Nhạy cảm quá mình khổ mà người khác cũng khổ!

  • Thread starter xuantham
  • Ngày gửi
xuantham

xuantham

Cao cấp
18/8/05
5,376
653
113
60
TP. Hồ Chí Minh
Thật là mệt mõi khi ông trời sinh ra mình quá nhạy cảm.
Có những việc người ta thấy bình thường nhưng tôi lai thấy xúc động.
Có những viêc người ta không quan tâm thì tôi lai hết sức buồn bã và giận giữ. Khi bình tĩnh suy xét lai thì tôi hòan tòan có thể thông cảm và bỏ qua hết mọi việc, quên đi hòan tòan. Nhưng trong nhất thời tôi không thể nào chấp nhận đựoc điều đó!

Rất mệt mõi phải không các bạn!?
Trước đây khi xúc động, giận dữ tôi lại nhức đầu đến điên được, và những lúc ấy tôi chỉ có biết khóc. Khóc đến xưng mắt, và đầu đau như búa bổ.
Về sau tôi cố gắng kiềm chế cơn xúc động của mình, cố gắng để nó không làm tôi nhức đầu nữa, và cố gắng để không bật khóc.

Sau những cơn xúc động như vậy, bình tĩnh lại tôi càng thấy mệt mõi hơn khi bản thân mình cũng không muốn ôm trong lòng sư giận dữ và căm ghét ai. Nhưng trong tôi lại lẫn lộn cái cảm giác khinh bỉ họ nên tôi vẫn thấy mệt mõi. Tôi đã suy nghỉ là không thèm đếm xả đến họ rồi, thế nhưng trong lúc đó một hành động nhỏ của nguwfoi ta dù cố ý hay không cố ý cũng làm tôi tổn thương và tôi lại giận dữ lên.

Một hôm tôi đi ăn cơm và nói chuyện với một anh đồng nghiệp, lúc ấy tam trạng tôi hòan tòan bình tĩnh, và tôi thấy vô cùng thỏai mái khi tôi đã bỏ qua được tất cả, không chấp nhất gì hết. Nhưng mấy hôm sau tôi lại không giữ được tâm trạng này. Thật không may mắn cho tôi và không may mắn cho những người mà tôi làm phiền.

Tôi có đi bác sỉ, theo dõi nhịp tim và huyết áp của tôi phán rằng tôi quá nhạy cảm, và đây là một bệnh lý. Rất tội nghiệp cho tôi, tội nghiệp cho cộng sự và nhân viên của tôi. Cũng như tội nghiệp cho nhưng ai găp phải tôi trong những trạng thái lên cơn này.

Một điều tôi an ủi rằng. May là tôi không độc ác, nếu trời sinh ra tôi tính tình độc ác thì là tai học cho mọi người, cho xã hội.

Tuy thế tôi cũng cảm thấy rất mệt mõi các bạn ạ!
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
VTM

VTM

Guest
14/10/05
5,506
81
48
TÂY NAM BỘ
Nhạy cảm quá thì buồn nhiều hơn vui, có khi một câu nói hay một hành động vô tình của người khác lại gây cho mình nhiều suy nghỉ, làm công việc gì thì suy xét kỷ lắm vì sợ người khác buồn và hiểu lầm về mình, tự ái hơi nhiều và tự trọng cũng không ít, nổi nóng thì khủng lắm,...nói chung là "khổ tâm" nhưng ít chịu chia sẻ...mình ên thôi.
Em không biết mình có bị vậy không, sợ đến một ngày quá độ...sẽ thành Tào A Man.
 
Va Anh Toi

Va Anh Toi

Guest
May quá! Em nói chuyện với chị mấy lần không phải lúc "nhạy cảm"
Lần sau, có khi phải hỏi trước chị nhỉ
 
Em đọc thấy hơi lý thuyết... nhưng ngẫm thấy cũng hay :015:


Tâm như thủy

Cách đây hai năm vào ngày sinh nhật, chị nhận được một món quà từ một người bạn ở Hà Nội, một món quà mà khi mở ra chị bất ngờ quá đỗi, chỉ là ba chữ hán viết trên một tấm giấy dó giản dị: Tâm như thuỷ, với lời đề tặng:

“Tặng cho em ba chữ để tự khuyên mình. Cho dù ở hoàn cảnh nào, cho dù gặp phải bất cứ điều gì em hãy cố giữ lòng mình được thanh thản, yên tĩnh, nhẹ nhàng, trong trẻo như làn nước. Tất cả rồi cũng sẽ qua đi, như có, như không, như vui, như buồn.Tất cả đều có ý nghĩa và tất cả cũng đều vô nghĩa. Giữ lại là có, trôi đi là không. Chẳng cần vướng bận điều gì.”

