đêm giao thừa 2010

  • Thread starter sinhvien1986
  • Ngày gửi
sinhvien1986

sinhvien1986

Chuyên viên Web
22/6/09
942
11
0
38
Đà Nẵng
HCM City, 1/1/2010

Lại một cái tết nữa chuẩn bị đến trong đời tôi ! Tết đối với tôi hoàn toàn vô nghĩa ! như mọi năm nhìn đường phố đêm giao thừa vắng tanh sau thời khắc mọi người xem bắn pháo hoa hay đi bẻ lộc đầu năm về xông đất, mà lòng tôi càng buồn nhiều hơn ! tôi mong sao những ngày tết trôi qua thật nhanh để tôi lại trở về với những ngày bình thường ! Đêm giao thừa mà sao lòng tôi thấy trống trải và buồn tẻ đến vô cùng, trong sâu thẳm của lòng tôi chỉ thấy ngổn ngang bao suy nghĩ vô bờ bến về gia đình, công việc, tình yêu .....

Đối với ba mẹ, em gái, họ hàng, bạn bè của tôi, tôi luôn mong cầu chúc mọi người có một sức khỏe tốt, và hãy yên tâm về tôi, không phải lo lắng về tôi ! Một thằng con trai ngang bướng, khó hòa nhập nhưng khó hòa tan.

Riêng đối với em ! em là người đầu tiên nói chuyện với tôi nhiều như thế ! Tuy nhiên có thể sở thích của em không giống tôi, nhưng tôi vẫn mong một ngày nào đó tôi sẽ còn nhiều dịp được gặp em, được nhìn thấy em trong đời thường, đối với tôi, tôi sẽ sẵn sàng đón nhận tất cả, cho dù em không giống hình tượng một người bạn gái của tôi mong đợi. Tôi mong năm mới này năm Canh Dần 2010, em sẽ hạnh phúc bên mái ấm gia đình của mình và hi vọng em sẽ nhớ tới tôi - một người bạn hiền lành, giúp đỡ người khác không vụ lợi. Tôi rất mong em sẽ thành công trong tương lai, và lúc đó em sẽ làm được những gì mình thích và mơ ước. Hy vọng ngày họp lớp Đại học sắp tới trong 3 ngày tết, lớp chúng ta sẽ có nhiều điều kể về công việc sau ngày ra trường. Đứa thì đã đi làm, đứa thì về quê, đứa thì lập gia đình. Nghĩ đến đây sao mình lại chạnh lòng. Ngoảnh lại 24 tuổi rồi không còn thời sinh viên thơ ngây ba mẹ nuôi từng năm học Đại học.


Nhìn lại một năm sóng gió 2008 - 2009, quả là những thời gian đầu tôi tìm việc thật đầy sóng gió. Ký ức trở về với tôi. Tôi rất buồn không biết tại sao mình lại như thế nữa, có lẽ do tôi đã gắn bó và đặt niềm tin vào Công ty ấy. Nhưng sau sự việc đó, tôi đã xin nghỉ việc. Tôi âm thầm và buồn bã ngày đêm suy nghĩ không biết mình phải làm điều gì cho đúng với bản thân, với kỳ vọng của ba mẹ và em gái tôi khi sau biết bao tháng ra trường tôi mới có việc làm
Đầu óc tôi như quay cuồng. Sao tôi lúc này tôi cảm thấy yếu đuối hơn ai hết. Tối hôm đó tôi đã một mình suy nghĩ suốt đêm mà không sao nghĩ ra lối thoát cho mình nữa. Có lẽ lúc này tôi cần phải quyết đoán hơn bao giờ hết, tôi buồn lắm. Tôi không muốn quay trở lại thăm mọi người nữa. Tôi rất buồn, tôi không muốn nói chuyện với ai. Có thằng bạn thân thì nó cũng như người xa lạ, tôi cũng chả có ai để tâm sự được, tôi không có ai để tham khảo ý kiến. Chắc đầu tôi phát điên mất nhưng tôi đã cố trấn tĩnh và tự hỏi: Chẳng lẽ bế tắc như vậy sao ? tôi không tin điều đó. Tôi ngồi trong quán caffe mà lòng như lửa đốt định gọi điện thoại cho 1 ai đó nhưng lại không muốn làm phiền đến người ta vì mình, tới 11h tôi về nhà, nhưng nghĩ hoài vẫn thế, tôi lang thang trên con xa lộ Hà Nội ( Quận 9 - TP,HCM ) tôi ghé vô quán net xem có ai lúc này còn online nữa không để tôi trò chuyện, tán gẫu cho khuây khoả, nhưng kiểm tra nick nào cũng đều offline. Tôi buồn, tôi lại lang thang trên đường và về tới nhà lúc nào không biết.

