Mỗi ngày một bài thơ

  • Thread starter hongminh
  • Ngày gửi
vn999vn

vn999vn

Guest
9/3/07
80
0
0
Em Mờ Tê-Tê Rê
Thể theo yêu cầu của chị, tặng chị bài này..Chúc chị sinh nhật vui vẻ!!!:drummer::drummer:

Những phút xao lòng
Author: Thuận Hữu

Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu

(Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ)

Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế

Yêu một cô, giờ cô ấy đã lấy chồng.



Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng

Nên giấu kín những suy tư, không kể về giấc mộng

Người yêu cũ vợ mình có những điều mình không có được

Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn.



Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng

Khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được

Nghĩ về cái đã qua nhiều khi nuối tiếc

Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn



Sau những lần nghĩ đâu đâu mình thương vợ mình hơn

Và cảm thấy mình như người có lỗi

(Chắc vợ mình hiểu điều mình không nói

Cô ấy cũng thương yêu và chăm chút mình hơn)



Mà có trách chi những phút xao lòng

Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ

Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ:028:



Ðừng có trách chi những phút xao lòng
(hơ hơ...ko lẽ chị đang xao lòng á:wall::wall:)
 
Sửa lần cuối:
Khóa học Quản trị dòng tiền
phamcung

phamcung

Guest
30/9/05
378
13
0
Hanoi
Buổi chiều delicata

Buổi chiều delicata
Như sông, như nắng lẳng lặng trôi qua
Ta là ai trong chiều vàng nhạt
Là mạ xanh non, hay rừng già.

Buổi chiều delicata không biết nữa
Ta nhận ra chiều đang xa rồi
Chiều lên nắng, nắng vơi, chiều cháy lịm
Mây đầy chiều rồi cũng sẽ vụn rơi.

Buổi chiều delicata tím
Như rượu vang chát ngọt những đời
Hình như gió, thổi qua vùng môi ấy
Buổi chiều delicata rơi.

Delicata là gì, và buổi chiều là buổi nào
Cuộc đời trôi qua như sông như nắng
Chiều vàng nhạt với ta cười ngơ ngác
Mạ xanh non, hay rừng già.

Buổi chiều delicata
Không có sông, có nắng, có mạ xanh non hay rừng già
Chỉ có một nửa ta
Rơi tõm.
 
TAT

TAT

Thành viên Tình Nguyện
6/8/05
1,014
12
0
46
Làng Cà
Nụ cười em, sao mà yêu đến thế
Theo anh hoài, khiến chẳng thể nào quên
Nụ cười em như tia nắng bên thềm
Cứ lung linh tựa cầu vồng bảy sắc

Anh yêu nhất tiếng cười như rót mật
Chảy qua tai và vào tận trong tim
Ngồi nhớ em trong đêm vắng im lìm
Bỗng vẳng đâu tiếng cười em rất thật

Ôi nụ cười! Là điều anh yêu nhất
Khi lần đầu anh được gặp em yêu
Quá yêu em nên anh cũng hoá liều
Chẳng e ngại buổi đầu tiên gặp mặt

Quán cà phê, thứ bảy chiều đông khách
Đám bạn bè dễ có đến hai mươi
Vậy mà anh lại chỉ thấy em cười
Tim đập rộn và hồn thì ngây ngất

Hai năm qua kể từ ngày gặp mặt
Anh biết mình đã ôm mối tình si
Lý do ư? Yêu em cũng bởi vì
Nụ cười em còn ngon hơn rượu mật

Anh yêu em từ nụ cười thứ nhất
Qua cái nhìn và ánh mắt đầu tiên
Nó cho anh một cảm giác dịu hiền
Cùng với đó là ngôi nhà hạnh phúc

Em yêu ơi với nụ cười rót mật
Em bằng lòng làm bạn gái anh không?
Và mai thôi, anh sắm lễ tơ hồng
Qua hỏi cưới em về làm ... một nửa

Đồng ý nhé! Em hãy đồng ý nhé!
Anh đã buồn suốt cả mấy năm nay
Mới bảy trăm mà anh ngỡ vạn ngày
Nếu thiếu em, anh biết mình sẽ chết!!!
 