Vậy là đã hơn hai năm rồi, hơn hai năm chị cố làm theo lời khuyên này, thật là khó khăn để có thể làm cho tâm hồn mình được nhẹ nhàng, thanh thản, trong trẻo như một làn nước trước những khó khăn, đau khổ mà ta gặp trong cuộc sống. Có những khi chị tưởng mình phải bỏ cuộc, có những khi chị cứ cố giữ trong lòng mình những điều phiền muộn để rồi phải đau khổ vì chúng.Nhiều khi chị tự làm khổ mình vì những điều đã trôi đi rất xa, vì những người không xứng đáng với tình cảm của chị và biết bao những giọt nước mắt đã rơi trong những đêm mất ngủ.

Nhưng rồi thời gian trôi qua, chị nghiệm ra rằng mọi nỗi buồn mà ta gặp trong đời sẽ mãi mãi làm ta đau khổ nếu ta cứ nhìn vào nó để mà sống, nhưng nếu ta để cho nó qua đi và không bận tâm đến nó nữa, coi như nó chỉ là một cái vấp trên con đường thênh thang mà ta bước, một áng mây đen vụt bay qua trên bầu trời tươi sáng thì ta sẽ dễ dàng vượt qua mọi đau khổ và mỉm cười với cuộc sống còn quá nhiều khó khăn trước mặt.

Trôi qua là hết, hãy để cho mọi nỗi buồn của em trôi qua, đừng giữ lại, đừng để cho nó làm em phải mệt mỏi, phải khổ sở nữa. Nếu như vì một lí do gì đó mà một người em yêu thương bỏ em để ra đi thì cũng đừng vì thế mà rơi tõm vào đau buồn và u uất, tất cả đều có thể xẩy ra, hôm nay là như vậy, nhưng ngày mai lại khác đi mất rồi,người ta vẫn sai lầm nhưng cũng có thể sửa chữa sai lầm một khi người ta vẫn sống và còn thời gian, còn nghị lực và niềm tin yêu vào cuộc sống, vào tình người.

Sống trên cuộc đời ai chẳng muốn mình được hạnh phúc, ai chẳng muốn được mãi mãi bên cạnh những người mình yêu thương và tình yêu là điều mà ai cũng mong ước có được, nhưng cuộc sống bắt buộc ta phải sống hết mình với nó, trải qua những khó khăn và thử thách, chịu đựng những đổ vỡ và mất mát, nước mắt và nụ cười đan xen. Và chị,và em,và tất cả mọi người ai cũng đều phải tranh đấu để vươn lên và vượt qua mọi đau khổ để sống, để mang tới cho mình và người mình yêu thương những niềm hạnh phúc.

Không có một công thức chung cho tất cả mọi người để đạt được một cuộc sống hạnh phúc và vì thế trong mỗi hoàn cảnh người ta phải biết cách vượt lên, biết cách đi qua những đau khổ và đừng bao giờ chờ đợi ai giúp đỡ, thương yêu mình khi chính mình không muốn giúp mình, không biết thương yêu bản thân.

Chị không muốn em đọc bài viết này như đọc một bài học trong sách giáo khoa, giáo điều và cứng nhắc, em hãy đọc nó như đọc một lời tâm sự của người đi trước, chị chỉ là một người đi trước và muốn chia sẻ với em những gì mà chị đã trải nghiệm, bởi vì chị cũng giống em thôi, cũng từng là một cô gái yếu mềm và dễ vỡ…

Có người hỏi chị: làm sao để có thể mỉm cười tươi tắn như thế, làm sao để có thể đi qua mọi nỗi buồn mà không cho nó để lại dấu ấn gì trên khuôn mặt mình, làm sao để có thể rộn ràng như là hoa và nắng luôn tràn ngập trong tim?Làm sao…?Làm sao… ? Hãy làm tâm hồn ta trong trẻo như nước thì sẽ được như thế, luôn luôn là thế.

