Thư cho n - người yêu tôi!
n! có những lúc m tưởng rằng mình đã có thể yêu n bằng tất cả tấm chân tình của mình. Nhưng dòng đời đã không thể đưa m đến được với n. m không đủ can đảm để có thể cùng n chống chọi cho qua cơn sóng của cuộc đời. Bởi m biết đó là những cơn sóng ngầm từ xa mà cả 2 sẽ không bao giờ biết chính xác thời gian chúng đổ vào bờ...
m biết n mạnh mẽ lắm, n tự tin lắm. m thật sự thấy hạnh phúc khi có n bên cạnh. n đã sẽ chia mọi khó khăn trong cuộc sống cùng m. n đã làm mọi thứ cho m và vì m. m biết! Cảm ơn n với tất cả những tình cảm nặng sâu mà n đã giành cho m. m biết để có được những thứ ấy cho m, n đã cố gắng rất nhiều, n đã gạt bỏ rất nhiều thứ quí giá với mong muốn là giành cho m mọi thứ tốt đẹp nhất, một tình cảm ấm áp nhất, một tình yêu trọn vẹn nhất! vì m mà n đã đánh đổi nhiều thứ quá! m không đành!
...để cuối cùng m đã làm n đau! m biết n sẽ đau lắm khi m đã hành động như thế, nhưng mong n hiểu cho rằng m không còn cách lựa chọn nào khác n ạ. m cũng đã suy nghĩ rất nhiều để cuối cùng m phải làm thế. Bởi nếu m không làm thế thì n sẽ vẫn mãi sống vì m như thế! (m không biết mình nhận đình về n như thế đúng không nữa!) và chuyện tình cảm của chúng mình cứ lềnh bềnh như thế. m muốn tìm lối thoát cho cả n và m. m xin lỗi vì đã không giữ lại tình cảm của n cho riêng m được! Bởi tự sâu trong lòng m nhận thấy nếu cứ tiếp tục... m sẽ trở thành người xấu mất!
... Nói với n là thế, đối xử với n là thế, nhưng... sự thật thì tình cảm mà bấy lâu nay n đã dành cho m vẫn còn đó với tất sự trân trọng không hề đổi thay trong m. m sẽ mãi luôn giữ lại bên mình hình hình ảnh đẹp đẽ nhất về n và m, những kỷ niệm ngọt ngào nhất về n và m, về những khoảng khắc thơ mộng và lãng mạn nhất của n và m. m trẻ con lắm phải không n? uh mà n cũng đã biết tỏng tòng tong tình cảm của m dành cho n rồi còn gì?! vì thế n luôn tìm cách này cớ nọ để gặp m phải không? m không ngốc như n nghĩ đâu!... hihihi n bảo m dốt khi không hiểu chữ NHẪN mà n đã gởi tặng m! n đã ghét m lắm phải không?
...n bây giờ không còn là n của ngày nào nữa rồi?! Lời nói ngày nào của n giờ đã trở nên hiệu nghiệm... tại sao lại phải thế hả n? n thích sống thế thật à? hay là n đang muốn minh chứng cho m thấy... để m phải sống trong ray rứt...hay công việc của n đã biến nên như thế. Nghệ thuật là phải thế, nghệ sĩ là phải thế sao n?! m không tin... n còn nhớ những gì m đã từng nói với n không? người nghệ sĩ chân chính sẽ được mọi người chú ý và nhìn nhận từ chính tâm hồn của họ thoát ra chứ không phải là từ vẻ hào hoa hay sự lượm thượm bên ngoài. n không nghe, n bảo đã không có tình cảm gì với n thì xin m đừng quan tâm đến cuộc sống của n nữa. Hãy để mặc n, mặc gia đình n! uh thôi, m sẽ không để ý, sẽ không dõi theo bước chân của n nữa đâu. m cũng sẽ thôi không vào diễn đàn của chúng mình nữa. m sẽ thôi không đọc những dòng nhật ký đau lòng của n nữa. m sẽ không.... sẽ không...
...có thời gian m tưởng là n đã có thể sống tốt. Vậy mà... n biết là m đã đau lòng thế nào khi biết n đang sống như thế không? nói thế cũng không hẳn là m đang quan tâm, m đang nghĩ về n mà m đau là vì Có một thời n đã yêu m! Mà thôi... tùy n muốn sống sao thì sống. m cũng không muốn làm xáo trộn cuộc sống của n nữa. n muốn sống thể nào thì tùy. m sẽ không quan tâm đến nữa. m chỉ thấy buồn thôi, thật buồn!
Thôi thì n hãy cố gắng sống tốt n nhé. Ít nhất là cho bản thân n sau đó là cho gia đình! Cầu mong cho n tìm được người biết sẽ chia để có thể chia sẽ cùng n mọi khó khăn trong cuộc sống. Chúc n luôn thành công trong công việc và trong cuộc sống!