P

phonglantim

Guest
Thơ cho người đến trước

Người ta kề cho em nghe về chị ấy - Mối tình đầu của anh
Cứ ngỡ là tất cả chỉ thoảng qua nhanh
Chỉ là tình yêu thời trẻ con ,vụng dại
Giờ.. nghe người ta kể lại
Em mới hay đó không phải tình khờ...
Chị ấy và anh đẹp như một giấc mơ
sóng đôi bên nhau suốt tuổi thơ rồi đại học
Chị chững chạc hơn.. không như em- con nhóc
chỉ biết khóc hờn như một đứa trẻ con...

dẫu biết trong tình yêu là không có lối mòn
em vẫn sợ mình lạc chân vào con đường ấy
Con đường ngày xưa chị và anh đi, giờ vẫn vậy
chỉ đổi một người thay chị ấy - là em !

vần thơ buồn em vô ý đã xem
dẫu viết cho chuyện xưa...sao em không thể dặn lòng thôi lo lắng..
sợ với anh tình yêu mình nguội lặng..
sợ trong tim anh chị ấy sẽ quay về....

em sợ chính mình đang sống trong mê
anh cũng vậy ..sẽ có ngày tỉnh giấc
em sợ với anh, tình yêu mình trở thành kỉ vật
chị ấy trở về cướp anh mất khỏi đời em...

 
G

giotnangcuoithu

User tự cấm truy cập
Cho mình xin có ý kiến như thế này nhé!

- Những ai tự làm thơ thì ko cần để gì hết
- Những ai sưu tầm thơ của người khác mình nghĩ nên để tên của tác giả hay ít ra cũng có chữ sưu tầm vào trong đó! Mình đọc thấy có nhiều bài là thơ lấy của người khác mà ko để chữ sưu tầm hay tên của tác giả e rằng ko hay cho lắm! Người ta sẽ nghĩ gì về điều này nhỉ? Đạo văn mất!
 
VuHoaiDuc

VuHoaiDuc

Boat & The Sea ®
1/1/04
160
2
0
54
Ai trong diễn đàn
Nụ cười em, sao mà yêu đến thế

Theo anh hoài, khiến chẳng thể nào quên
Nụ cười em như tia nắng bên thềm
Cứ lung linh tựa cầu vồng bảy sắc

Anh yêu nhất tiếng cười như rót mật
Chảy qua tai và vào tận trong tim
Ngồi nhớ em trong đêm vắng im lìm
Bỗng vẳng đâu tiếng cười em rất thật

Ôi nụ cười! Là điều anh yêu nhất
Khi lần đầu anh được gặp em yêu
Quá yêu em nên anh cũng hoá liều
Chẳng e ngại buổi đầu tiên gặp mặt

Quán cà phê, thứ bảy chiều đông khách
Đám bạn bè dễ có đến hai mươi
Vậy mà anh lại chỉ thấy em cười
Tim đập rộn và hồn thì ngây ngất

Hai năm qua kể từ ngày gặp mặt
Anh biết mình đã ôm mối tình si
Lý do ư? Yêu em cũng bởi vì
Nụ cười em còn ngon hơn rượu mật

Anh yêu em từ nụ cười thứ nhất
Qua cái nhìn và ánh mắt đầu tiên
Nó cho anh một cảm giác dịu hiền
Cùng với đó là ngôi nhà hạnh phúc

Em yêu ơi với nụ cười rót mật
Em bằng lòng làm bạn gái anh không?
Và mai thôi, anh sắm lễ tơ hồng
Qua hỏi cưới em về làm ... một nửa

Đồng ý nhé! Em hãy đồng ý nhé!
Anh đã buồn suốt cả mấy năm nay
Mới bảy trăm mà anh ngỡ vạn ngày

Nếu thiếu em, anh biết mình sẽ chết!!!

Lâu lém ròai ngộ thấy chú TAT say
Si tình - vị nghĩa … cứ ngất ngây
Chỉ nhõn tiếng cười .. ôi thổn thức
Đêm mơ ... "long-lég" quấn vòng tay

HAY!

:wall:
 
hongloan

hongloan

Trung cấp
7/12/07
96
0
6
tphcm
Một

Một... nỗi buồn vô cớ
Một... nỗi nhớ vô hình
Một... mối tình thầm lặng
Một... hy vọng mong chờ
Một... phép màu cổ tích
Một... gặp gỡ tình cờ
Một... nét mặt thờ ơ
Một... nỗi mừng cố nén
Một... sẽ đi đến đâu
Một... cũng không không biết nữa

(ST)
 
P

phonglantim

Guest
Trong giấc mơ của anh có em không ..(?)


Trong giấc mơ của anh có em không?
Nhớ một lần muốn hỏi anh như thế
Sẽ giả vờ như mình thật mạnh mẽ
Nếu câu trả lời ...sẽ chẳng có tên em...(?)

