Tản mạn...ký ức
hi...zị là chuẩn bị gặp tết rùi... Hok bik hắn có zui hay hok nữa... Mà chắc là zui đó. Già rùi nhưng hắn zẫn được lì xì nhá. Chị hắn nà, anh hắn nà, hê hê...năm ni lại có chị dâu nữa, tha hồ vòi lì xì...khà khà...
Đặc biệt năm nào cũng zị, cứ đêm giao thừa, sau khi cầu nguyện và lễ chùa về, me hắn cũng "đè" mọi người ra lì xì..hê hê... hok nhiều nhưng đó như là một điều may mắn đầu năm me hắn muốn mừng cho các con của bà... Nhớ những năm còn le te đi học xa, cứ khuya đêm giao thừa là nhà hắn ùm bà lằng hết cả lên, trong đó hắn to còi dành phần xiền nhiều nhất...hê hê... phải dự trữ cho những khi "máu" luân chuyển về trường hok kịp chứ...
Cứ trong ngày mùng 1 tết mà về thăm ngoại là y như rằng lại bị may mắn thêm lần nữa. Ngoại nói rùi, kon cháu thì sang mùng 2 hãy mừng ngoại, còn mùng 1 ngoại dành hết lucky cho cháu kon. Thế đấy. Hắn ở nhà là nhỏ nhất, me hắn cũng nhỏ nhất nhà. Suy ra là hắn bé tí tẹo lun...kaka... tha hồ làm biếng khi có chạp nhá, tha hồ được vòi nhá, lại tha hồ bắt nạt anh/chị nữa...hè hè
Nhớ những tết xưa, lúc nhà hắn còn ở chỗ cũ, đầu năm nào cũng có thợ chụp hình kỷ niệm cho cả nhà. Giờ ngồi lật dở những tấm hình đó ra xem, hắn được một phen cười vỡ bụng vì ông anh hắn...hơ hơ...hok bik hồi nhỏ ổng nhểu kiểu gì mà hình nào ổng cũng vác theo cái yếm to oạch ở cổ...mới vừa rùi khoe với chị dâu nà...ha há...có người quê mấy chục cục lun...
Rùi nhà hắn chuyển đi, rùi hắn lớn và đi học xa nhà. Quyết tâm lắm hắn mới trở về quê xin việc, rùi đi làm. Bon ba một vài nơi lại quay về chốn cũ... Rùi hắn cũng lại lang thang ngay khi có dịp. Thất nghiệp, hay đại loại như nghỉ 1 vài ngày ở các công ty tư (dĩ nhiên là chịu mất lương mí ngày đó rùi) để hắn lang thang cho đỡ cùn chân, hoặc dĩ 30/4, 1/5 vi vu cùng nhỏ bạn... Đi hoài mà có dịp nào gặp lại anh đâu, hễ hắn đến thì anh đi, hễ anh về thì hắn cũng về theo...cứ như trò chơi trốn tìm trong đời. Hi...chắc là cạn duyên rùi.
Nhớ chiều 30 của 2 năm truớc, dòng sông Hàn vào thời khắc ấy phẳng lặng, im ắng như tờ, tựa hồ như tấm gương trải dài uốn lượn giữa lòng thành phố. Hình ảnh ấy hắn cứ đi tìm mãi, đã qua bao nhiều chiều trên dòng sông ấy, đã đi - về bao nhiêu lượt ở cây cầu ấy mà hắn có thấy lại đâu. Cứ mơ hồ kiếm tìm khoảnh khắc ấy, như hắn tìm kiếm một xúc cảm ấy của ngày xưa. Vẫn biết là dường như thôi không còn gặp...vậy mà hình ảnh ấy mãi cứ lẩn quất không thôi... Nhiều khi thấy hắn cũng khờ thật, hay là hắn thiệt thà...(hê hê)
Năm nay, hắn muốn dành nhiều tình cảm hơn cho gia đình, hok phải gia đình cá nhân hắn (vì hắn còn trẻ lắm..kaka), mà là gia đình to đùng có má, có ba, có anh/chị của hắn ý. Có lẽ hắn cũng đã chững hơn nhiều sau chừng ấy tgian để lớn, sau chừng ấy tgian để ý thức rõ hơn với cái quan trọng lớn nhất trong đời là còn ba, còn má, còn anh/chị để mà yêu thương, để mà nâng niu dẫu đôi lúc vẫn biết rằng mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh.
Hi, ngày mai kết thúc lớp học nghiệp vụ, sắp có tgian để tết này hắn bày vẽ lung tung lang tang trong nhà zới chị dâu rùi...hihi... cũng zui, làm mứt, dưa món hay đơn giản là làm mí món hắn khoái khẩu để nhâm nhi mí ngày tết..hehe... mới nghĩ tới đã xòm xèm rùi...
Đón tết này trong tâm trạng zui zẻ hơn, chững chạc hơn và trách nhiệm hơn, tự nhiên thấy hắn già quá trùi lun...hơ, zị mà mới nãy có người hỏi "bé năm 88 hở?"...Á! Lại được trẻ những mí tuổi...khà khà, chưa gì đã được người dưng lì xì tuổi trẻ rùi ngen (ai zà thì hok có ganh tị ah ngen)
Một năm mới đang gần kề...
Chúc mọi người chuẩn bị đón tết trong niềm hân hoan và ấm áp tình thân (như hắn... chẳng hạn):005::005::005:
----------
Đêm 24Al