Ðề: Viết cho Bình Yên
Tám mạng....
Lâu lắm không lang thang, ko tám mạng… hắn như già thêm. Cuộc sống có những điều nếu hắn nói ra thì chắc chắn hắn đã có đáp án và có cách ứng xử cho riêng mình. Có những chuyện hắn đến cuối đời cũng chẳng thể nói ra bởi hắn mãi mãi lẩn quẩn với những điều còn dang dở ở trong lòng.
Sinh nhật một người, hắn cũng cười trừ làm thinh với mình. Đáng lý phải thể hiện khi ở bên ngưởi ta nhưng tất cả chỉ được đáp trả bằng nụ cười trừ và vẻ thinh lặng đến chán ngắt của chính mình. Hắn biết, nếu hắn bước qua cái ranh giới mà hắn tự đặt ra thì hắn sẽ không cách gì thắng lại được với bản tính hoang dã cũng như sự quyết liệt của mình. Thì thôi kệ…
Thôi kệ mặc người làm thinh
Thôi kệ mặc những cuộc tình chóng qua
Thôi thì thôi hãy bước qua
Nợ duyên, số kiếp đâu là trăm năm
“HN đang thu đẹp lắm, rượu cũng vẫn còn rất nhiều”. Thu hay rượu gì với hắn cũng cần có tri kỷ mới cảm nhận được cái thú vị trong đời.
Rượu còn rất đậm trên môi
Như thu nơi ấy đơn côi bốn mùa
Hình như ĐN đối với hắn chỉ còn lại biển, còn lại những con đường với mỗi bước chân của chính mình. Hắn không mong lắm những bóng hình để hắn phải day dứt, để hắn chẳng thể nào yên bình với mỗi ngày của chính mình tại nơi đây. Thế nên, Anh hay bất cứ ai khác hắn đều lỗi hẹn, hắn đều tự cho mình quyền được chối từ và dửng dưng. Biết hay hiểu hay là tri âm chăng nữa cũng chỉ ngắn ngủi như bóng mây ngang đầu. Tất cả rồi cũng ra đi, rồi cũng chóng vánh với trách nhiệm cùng gánh nặng cuộc đời. Thế nên nếu nói hắn thực tế đến thực dụng hắn cũng uh chấp nhận là xong. Thế nên hắn chưa bao giờ tự cho là mình lãng mạn hay phiêu bồng. Có chăng chỉ là một chút trong đời để vơi đi những tính toan đời người.
Café, lang thang, đọc sách, xem phim, nấu ăn, một mình… hắn hài lòng với những gì hiện tại của mình. Nếu nói cô đơn, hắn không phủ nhận nhưng nếu nói hắn tìm mảnh ghép cho riêng mình. Hắn chỉ cười “ế lắm!” Để hiểu người không khó, nhưng rất khó nếu người hiểu ta. Càng khó hơn để thể hiện được cái sự hiểu ở mỗi người. Như chính hắn đấy thôi, càng hiểu lắm càng dễ làm đau lắm lắm. Thì thôi… thời gian cũng trôi và ngày cũng qua… Đêm đang về đấy thôi…
Chiều về cho ngày tàn mau
Ngày tàn đêm đến rất mau ơi người
Ơi người xin giữ nụ cười
Phải là duyên nợ sẽ xuôi về nguồn
------------------
Chiều 2 tháng 10