Phải mất bao lâu mới có thể quên ?
Một nỗi nhớ chẳng bao giờ anh biết đến?
Nỗi chờ mong cũng chẳng phải là hò hẹn?
Và nỗi buồn - cũng chỉ có một mình em.


Một giả vờ để có chút hờn ghen
Sao thấy buồn với giả thiết ngây thơ ấy?
Cô bé nào đã viết lên như vậy ?
Cho riêng mình và ....cho cả một tình yêu.

Lãng đãng mưa rơi mỗi buổi chiều
Em vẫn nghĩ rằng nước mắt của ai đó
Có phải mưa luôn mang theo một nỗi nhớ?
Của một người cho một người phải không anh(?)

Cũng một lần giấu vội nỗi nhớ anh
Sợ ai biết và nghĩ em khờ khạo
Và đôi lúc em mỉm cười gượng gạo
Là thoáng qua thôi chứ chẳng phải thật đâu.

"Lời nói dối" cùng với cơn mưa mau
Em viết bằng tay trên khung cửa sổ
Những hạt mưa vương lại thành hạt nhỏ
Kết lại thành nỗi nhớ của riêng em...


_Thanh Hải_​
 
TAT

TAT

Thành viên Tình Nguyện
6/8/05
1,014
12
0
46
Làng Cà
Quán thưa khách trên con đường quen thuộc
Một mình buồn ngồi thả khói lên mây
Nhìn người qua và nỗi nhớ đong đầy
Dòng thời gian bỗng chìm trong màu tím

Rồi bất chợt

Những khuôn mặt ngời sáng lên rạng rỡ
Tiếng cười đùa phá vỡ sự bình yên
Từng lượt người đứng dậy giới thiệu tên
Và quán vắng không gian như trật cứng

Tôi mỉm cười ngó riêng từng khuôn mặt
Cái miệng này và đôi mắt của ai
Tóc buộc ngang hay ai để buông dài
Tôi nhìn thấy bóng hình em ở đó

Khi tâm trí ngập tràn trong nỗi nhớ
Nét lạ xa chợt quá đỗi thân quen
Đâu cũng là em - hạnh phúc êm đềm
Những mảng ghép bức tranh đầy mầu sắc

Và rồi

Tôi hoà mình vào cùng với bóng đêm
Bỏ lại sau lưng - còi xe giục giã
Cố quên đi những cái nhìn xa lạ
Khiến tôi cười và liên tưởng tới em...
 
L

luckyluck866

Guest
28/8/07
552
0
0
Đồ nhà quê!
Chồng chị, chồng em.
- Đoàn Thị Lam Luyến -​

Xưa thì chị, nay thì em
Phải duyên chồng vợ, nối thêm tơ hồng
Được lúa, lúa đã gặt bông
Được cải, cải đã chặt ngồng muối dưa
Mặn mà cũng khác ngày xưa
Bâng khuâng như chửa bao giờ bén duyên.
Gần được ấm, xa được êm
Biết thì ruộng hoá cũng nên mùa màng
Cái giần vục phải cái sàng
Xui cho hai đứa nhỡ nhàng gặp nhau!
Lá bùa từ thuở Mỵ Châu
Lá bài Trọng Thuỷ còn đau đến giờ.
Tình yêu một mất mười ngờ
Khiến cho biển cứ khuất bờ trong nhau.
Cái phận trước, cái duyên sau
Nào ai tính được dài lâu với trời?
Khi vui muốn có một người
Khi buồn muốn cả đất trời hoà chung.
Đã từ hai mảnh tay không
Kể chi mẹ ghẻ, con chung, chồng người?
Dở dang suốt nửa cuộc đời
Bỗng dưng gặp được một người thương nhau.
Chị thản nhiên mối tình đầu
Thản nhiên em nhận bã trầu về têm.
Tháng giêng, 1990.​
 
hongloan

hongloan

Trung cấp
7/12/07
96
0
6
tphcm
Dại khờ

Xuân Diệu

Người ta khổ vì yêu không phải cách
Yêu sai duyên, và mến chẳng nhằm người
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi
Người ta khổ vì xin không phải chỗ

Đường êm quá ai đi mà nhớ ngó
Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương
Vì thả lỏng không kiềm chế dây cương
Người ta khổ vì lui không được nữa

Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa
Nhưng tim không mà tưởng tượng tràn đầy
Muôn nghìn đời tìm cớ dõi sương mây
Dấn thân mãi để thân mãi để kiếm trời dưới đất

Người ta khỏ vì cố chen ngõ chật
Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào
Rồi bị thương, người ta giữ gươm dao
Không muốn chữa, không chịu lành thú độc
 
P

phonglantim

Guest
Hạnh phúc chỉ là
Lời nói dối
Thôi anh


Bởi nếu không
Làm sao
Em phải khóc?