Vô ảnh thường giao tâm tựa thuỷ
Hữu ngôn tự giác khí như sương.
 
  • Like
Reactions: Hồ Minh Nghĩa
bichvan.tax06

bichvan.tax06

Điều hành viên
Thành viên BQT
4/8/07
4,115
515
113
Thủ Đô
Thật là mệt mõi khi ông trời sinh ra mình quá nhạy cảm.
Có những việc người ta thấy bình thường nhưng tôi lai thấy xúc động.
Có những viêc người ta không quan tâm thì tôi lai hết sức buồn bã và giận giữ. Khi bình tĩnh suy xét lai thì tôi hòan tòan có thể thông cảm và bỏ qua hết mọi việc, quên đi hòan tòan. Nhưng trong nhất thời tôi không thể nào chấp nhận đựoc điều đó!

Rất mệt mõi phải không các bạn!?
Trước đây khi xúc động, giận dữ tôi lại nhức đầu đến điên được, và những lúc ấy tôi chỉ có biết khóc. Khóc đến xưng mắt, và đầu đau như búa bổ.
Về sau tôi cố gắng kiềm chế cơn xúc động của mình, cố gắng để nó không làm tôi nhức đầu nữa, và cố gắng để không bật khóc.

Sau những cơn xúc động như vậy, bình tĩnh lại tôi càng thấy mệt mõi hơn khi bản thân mình cũng không muốn ôm trong lòng sư giận dữ và căm ghét ai. Nhưng trong tôi lại lẫn lộn cái cảm giác khinh bỉ họ nên tôi vẫn thấy mệt mõi. Tôi đã suy nghỉ là không thèm đếm xả đến họ rồi, thế nhưng trong lúc đó một hành động nhỏ của nguwfoi ta dù cố ý hay không cố ý cũng làm tôi tổn thương và tôi lại giận dữ lên.

Một hôm tôi đi ăn cơm và nói chuyện với một anh đồng nghiệp, lúc ấy tam trạng tôi hòan tòan bình tĩnh, và tôi thấy vô cùng thỏai mái khi tôi đã bỏ qua được tất cả, không chấp nhất gì hết. Nhưng mấy hôm sau tôi lại không giữ được tâm trạng này. Thật không may mắn cho tôi và không may mắn cho những người mà tôi làm phiền.

Tôi có đi bác sỉ, theo dõi nhịp tim và huyết áp của tôi phán rằng tôi quá nhạy cảm, và đây là một bệnh lý. Rất tội nghiệp cho tôi, tội nghiệp cho cộng sự và nhân viên của tôi. Cũng như tội nghiệp cho nhưng ai găp phải tôi trong những trạng thái lên cơn này.

Một điều tôi an ủi rằng. May là tôi không độc ác, nếu trời sinh ra tôi tính tình độc ác thì là tai học cho mọi người, cho xã hội.

Tuy thế tôi cũng cảm thấy rất mệt mõi các bạn ạ!
Huuu...lên cơn bất thường hả chị?có giờ giấc gì ko ạ?Nếu là NV hay bạn bè chị, họ hiểu tính chị thì việc " làm fiền " của chị cũng chẳng vấn đề gì.
Mỗi lần chị thế, fải có thuốc gì khắc fục chứ?để em hỏi thử một số bs mà em quen biết xem thế nào.
Em cũng có người bạn, họ thì thường vui - buồn thái quá.Buồn thì cứ đắm chìm mãi với nỗi buồn ấy mặc dù mình cảm thấy chuyện đó chẳng có gì đáng buồn cả. :D
 
Bong05

Bong05

Bà già khó tính
6/1/07
1,921
11
38
Nam Dinh
Chị à!
Con người mình được bố mẹ sinh ra vốn dĩ nó là như thế rồi. Bản chất con người mình chỉ cố che đậy đi được phần nào chứ không hề thay đổi được ạ.
May mắn là ông trời chỉ ban cho chị và cho em cái tính nóng hôi hổi nhưng lại không thù ghét ai bao giờ, nên vì lẽ đó bạn bè những ai đã từng chơi đều có thể vui vẻ chị nhỉ?
Có một điều mà em thường hay áp dụng đó là luôn nhìn thấy mặt tích cực của người khác để hạn chế tính nóng nảy. Cho dù họ đến với mình bằng tiêu cực nhưng mình vẫn đối xử với họ bằng tính tích cực và như thế mình sẽ đỡ bị bực bội, khi mình không bực bội thì có nghĩa là sẽ đỡ cáu bẳn chị à! ( Chính vì lý do đó nên em mới bị bao nhiêu vụ cotilua chị nhỉ)

