Hòa bình ở xích đạo....nội chiến ở Cực Bắc...và chiến tranh ở Cực Nam:dzo:
Nên bỏ bồ đi là vừa đó bạn, ăn rồi bị giận hoài cứ nội chiến với chiến tranh thế thì sống sao nổi?trời ơi...ra thế này đây...ko ngờ lại như thế này...lại bị giận nữa rồi!!:wall::wall::wall::wall:
hic hic..Đâu có pồ đâu mà bỏ:freddy:...viết dùm người khác thôi mà...hìhì:bigok:Nên bỏ bồ đi là vừa đó bạn, ăn rồi bị giận hoài cứ nội chiến với chiến tranh thế thì sống sao nổi?
1'45 cố kéo 2 mí mắt xuống để vùi vào giấc ngủ, cố trốn tránh một đêm thức nhưng chẳng thể nào nhắm lại được. Mình sợ thức đêm. Cũng như mọi lần thức đêm thời gian trước, bao suy nghĩ tự nhiên cứ nhảy ra quanh quẩn, nhảy nhót trong đầu khiến mình ko thể ngủ được. Nhưng khác với mọi lần, đêm nay thức không phải vì những lo lắng cho một ngày sắp tới, không phải vì những hồi hộp trước một chuyến đi xa, không phải vì những ý định kinh doanh... mà chỉ đơn giản là những cảm xúc mình dành cho một người luôn bùng cháy. Cả ngày nay, không một lúc nào mình không nghĩ về người đó. Một cảm giác rất lạ.:wall: