Nhật ký Thái Bình mỗi ngày ....

  • Thread starter nguoitronggiangho
  • Ngày gửi
cuc vang ooo

cuc vang ooo

Guest
10/6/11
60
0
0
Hà Nội
buồn ngủ quá đi mất, ngày nào cũng kiểu 5h dậy thế này thì sút cân trầm trọng do thiếu ngủ

hôm qua nói chuyện với giai hướng về chương trình từ thiện mà hấp dẫn qué cơ. giá như chương trình về TB nhà em thì hay biết mấy


ngocpt ơi! Cuc vàng hỏi chút về chương trình từ thiện được ko?
bạn muốn hướng về TB (Thái Bình) hả. Tớ biết có CLB nganhacgiay. Bạn có thể nói rõ bạn muốn gì ko?
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
ngocpt

ngocpt

Đóng cửa đi tu
5/3/08
139
1
18
Bách khoa
Thế thì tham gia cùng cho zui đi còn giề nữa,ở đâu chẳng được hả cô pờ tờ.
Tất nhiên là e có tham gia chứ, nhiệt tình luôn, nhưng chương trình mà về TB ủng hộ các e ở hội nạn nhân chất độc da cam ở tỉnh em thì tốt quá,

sắp mưa òi, tính sang phạm văn đồng mà trời tối mịt đi kỉu giề

lão chiều lại cho mình sang thái, ghét thế
 
Sửa lần cuối:
huyenthuongly

huyenthuongly

Chào thân ái!
2/6/11
199
6
18
Hà nôi
:sick::sick::sick:A ha!
Chào cả nhà!
Mình cũng là người Thái Bìn nè!
Vui quá!
Chúc mọi người luôn khỏe mạnh công tác tốt nhé!
Thế chương trình từ thiện mọi người đang nói là thế nào đấy ạ!????:beer::beer::beer:
 
ngocpt

ngocpt

Đóng cửa đi tu
5/3/08
139
1
18
Bách khoa
má ơi, suốt ngày thèm ngủ, ngán ngẩm, cả tháng nay ngày nào cũng 5g dậy cho ku em đi học ôn rồi đi thi, mệt hôm nay mở hàng ăn sáng, lại phải phụ bếp, cứ thế này thì k biết người mình thành bà lão 90 thôi
 
ngocpt

ngocpt

Đóng cửa đi tu
5/3/08
139
1
18
Bách khoa
ngồi k ngồi được đứng k đứng được, xuống xe xong lại chạy thẳng một mạch tới lớp tập huấn, đầu giờ vẫn còn ong, không biết mai chị cóc có đưa mình đi chơi hem nhỉ, anh già thì vìa HN roài, hic
 
Phi Thi Dinh

Phi Thi Dinh

Nhìu bồ iu nhất WKT
:sick::sick::sick:A ha!
Chào cả nhà!
Mình cũng là người Thái Bìn nè!
Vui quá!
Chúc mọi người luôn khỏe mạnh công tác tốt nhé!
Thế chương trình từ thiện mọi người đang nói là thế nào đấy ạ!????:beer::beer::beer:
Em này là em nào nhỉ, có ai nói gì về chương trình từ thiện đâu mà em biết thế.
 
T

tunghoanganh

Sơ cấp
Mở quán trà đá vỉa hè

Chào cả nhà! Tình hình là em chán cảnh đi làm lắm rồi. Em đang có ý định nghỉ việc để mở quán trà đá vỉa hè cả nhà ạ. Nhưng vấn đề là chưa tìm được địa điểm và chưa biết bắt đầu từ đâu. Em trọ ở gần DH Điện lực, đang muốn kiếm 1 chỗ gần cổng trường mà ko biết có ổn ko? Có bác nào biết gì về thủ tục nộp thuế cho cong an Phường hay phải mua chỗ ngồi ntn ko? Tư vấn giúp em với? Thánh all nhé!
 
K

ketovi

Đời lận đận.....;)
24/7/04
187
2
18
Nơi SX bánh ... Cáy
:037:Được đấy bạn ơi, mở trà đá vỉa hè + quả dịch vụ n ghiên cứu số nữa......lời phải biết.....
 
ngocpt

ngocpt

Đóng cửa đi tu
5/3/08
139
1
18
Bách khoa

Khi mà em học được cách nuốt nước mắt.
Là lúc anh chẳng còn là một cái gì quan trọng nữa. Bất chợt trở thành người mà em đã từng quen. Vậy thôi!

Khi mà em học được cách nuốt nước mắt…
Là lúc em sẽ mỉm cười khi có ai đó nói yêu em! Và rồi, em sẽ vô tư cười khi ở cạnh người đó…không nghĩ đến anh!
Khi mà em học được cách nuốt nước mắt…
Trái tim em sẽ định nghĩa được về anh theo một cách khác. Không còn là người em yêu nhất…là chiếc chìa khóa trái tim e đã đánh rơi mất. Có lẽ đến lúc em nên tìm thợ khóa chứ không phải là tìm lại chiếc chìa khóa…
Khi mà em học được cách nuốt nước mắt…
Là lúc em thường bật ra 1 tiếng thở dài…khi tất cả những tổn thương và đổ vỡ là lỗi ở mình! Em sẽ co chân lên ghế nghe 1 bài hát buồn…”sau bao nhiêu đau thương vẫn đắng trên đầu môi” và tự cười nhạt! Thế thôi…
Khi mà em học được cách nuốt nước mắt…
Là khi đôi mắt em lặng buồn nhìn theo cơn gió mà em không nắm bắt được sự mơn man của nó và đôi môi em vẫn mỉm cười…
Khi mà em cảm thấy sự có mặt của anh trong một ngày nào đó ko còn cần thiết nữa…khi mà giọng nói của anh trở nên méo mó trong ký ức… Đôi mắt anh nhòa đi trong tưởng tượng… những nụ cười anh cho em trở thành giọt nước mắt trong lòng…và cuối cùng là tình yêu của anh- giờ chỉ là nụ cười gắng gượng của em! Đó là khi em đã học được cách nuốt nước mắt…
Mà khi em không khóc được nữa…Đó là khi em… muốn anh mỉm cười giang tay đón hạnh phúc khác!
Là khi thợ khóa sửa trái tim em thành 1 trái tim không có khóa!!!

Là lúc anh chẳng còn là một cái gì quan trọng nữa. Bất chợt trở thành người mà em đã từng quen. Vậy thôi!
Khi mà em học được cách nuốt nước mắt…
Là lúc em sẽ mỉm cười khi có ai đó nói yêu em! Và rồi, em sẽ vô tư cười khi ở cạnh người đó…không nghĩ đến anh!
Khi mà em học được cách nuốt nước mắt…
Trái tim em sẽ định nghĩa được về anh theo một cách khác. Không còn là người em yêu nhất…là chiếc chìa khóa trái tim e đã đánh rơi mất. Có lẽ đến lúc em nên tìm thợ khóa chứ không phải là tìm lại chiếc chìa khóa…
Khi mà em học được cách nuốt nước mắt…
Là lúc em thường bật ra 1 tiếng thở dài…khi tất cả những tổn thương và đổ vỡ là lỗi ở mình! Em sẽ co chân lên ghế nghe 1 bài hát buồn…”sau bao nhiêu đau thương vẫn đắng trên đầu môi” và tự cười nhạt! Thế thôi…
Khi mà em học được cách nuốt nước mắt…
Là khi đôi mắt em lặng buồn nhìn theo cơn gió mà em không nắm bắt được sự mơn man của nó và đôi môi em vẫn mỉm cười…
Khi mà em cảm thấy sự có mặt của anh trong một ngày nào đó ko còn cần thiết nữa…khi mà giọng nói của anh trở nên méo mó trong ký ức… Đôi mắt anh nhòa đi trong tưởng tượng… những nụ cười anh cho em trở thành giọt nước mắt trong lòng…và cuối cùng là tình yêu của anh- giờ chỉ là nụ cười gắng gượng của em! Đó là khi em đã học được cách nuốt nước mắt…
Mà khi em không khóc được nữa…Đó là khi em… muốn anh mỉm cười giang tay đón hạnh phúc khác!
Là khi thợ khóa sửa trái tim em thành 1 trái tim không có khóa!!!



thấy hay đúng tâm trạng nên copy vậy
 
ngocpt

ngocpt

Đóng cửa đi tu
5/3/08
139
1
18
Bách khoa
đầu năm đi xem bói thầy nói năm nay sao thái dương mọi việc đều tốt suôn sẻ, thế mà chả biết sao hết vận hạn này đến vận hạn khác, trong nhà từng người một, thi nhau vào viện,đến chết mất thôi, lỡ mất bao cuộc hẹn,
 
ngocpt

ngocpt

Đóng cửa đi tu
5/3/08
139
1
18
Bách khoa
đầu tuần đen vãi, quên k rút chìa khoá xe, may bác bảo vệ cất dùm, hic sang xin chìa khoá bị xạc cho tội ẩu đoảng, huuuuuuuuu
 
ngocpt

ngocpt

Đóng cửa đi tu
5/3/08
139
1
18
Bách khoa
phù, dạo này mình đi làm dặt dẹo, hôm đi đúng giờ hôm đi muộn, ngày nào cũng về rõ sớm, k la cà hàng quán thì lại về nhà xem phim, chả muốn làm ăn gì lúc nào cũng thấy mệt mệt
 
ngocpt

ngocpt

Đóng cửa đi tu
5/3/08
139
1
18
Bách khoa
Mịa sáng sớm đi chợ đã đụng hàng với mụ bán xịt nhợn, ức chế vãi
 
T

thuynguyen90

Sơ cấp
12/5/10
3
0
0
Nơi có một vì sao
dạo nay thời tiết thay đổi thấy ai cũng mệt mỏi chẳng thấy ai là vui cả
lại sắp có bão số 3 vê nữa không bít là vui hay mừng đây
sao càng ngày càng thấy chán cuộc sống này thế nhỉ????
 