Mỗi khi cảm thấy ức chế chị hãy đứng lên và đi chơi chị nhé, đôi khi chỉ là ra chợ mua 1 đôi bông tai có khi không bao giờ dùng đến, hay mua một cái kẹp tóc ..........hay có thể alo cho bạn gẫu để đi uống 1 ly cà phê hay 1 ly nước dừa thôi chị ạ. Sau khi 8888 xong với bạn em đảm bảo chị sẽ không bị ức chế và cứ thế thôi!( Chắc vì em giống chị nên những ai mắng mỏ em, em đều bỏ ngoài tai hết, chẳng bao giờ em để tâm đến những điều người khác nói khi giận giữ cả)
Hãy đi chơi thật nhiều và vui thật nhiều chị nhé! Nếu cáu bẳn thì mình là người khổ tâm nhất rồi mới đến người bị nghe đấy chị ạ!
Chị nhanh ra đây đi 888 với bọn em nào!:music-smi
 
Sửa lần cuối:
hoalan_chi

hoalan_chi

Cao cấp
Oh, hình như bản tính em và chị có phần giống nhau. Những cái gì ko ưng ý là bực dọc, cãi lia lịa và mắng xối xả:012:, nên nhiều khi em ngậm nghĩ lại mình thật điên rồ khi ko làm chủ được bản thân. Lúc đó em tìm đến kinh phật, tuy kinh phật có nhiều cái vô lý lắm nhưng em vẫn lắng nghe, câu nào hay rút kinh nghiệm, và nhất là nghe kinh phật thì lúc đó được giải tỏa nhiều lắm, và làm cho con người mình bớt nhạy cảm đi. Sếp của em từ khi nghe kinh phật là hiền kinh khủng lắm, ko còn nóng tính nữa. Nếu chị muốn thử nghe xem thế nào em sẽ gửi tặng chị mấy đĩa, và mấy cuốn sách ngồi thiền.

- Em thường ngồi thiền mỗi lúc bức xúc, mệt mỏi và căng thẳng. Ngồi đến khi lúc nào mình cảm giác thấy thỏa mái, giải tỏa mọi khúc mắc trong lòng mình thì thôi.
- Đến câu lạc bộ khiêu vũ cũng vui, có thể vận động được tay chân và giảm stress rất hiệu quả. Em thường đến đó sau những ngày làm việc mệt mỏi, và đi về với tâm trạng rất thỏa mái. Nên em nghĩ chị cũng có thể tham gia ở CLB đó, đa số là tuổi trung niên như chị đấy, vừa tốt cho sức khỏe mà cũng được giảm bớt căng thẳng đi.

Chúc chị vượt qua khỏi sự nhạy cảm đó như em cũng cố gắn vượt qua tính cục cằng, bướng bỉnh của em. Ko có gì là ko thể, chỉ sợ lòng ko bền, phương thuốc hữu hiệu nhất là mình cố gắn vượt qua thôi:015:
 
Kế Toán Già Gân

Kế Toán Già Gân

Già mà ham
.....Sếp của em từ khi nghe kinh phật là hiền kinh khủng lắm, ko còn nóng tính nữa. Nếu chị muốn thử nghe xem thế nào em sẽ gửi tặng chị mấy đĩa, và mấy cuốn sách ngồi thiền.

- Em thường ngồi thiền mỗi lúc bức xúc, mệt mỏi và căng thẳng. Ngồi đến khi lúc nào mình cảm giác thấy thỏa mái, giải tỏa mọi khúc mắc trong lòng mình thì thôi.
.....

Đọc kinh Phật có nghiệm ra được câu này không hoalan_chi:

Sắc bất dị Không, Không bất dị Sắc; Sắc tức thị Không, Không tức thị Sắc


Mô Phật

Nói cho vui vậy thôi nhe, không dám đùa với chuyện Phật Pháp được nhưng khi đọc kinh ngộ ra được chân lý tất là đắc đạo - Kiếp sống vô thường
 
P

ptm0412

Sơ cấp
7/10/08
21
0
1
64
TP HCM
Mỗi lần xảy ra chuyện gì đụng đến sự nhạy cảm của Thắm, trước khi làm bất cứ điều gì, hãy gọi số 01212917290 hoặc 0919772142 để xả nhe. Xả xong sẽ nhẹ người mà.
 
haithu

haithu

Cao cấp
18/8/07
477
13
18
đâu cũng là nhà
Thì ra do tâm trạng chị dạo này không được khỏe, thảo nào em thấy toppic đi miền tây bị đóng băng. Nếu vậy thì phải tổ chức nhanh chuyến đi miền tây thôi chị ạh. Đi cho tâm hồn thoải mái, khi gặp & giao lưu với mọi người em tin chắc chị sẽ khỏe hẳn lại thôi.:005:
 
TAT

TAT

Thành viên Tình Nguyện
6/8/05
1,014
12
0
46
Làng Cà
Nhiều người nói CUỘC SỐNG LOÀI NGƯỜI là XÃ HỘI, là CỘNG ĐỒNG. Nó khác rất nhiều so với các loài sinh vật khác.

Điểm dị biệt đó chính là mối quan hệ giữa người với người để tạo lên Xã Hội, tạo lên Cộng Đồng.

Mối liên hệ này giống như mạng nhện. Người với người rằng buộc nhau bởi những sợi tơ vô hình. Nếu nói người với người không quan tâm tới nhau thì quả thật đó chính là điều phi lý.

Tuy nhiên, mỗi một con người lại có bản chất, tính cách khác nhau. Sự quan tâm giữa người với người vì thế không bằng nhau. Có người quan tâm tới người khác, mối quan hệ khác, sự việc khác nhiều hơn so với những người còn lại. Và cũng có trường hợp ngược lại.

Nhạy Cảm cũng là một trong những biểu thái cho điều đó.

Nhạy cảm được chia nhỏ ra làm 2 mức độ: Nhạy cảm tích cực và nhạy cảm tiêu cực.

Nhạy cảm tiêu cực xuất phát từ tính Tham, từ lòng đố kị, ganh ghét và nghi ngờ người khác.

Nhạy cảm tích cực xuất phát từ lòng nhân ái, khoan dung và độ lượng.

Nhưng con người không phải là Thánh Hiền. Con người có tính xấu đan xen cùng tính tốt.

Người nhạy cảm buồn cười lắm. Có những việc không đâu, chẳng liên quan gì tới mình cũng khiến cho mình phải suy nghĩ. Thậm chí vắt tay lên trán, suy nghĩ cho đến khi đầu đau như búa bổ mà vẫn không chịu thôi.

Người nhạy cảm chỉ thoáng qua 1 chút thôi cũng băn khoăn không biết sự việc sẽ đi đâu và ảnh hưởng tới ai. Sự việc dẫn dắt lòng vòng khiến cho lòng mình cảm thấy khó chịu.

Người nhạy cảm đôi khi nghi ngờ tất cả. Họ cho rằng người khác có ý đồ gì đó đen tối với mình và với người thứ 3.

......

Những người nhạy cảm, họ được trời phú cho khả năng cảm thụ, khả năng cảm nhận môi trường chung quanh rất tốt. Tốt hơn người bình thường rất nhiều. Chính vì thế họ nhận ra sự khác biệt, sự xấu xa rất nhanh.

Chỉ có điều, người nhạy cảm đó không biết cách điều chỉnh cung bậc tình cảm của mình đi theo hướng tích cực hay tiêu cực mà thôi.

Họ chỉ nhận ra Đúng - Sai sau một thời gian dài sự việc đã qua đi.

Đọc bài của Anh Già Gân, thấy anh có nhắc đến triết lý của Đạo Phật.

Kiếp sống vô thường

Kiếp sống không vô thường đâu anh ạ!

Con người sinh ra vốn đã có Thất Tình - Lục Dục. Và con người không có ai là Thần Thánh. Chỉ có Thần Thánh mới Vô Thường với cuộc sống.

Hôm qua, em có xem 1 bộ phim, trong đó có 1 câu nói rất hay. Thú thực là em chưa biết vận dụng câu nói đó vào chỗ nào trong cuộc sống, thì sáng nay đọc bài của chị Thắm, em nhận ra mình có thể dùng được.

