Chuyện duyên số....

  • Thread starter beconlkt
  • Ngày gửi
beconlkt

beconlkt

Trung cấp
2/6/10
146
0
0
39
HN
Theo mọi người chuyện tình cảm có duyên có số thật không???:angel:
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
C

chinhquang

Guest
27/4/10
17
0
0
hà nội
chuyện tình cảm thì không có duyên số đâu bạn ạ nhưng chuyện hôn nhân thì đích thực là duyên số đó, he
 
giang3v

giang3v

cowgirl BaVi
21/8/09
586
5
18
Ba Vì - Hà Tây - HN2
N

nguoiconxunui

Khách vãng lai
29/6/04
1,280
215
63
Bình Định
aso2pc.co.cc
biến ngẫu nhiên được định nghĩa là DUYÊN
biến cố có xs=0 mà vẫn xảy ra gọi là SỐ
 
G

girl

Ôi cái cuộc đời này!
28/4/09
769
1
18
HD
biến ngẫu nhiên được định nghĩa là DUYÊN
biến cố có xs=0 mà vẫn xảy ra gọi là SỐ

bạn này đang giải thích duyên số theo xác suất thống kế nhưng theo mình học thfi trong xs ko có duyên chỉ có số thôi chứ nhỉ
 
TAT

TAT

Thành viên Tình Nguyện
6/8/05
1,014
12
0
46
Làng Cà
bạn này đang giải thích duyên số theo xác suất thống kế nhưng theo mình học thfi trong xs ko có duyên chỉ có số thôi chứ nhỉ

Có duyên với em Girl này quá! Cứ mỗi lần đọc bài là thấy dòng chữ: Đổi nick thôi!

Thế mà đọc.... đọc.... đọc mãi chưa thấy đổi nick. Có duyên thật đấy!
 
cachep87

cachep87

chief accounting
6/3/10
1,210
22
38
TP Hà Nội
www.ketoanxanh.com
Theo mọi người chuyện tình cảm có duyên có số thật không???:angel:

Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
Vô duyên đối diện bất tương phùng!
 
Q

quytda

Cao cấp
10/11/08
1,148
3
38
055
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
Vô duyên đối diện bất tương phùng!
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
Vô duyên đối diện cãi nhau hoài.
:dance2::dance2::wall:
 
G

girl

Ôi cái cuộc đời này!
28/4/09
769
1
18
HD
Có duyên với em Girl này quá! Cứ mỗi lần đọc bài là thấy dòng chữ: Đổi nick thôi!

Thế mà đọc.... đọc.... đọc mãi chưa thấy đổi nick. Có duyên thật đấy!
Hì cảm ơn anh nhé, anh ko nhắc thì em tý quên mất em đang trong thời gian tìm nick ạ
 
N

nganha20us

Sơ cấp
22/1/10
12
0
1
tp hcm
Nếu có duyên số để trở thành vợ chồng thì tại sao cái duyên số đó ko gắn kết 2 người đó đến suốt đời mà để họ chia tay rồi li hôn
 
G

girl

Ôi cái cuộc đời này!
28/4/09
769
1
18
HD
Nếu có duyên số để trở thành vợ chồng thì tại sao cái duyên số đó ko gắn kết 2 người đó đến suốt đời mà để họ chia tay rồi li hôn
Hì cso duyên đến được với nhau nhưng ko có duyên ở với nhau nên pahir ly hôn thôi
Mình tin là có duyên số đấy
 
TAT

TAT

Thành viên Tình Nguyện
6/8/05
1,014
12
0
46
Làng Cà
Hì cso duyên đến được với nhau nhưng ko có duyên ở với nhau nên pahir ly hôn thôi
Mình tin là có duyên số đấy

Ôi cái Chữ Duyên!!!

Mọi người cứ tưởng Có Duyên là đến được với nhau?

Gặp nhau đã là Duyên, Thế giới này có 5,6 tỷ nhân mạng. Gặp được nhau đã là Duyên lắm rồi. Có người cả đời chẳng gặp ai.

Nhưng để đến được với nhau thành đôi thành cặp, thành vợ thành chồng thì còn cần có Phận nữa.

