Những Kỉ Niệm Khó Quên

  • Thread starter cam_to_80
  • Ngày gửi
Khóa học Quản trị dòng tiền
nhaquedideple_rathanhpho

nhaquedideple_rathanhpho

Nâng tầm cao mới
trời! mất công tui "lên tiếng" chờ mãi mới thấy 1 ẻm phát biểu, tưởng hưởng ứng chứ, nào ngờ.........hờ hờ...........đã vậy..........ta quyết...........chờ.
 
nhaquedideple_rathanhpho

nhaquedideple_rathanhpho

Nâng tầm cao mới
Nhưng nói thật là kỷ niệm của tui toàn "đau thương" thôi nên ..............hichic.........................................hichic...............................................hichic hichic.....................(không nói lên lời)......................hichic...............................................................
 
M

meongokhongyeu1983

Guest
18/3/06
1
0
0
Ha Noi
Gì mà nghẹn ngào quá vậy,nói không lên lời nữa.hic hic em cảm thông với bác quá.
 
phuonghoanglua

phuonghoanglua

Guest
30/7/04
235
0
16
41
In legend
Truy cập trang
Kỷ niệm không thể nào quên!
Một buổi chiều romantice, xách dép, quần xắn tới gối, lang thang trên bờ cát dọc sông Hồng. Xa xa, hoàng hôn đang xuống, gần gần, lũ trẻ con đang đá bóng, thật sôi nổi, thật yêu đời, thật tự tin!
Bỗng.....bùm, quả bóng tìm đến ta. Rầm một phát.
Áo quần bẩn hết....
Nước văng đầy mặt...
Dép rơi xuống dòng nước chảy....trôi....trôi
Ôi, đôi dép 220k của tôi ...
 
Quangteo

Quangteo

tình - tiền - tù - tội
10/10/04
180
1
18
TPHCM
nhaquedideple_rathanhpho nói:
Nhưng nói thật là kỷ niệm của tui toàn "đau thương" thôi nên ..............hichic.........................................hichic...............................................hichic hichic.....................(không nói lên lời)......................hichic...............................................................
làm sao mà tòan đau thương thế hả bác nhà quê.mà cũng đúng thôi,nhìn cái nick của bác, tèo cũng đóan là như vậy rùi. he he he
 
nhaquedideple_rathanhpho

nhaquedideple_rathanhpho

Nâng tầm cao mới
Quangteo nói:
làm sao mà tòan đau thương thế hả bác nhà quê.mà cũng đúng thôi,nhìn cái nick của bác, tèo cũng đóan là như vậy rùi. he he he
Nghe giọng cười của bác là em "ngưng khóc ngay", thế mới biết tiếng cười của bác "hữu ích" như thế nào rồi....................nhưng Bác quangteo ưi đừng có "khinh thường" em nhé, bác có biết NiuTơn phải làm thí nghiệm tới 1000 lần mới tìm ra thuyết............thuyết gì ấy nhỉ.......để em nhớ xem......à ờ hihi chịu chẳng nhớ ra(bác nào nhớ thì nhắc em với nhé)......em không nhớ lắm..........hihi.........và khi được phỏng vấn bác ấy (bác NiuTơn)"khiêm tốn" nói : không phải tôi thất bại 999 lần mà là 999 cách dẫn đến thành công..............tui cũng vậy............Không phải là" thất bại đau thương" mà là những kinh nghiệm "từng trải" để dẫn đến thành công mà..........hàhà......
 
nhaquedideple_rathanhpho

nhaquedideple_rathanhpho

Nâng tầm cao mới
phuonghoanglua nói:
Kỷ niệm không thể nào quên!
Một buổi chiều romantice, xách dép, quần xắn tới gối, lang thang trên bờ cát dọc sông Hồng. Xa xa, hoàng hôn đang xuống, gần gần, lũ trẻ con đang đá bóng, thật sôi nổi, thật yêu đời, thật tự tin!
Bỗng.....bùm, quả bóng tìm đến ta. Rầm một phát.
Áo quần bẩn hết....
Nước văng đầy mặt...
Dép rơi xuống dòng nước chảy....trôi....trôi
Ôi, đôi dép 220k của tôi ...
Xin chia sẻ cùng bác phuonghoanglua! Hihi, nhưng nhờ vậy mà bác sẽ "nhớ mãi"........ đôi dép của mình (vì tiếc của)...........hahahahahahahahahaha........đúng là cười ra nước mắt..........
 