"Có Bạn Bè là có Kho Báu"

Chung quanh chị Thắm còn rất nhiều bạn bè, mỗi lúc cảm thấy khó chịu với cuộc sống, mỗi khi cảm thấy mình quá nhạy cảm, gây khổ cho người khác, chị đem "Kho Báu" của mình ra sử dụng chị ạ!!! Kho Báu chỉ thực sự là Kho Báu khi nó được vận dụng vào cuộc sống, chứ không chỉ để bày và ngắm trong tủ kính.
 
levanton

levanton

Cao cấp
Đọc và chia sẻ !
Sau đó hát như chữ ký của chị Thắm

--------------------------------------
Chân lý thuộc về mọi người
Không chịu sống đời nhỏ nhoi
Xin hát về bạn bè tôi
Những người sống vì mọi người

(Bài Một đời người, một rừng cây của NS Trần Long Ẩn )
 
xuantham

xuantham

Cao cấp
18/8/05
5,376
653
113
60
TP. Hồ Chí Minh
To TAT
To các bạn

Khi đọc những lời chia sẻ của mọi người tôi không cầm được nước mắt. Cảm ơn sự chia sẻ, dộng viên của các bạn

Thật tình mà nói, tự trong thâm tâm mình tôi cũng thầm cảm ơn ông trời đã cho tôi những người bạn tốt. Và suốt trong hành trình cuộc sống trong mấy chục năm qua tôi cũng đã và đang được sự quan tâm chia sẻ, giúp đở của những người bạn tốt. Đúng như TAT nói , tôi cũng đã biết đó là vốn quí giá mà ông trời đã ban cho mình và các bạn là những người đã mang cái quí giá đến cho tôi.

Cảm ơn anh Mỹ, anh Trí, anh Tồn, VTM,VAT, TAT, Bống, Táo, Hoa Lan Chi đã chia sẻ. Hoa Lan Chi, chị cũng đang được khuyên tập thiền đó

Cảm ơn Anh Lê nhé! Lâu rồi em mới quay lại diễn đàn và đã chia sẻ với chị nổi niềm này. Chị sẽ cố gắng "Tâm Như Thuỷ"
 
maytim83

maytim83

Cao cấp
23/7/09
303
2
16
Sông Thu êm đềm...
Đọc câu chuyện của Chị, em cũng thấy có em trong đó Chị ạ.Rất nhiều lần em cũng cảm thấy chán ghét chính bản thân mình.Buồn...
 
maytim83

maytim83

Cao cấp
23/7/09
303
2
16
Sông Thu êm đềm...
Theo em thì làm lãnh đạo là phải biết ... nóng tính.

Anh ketoan4mat nói đến nóng tính, em sưu tầm được câu chuyện về sự nóng tính.

Một cậu bé nọ có tính hay nổi nóng. Một hôm cha của cậu bé đưa cho cậu một túi đinh và nói với cậu:

- Mỗi khi con muốn nổi nóng với ai đó thì hãy chạy ra sau nhà và đóng một cây đinh lên chiếc hàng rào gỗ.

Ngày đầu tiên cậu bé đã đóng hơn một chục cây đinh lên hàng rào gỗ. Và cứ thế số đinh tăng dần. Nhưng vài tuần sau cậu bé đã tập kềm chế dằn cơn nóng giận của mình và số lượng đinh phải đóng mỗi ngày ít đi. Cậu nhận thấy rằng kiềm chế cơn giận của mình dễ hơn là phải đi đóng đinh lên hàng rào.

Đến một ngày, cậu đã không nổi giận một lần nào suốt cả ngày. Cậu đến thưa với cha và ông bảo:

- Tốt lắm, nếu bây giờ con tự dằn lấy được và không nổi nóng một lần thì con hãy nhổ một cây đinh ra khỏi hàng rào.

Ngày lại ngày trôi qua, rồi cũng đến một hôm cậu bé đã vui mừng hãnh diện tìm cha mình báo rằng trên hàng rào đã không còn cây đinh nào cả.

Người cha nói nhỏ nhẹ với cậu:

- Con đã làm rất tốt, nhưng con hãy nhìn những lỗ đinh con để lại trên hàng rào.

Hàng rào đã không giống như xưa nữa rồi. Nếu con nói điều gì trong cơn giận dữ, những lời nói ấy cũng giống như những lổ đinh này, chúng để lại những vết thương khó rất khó lành trong lòng người khác. Cho dù sau đó con có nói xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa, vết thương dù lành nhưng vết sẹo cũng còn để lại mãi.