Chỉ Duyên thôi may mắn lắm cũng chỉ là kết hôn. Nhưng nếu không có Phận thì hôn nhân đó mau chóng đổ vỡ.
 
cachep87

cachep87

chief accounting
6/3/10
1,210
22
38
TP Hà Nội
www.ketoanxanh.com
Anh yêu em, không phải do duyên số
Anh vẫn nghe đời gọi tình yêu là duyênnợ. Bật cười, duyên hay nợ? Nếu gọi yêu nhau là "duyên số" thì số phận đã đặt tình yêu vào tay ta, vậy là tự nhiên có mà không cần vun vén sao? Nếu gọi yêu nhau là "nợ" thì tình yêu cốt lõi cũng chỉ là chi trả chứ không còn là cảm xúc. Ví von thế mà làm gì?

Anh yêu em, không phải do duyên số, anh tìm đến và chúng mình yêu nhau. Mình đến bên nhau như lẽ tự nhiên của hai trái tim không ràng buộc. Em tháo từng mối chỉ kỷ niệm cho anh yên bình.
Anh vẫn nghe đời chia tình yêu thành những giai đoạn riêng rẽ. Khi say, khi cuồng, khi bình ổn, khi chán ngán nhau và rồi sẽ có khi tình yêu hóa thành cái nghĩa yêu đương để giữ tay nhau không rời. Mình đã qua khi say, khi bình ổn chưa em? Để khi cảm thấy bản thân cứ nhàn nhạt và nỗi lo sợ sự bay nhảy kéo phăng ta ra khỏi nhau…

Em ạ! Anh vốn là một kẻ đầy khiếm khuyết nhưng anh tin mình đủ tự trọng để biết sống hết mình vì em. Nếu thấy nhạt và thay đổi chính bản thân vì sợ nhàm chán không phải điều để hâm nóng tình yêu. Anh cần một người yêu mở lòng cho Anh, để anh được ân cần, để anh được yêu chính người đó. Anh không cần một chú tắc kè biết thay nhiều lớp áo.

Anh vẫn nghe đời rả rích những thay lòng và giọt nước mắt của kẻ đến người đi. Tình yêu không phải điều bất biến. Hôm nay, em yêu anh, ngày mai, chắc gì đã thế? Chẳng phải người ta yêu đủ để cưới nhau, rồi khi tình yêu đã cạn, người ta lại dắt nhau ra tòa để chia tay?

Buông ra thì dễ!

Tình yêu, vốn chẳng phải sợi xiềng sợi xích để trói đời ta vào với nhau. Cầm lên được, ắt sẽ bỏ xuống được. Ai chẳng khóc khi tình yêu rời xa mình, nhưng, ai sẽ thay lòng và ai sẽ bước đi khi tình yêu chưa tì vết? Những giữ gìn, những cố gắng chẳng phải để trái tim sẽ thuộc về nhau thêm một ngày. Và thêm một ngày... thế chẳng phải sẽ là "mãi mãi"?!
Nhiều lúc anh tự hỏi người ta cứ đến và đi trong đời nhau là để chọn lựa? Anh không ép buộc em yêu anh, em cũng không bắt anh thề thốt tiếng yêu đương. Mình đã chọn được bên nhau, đơn giản vậy thôi! Tình yêu vốn không phải điều chia sẻ để quơ tay cho mình có nhiều chọn lựa... vì... tình yêu khi đã bước đi, không thể quay lại nếu nhận ra chọn lựa thứ hai của mình là sai lầm.

Anh đã nói yêu em, và đó là lựa chọn cuối cùng của anh. Dù sau này ai đó có yêu anh nhiều hơn em, bởi vì, quan trọng nhất vẫn là, anh yêu em!:dance2:
 
cachep87

cachep87

chief accounting
6/3/10
1,210
22
38
TP Hà Nội
www.ketoanxanh.com
Tình yêu - duyên số
Vai chính trong câu chuyện tình yêu này là hai người ngốc. Người con trai ngốc lắm. Ngốc đến nỗi chỉ biết hét lên những câu điên dại. Người con gái cũng ngốc, ngốc đến nỗi chỉ biết nhìn người khác bằng cặp mắt vô hồn rồi cười một cách ngây ngô.

Hai người họ vốn dĩ không quen nhau, kẻ trời Nam, người đất Bắc. Gia đình của họ đều hắt hủi họ, bỏ mặc cho họ lang thang phiêu dạt tứ xứ. Người con trai từ miền Nam lang thang lên phía Bắc. Còn người con gái từ phía Bắc dạt xuống phía Nam. Cứ trôi dạt... Cứ phiêu lãng...

