Lịch sử World Cup Bài 1: World Cup 1930: Uruguay cho lần đầu tiên Giải vô địch bóng đá thế giới 1930 là Giải vô địch bóng đá thế giới đầu tiên (tên chính thức là 1930 Football World Cup - Uruguay /1er Campeonato Mundial de Football) và đã được tổ chức từ 13 tháng 7 đến 30 tháng 7 năm 1930 tại Uruguay. Logo của VCK đầu tiên diễn ra tại Uruguay. Ngày 26/10/1863, lịch sử ghi nhận là Ngày khai sinh bóng đá thế giới, khởi nguồn của nó là nước Anh. Trước khi Liên đoàn Bóng đá thế giới ra đời, các trận bóng đá thế giới thường nằm trong khuôn khổ các kỳ Đại hội thể thao thế giới (Thế vận hội Olympic). Ngày 25/05/1904, Liên đoàn Bóng đá Thế giới (FIFA) thành lập, nhưng phải gần ba thập kỷ sau, FIFA mới quyết định tổ chức những trận bóng đá đầu tiên mang tính thế giới. Năm 1928, tại Amsterdam (Hà Lan), Đại hội FIFA thông qua Nghị quyết, tổ chức Giải vô địch bóng đá thế giới đều đặn 4 năm một lần.
Ngày 13/7/1930, tại Montevideo - Uruguay, tiến hành giải vô địch bóng đá thế giới lần thứ nhất, với tên gọi là Cup Jules Rimet (Người đề xướng Giải vô địch bóng thế giới là Jules Rimet, nguyên Chủ tịch Liên đoàn Bóng đá Pháp, sau đó Jules Rimet được bầu làm Chủ tịch FIFA).
Những người phản đối dự án World Cup hồi đó không phải không có lý do World Cup để làm gì khi Olympic đã dành một vị trí quan trọng cho bóng đá. Và nữa, việc trao quyền tổ chức giải lần đầu tiên cho Nam Mỹ khiến người châu Âu không hài lòng. Mặc dù vậy, sau cùng, Uruguay - lập cú đúp vô địch bóng đá Olympic - vẫn được lựa chọn.
Thụy Điển rút lui bất ngờ, khó cho FIFA Quyết định tiến hành Giải vô địch đầu tiên tranh Cúp thế giới của FIFA suýt nữa đã bị phá sản nếu như không có sự dũng cảm của Uruguay. Ứng cử viên số một cho quyền đăng cai chính là Thụy Điển với số phiếu bầu áp đảo đã từ chối với lí do không đủ khả năng tổ chức một giải đấu quá lớn. FIFA đã thực sự "rối tung" lên tìm nước chủ nhà thay thế Thụy Điển. Đúng lúc khó khăn thì "vị cứu tinh" mang tên Uruguay xuất hiện để rồi cứu cho FIFA một "bàn thua trông thấy". Đất nước Nam Mỹ này tự nguyện chịu các khoản chi phí cho các đội bóng đến dự giải và sẽ xây dựng một sân vận động lớn để phục vụ giải.
Thiếu kinh phí, châu Âu ở nhà Do đường giao thông xa xôi cách trở, đồng thời phải chi phí cho các cầu thủ trong một khoảng thời gian dài trước giải khiến hàng loạt các nước châu Âu bỏ cuộc, đó là Italy, Tây Ban Nha, Áo, Hung, Đức, Thụy Sĩ, Tiệp Khắc. Châu Âu chỉ có bốn đại diện là Pháp, Bỉ, Nam Tư, Romania. Các nước Nam Mỹ chiếm đông nhất: Brazil, Uruguay, Peru, Argentina, Colombia, Chile, Paraguay. Bắc và Trung Mỹ có Mỹ và Mexico. Vậy là vẻn vẹn chỉ có 13 nước tới được Montevideo mùa hè 1930. FIFA đã phải bất đắc dĩ tuyên bố bỏ vòng đấu loại ở World Cup lần này.
Đội hình lạ mắt và con số bàn thắng khủng khiếp Ở giải lần đầu tiên, trong mỗi đội tuyển đều có hai hậu vệ, ba tiền vệ và năm tiền đạo, một lối tấn công tổng lực hiếm thấy ở bóng đá ngày nay. Bằng chứng cho lối đá "cởi mở" đó, là con số 70 bàn thắng (trung bình 3,88 bàn mỗi trận) chỉ trong 18 trận đấu. Đội bóng nã pháo nhiều nhất là Argentina, khi 18 lần chọc thủng lưới đối phương, trong đó Guilermo Stabile đóng góp 8 bàn. Sau đó anh cũng đi vào lịch sử với tư cách là vua phá lưới đầu tiên tại một kỳ World Cup. Bàn thắng nhanh nhất thuộc về Desu (Rumania) ghi trong trận Romania - Peru ở phút thứ 1.
Cup vàng xứng đáng thuộc về đội chủ nhà Đội hình chính của Uruguay giành chức vô địch World Cup đầu tiên. Chủ nhà Uruguay tỏ ra quá mạnh, là đội bóng duy nhất được chuẩn bị rất cẩn thận. Họ ăn ở trong khách sạn Prado Packa - khách sạn hàng đầu của thủ đô Montevideo với một nội quy hết sức khắc nghiệt. Matzali, thủ thành xuất sắc của họ, có lần vào buổi tối trở về khách sạn chỉ muộn 30 phút so với giờ quy định, lập tức đã bị đuổi khỏi đội tuyển. Sự thiếu vắng đó không hề ảnh hưởng gì tới đội hình toàn đội; họ có hàng tiền vệ rất hay, đứng đầu là Lorenzo Fernandez với hai cánh là Jose Andrade và Alvaro Gestido. Nhưng linh hồn đội tuyển lại nằm ở hàng hậu vệ với đội trưởng Jose Nazzari, còn hậu vệ trái là cầu thủ có bước chạy rất nhanh, Ernesto Mascheroni.
Rồi điều gì đến cũng phải đến, các cầu thủ Uruguay và Argentina đại thắng oanh liệt trong hai trận bán kết. Trận chung kết đã diễn ra ngày 30.7 trên sân vận động Centernario trước 100.000 khán giả, dưới sự điều khiển của trọng tài người Bỉ Jan Langenus. Áp đảo hoàn toàn ở hiệp một, các chân sút Argentina liên tục đe dọa khung thành Enrique Ballesteros và hai trong số rất nhiều cơ hội đó đã thành bàn thắng. Hiệp một kết thúc với tỉ số 2-1, đội khách bất ngờ dẫn trước nhưng họ không thể ngờ hiệp hai, Uruguay lại chơi hay đến thế. Cuối cùng Uruguay giành thắng lợi 4-2, xứng đáng giành chức vô địch World Cup đầu tiên. FIFA "thở phào" vì một World Cup khởi đầu thành công.
Những điểm mốc tại World Cup 1930 * 13 quốc gia đã tham dự vào Cúp thế giới lần đầu tiên, trong đó châu Mỹ chiếm đa số. Đó là: Uruguay, Argentina, Chile, Mexico, Brazil, Nam Tư, Pháp, Bolivia, Peru, Mỹ, Bỉ, Romania và Paraguay.
* Vào ngày 26/5/1928 tại Amsterdam (Hà Lan), tại phiên họp Đại hội đồng FIFA, Henri Delaunay thay mặt cho LĐBĐ Pháp trình bày ý tưởng tổ chức một giải đấu quốc tế cho các đội tuyển của các quốc gia là thành viên FIFA. Ngày 19/5/1929, tại Barcelona (Tây Ban Nha), FIFA đã quyết định trao quyền đăng cai World Cup lần đầu tiên cho Uruguay.
* Để chuẩn bị cho sự kiện này, Uruguay đã quyết định xây dựng một SVĐ mới mang tên Centenario tại Montevideo. Tuy nhiên, sân đã không được hoàn thành kịp thời gian. Các trận đấu đầu tiên của giải đã diễn ra tại Pocitos - sân của CLB Penarol, và tại Parque Central - sân của Nacional, một CLB nổi tiếng khác của Montevideo.
