghìn thu quét bạo tàn.

Phi Khanh

Con yêu quý! Chớ xuôi lòng mềm yếu
Gác tình riêng, vỗ cánh trở về Nam!
Con về đi! Tận trung là tận hiếu
Đem gươm mài bóng nguyệt dưới khăn tang
Nếu trời muốn cho nước ta tiêu diệt
Thì lưới thù sẽ úp xuống đầu xanh
Không bao giờ! Không bao giờ con chết
Về ngay đi rồi chí toại công thành!
Nghĩ đến cha một phương trời ảm đạm
Thì nghiến răng vung kiếm quét quân thù
Trãi con ơi! Tương lai đầy ánh sáng
Cha đứng đây trông suốt được nghìn thu.

Trãi
(quỳ lạy)

Cha nói đến tương lai đầy ánh sáng
Khiến lòng con bừng tỉnh một cơn mê
Quỳ lạy cha, cha lên đường ảm đạm
Rời Nam Quan, theo gió, con bay về.

Phi Khanh

Ôi! Sung sướng, trời sao chưa nỡ tắt
Về ngay đi! Ghi nhớ hận Nam Quan
Bên Kim Lăng, cho đến ngày nhắm mắt
Cha nguyện cầu con lấy lại giang san.

Trãi

Hận Nam Quan, biết bao giờ phai nhạt,
Biết bao giờ cạn lệ khóc cha già
Lúc vĩnh biệt thật trăm nghìn chua xót!

Phi Khanh

Kìa con trông: nắng hé chân trời xa.

Trãi

Chân trời xa!

Phi Khanh

Về ngay đi Nguyễn Trãi
Nâng gươm thề, đem quốc sử mà soi.

Trãi

Đã đến giờ con lìa xa quan ải,
Kể từ nay Nam Bắc cách đôi nơi.

Phi Khanh

Đêm sắp cạn, về ngay đi Nguyễn Trãi,
Nhớ Nam Quan là vết máu trên đầu.

Trãi

Đêm Nam Quan là con dao hai lưỡi,
Trích lòng con thành một vết thương sâu
Trông phía Bắc thì xót thương dòng máu
Ngó về Nam thì tan tác gia hương
Càng thảm khốc, càng bền gan chiến đấu
Bụi hồng bay, quay tít một thanh gươm
Giống nòi ấy, nghe lời oanh liệt cũ
Sẽ vùng lên như trận gió điên cuồng!
Hỡi quân Minh! Sao không nhìn lịch sử
Mà vội vàng ngạo nghễ xuống Nam phương?
Hãy chờ đấy mà nếm mùi thất bại,
Tàn ác đi rồi trả nợ về sau!
Hãy chờ đấy, trông sao thần sáng chói,
Trong trần ai, ai dễ biết ai đâu!
Một ngày mai con tung gươm cất cánh
Trời quê hương rực lửa những đêm thiêng
Cha phù hộ cho con tròn sứ mệnh
Bại hay thành là theo lệnh Hoàng Thiên
Một ngày mai, khi Trãi này khởi nghĩa,
Kéo cờ lên, phấp phới linh hồn cha
Gạt nước mắt, con nguyện cầu cùng thiên địa,
Một ngày mai, con lấy lại sơn hà.

Phi Khanh

Máu anh hùng! Trôi đi mà rửa nhục,
Kìa con trông: nắng nhuộm chân trời xa.

Trãi

Con xin về, mài gươm chờ báo phục.

Phi Khanh

Cha mỉm cười nhắm mắt bên Trung Hoa.

Trãi

Tình phụ tử chia lìa, ai nín khóc
Bóng đêm tàn cay đắng tấm lòng con!
Trời thẳm xa, đoạt mất quyền họa phúc.

Phi Khanh

Kìa con trông: nắng xõa trên đầu non

Trãi

Trên ngọn núi, nắng phơi màu hy vọng
Con biết rồi, bóng dáng của nghìn xưa
Con hiểu rồi, linh hồn cha cao rộng
Sẽ bay về theo lớp gió mây đưa
Tiếng chim ca vang lừng, sao mãnh liệt!
Gió bình minh phơi phới tuổi thanh xuân

(lùi dần vào các khóm cây)
Kính chúc cha lên đường sang cõi chết,
Vui từ nay cho đến lúc ly trần.