Bởi nếu hạnh phúc

Hạnh phúc
Thì những lời hứa của anh phải trở thành sự thật
Sao lại trở thành hư vô


Hạnh phúc chỉ là lời nói dối thật mà

Bởi em đã từng tin

Anh yêu em nhiều lắm
Thế mà
Một buổi chiều đầy nắng
Anh bỏ rơi em trên bến vắng hẹn hò


Nếu anh bao em chờ
Em sẽ đem cả cuộc đời đánh cuộc
(Nhưng mà anh cứ bứớc chẳng nói lại câu nào)


Hạnh phúc không phải là lời nói dối đó sao?


Em đã từng tin hạnh phúc ở trên cao
Nên
Em với
Nghĩ rằng : Với hoài rồi sẽ tới
(Vì em sẽ lớn lên)


Thế mà chẳng bao giờ hạnh phúc chạm tay em
Mặc dù em đã lớn


Hóa ra hạnh phúc chỉ là điều Người ta tưởng
Hạnh phúc chỉ là
Lời nói dối
Thôi anh !​





Hạnh phúc không phải là
Lời nói dối
Đâu em

Bởi nếu không
Làm sao
Em được khóc
(giọt nước mắt đôi khi là niềm vui rơi xuống má nghẹn ngào)

Này em ngoan,
Hạnh phúc chẳng trên cao
Hạnh phúc ở ngay đây_Trong tim em bé bỏng
(Em đừng với
Mà cúi nhìn
Em nhé!
Hạnh phúc dịu dàng
Đăt dứoi lối em qua...)

Hạnh phúc không phải lời nói dối thật mà!

Bởi anh vẫn yêu em
Dù cho
Mình li biệt
(có những nỗi đau lặng thầm nào ai biết
Cuộc sống trôi đi…
Những phép nhiệm màu…)

Hạnh phúc là nơi yêu dấu bắt đầu
Là tiếng hát mẹ ru con ầu ơ đêm vắng
Là gió dịu dàng nhón chân qua vườn trưa rất lặng
Là mây nhẹ nhàng
Là tóc hát kiêu sa

Và rồi khi năm tháng đi qua
Em sẽ tin
Hạnh phúc
Không là lời nói dối

Giấu vào trong mắt một nỗi buồn rất vội
Hạnh phúc chẳng phải là
Lời nói dối
Đâu em!

(Moon)​
 
phamcung

phamcung

Guest
30/9/05
378
13
0
Hanoi
bawngf lawng

Là em hả, Bằng Lăng
Em đến bên đường chờ ta khi nào vậy
Em hát gì mà sao tim em cháy
Môi em cười xa xăm?

Là em ư, Bằng Lăng
Mắt em nhìn sao loang loáng ướt
Hoa tím em hay mọng bao giọt nước
Vương vào đường ta.

Bằng Lăng ơi, Bằng Lăng à
Mùa nắng rộng và mưa thì rất xiết
Đường em đứng người người lăn mải miết
Ta không dừng với em đâu.

Ta thương em mỗi khi em đau
Từng cánh hoa tan phai theo mưa gió
Ta thương em mỗi khi em đổ vỡ
Và vì em đứng đó một mình.

Ngay cả khi em tím- hiền- rất xinh
Cả khi em đứng bên đường lặng yên chờ đợi
Ta như năm, đã qua mùa hè vội
Chỉ còn cười với ta thôi.

Là Băng Lăng đứng lơ ngơ bên đời
Môi cháy rực những nhiệt nống khao khát
Mà nỗi buồn loang nhoà trong mắt ướt
Một mình đầy, một mình vơi.
 
P

phonglantim

Guest
Rất có thể cuối cùng mình cũng sẽ
Lãng quên nhau như chưa nhớ bao giờ
Anh sẽ gọi điện, em cười như thể
Đã lâu rồi hai đứa mình chưa...

Đã lâu rồi, như thể đã rất xưa
Em hỏi anh về những cô gái khác
Anh ậm ừ bịa ra tên lạ hoắc
Cốt để em yên lòng...