Nằm trên giường, tủi thân cô độc nằm khóc một mình, sợ ba mẹ biết quyết định của tôi nên tôi không dám khóc to. Chỉ biết trùm chăn mà khóc thật to để đánh đuổi nỗi thất vọng, sự thất bại của tôi.

Năm 2009 khép lại, mở ra năm mới 2010. Hiện tại mình cảm thấy mình già dặn đi nhiều so với sinh viên trước kia. Hy vọng sẽ gặp lại em trong ngày họp lớp sắp đến.

CHÚC MỪNG NĂM MỚI
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
huong85

huong85

Talkative Girl
25/1/07
1,171
5
38
38
Vĩnh Phúc-Đồng Nai-Gò Vấp
Một tương lai tươi sáng luôn dựa trên một quá khứ bị quên lãng .Bạn không thể đứng vững trong cuộc sống cho đến khi bỏ qua được những thất bại và nỗi đau . ...

hãy mỉm cười với bao chuyện đời...:015:
 
D

dungnt1959

Trung cấp
16/7/09
179
2
18
TP. HCM
Mỗi sự từ chối là một cơ hội để ta học hỏi điều gì đó, các bạn nhé!
Bạn không thể trở thành người lạc quan nếu phải sống cùng những người bi quan.
Ngược lại, chúng ta có thể biến thành người lạc quan nhờ một công thức đơn giản: tránh tiếp xúc với người hay than thân trách phận, chỉ trò chuyện với những người luôn nỗ lực trong cuộc sống và nghĩ tới ít nhất 3 điều tích cực mỗi ngày.
Cuộc sống không bao giờ có gì là tuyệt đối. Không ai cả đời may mắn và chẳng phải lúc nào bạn cũng là người đau khổ. Vấn đề quan trọng là bạn phải tạo cho mình một nhân sinh quan tích cực để vượt qua sóng gió, biến nỗi buồn thành niềm vui, biến nguy thành an. Đó chính là sức mạnh của sự lạc quan.
Chỉ cần bạn luôn có tinh thần phấn đấu, luôn nghĩ đến mặt tốt của mọi việc, tích cực trong mọi lối suy nghĩ... bạn đã có thể biến hóa cuộc sống theo ý mình.
Helen Keller từng nói: "Hướng về ánh nắng, bạn sẽ không nhìn thấy bóng tối." Nhân sinh quan tích cực chính là ánh nắng ban mai soi rọi trong trong trái tim mỗi người!
Không chỉ tin tưởng ở bản thân, người sống lạc quan còn biết đặt lòng tin vào những người xung quanh và vào chính khả năng cải thiện mọi hoàn cảnh trong tương lai.
 