(Tiếng tiêu vẫn mơ màng, gió sớm nổi lên, Phi Khanh quắc mắt nhìn theo con)
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
N

nguyenvantoan

Guest
18/9/07
107
0
0
43
ha tay
Cũng chẳng giàu mà cũng chẳng sang,
Chẳng gầy, chẳng béo, chỉ làng nhàng.
Cờ đương dở cuộc không còn nước,
Bạc chửa thâu canh đã chạy làng.
Mở miệng nói ra gàn bát sách,
Mềm môi chén mãi tít cung thang.
Nghĩ mình lại gớm cho mình nhỉ,
Thế cũng bia xanh, cũng bảng vàng
 
gautrang202

gautrang202

Guest
2/11/06
277
1
0
www.vicuocsong.net
có bác nào post giúp em bài ĐÔI DÉP với .... em đang rất cần . thanks nhìu nha
Đôi Dép

Nguyễn Trung Kiên


Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó nhau vì một lối đi chung

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia ...:mrstraetz​
 
gautrang202

gautrang202

Guest
2/11/06
277
1
0
www.vicuocsong.net
Sư Tử Hà Ðông

Thi sĩ : Chưa biết

Gặp một bữa anh đã sừng một bữa,
Gặp hai hôm thành rầu rĩ cả tâm hồn,
Bao ngày rồi ăn uống chẳng còn ngon,
Và đôi mắt ngất ngây toàn thẹo tím!

Em chưa hét đã nghe lừng khắp xóm,
Em chưa gầm mà đã động rừng xanh.
Tuy đã dăm lần toan tính làm hòa,
Lòng run sợ, anh làm sao dám nói!

Em chợt đánh, chợt thôi anh vẫn biết,
Trời chợt mưa, chợt nắng, chẳng vì đâu!
Nhưng đôi khi còn hăm dọa vặt râu,
Để anh lạy, tay chân còn bủn rủn.

Để anh quạu! Mặt anh nhìn lấm lét,
Giận điên lên, muốn nói chẳng nên lời.
Em đi rồi, khoái trá chạy trên môi,
Những ngày tháng trên vai buồn hết nặng.

Em ở đâu, bên này hay bên đó,
Hỡi người em sinh quán ở Hà Đông,
Anh vẫn run vì khiếp hãi vô cùng,
Gởi tặng em bài thơ tình sẹo chém...

C&P
 
Anh_Nguyet

Anh_Nguyet

Happy is the way
29/5/06
435
3
18
Quảng Ngãi
Nước mắt......

Hãy khóc đi em
Con gái cần phải khóc
Mỗi khi giữa lòng là bất hạnh, buồn đau
Nước mắt sẽ như dòng suối nhiệm mầu
Cuốn đi hết những gì cay đắng


Cuộc đời lập lờ đen trắng
Mặc kệ thánh thần với những điều răn
Người đời vẫn lừa lọc, dối gian
Mắt người vẫn nhìn nhau ngờ vực

Giữa bộn bề giả thật
Ai cười khi buồn, ai bật khóc khi vui ?
Nước mắt vẫn theo năm tháng mà rơi
Mặc kệ những lời vỗ về an ủi

Kỷ niệm đã thành tro bụi
Hãy ngủ yên như thành quách, lâu đài
Đừng về trong cơn mơ ban mai
Cho tim lại một lần thổn thức

Hãy khóc đi em, khóc như lần thứ nhất
Khóc như lúc chào đời chưa biết những buồn đau
Nước mắt khô rồi em hãy ngẩng cao đầu
Bầu trời trong mắt em đẹp lắm

Hãy khóc đi em, nước mắt từ sâu thẳm
Dốc ngược lòng lên từ biệt những niềm đau
Khóc cho hôm nay để mãi những ngày sau
Em sẽ không còn khóc nữa

Hãy ngẩng nhìn lên, thắp cho lòng ngọn lửa
Đã bấy lâu tắt lịm giữa tro tàn
Tôi xin dang tay ngăn cơn gió phũ phàng
Đang định cướp của em nguồn sáng ấy

Và khi giữa cuộc đời em nhún nhảy
Trên môi em bừng sáng nụ cười
Là lúc niềm vui đang thức dậy trong tôi
Bất chợt hóa một niềm hạnh phúc ...


"st"
 
Anh_Nguyet

Anh_Nguyet

Happy is the way
29/5/06
435
3
18
Quảng Ngãi
Cho thành phố những ngày mưa....

Rất có thể ta sẽ gục đầu vào tay ai đó
Trong một chiều mưa rơi
Thành phố sũng đầy nước mắt
Và ta sẽ tan ra...

Thành phố một chiều không có tình yêu
Cơn mưa trút vào căn phòng nhỏ
Căn phòng không hình thù
Ta lang thang
Tìm một bàn tay nào để nắm.