Chúng mình nói với nhau cho đến nửa đêm
Những câu chuyện lần hồi dần mà nhạt
Nhưng chẳng đứa nào muốn ngắt
Suốt một đêm...

Anh không vào topic viết cho em
Vì anh sợ thế nào anh cũng khóc
Thơ không dám về nơi cỏ mọc
Sợ màu xanh thương nhớ đến nhói lòng...

Rồi Hà Nội cũng chầm chậm vào đông
Hoa sữa rụng, đau cả từng viên sỏi
Hồ Gươm biếc vì điều chưa ai nói
Hình như là câu chia tay...

Em sẽ kể về anh bạn nước ngoài
Cũng biết nói lời yêu bằng tiếng Việt
Chao, lá bàng vì chưng mà đỏ biếc?
Gió vì chưng mà thổi suốt tê lòng...

Thì vờ vậy, điện thoại hết pin
Vội vã hẹn nhau một ngày không xa
Mình cà phê nhé! Tất nhiên, nếu được
Rồi cụp máy mà biết chắc...

Và lặng lẽ cho phép mình buồn
Châm điếu thuốc online và post
Những câu thơ đắng ngắt
Nhớ thương em...

(HAT)​



Rất có thể rồi cuối cùng anh sẽ
Lãng quên em vì có nhớ bao giờ
Em gọi điện mà anh cười như thể
Đã lâu rồi hai đứa mình chưa...

Mới hôm nào mà như thể rất xưa
Em hỏi anh về những cô gái khác
Anh đã nói...hình như là rất thật
Em nhói buốt trong lòng...

Ôm điện thoại đến cả một đêm
Những câu chuyện chẳng bao giờ muốn ngắt
Những câu chuyện đến muôn đời không nhạt
Dẫu chỉ là lặng im...

Cứ mỗi ngày vào topic để xem
Chẳng có anh...và thế là em khóc
Thơ em viết - mình em rêu cỏ mọc
Thương nhớ mình em – thương nhớ nhói lòng...

Hà Nội của mình đã chầm chậm vào đông
Bông sữa rụng...tan trong miền xa thẳm
Xanh biếc Hồ Gươm một thời mê đắm
Mê đắm một thời,vậy mà anh chia tay...

Em giả vờ kể về anh bạn Tây
Nói lời yêu em thẹn thùng bằng tiếng Việt
Anh vô tư...để mắt em đỏ biếc
Lẽ nào anh không đau...???

Thì đành vậy, lại cười nói những đâu đâu
“Điện thoại em hết pin nên tự ngắt”
Lại hẹn cà phê một chiều nắng hát
Một chiều tháng bảy mùng mười...

Em online và viết những dông dài
Về tháng năm của một thời rất nhớ
Em post lên, post lên rồi...để đó
Lặng lẽ chờ comment...​
 
Sửa lần cuối:
P

Pear59

Cao cấp
11/12/06
558
1
18
51
VN
Khi biết yêu người ta bắt đầu nói dối

Thầy văn học đọc câu phương ngôn
“Khi biết yêu người ta bắt đầu nói dối”
Có đúng thế không, hở bạn bè cùng tuổi ?
Lứa đôi bắt đầu yêu
Sáng nay em gởi gì qua ánh mắt nheo
Mà khiến anh đêm về khó ngủ
Ở gần thôi mà sao vẫn nhớ
Ngắn vô cùng – không đủ để nhìn nhau
Đừng ai hiểu lầm ai đó muốn làm cao
Dù đôi lúc ngó lơ sang chỗ khác
Thì ra, thầy bảo mà đúng thật
Khi biết yêu trước tiên mình tự dối mình
Rồi nếu lỡ bạn bè nhắc đến đúng một cái tên
Tự dưng em quá chừng xấu hổ
Má đỏ bừng và không cười nói nữa
Có ai hỏi :”hắn đấy à ?”
Vội đáp : “còn lâu !”
Và anh thì có khác gì đâu
Cũng bối rối rồi vội vàng phủ nhận
Ai lại dám tỏ bày niềm xúc động
Nên bất ngờ phải nói “có” thành “không”
Bài hát anh hát cho cả lớp nghe chung
Sao ánh mắt cứ nghiêng về một phía ?
Tự dưng em không dám lên lớp trễ
Chỉ sợ anh chê : con bé ấy lười !
Tự dưng em vui hơn và anh càng thấy yêu đời
Anh đi dạo thường xuyên hơn ngang qua căn nhà em ở
Chỉ cần một cái nhìn…hai đứa sẽ ngủ ngon
Nhưng bạn bè ơi
Đừng tìm hiểu gì hơn
Em sẽ bảo em chỉ ngồi hóng gió
Anh sẽ giải thích, anh đi ngang qua căn nhà đó
Như đi ngang qua bao căn nhà khác trên đường
Khi biết yêu, ai cũng ngỡ mình vẫn bình thường
Dù sự thật có rất nhiều thay đổi
Mà thay đổi trước tiên là bắt đầu nói dối
Nhưng mà sự nói dối vụng về trẻ nít
Rất dễ thương
Và dĩ nhiên đáng được khoan dung
Hãy tha thứ cho những người
Vì bắt đầu yêu
nên
Bắt đầu nói dối