V

vitcon1

Guest
23/10/09
35
0
0
hanoi
Thân gửi anh sinhvien1986!
Em hiểu cảm giác của anh lúc này. Tuy mới 21 tuổi nhưng em đã sớm từng trải, em hiểu cảm giác bế tắc khi không tìm ra lối thoát. Nhiều khi bất hạnh liên tiếp đổ xuống, mọi cánh cửa dường như đóng lại trước mắt mình, đã có lúc em muốn tự giải thoát. Nhưng khi đã vượt qua rồi, em mới hiểu một điều: không có gì là không thể. Hôm nay thân gửi tới anh bài báo mà năm lớp 12 em đã vô tình đọc được và em nhớ mãi cho đến bây giờ, em đã thấm thía nó và xem đó như triết lý sống của đời mình.
"ĐÃ TỪNG THẤT BẠI
Chẳng ai tìm kiếm thất bại. Nhưng thất bại, dù chúng ta vì trách nhiệm trước bản thân mình và những người xung quanh, cố gắng né tránh nó, vẫn tìm đến với mỗi người vào những thời điểm riêng.
Một nhà tuyển dụng nói với tôi rằng: nếu chỉ được chọn một giữa hai ứng cử viên có khả năng tương đương: người tràn trề tự tin và luôn chiến thắng, kẻ có phần dè dặt bởi đã từng phải nếm mùi thất bại, thậm chí là cay đắng, anh ta sẽ chọn người thứ hai. Những người đã từng thất bại đã học cách thất bại, và đó là bài học đắt đỏ nhất và vì thế cũng quý giá nhất.
Bill Gates, từng thổ lộ dù biết rằng nhân viên của mình là những người giỏi nhất, nhưng ông vẫn có một điều lo lắng về những kẻ giỏi giang và tràn ngập tự tin này, đó là "họ chưa từng nếm mùi thất bại". Tại sao? Có lẽ bởi nếu chưa từng thất bại, thì chưa thể biết sự mạnh mẽ của con người là sự mạnh mẽ của Đá hay của Nước. Một thạch trụ nặng hàng ngàn tấn có thể một ngày kia đổ sập. Nhưng nước, bạn sẽ thấy nó khi rắn lạnh, khi tươi mát, uốn lượn mềm mại mà vượt qua tất cả, thiên biến vạn hoá mà vẫn là chính mình, có mặt ở khắp các đại dương và trong từng tế bào sống.
Sự tự tin của một người chỉ mới biết đến chiến thắng và sự tự tin của những người đã từng trải qua thất bại là khác biệt. Đó là sự tự tin của người biết và sự tự tin của người hiểu. Để đi từ Biết đến Hiểu, chẳng thể tránh khỏi quá trình phải chiêm nghiệm bằng chính mình trong những lần vấp ngã.
Bạn có thể nhận biết một người thành đạt, không phải lúc họ ăn mừng chiến thắng, mà ở lúc họ đối diện với khoảnh khắc biết mình thua cuộc: bấn loạn hay bình tĩnh, đổ lỗi cho vận đen hay nhận lỗi về mình, khóc than hay tìm hiểu căn nguyên thất bại, vùi lấp bản thân trong tuyệt vọng hay tiếp tục tìm kiếm những cơ hội khác.
Những người đã từng thất bại, bạn có thể nhận ra điều ấy trong mắt họ, sâu lặng hơn và trầm ngâm hơn, đôi mắt của những người hiểu được nỗi đau của thời kỳ trượt dốc. Những kẻ nông nổi sẽ bảo rằng họ có cái vẻ thu mình của kẻ nhút nhát, yếu đuối. Nhưng những kẻ hiểu đời sẽ nhận thấy trong đó sự dè dặt khôn ngoan, náu mình đợi chờ thời cơ thích hợp. Họ có thể không phải là người đầu tiên, nhưng sẽ là người đúng lúc. Có thể không phải là người mạnh nhất, nhưng sẽ là người cuối cùng trụ lại.
Những người đã từng thất bại, bạn có thể nhận ra họ trong cách họ đối xử với con người, yêu thương hơn và xót xa hơn, bởi họ yêu thương và xót xa bằng những trải nghiệm đau đớn của chính bản thân mình, xuất phát từ sự yêu thương và xót xa chính mình.
Và bởi thế bạn biết rằng, những thất bại, va vấp mà chúng ta trải qua trong cuộc đời cũng có ý nghĩa và giá trị riêng của nó, mỗi người phải có lúc thất bại đến đau đớn để hiểu mình hơn và hiểu người hơn. Để rồi có thể yêu thương, sẻ chia, nâng đỡ và tha thứ.
Thất bại không chỉ giúp ta trưởng thành hơn, mà còn làm chúng ta con người hơn!"
(Tác giả: Đoàn Công Lê Huy)
Vượt qua chính mình là đã thành công một nửa, bởi vì "kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình" mà, phải không anh? Chúc anh luôn lạc quan và sớm tìm được hướng đi cho mình.
À quên, nếu có tâm sự thì hãy chia sẻ với ai đó anh ạ, anh đừng sợ làm phiền. Bởi vì được chia sẻ nỗi buồn của ai đó, đó cũng là hạnh phúc. Nick của em: bacophonui_52892000. Anh có thể chia sẻ với em nếu anh muốn, và nếu các bạn của anh offline.:015:
 

Xem nhiều

Webketoan Zalo OA