Rất có thể ta sẽ gục đầu vào tay ai đó
Bất chợt gặp trên đường
Có thể bàn tay không giữ được tình yêu
Tình yêu trôi đi
Như mưa trôi đi
Nhưng cái còn lại trong trái tim là chút hơi ấm
còn đọng lại qua ngày
Sau những cơn mưa.

Bồ Thiên Đăng
 
L

love forever

Guest
6/3/08
17
0
0
38
ha noi
Có một chàng trai đem lòng yêu cô gái
Nhưng cô gái ấy yêu người khác mất rồi
Và người khác ấy lại yêu cô gái khác
Để chàng buồn một nỗi buồn khôn nguôi
Hic! Tình yêu là gì mà để người ta phải khổ vậy chứ?
 
Anh_Nguyet

Anh_Nguyet

Happy is the way
29/5/06
435
3
18
Quảng Ngãi
Chia........

Chia cho em một đời tôi
Một cay đắng
một niềm vui
một buồn

Tôi còn cái xác không hồn
Cái chai không rượu tôi còn vỏ chai

Chia cho em một đời say
Một cây si
với
một cây bồ đề

Tôi còn đâu nữa đam mê
Trời chang chang nắng tôi về héo khô

Chia cho em một đời Thơ
Một lênh đênh
một dại khờ
một tôi

Chỉ còn cỏ mọc bên trời
Một bông hoa nhỏ lặng rơi mưa dầm ...

"st"
 
Anh_Nguyet

Anh_Nguyet

Happy is the way
29/5/06
435
3
18
Quảng Ngãi
Người Miền Trung !!!

Người miền Trung đi đâu cũng nhớ
Quê nhà cát trắng núi xanh xa
Có lúc mồi ngon ly rượu mạnh
Cũng thèm ăn một chén cơm cà.

Phiêu dạt quê Nam rồi quê Bắc
Cái giọng trầm trầm nặng những âu lo
Vất vả trăm nghề quê mặt tắt
Đời tha phương chưa dám hẹn hò.

Người miền Trung tiếc thương từng đồng bạc
Giữa nghĩa tình chẳng chút đắn đo
Lúc đối mặt cần vung tay quá trán
Chẳng hề chi hào phóng ra trò.

Vẫn cứ nhớ cơn mưa dầm thúi đất
Vẫn cứ thương cơn nắng gắt quê nhà
Ngày gió cát lưng trần trên ruộng sỏi
Đau đáu lòng một quê ấy nơi xa.

Lòng cứ mở toang ra trước biển
Núi dựa lưng trăm nỗi ghồ ghề
Nên giọng nói không lẫn vào đâu được
Dẫu muôn phương không quên một lối về.

Người miền Trung người miền Trung thương nhớ
Biết đắng lòng sau một cuộc rượu tan
Người xa xứ nâng niu người xa xứ
Dẫu biết mình mai mốt có lang thang.
 
P

Pear59

Cao cấp
11/12/06
558
1
18
51
VN
я вас любил
Александр Сергеевич Пушкин

я вас любил: любовь еще, быть может,
в душе моей угасла не совсем;
но пусть она вас больше не тревожит;
я не хочу печалить вас ничем.

я вас любил безмолвно, безнадежно,
то робостью, то ревностью томим;
я вас любил так искренно, так нежно,
как дай вам бог любимой быть другим.
 
P

Pear59

Cao cấp
11/12/06
558
1
18
51
VN
я вас любил
Александр Сергеевич Пушкин

я вас любил: любовь еще, быть может,
в душе моей угасла не совсем;
но пусть она вас больше не тревожит;
я не хочу печалить вас ничем.

я вас любил безмолвно, безнадежно,
то робостью, то ревностью томим;
я вас любил так искренно, так нежно,
как дай вам бог любимой быть другим.

Bác định ko cho cả nhà hỉu gì hết ha?
@ Love forever: Mình sợ bản tiếng Việt dịch mộc mạc quá :004:

Tôi yêu em đến nay chừng có thể
Aleksandr Sergeyvich Puskin


Tôi yêu em: đến nay chừng có thể.
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa,
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài.

Tôi yêu em âm thầm không hy vọng,
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen,
Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm,
Cầu cho em được người tình như tôi đã yêu em.
 
A

aiiuii

Guest
22/3/06
64
0
0
49
HCMC
blog.360.yahoo.com
Vi vu cùng vu vơ

Vu vơ chi tim giờ giăng nhung nhớ
Kín hồn khô lấp chật hốc đá xưa
Lang thang chi cho lời thơ òa vỡ
Bật tiếng lòng thương nhớ xót xa đưa

Ngông nghênh chi để giờ tim lần nữa
Vương chút tình êm ái tựa hơi sương
Mong manh lắm giọt tình ai nồng đượm
Nâng niu chi kẻo lạc chốn vô thường

Yêu thương chi một ngày tim ngất ngưỡng
Hả hê cười trong sóng mắt đam mê
Tay tham lam ôm vùi dòng dư lệ
Hạnh phúc nào len lỏi giữa cơn mê

Yêu thương chi một ngày nghe khe khẽ
Tiếng chia tay xa lắm ngỡ như gần
Tay cố níu mà chừng như khoảng cách
Cứ vô hình ngăn bước kẻ u mê

Tham lam chi một ngày ai bóng lẻ
Ngắm vu vơ hai lối rẽ ngang đời
Chạnh lòng không giữa hư không dịu vợi
Một mình ai chờ đợi đến tái tê

HQ(29/3/2008)
 
T

thu6tudo

I have changed
24/6/06
345
3
0
Đồng Nai
Thanks Sunrise for it.

Anh là bài thơ không chép được
Mà đành lòng em phải thuộc từng câu
Thuộc bằng ngày nghe và đêm âm thầm hát
Thuộc bằng hè mưa và thu mơ màng nắng


Anh là màu xanh trái đất này
Ngày từng ngày nên biển mặn gừng cay
Là mắt, là tay, là giọng buồn em hát
Là mưa, là nắng, là khoảng vắng em chờ


:1nono:​
 
camchuong

camchuong

Sơ cấp
17/10/04
11
0
1
HT- HN
Tháng tư loa kèn trắng
Ngập tràn nắng
Mùa yêu thương
Tháng tư lòng vấn vương
Mầu hoa cũ
Nỗi buồn cũ
Bài hát xưa vẫn còn nhắn nhủ
Tình yêu trắng ngần
Như hoa riêng của tháng tư
Gói ghém ưu tư
Em ngồi đợi nắng
Dẫu đường xa lắm
Nắng vẫn còn lung linh
Yêu tháng tư cho riêng cuộc tình mình
Lung linh
Lung linh.....


Xuống phố tháng tư
Những cô gánh hàng hoa thong dong từng ngõ nhỏ
Hoa loa kèn từng bó
Ngập tràn phố đông
Tháng tư hết bão giông
Tháng tư loa kèn ngập phố
Tháng tư em không muốn nhớ
Chuyện buồn đã qua
Cũng không dám mua hoa
Chỉ lang thang và ngắm
Tháng tư trời xanh lắm
Phố cổ vẫn đông
Lá bàng đỏ ối trong lòng
Rơi nghiêng trong từng giấc ngủ
Tháng tư nhắn nhủ
Mùa qua
Chiều qua
Người qua
Rằng hoa còn nở
Gió qua phố miên man mùi hương nhung nhớ
Một tháng tư chưa bao giờ đến của riêng mình
Tháng tư
Ngồi đợi bình minh


(St)
 
hongloan

hongloan

Trung cấp
7/12/07
96
0
6
tphcm
Khi nào thấy trên đường đời mệt mỏi
Cần nghỉ ngơi đôi chút cạnh dòng sông
Em hãy đến tìm tôi nơi bến đợi:
Tán đa tôi bóng mát vốn quen đường

Khi nào thấy, đời buồn gặm nhấm,
Cần một lời tiếp sức để đi xa
Em hãy đến tìm tôi nơi bãi vắng:
Biển tôi chờ, con sóng mãi ngân nga.

Khi nào đó trong lòng mang thương tích:
(Những vết thương vô ý tự gây nên)
Em hãy tìm tôi chiều tĩnh mịch,
Tôi xin làm con suối tắm cho em.

Nếu cần nữa tôi là hồ trên núi,
Trong hoang vu, im lặng ngắm mây trời.
Em hãy đến, chim thiên nga, cánh mỏi,
Ðậu yên lành trên mặt hồn tôi.

(ST)
 
L

luckyluck866

Guest
28/8/07
552
0
0
Đồ nhà quê!
Tiếng hát Sông Hương
- Tố Hữu -

Trên dòng Hương Giang
Em buông mái chèo
Trời trong veo
Nước trong veo
Em buông mái chèo
Trên dòng Hương Giang

Trăng lên trăng đứng trăng tàn
Đời em ôm chiếc thuyền nan xuôi dòng
Thuyền em rách nát
Mà em chưa chồng
Em đi với chiếc thuyền không
Khi mô vô bến rời dòng dâm ô!

Trời ôi, em biết khi mô
Thân em hết nhục giày vò năm canh
Tình ôi gian dối là tình
Thuyền em rách nát còn lành được không?