Thanh Nguyên
 
hongloan

hongloan

Trung cấp
7/12/07
96
0
6
tphcm
Thầm lặng

Nếu ai hỏi sao em lại yêu anh!?
Em chẳng biết trả lời sao nữa
Bởi tình yêu giống như ngọn lửa
Cháy bùng lên khi gặp ngọn gió nồng

Tình yêu lớn như biển cả mênh mông
Nhưng lặng lẽ, bình yên và sâu lắng
Như trái tim em yêu người thầm lặng
Sâu thẳm lòng mình chẳng dám nói ra

Biết bây giờ anh đang ở rất xa
Nhưng trái tim em mãi hướng về nơi ấy
Dẫu cho anh cứ vô tình mãi vậy
Mà trọn một đời em vẫn mãi yêu anh!

(ST)
 
tho moc

tho moc

thợ lành nghề
26/6/06
206
0
16
20
HN
Lâu lắm rồi mới làm 1 bài thơ, các bác xem e đã lụt nghề chưa nhá, tên bài thì chịu, chắc cũng giống những lần trc, chả tên tuổi gì.

"Như ngọn đèn dầu thắp trước gió
Chập chờn sáng lúc tỏ lúc mờ
Đèn muốn rạng, nhưng gió cứ làm ngơ
Em, cho tôi nửa chờ hụt hẫng

Dầu vẫn còn, nhưng bấc đã cạn dần
Ánh sáng giờ chỉ còn le lói
Cháy làm sao khi tình yêu là chờ đợi
Chỉ bâng khuâng khi gió đảo chiều"

.LW.
 
Đ

Đoàn Minh Trung

Gió thổi dừa rơi
23/12/06
935
24
18
TX Bến Tre
LỠ DUYÊN

Em trở lại một ngày không hẹn trước
Mùa thu sang và tôi quá ngỡ ngàng
Em trở lại ... nhưng giờ thì muộn quá
Duyên bẽ bàng....!

Còn Duyên

Đã duyên thì chẳng bẽ bàng
Đã yêu chẳng ngại tiếng mang nhiều chồng
Tình yêu muôn sợi tơ hồng
Níu đôi người cũ với lòng thiết tha
Đời cười mặc kệ người ta
Dù cho đôi ngả vẫn là yêu nhau
Tình yêu không tính trước sau
Yêu nhau là để trao nhau cuộc đời
Đời người như áng mây trôi
hợp tan, tan hợp luân hồi biết đâu
Yêu sau như mới yêu đầu
Yêu rồi yêu nữa vợi đau cuộc đời.


SG 23/05/08
 
H

HienMQ

Guest
11/5/06
19
1
3
Tp HCM
Lâu lắm rồi mới làm 1 bài thơ, các bác xem e đã lụt nghề chưa nhá, tên bài thì chịu, chắc cũng giống những lần trc, chả tên tuổi gì.

"Như ngọn đèn dầu thắp trước gió
Chập chờn sáng lúc tỏ lúc mờ
Đèn muốn rạng, nhưng gió cứ làm ngơ
Em, cho tôi nửa chờ hụt hẫng

Dầu vẫn còn, nhưng bấc đã cạn dần
Ánh sáng giờ chỉ còn le lói
Cháy làm sao khi tình yêu là chờ đợi
Chỉ bâng khuâng khi gió đảo chiều"

.LW.

Thời buổi này mà còn thắp đèn dầu thì tắt là phải!:030:
 
tho moc

tho moc

thợ lành nghề
26/6/06
206
0
16
20
HN
Cau đã bao năm thân vẫn nhỏ
Trầu lâu ngày nhiều ngọn bám vào đâu
Có phải cứ yêu là chung sống
Hay là phải biết nghĩ cho nhau
:dzo:
 

Xem nhiều