Các chị đúng là đa sầu đa cảm quá, nhưng thực tế là xã hội có quá nhiều điều giả giả - thật thật . Không biết gần đây các bạn có đọc báo Thanh Niên không nhỉ? Có 1 bài phản ánh về Công nghệ ăn xin và hang ổ của 1 trong những nhóm ăn xin nằm tại Khu Cầu Đỏ. Vì nhà mình ở gần đó, nên sau bài báo cũng có ý tìm hiểu, và thực tế đúng như vậy. Đúng là có "Công nghệ ăn xin" thật, và trong thành phố chúng ta, mình có thể nói ít nhất 80% người đi ăn xin đều nằm trong các nhóm chuyên tổ chức ăn xin.
Các dạng ăn xin được định dạng:
1/ Nhóm người Quảng Xương - Thanh Hóa (công nghệ và truyền thống)
2/ Nhóm người Camphuchia
3/ Nhóm dân Thành phố có truyền thống từ trước.
4/ Những người đi ăn xin thực sự (rất ít)
Các nhóm này có thể phân chia thành các nhóm nhỏ và đều có các trùm quản lý , nhưng họ phân chia địa bàn rất chặt chẽ, nhóm được chia địa bàn nào chỉ được họat động địa bàn đó, không xâm phạm lẫn nhau. Nếu các bạn để ý, mỗi khu vực trong thành phố đều có 1 một dạng ăn xin khác nhau phù hợp với đặc thù của các nhóm trên.
Tình hình người ăn xin hỗn lọan, thật giả lẫn lộn đến mức, Giáo hội phật giáo dòng tu Khất thực đã ra thông báo là họ không còn đi Khất thực trên đường nữa, tất cả các nhà sư đi Khất thực đều là giả mạo. Tín đồ, thí chủ thập phương có lòng với Cửa Phật thì tập trung quyên góp công đức thông qua các tổ chức Giáo hội hoặc các chùa chiền....
* Tư duy và cách ứng xử của chúng ta:
Các bạn có thể nhận thấy rằng, xã hội vẫn còn có nhiều mảnh đời bất hạnh, nhiều cuộc đời khó khăn, nhưng để có một người vì đói mà chết chắc chắn cực kỳ hiếm có. Nếu một người gặp bất hạnh không thể tự tìm miếng cơm manh áo để tồn tại, thì cộng đồng xã hội quanh họ không dễ dàng để cho họ chết đói được, đúng không các bạn? Dù gì thì cái ăn trong cuộc sống hiện nay không còn quá quan trọng như cách đây 25 năm nữa.
Vậy lý do tại sao họ đi ăn xin (ở đây ngay từ trong thâm tâm, tôi đã lọai trừ người ăn xin thực sự) ?
Lý do đơn giản là họ muốn làm giàu mà không phải lao động vất vả
Và có thể là do bị ép buộc (gia đình khó khăn vay tiền của đầu nậu và phải cho con đi ăn xin trả nợ)
.......
Hành động của chúng ta:
1/ Chúng ta cố gắng sử dụng tài năng sức lực của mình để làm giàu cho bản thân và đóng góp nghĩa vụ thuế cho NN, số tiền đóng góp của chúng ta sẽ được Chính phủ điều phối lại các chương trình an sinh xã hôi, đầu tư các dự án để mọi người đều có việc làm, có cuộc sống đủ ăn đủ mặc, xây dựng các trung tâm nuôi dưỡng .... thì người đi xin ăn sẽ giảm dần và không còn tồn tại nữa.
Do vậy, nộp thuế là nghĩa vụ và quyền lợi của mỗi chúng ta mà.
2/ Tích cực tham gia các họat động xã hôi, trợ giúp người gặp khó khăn, các vùng bị thiên tai, tai họa, đừng để họ bần cùng sinh đạo tặc.
Bạn là người giàu lòng nhân ái, rất nhiều cơ hội để bạn thể hiện tấm lòng của mình, không chỉ mỗi việc cho người ăn xin tiền đâu.
3/ Kiên quyết nói không với việc ăn xin trên đường phố, bạn đừng cảm thấy áy náy, vì hầu như chắc chắn rằng lòng trắc ẩn của bạn sẽ bị đặt sai chỗ khi bạn cho tiền. (Nếu áy náy quá, bạn thử mua 1 cái bánh mì hoặc hộp cơm cho họ ăn, nếu họ lấy mà vui vẻ thì bạn cũng vui sướng theo, còn họ mắng bạn thì cũng không nên lấy làm tức giận)
Theo quy luật kinh tế, khi bạn cho tiền họ, sẽ càng kích thích sự phát triển của nghề ăn xin.
Ôi thôi, vài lời dông dài góp vui , 8 với chị em vài câu, thôi phải 7 thôi, còn nhiều việc quá,
Chào thân ái...