Người con trai vốn dĩ ngày trước không ngốc chút nào. Nhưng vì một lần làm việc ở công trường xây dựng không may bị gạch rơi vào đầu, từ đó biến thành kẻ đần độn. Người con gái vốn dĩ trước kia cũng không ngốc. Cô thi đỗ thủ khoa vào một trường đại học danh tiếng, nhưng rồi bị một kẻ có tiền mua danh, hoán đổi tất cả, từ đó, cô gái không bao giờ nói chuyện với ai, không quan tâm gì đến bố mẹ, và cuối cùng cũng biến thành một người ngốc.

Họ đã lang thang không biết bao nhiêu nơi, không biết bao nhiêu năm. Chỉ biết bộ quần áo của người con trai đã bẩn thỉu, nhếch nhác, đôi giày vải rách nát để lộ những ngón chân đen vì buồn đất. Và chiếc áo đỏ mà người con gái mặc cũng đã ngả sang màu của tro bụi, mớ tóc rối bù còn vương vài sợi cỏ rơm, nhưng khuôn mặt vẫn trắng đến lạ kỳ. Trên tay cô cầm một chai nước, lúc nào cũng nhìn những người xung quanh và cười một cách ngô nghê.

Họ gặp nhau trong một buổi chiều tà, khi cùng phát hiện trong thùng rác còn sót lại chiếc bánh mì đã mốc meo. Họ cùng lao lên trước, giơ tay chộp lấy miếng ăn duy nhất, đầu va vào nhau. Người con trai trợn mắt nhìn người con gái. Người con gái đáp lại bằng điệu cười ngây dại, nhưng cuối cùng cô vẫn chịu thua.

Người con trai há to miệng cắn và nhai nhồm nhoàm miếng bánh mì. Chợt anh ta nhìn thấy người con gái đang đứng bất động nhìn anh, bất động đến ngây dại, trong ánh mắt không một đốm sáng. Cô ta chỉ nhìn anh, cổ họng không ngừng nuốt nước bọt.

Người con trai dừng lại không ăn nữa, bắt đầu nhìn người con gái, cái nhìn chăm chú mà cũng ngây dại. Hai người họ cứ đứng nhìn nhau. Khuôn mặt người con trai không biểu lộ chút tình cảm nào. Người con gái vẫn cứ cười ngô nghê.

Người con trai đưa chiếc bánh mì cho người con gái rồi quay đầu bước đi không nhìn lại, bỏ mặc người con gái đứng đó ngấu nghiến gặm chiếc bánh mì. Khi về đến cái lán rách lụp xụp bên bãi rác quen thuộc, người con trai quay đầu lại và bất chợt nhìn thấy người con gái. Cô ta đã đi theo anh về đến đây. Vẫn là nụ cười ngây dại ấy.

Họ không lên tiếng. Buổi tối hôm ấy, lúc nằm ngủ, người con trai cảm thấy cơ thể ấm hơn bình thường. Sự ấm áp trước đây chưa từng có. Người con gái đang ôm người con trai và ngủ. Dáng vẻ của cô ta khi ngủ quả thực ngô nghê giống một người ngốc.

Hai kẻ ngốc sống với nhau từ đó. Ban ngày họ ra phố nhặt nhạnh tất cả những thứ có thể ăn được, buổi tối cùng trở về cái lán rách và ngủ. Ngày tháng cứ trôi qua trong sự tuần hoàn ấy.

Buổi tối đó, người con trai không biết từ đâu nhặt được một chiếc nhẫn đã gỉ. Anh ta đeo lên tay người con gái. Người con gái nhìn anh và cười. Vẫn là nụ cười ngây dại, nụ cười xé rách sự tĩnh mịch của màn đêm. Cuối cùng thì cười ra nước mắt.

Người con gái khóc. Lần đầu tiên. Cô ta ôm lấy người con trai, khóc rưng rức. Người con trai dường như không chút động lòng, khuôn mặt vẫn không biểu lộ tình cảm gì.