Bảng 1: Gồm 4 đội: Argentina, Pháp, Pháp, Mexico
Ngày 13/7/1930: Pháp - Mexico: 4-1
Ngày 15/7/1930: Argentina - Pháp: 1-0
Ngày 16/7/1930: Chile - Mexico: 3-0
Ngày 19/7/1930: Chile - Pháp: 1-0; Argentina - Mexico: 6-3
Ngày 22/7/1930: Argentina - Chile: 3-1
Bảng 2: Gồm 3 đội: Nam Tư, Brazil, Bolivia
Ngày 14/7/1930: Nam Tư - Brazil: 2-1
Ngày 17/7/1930: Nam Tư - Bolivia: 4-0
Ngày 20/7/1930: Brazil - Bolivia: 4-0
Bảng 3: Gồm 3 đội: Romania, Peru, Uruguay
Ngày 14/7/1930: Romania - Peru: 3-1
Ngày 18/7/1930: Uruguay - Peru: 1-0
Ngày 21/7/1930: Uruguay - Romania: 4-0
Bảng 4: Gồm 3 đội: Hoa Kỳ, Bỉ, Paraguay
Ngày 13/7/1930: Hoa Kỳ - Bỉ: 3-0
Ngày 17/7/1930: Hoa Kỳ - Paraguay: 3-0
Ngày 20/7/1930: Paraguay - Bỉ: 1-0
Bán kết Ngày 26/7/1930: Argentina - Hoa Kỳ: 6-1
Ngày 27/7/1930: Uruguay - Nam Tư: 6-1
Chung kết Ngày 30/7/1930: Uruguay - Argentina: 4-2
Lịch sử World Cup Bài 2: World Cup 1934: Đương kim vô địch bỏ cuộc vì ... tự ái Giải vô địch bóng đá thế giới 1934 (tên chính thức là 1934 Football World Cup - Italy /Campionato Mondiale di Calcio) là Giải vô địch bóng đá thế giới lần thứ hai và được tổ chức từ 27 tháng 5 đến 10 tháng 6 năm 1934 tại Italy. Tuy nhiên, do tự ái nên ĐKVĐ Uruguay đã không tham dự. Logo của World Cup 1934. Sự kiện đầu tiên đánh dấu cho một kỳ World Cup nhiều biến động lại chính là điều mà không một ai ngờ tới, ứng cử viên nặng ký nhất cho chức vô địch, đương kim vô địch Uruguay, đã bỏ cuộc vì...tự ái. Vì vậy vị trí cho danh hiệu vô địch vẫn còn là một ẩn số khó giải đáp.
Quyết định làm thất vọng giới hâm mộ toàn cầu World Cup lần thứ hai diễn ra theo thể thức Olympic(có đấu loại). Các nhà vô địch thế giới Uruguay cho rằng họ đã bị cả châu Âu khinh thường ở World Cup 1930. Bằng chứng là trong lần tổ chức đầu tiên đó chỉ có bốn nước châu Âu tham gia và cả bốn đội bóng này đều thi đấu kém cỏi. Chính bởi vậy Liên đoàn Bóng đá nước này đã thông qua quyết định không tham gia World Cup 1934.
Thông tin trên như một tiếng sét phủ đầu giới hâm mộ bóng đá trên khắp hành tinh khiến số lượng vé được bán ra đã giảm mạnh. Theo thống kê, tổng số khán giả tại giải lần này là 395.000/17 trận (trung bình 23.235 người mỗi trận) trong khi ở giải lần trước là 434.500/18 trận (trung bình 24.139 người).
Anh vẫn không chịu tham gia vì sợ thua? Các Hiệp hội Bóng đá thuộc Liên hiệp vương quốc Anh (Anh, Bắc Ireland, Scotland, Xứ Wales) vẫn không tham gia tranh giải. Trước đó, họ đã rút ra khỏi Liên đoàn Bóng đá quốc tế FIFA và đến giải vô địch lần thứ hai, họ vẫn chưa chịu trở lại. Nhà bình luận người Pháp Gabriel Ano đã viết: "Việc những người Anh không muốn lao vào đọ sức là vì họ muốn tiếp tục để cái huyền thoại về ưu thế bóng đá Anh tồn tại thật lâu, mặc dù trên thực tế lúc đó rất nhiều người đã hoài nghi về sức mạnh bóng đá của đất nước xứ sở sương mù."
Tam đệ anh hào Các đội tuyển Áo, Tiệp Khắc, Italy được coi là những đội có triển vọng đặt tay lên Cup vàng lần này. Trong ba ứng cử viên đó chỉ mỗi đội chủ nhà là có vẻ ổn định trong cả tấn công lẫn phòng thủ. Dưới bàn tay dẫn dắt của một trong những HLV giỏi nhất thời đó Vittorio Pozzo, đội quân áo thiên thanh đã được xây dựng một cách vững chắc và không quá lệ thuộc vào những cầu thủ được mệnh danh là các ngôi sao.
Ngoài ra trong hàng thủ tuyển Italy có ba cầu thủ mạnh mẽ người Argentina gốc Italy là Luis Monti, Raimondo Orsi, Enrico Guaita. Trên hàng công có Giuseppe Meazza - huyền thoại của Inter - luôn là mối đe dọa cho hàng phòng ngự đối phương. Sau này tên ông được Inter lấy làm tên cho sân nhà tại thành phố Milan cho tới nay.
Trong những năm đó, đội tuyển Áo vốn được coi là kỳ diệu do HLV Hugo Meisl chỉ đạo với ba cầu thủ tầm cỡ thế giới là hậu vệ trái Carl Sesta, tiền vệ giữa Josep Smistik và trung phong nổi tiếng không chiến rất tốt Mathias Sindelar. Trước giải thế giới ít lâu, đội tuyển Áo đã thắng các cầu thủ Italy chính trên sân Turin (Italy) trong một cuộc đọ sức giao hữu với tỉ số 4-2.
Về phía đội tuyển Tiệp Khắc lúc bấy giờ, ngoài thủ thành vĩ đại Frantisek Planicka ra, còn nổi lên hai tiền đạo lừng danh Oldrich Nejedly và Frantisek Svoboda.
Lần đầu tiên xuất hiện vị trí trung vệ HLV đội Đức Hugo Otto lần đầu tiên đã sử dụng một chiến thuật mới, tức là thay đổi lối chơi truyền thống 2-3-5 bằng lối chơi "WM". Trước kia hai hậu vệ phải đối chọi với ba tiền đạo của đối phương nhưng trong đội hình của Otto tiền vệ giữa Fritz Szepan lùi xuống phía sau. Lịch sử đã gọi đó là vị trí trung vệ đầu tiên. Chiến thuật ấy đã hạ gục người Áo, đem về chiếc huy chương đồng cho đội tuyển Đức để họ tiếp tục nuôi hy vọng tới ngôi vô địch tại kỳ World Cup năm sau.
Zamora - thủ thành Tây Ban Nha bị gãy ba xương sườn vẫn tiếp tục thi đấu tại vòng tứ kết, thành phố Florence đã chứng kiến một sự kiện chấn động. Trong trận tứ kết giữa Tây Ban Nha và Italy , thủ thành Tây Ban Nha 33 tuổi Zamora đã làm một điều kỳ diệu. Các cầu thủ Tây Ban Nha dẫn trước bằng pha đá bồi của Rigayro sau cú sút phạt tuyệt đẹp mà tác giả là cầu thủ trẻ Isidoro Langara. Sang hiệp hai, Giovanni Ferrari đã có bàn gỡ hòa. Trong hai hiệp phụ, Zamora đã dũng cảm đấm bật tất cả những đường bóng như đại bác nã vào khung thành.
Sau trận đấu, người ta mới biết không những trên khắp cơ thể của Zamora đầy những vết bầm tím mà còn bị gãy ba xương sườn. Tin đó lan rất nhanh ra khắp đất Italy rồi toàn châu Âu, đâu đâu cũng thấy hình ảnh của Zamora như một biểu tượng cho tinh thần thi đấu tuyệt vời.
Sang ngày hôm sau, Zamora không thể tiếp tục tham gia trận đấu lại. Trong trận đấu lại này, trọng tài chính Rene Mercet người Thụy Sĩ đã thiên vị cho các cầu thủ chủ nhà rất nhiều tình huống và thế là những người Italy đã giành thắng lợi 1-0 bằng bàn thắng duy nhất của Meazza. Ngay sau đó, Liên đoàn Bóng đá Thụy Sĩ đã treo còi vĩnh viễn vị trọng tài này.
Lại một đội chủ nhà nữa đoạt Cup Đội Italy giành Cup thế giới năm 1934 trên sân nhà. Đúng như dự đoán, hai ứng cử viên nặng ký Italy và Tiệp Khắc không có bất cứ khó khăn gì khi dễ dàng vượt qua vòng bán kết để rồi chạm trán nhau trong trận chung kết thứ hai trong lịch sử World Cup. Tại thành phố Roma ngày 10/6/1934, trận chung kết thu hút 50.000 khán giả. Trận đấu khởi đi với ưu thế của Tiệp Khắc. Trong phần lớn thời gian của hiệp 1, các cầu thủ Italy chỉ biết có chống đỡ và chống đỡ. Tuy nhiên, người Tiếp Khắc đã phải chờ đợi tới hiệp hai mới có được bàn mở tỷ số, từ một tình huống đá phạt góc, bóng tới chân Puc Antonin và anh nhanh chân sút tung lưới thủ thành Combi mở tỉ số cho Tiệp Khắc.
Dường như bàn thua đã làm các cầu thủ Italy bừng tỉnh. 8 phút sau, Orsi đột phá, sút bóng căng như "kẻ chỉ" xuyên qua hai tay Planicka gỡ hòa cho đội quân áo thiên thanh. Sang hiệp phụ, với tinh thần của một đội bóng lớn, Italy tiếp tục nâng tỉ số lên 2-1 nhờ công của Schiavo phút 96 và đó cũng là bàn thắng quyết định giúp Italy trở thành nhà tân vô địch World Cup 1934 .Góp công lớn nhất cho thành tích này là HLV Pozzo, ông đã xây dựng được một đội bóng "bất khả chiến bại".
16 đội tuyển tham gia: Italy - Tiệp Khắc - Đức - Áo - Tây Ban Nha - Thụy Sĩ - Thụy Điển - Hungary - Mỹ - Rumani - Pháp - Brazil - Hà Lan - Argentina - Ai Cập - Bỉ.
Vòng 1 (Ngày 27/5/1934)
Tây Ban Nha - Brazil: 3-1
Áo - Pháp: 3-2
Đức - Bỉ: 5-2
Thụy Sĩ - Hà Lan: 3-2
Tiệp Khắc: Romania: 2-1
Italy - Hoa Kỳ: 7-1
Hungary - Ai Cập: 4-2
Thụy Điển - Argentina: 3-2
Tứ kết (Ngày 31/5/1934)
Tiệp Khắc - Thụy Sĩ: 3-2
Đức - Thụy Điển: 2-1
Áo - Hungary: 2-1
Italy - Tây Ban Nha: 1-1
Italy - Tây Ban Nha: 1-0 (Ngày 1/6/1934)
Bán kết (Ngày 3/6/1934)
Tiệp Khắc - Đức: 3-1
Italy - Áo: 1-0
Tranh hạng Ba (Ngày 7/6/1934)
Đức - Áo: 3-2
Chung kết (10/6/1934)
Italy - Tiệp Khắc: 2-1
Khán giả: 50.000 người
Trọng tài: Ivan Eklind (Thụy Điển)
Các cầu thủ ghi bàn: Puc (Tiệp Khắc) 76", Orsi (Italy) 81", Schiavio (Italy) 95".
Những cầu thủ ghi nhiều bàn thắng: 4 bàn: Nejedly (Tiệp Khắc); Conen (Đức); Schiavo (Italy)
3 bàn: Kieholz (Thụy Sĩ); Orsi (Italy)
Bàn thắng nhanh: Giây 30: Lehner (Trận Đức - Áo)
Đội ghi nhiều bàn thắng nhất: Italy 12 bàn
Tổng số bàn thắng: 70 (4,12 bàn mỗi trận)
Các giải thưởng chính của FIFA Vô địch: Italy
Á quân: Tiệp Khắc
Thứ ba: Đức
Thứ tư: Áo
Đôi giày vàng: Oldrich NEJEDLY (TCH), Edmund CONEN (Đức), Angelo SCHIAVIO (Italy)
Sưu tầm