K

ketovi

Đời lận đận.....;)
24/7/04
187
2
18
Nơi SX bánh ... Cáy
Cuộc sống là thế, cả tháng quay quắt với tiền nhà, tiền ăn, tiền xăng xe đi lại, bao thứ tiền...........ngoảnh đi, quay lại đã tháng 7 âm rồi, sao mà nhanh vậy trời, việc làm được chưa thấy, mà một năm sắp hết rồi.................
 
ngocpt

ngocpt

Đóng cửa đi tu
5/3/08
139
1
18
Bách khoa
Kaka có điểm sàn rồi bắt đầu vào cuộc thôi
 
T

TraiNgheo87

Guest
Chuyện hai đóa hồng

Đêm tháng 7 âm lịch. Vầng trăng ngày thứ 14 đủ tròn và sáng để chiếu lên vạn vật. Vườn hồng nằm dưới ánh trăng vàng dịu. Giọt sương của đêm đọng lên lá, lên những cánh hồng mịn màng. Những đóa hồng tỏa mùi thơm khắp không gian về đêm. Chỉ còn đêm nay nữa thôi, sáng sớm mai hết thảy những đóa hồng này sẽ được ngắt, để người đời dùng chúng thay cho lời tri ân với mẹ! Ngày lễ Vu Lan.

Hồng Trắng được trồng cạnh Hồng Nhung. Hồng Trắng say sưa tận hưởng cái lạnh của sương, uống lấy từng giọt sương để khiến mình có thể rực rỡ nhất vào ngày mai. Đóa Hồng Nhung nhìn bạn đang cố gắng hết sức có thể để tăng nhựa sống cho mình, Hồng Nhung rụt rè nói với bạn:

- Hồng Trắng ơi, mai là ngày lễ Vu lan rồi, cậu có buồn không?

- Tại sao lại buồn chứ?

Gương mặt Hồng Trắng vẫn tươi tắn lạ thường. Hồng Nhung khẽ khàng:

- Tớ không biết vì sao trong ngày lễ Vu lan con người lại dùng tớ, một loài hoa hồng mang màu đỏ để dành cho những người còn mẹ trên đời. Còn cậu – loài hoa hồng trắng luôn phải dành cho những người đã mất mẹ. Có khi nào cậu thấy buồn không?

- Không đâu, tớ không phải là đại diện cho sự bất hạnh của những người mất mẹ, tớ thay họ nói lên tình yêu vô bờ bến mà họ dành cho mẹ. Họ dùng tớ để thay lời cảm ơn và thể hiện lòng kính yêu với mẹ, ngay cả khi mẹ không còn trên thế gian này nữa. Được gài trước lồng ngực của những người mất mẹ, tớ nghe được tiếng thổn thức, một nỗi xót xa trào dâng qua từng nhịp đập của con tim.

- Nhưng những người còn mẹ sẽ vui vẻ hơn những người mất mẻ vì vậy nếu được chọn gắn lên ngực những người còn mẹ sẽ hạnh phúc hơn rất nhiều phải không nào? Hồng Nhung gặng hỏi bạn.

- Tớ nghĩ nhìn vào tớ khi nằm trên ngực của người khác, những người may mắn còn mẹ sẽ hiểu họ cần phải làm gì để xứng đáng với ân huệ mà cuộc đời còn đang dành cho họ. Họ cần phải có hiếu nhiều hơn để đến một ngày nào đó khi phải gài tớ lên ngực, họ không cảm thấy ân hận vì mình đã không làm một người con tốt. Tớ hạnh phúc khi nói thay tình yêu của những người mất mẹ và nhắn nhủ tới những người còn mẹ. Tớ đã làm sứ giả của tình mẫu tử thiêng liêng.

Hồng Nhung nhìn Hồng Trắng ngưỡng mộ. Cả hai lặng lẽ hút dinh dưỡng từ đất và uống sương đêm để mình đẹp hơn vào ngày mai
.

:quiet:
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc,
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?
 
Sửa lần cuối:

Xem nhiều

Webketoan Zalo OA