Cuối cùng một ngày kia, người con gái phát bệnh nặng. Buổi sáng, cô ta không cùng người con trai ra phố nhặt đồ, cũng không cười ngô nghê với anh ta nữa. Người con trai đi một mình, và buổi trưa bất ngờ quay về với một chiếc bánh mì mới và một chai nước mới trong tay. Trên mặt anh ta còn lưu lại vài vết bầm tím, dưới mũi còn hai vệt máu dài. Đó là vì trong lúc cướp bánh mì và nước ở quầy hàng anh ta đã bị người ta đánh.

Người con gái vẫn nhắm mắt, không còn nhìn người con trai và cười ngốc nghếch như trước kia nữa. Người con trai đút miếng bánh mì nhỏ vào miệng người con gái, nhưng cô ta không ăn. Toàn thân cô nóng như lửa đốt, và rơi vào trạng thái hôn mê.

Người con trai lần đầu tiên lộ ra chút biểu cảm trên khuôn mặt. Đó là sự hoảng loạn. Anh chạy ra ngoài, bất chợt gặp hai người mặc đồng phục cảnh sát, vội hét lên: “Hãy cứu lấy cô ấy! Cứu lấy người đàn bà của tôi!”. Nước mắt anh ta lăn trên đôi gò má gầy gò. Lần đầu tiên người con trai khóc.

Hai cảnh sát lấy chân đạp anh ta ra và chửi: “Cút xéo! Vừa ra ngõ đã gặp thằng điên!”. Người con trai càng đập đầu van nài bao nhiêu, càng bị hai tên cảnh sát đó đá thốc vào bụng bấy nhiêu.

Khi họ bỏ đi một lúc, người con trai mới lồm cồm bò dậy. Nước mắt đã khô. Người con trai bế người con gái ra phố. Người đi trên phố rất nhiều, nhưng chỉ nhìn họ bằng ánh mắt lạnh lùng trong giây lát rồi lại rảo bước thật nhanh.

Người con trai đặt người con gái nằm ở ven đường. Hơi thở của cô ta đã yếu dần và gần như tắt lịm. Người con trai nhặt một mảnh thủy tinh vỡ sắc nhọn, nâng cánh tay gầy gò, đen đúa của người con gái và rạch một đường nơi cổ tay. Máu phun đỏ tươi khuôn mặt người con trai. Anh cười điên dại và hét lên: “Tôi giết người rồi. Mọi người nhìn xem, tôi giết người rồi...”.

… Xe cấp cứu đến. Người con gái được đưa đi. Ở bệnh viện, người con gái được băng bó vết thương và được hồi sức. Đã qua cơn nguy kịch. Khi biết người con gái là một người ngốc, ai cũng ái ngại và không muốn giữ cô lại.

Cô ta rời khỏi bệnh viện trong sự hắt hủi của bác sĩ và y tá. Cô biết ngoài kia còn một kẻ ngốc nữa đang đợi cô. Vẫn là khuôn mặt vô cảm ấy. Người con gái lại nhìn người con trai và cười ngô nghê.

Họ ngốc. Nhưng điều duy nhất họ hiểu rằng là, cho dù xã hội không cần họ, thì chỉ cần họ sống có tình yêu cũng đủ rồi. Bất kể tình yêu đó là tình yêu của những kẻ ngốc.
 
V

vhh

Trung cấp
9/8/05
54
0
6
TPHCM
Mỗi đêm có 1 ng nào đó luôn nghĩ về bạn trước khi đi ngủ.
Bạn là cả thế giới đối với 1 ng ấy
Thiếu bạn ng ấy có thể k sống nổi
Rủi thay .. bạn lại k biết ng ấy là ai
 
O

Ong VOVE

Trung cấp
8/5/10
132
0
0
U MINH
Khi hiện tại con người ta không đạt được những gì mong muốn thì thường hay đổ cho số phận, duyên số, xui,... tỉnh lại đi.
 
huyenbang

huyenbang

Trung cấp
5/5/09
56
1
8
Lạng Sơn
Mẹ mình nói là số của mình gặp nhiều trắc trở trong tình duyên.
Mình không lấy phải ông chồng già thì cũng phải làm lẽ ngta (hoang mang lắm).
Chẳng hiểu duyên số áy như nào nữa.
Nhưng cho đến thời điểm hiện tại, mình ít quen các anh trẻ, mà cũng ko yêu được anh già nào (mình cũng già rồi)
 

Xem nhiều