Con hãy luôn nhớ: Vết thương tinh thần còn đau đớn hơn cả thể xác. Bạn bè ta, những người chung quanh ta là những viên đá quí. Họ giúp con cười và giúp con mọi chuyện. Họ nghe con than thở mổi khi con gặp khó khăn, cổ vũ con và luôn sẵn sàng mở trái tim mình ra cho con. Hãy nhớ lời cha...
 
hoalan_chi

hoalan_chi

Cao cấp
Hoa Lan Chi, chị cũng đang được khuyên tập thiền đó

Dạ em thấy ngồi thiền rất tôt', chị thử đi xem sao ạh. Còn về khiêu vũ, khi nào chị rãnh mà muốn học, call em...em có thể hướng dẫn chị ít điệu để ra công viên nhảy xả ức chế:015:
 
le thi le toan

le thi le toan

Cao cấp
4/8/09
305
2
0
Sài Gòn - Đà Lạt
Thật là mệt mõi khi ông trời sinh ra mình quá nhạy cảm.
Có những việc người ta thấy bình thường nhưng tôi lai thấy xúc động.
Có những viêc người ta không quan tâm thì tôi lai hết sức buồn bã và giận giữ. Khi bình tĩnh suy xét lai thì tôi hòan tòan có thể thông cảm và bỏ qua hết mọi việc, quên đi hòan tòan. Nhưng trong nhất thời tôi không thể nào chấp nhận đựoc điều đó!

Rất mệt mõi phải không các bạn!?
Trước đây khi xúc động, giận dữ tôi lại nhức đầu đến điên được, và những lúc ấy tôi chỉ có biết khóc. Khóc đến xưng mắt, và đầu đau như búa bổ.
Về sau tôi cố gắng kiềm chế cơn xúc động của mình, cố gắng để nó không làm tôi nhức đầu nữa, và cố gắng để không bật khóc.

Sau những cơn xúc động như vậy, bình tĩnh lại tôi càng thấy mệt mõi hơn khi bản thân mình cũng không muốn ôm trong lòng sư giận dữ và căm ghét ai. Nhưng trong tôi lại lẫn lộn cái cảm giác khinh bỉ họ nên tôi vẫn thấy mệt mõi. Tôi đã suy nghỉ là không thèm đếm xả đến họ rồi, thế nhưng trong lúc đó một hành động nhỏ của nguwfoi ta dù cố ý hay không cố ý cũng làm tôi tổn thương và tôi lại giận dữ lên.

Một hôm tôi đi ăn cơm và nói chuyện với một anh đồng nghiệp, lúc ấy tam trạng tôi hòan tòan bình tĩnh, và tôi thấy vô cùng thỏai mái khi tôi đã bỏ qua được tất cả, không chấp nhất gì hết. Nhưng mấy hôm sau tôi lại không giữ được tâm trạng này. Thật không may mắn cho tôi và không may mắn cho những người mà tôi làm phiền.

Tôi có đi bác sỉ, theo dõi nhịp tim và huyết áp của tôi phán rằng tôi quá nhạy cảm, và đây là một bệnh lý. Rất tội nghiệp cho tôi, tội nghiệp cho cộng sự và nhân viên của tôi. Cũng như tội nghiệp cho nhưng ai găp phải tôi trong những trạng thái lên cơn này.

Một điều tôi an ủi rằng. May là tôi không độc ác, nếu trời sinh ra tôi tính tình độc ác thì là tai học cho mọi người, cho xã hội.

Tuy thế tôi cũng cảm thấy rất mệt mõi các bạn ạ!
em vừa đọc bài của chị xuantham, sao thấy em giống chị quá, phải nói là "y như đúc" mới đúng.
em giờ cũng đang bị khủng hoảng tinh thần. không biết có phải tại em nhạy cảm quá hay là khó tính quá, em xin chia sẻ với mọi người như sau, và xin cho em lời khuyên:

em làm kế toán, còn ông xã em làm bên xây dựng. đã có 2 con 2,5-4 tuổi. Nhưng em chưa cảm nhận được hạnh phúc gia đình là gì. nghỉ 4 năm ở nhà sinh và chăm con, mới đi làm lại được gần 1 năm nay. mọi việc của con mình em phải chăm lo hết. chở con đi chơi cũng chỉ có mẹ. có vài lần em nói chồng chở đi nhưng 3-4 tháng mới đi được 1 lần, em nản nên tự mình chở con đi, tuy vậy trong lòng cũng bực lắm.
Nhiều lúc đi làm về mệt còn nấu ăn tắm cho con, dọn dẹp... là em mệt rã rời, không muốn nói lời nào với chồng nữa, vì trong lòng đang bực bội, mình làm mà ổng ko phụ mình, ấm ức trong người.
mới hôm qua đây, đang nấu ăn hai đứa con chạy qua nhà hàng xóm chơi rồi ngồi ăn cơm, ổng kêu em qua dẫn con về, em đang bực trong người nên nói trỏng: "anh nấu đi thì em mới dắt nó về được chứ" (do phải tự mình làm hết nên thật sự trong người rất bực). thế là ổng hét lên "để đó". Thế là em khóc suốt cả tối qua.
đến hôm nay thì em thật sự chán ghét cuộc sống hôn nhân, em đã khóc nhiều khi nghĩ rằng mình sẽ thoải mái khi mỗi người một đứa con, nhưng càng nghĩ em càng khóc vì thương con nhỏ ko có mẹ nó sẽ như thế nào?
.....
 
hoalan_chi

hoalan_chi

Cao cấp
em làm kế toán, còn ông xã em làm bên xây dựng. đã có 2 con 2,5-4 tuổi. Nhưng em chưa cảm nhận được hạnh phúc gia đình là gì. nghỉ 4 năm ở nhà sinh và chăm con, mới đi làm lại được gần 1 năm nay. mọi việc của con mình em phải chăm lo hết. chở con đi chơi cũng chỉ có mẹ. có vài lần em nói chồng chở đi nhưng 3-4 tháng mới đi được 1 lần, em nản nên tự mình chở con đi, tuy vậy trong lòng cũng bực lắm.
Nhiều lúc đi làm về mệt còn nấu ăn tắm cho con, dọn dẹp... là em mệt rã rời, không muốn nói lời nào với chồng nữa, vì trong lòng đang bực bội, mình làm mà ổng ko phụ mình, ấm ức trong người.
mới hôm qua đây, đang nấu ăn hai đứa con chạy qua nhà hàng xóm chơi rồi ngồi ăn cơm, ổng kêu em qua dẫn con về, em đang bực trong người nên nói trỏng: "anh nấu đi thì em mới dắt nó về được chứ" (do phải tự mình làm hết nên thật sự trong người rất bực). thế là ổng hét lên "để đó". Thế là em khóc suốt cả tối qua.
đến hôm nay thì em thật sự chán ghét cuộc sống hôn nhân, em đã khóc nhiều khi nghĩ rằng mình sẽ thoải mái khi mỗi người một đứa con, nhưng càng nghĩ em càng khóc vì thương con nhỏ ko có mẹ nó sẽ như thế nào?
.....

Khi yêu là vì tình, khi cưới là vì trách nhiệm thôi chị àh. Bây giờ ai lập gđ điều như vậy thôi. 10 gđ thì hết 11 là rên rỉ rồi, ko có nhược điểm này thì có nhược điểm khác làm mình cảm thấy ko hài lòng. Cho nên mình biết chấp nhận và hoàn thiện về gđ mình tốt hơn, và đừng đòi hỏi bất kỳ cái gì cho mình thỏa mãn, vì khi đòi hỏi cái này được rồi thì muốn được hơn nữa. Làm sao mà kiếm được một người hoản hảo được hả chị?

- Giống như em vậy nè, thèm có chồng muốn chết mà ko được:005:. Em ước có chồng thì chồng sai gì em cũng làm, mắng em em cũng cười thật tươi và nói :"mình ơi, mình là 1 nửa của đời em, em yêu mình lắm. Cho nên bất cứ việc gì em cũng làm cho mình, và mình cũng làm giúp giùm em với nhé". Hoặc là một vài lời lẽ ngọt ngào khát để chồng tự nguyện giúp mình. Cố lên chị, phụ nữ như viên socola mà. Đừng để gánh nặng gđ làm mất nó. Ngọt ngào là vũ khí lợi hại để giữ gđ hạnh phúc đấy chị ạh!:015:
 

Xem nhiều