- Răng không, cô gái trên sông
Ngày mai cô sẽ từ trong tới ngoài
Thơm như bông nhụy hoa lài
Sạch như nước suối ban mai giữa rừng.
Ngày mai gió mới ngàn phương
Sẽ đưa cô tới một vườn đầy xuân
Ngày mai trong nắng trắng ngần
Cô thôi sống kiếp đày thân giang hồ
Ngày mai bao lớp đời dơ
Sẽ tan như đám mây mờ đêm nay
Cô ơi tháng rộng ngày dài
Mỏ lòng ra đón ngày mai huy hoàng

Trên dòng Hương Giang...
 
TAT

TAT

Thành viên Tình Nguyện
6/8/05
1,014
12
0
46
Làng Cà
Anh đi nhé! Anh đi cùng người đó
Chẳng bằng em, nhưng người đó hiểu anh
Họ yêu anh, anh thấy mình hạnh phúc
Dẫu đôi lần, anh vẫn nhớ về em

Người đó & anh, không nghi ngờ phủ nhận
Giống bóng hình, mãi mãi chẳng rời xa
Có người ta, anh tìm được mái nhà
Chẳng đi lạc, giữa đường đời muôn lối

Ôi hạnh phúc, lúc xưa anh nghĩ khác
Phải có em - em hạnh phúc của anh
Nhưng giờ đây, anh đã biết mình lầm
Không thể ép: Tình yêu và Hạnh phúc

Lời chúc phúc cho em là bất diệt
Đừng nghi ngờ và bảo: Gió cuốn bay
Anh với người ta, giờ chung một mái nhà
Nhưng vẫn muốm em có phần hạnh phúc

Nhỡ lúc nào, trên đường đời tấp nập
Ta vô tình, cùng lướt khẽ qua nhau
Anh với em, chẳng gượng gạo cúi chào
Gạt nước mắt, tiếc cho thời quá khứ

Anh đi nhé! Anh đi cùng người đó
Đường mình đi, giờ đến lúc chia hai
Em đừng lo về một kẻ theo hoài
Cứ nhũng nhẵng làm em thêm chán ghét

Em vui nhé! Vui với đường em chọn
Chẳng còn anh, làm kẻ ngáng chân em
Em hãy đi, hạnh phúc vẫn giữ phần
Cho những ai còn tin vào Hạnh phúc!!!
 
P

Pear59

Cao cấp
11/12/06
558
1
18
51
VN
Tiếng vọng

Chẳng thể nào nói hết được cùng nhau
Về những ngày đã qua không trở lại
Cơn mưa ngâu ngoài thềm hát mãi
Khúc nhớ ngọt ngào đằm sâu

Chẳng thể nào nói hết được cùng nhau
Những con sóng bạc đầu trôi mải miết
Hai người đi về hai phương biền biệt
Vọng tiếng lòng biển ngủ vỏ ốc sâu

Chẳng thể nào nói hết được cùng nhau
Nỗi nhớ thương đỏ ngắt màu hoa lựu
Những giận hờn xanh vỏ sấu chua cong

Rồi cũng đến ngày mây soi mình xuống đáy sông
Hoa bìm bịp tím bờ môi con gái
Tôi cứ đợi bạn nói lời thương mãi
Mà ngập ngừng - cúc đã ngả màu đông

Nỗi đợi chờ vơi đầy như dòng sông
Ngày nước cả rồi lại ngày nước cạn
Nhịp sóng lên con tim không biết hát
Biết bao giờ nói hết được cùng nhau

Mưa ngoài thềm tháng bảy vẫn mưa ngâu
Nỗi khắc khoải đợi mong rơi hoài cùng tiếng nước
Giá nói được cùng nhau -ngày qua gió cuốn..
Nỗi thì thầm của những trái tim đau...

(st)
 
TAT

TAT

Thành viên Tình Nguyện
6/8/05
1,014
12
0
46
Làng Cà
Cho em và cho tôi
Bài thơ tình viết dở
Cho em và cho tôi
Chiếc lá vàng khẽ rơi

Ngỡ lòng mình nhẹ lại
Ngỡ hồn mình thảnh thơi
Có ngờ đâu phút cuối
Mây chiều dần xa trôi

Ban ngày nhiều rực rỡ
Riêng phần cho em tôi
Ban đêm toàn bóng tối
Nỗi niềm của riêng tôi

Cho em và cho tôi
Có khi nào vậy nhỉ?
Hai đường tình chia đôi
..........
Chia đôi em và tôi.....
 

Xem nhiều