P

PAT

PAT
10/12/04
287
1
18
61
Ho chi Minh city
PHL làm PAT nhớ lại những năm 8x - Lúc đó chẳng may té xe máy mặt mày chân tay toé máu nhưng nhỏm dậy đầu tiên là phải ngó xem cái xe máy của mình có bị xây sát gì không ??? Nếu không yên tâm nằm xuống cảm nhận mình đau cái gì - hihi

Cũng thời gian này có câu chuyện mẹ đi làm về thấy con ốm - Quẳng cái túi xuống hỏi mày ốm gì rồi đi nấu cơm.
Hôm sau đi làm về thấy đứa em gái hớt hải nói - Mẹ ơi cặp lợn nuôi nhà mình ốm rồi - Mẹ thả ngay cái xe đạp xuống chạy vào chuồng lợn rồi rục rối rít - Đi kêu bác sĩ rồi bắc nồi cháo nấu cho lợn ăn - Nhanh đi con . Thời ấy mỗi lần "bạn lớn" ốm thì cả nhà lăn ra ốm theo

Các bạn có tin không
 
cam_to_80

cam_to_80

Nghỉ mất sức !
31/3/04
588
7
18
43
Hà đông
PAT nói:
PHL làm PAT nhớ lại những năm 8x - Lúc đó chẳng may té xe máy mặt mày chân tay toé máu nhưng nhỏm dậy đầu tiên là phải ngó xem cái xe máy của mình có bị xây sát gì không ??? Nếu không yên tâm nằm xuống cảm nhận mình đau cái gì - hihi

Cũng thời gian này có câu chuyện mẹ đi làm về thấy con ốm - Quẳng cái túi xuống hỏi mày ốm gì rồi đi nấu cơm.
Hôm sau đi làm về thấy đứa em gái hớt hải nói - Mẹ ơi cặp lợn nuôi nhà mình ốm rồi - Mẹ thả ngay cái xe đạp xuống chạy vào chuồng lợn rồi rục rối rít - Đi kêu bác sĩ rồi bắc nồi cháo nấu cho lợn ăn - Nhanh đi con . Thời ấy mỗi lần "bạn lớn" ốm thì cả nhà lăn ra ốm theo

Các bạn có tin không
Không hiểu bác nói về khó khăn thời đó hay là đang so sánh giá trị của 2 đối tượng bác kể
:freddy:
em xin hết
 
be_xinh

be_xinh

Guest
Em ko bít thời 8x ấy khó khăn đến thế (chắc tại còn thò lò mũi xanh nên ko cảm nhận được :freddy: ) nhưng muh nghe bác kể thấy...:cool2:
 
L

lanvi

Guest
6/4/06
1
0
0
Nơi có Cá BS
Thời ấy em đang ở mắc cá má em nên không thấy được gì hết (chỉ thấy 1 màu tốt đen thủi thùi thui:freddy: ). Nhưng nghe má kể thấy mình bây giờ thật hạnh phúc:smile3: .
 
Sửa lần cuối:
nhaquedideple_rathanhpho

nhaquedideple_rathanhpho

Nâng tầm cao mới
lanvi nói thật khó hiểu? Có ai hiểu không vậy? Làm ơn nói tiếng "phổ thông" đi.............
 
vn999vn

vn999vn

Guest
9/3/07
80
0
0
Em Mờ Tê-Tê Rê
Buổi tối của 1 năm về trước...nhóm AC đã có những kỷ niệm đẹp ở vườn bưởi Chợ Gạo...

Một buổi chiều nắng, sau khi la cà ở quán xong, cả bọn kéo nhau đi mua cá lóc rồi mang xuống tận Chợ Gạo, vào nhà dân xin 1 ít rơm, nướng trui... Gỡ lớp da cháy xém,thịt cá mới ngọt ngào làm sao..măm măm...ngon tuyệt!!mặc dù trong bóng đêm, dưới ánh sáng lờ mờ của điện thoại mà vẫn thấy được từng xớ thịt trắng nõn, mịn màng...:dance2:

Vừa nhâm nhi vừa lò mò đi vòng quanh vườn bẻ vài trái xoài sống, 2 trái bưởi...ko dao gọt, răng phát huy tác dụng...thế mà sao ngon quá...tình bạn mới thắm thiết làm sao! ...Đang chơi thì mama gọi điện hỏi đang ở đâu?..Dạ, con đang ở trong tiệm net!...hí hí...rồi tiếp tục cuộc vui...đến 22g30 thì mama gọi bảo là papa kêu về...hờ hờ, lúc ra về, cô bạn trong nhóm vì trời tối còn lọt cả xuống mương! may là nước ròng...:freddy:

Giờ thì mỗi đứa hướng đi...những đêm trăng sáng lại nhớ đến ngày ấy...:angel:
 
Sửa lần cuối:
T

thu6tudo

I have changed
24/6/06
345
3
0
Đồng Nai
Đôi khi muốn viết 1 tý về cảm giác của mình đối với ai đó, lại cảm thấy thật khó,khó vì nửa muốn giữ lại nửa muốn bỏ đi. Ai cũng có những kỷ niệm khó quên, vui hay buồn, ngây ngô hay khờ dại...đã qua rồi nhưng sao vẫn nhớ.
Thu6 không phải là người hay hoài niệm, nhưng quả thật khi nghĩ về những điều đã qua, bỗng lại thấy xao lòng, tiếc nhớ...:thanx:
 
meocung

meocung

Guest
20/11/06
330
0
0
Đà Nẵng
.......là lần cuối, em đốt cho anh những ngọn nến cuối cùng, điều mà anh đã từng ao ước 7 năm về trước là có một sinh nhật thật đẹp hai đứa cùng thắp nhiều nến, cùng ăn một chiếc bánh và nhìn ánh nến lung linh, vậy mà....7 năm rồi mình chưa bao giờ thực hiện được, cho đến ngày cuối cùng anh phải ra đi...
Em cũng tự trách mình đã không làm được điều đó sớm hơn cho anh, anh cũng tự trách mình đã không giữ được em để cùng làm điều nhỏ nhoi ây..
......là lần cuối cho mãi mãi, những ngọn nến cuối cũng tắt, tất cả chìm vào dĩ vãng..đẹp và buồn...
Cuộc đời anh và em còn dài và gắn với hai nửa mà chúng ta đã tìm thấy...chúng ta sẽ hạnh phúc... Và nơi xa xôi trong dĩ vãng những ngọn nến cuối cùng vẫn cháy mãi...
 
P

pphong

Sơ cấp
14/2/09
23
0
1
36
Tây Ninh
Bây giờ, em tìm đâu để được nắm tay anh.......????????
 
T

thd6758

Cao cấp
4/5/07
2,280
119
63
Hà Nội
Bây giờ, em tìm đâu để được nắm tay anh.......????????

Anh đây nè .... anh muốn em không chỉ nắm tay thui đâu nhé mà anh mún .....
 
Coc Yeu

Coc Yeu

IME - Cô cô ham zui ^.^
19/11/07
912
5
18
Hỏi mần chi ^^ ?!
Kỷ niệm ...

Hôm qua đang dán mắt vào màn hình máy tính thì Chị ở Thanh hoá gọi điện hỏi có về Hn dự đám cưới Em không. Chân thành là lúc này rất muốn và đang cố gắng để thực hiện lời hứa. Chị và Em là hai người ở cùng phòng với mình hồi đi học chuyên nghiệp. 2 năm trời sống với nhau có biết bao nhiêu là kỷ niệm. Mình rất muốn đi lần này vì khó có dịp nào 3 chị em gặp nhau đầy đủ cả. Sau khi cưới em sẽ theo chồng về Nghệ an, chị thì ở Thanh Hoá ... Làm sao và đến bao giờ 3 chị em mới có thể gặp nhau được chứ.
Đã 5 năm rồi mình không được gặp chị, chắc chị giờ khác lắm rồi. Bà này hồi xưa là chúa điệu. Bao giờ cũng dậy sớm nhất phòng, mình mở mắt ra là lúc bà í đang cầm gương ngắm nghía và ... câu chào buổi sáng bao giờ cũng là: Bình minh rồi hả cô nương, mày thấy bác hôm nay xinh không ... ặc ặc ặc .... Hì hì hì, mình là đứa sống giản dị, ko màu mè nên chẳng hợp bà í ở khoản quần áo với chẳng tóc tai, ít khi bà í hỏi mình về chuyện làm đẹp vì sau mỗi lần nói chuyện với mình về ... thẩm mỹ bao giờ bà í cũng phải thả cho mình một câu: Nói chuyện với cục sắt như mày bực cả mình, chả hiểu gì về cái đẹp ...
Nhớ ngày xưa vì có một số chuyện khiến mình không muốn tiếp tục ở KTX nữa mà đi tìm nhà cho thuê để trọ. Ngày đầu tiên 3 chị em rời ký túc xá ra thuê phòng riêng là một ngày vô cùng khó quên. Hôm đó, 3 chị em hí hửng đi mua giấy và mấy lọ hồ ... trung quốc về dán tường. Đúng là tiền nào của nấy, cái thứ bột hồ í sao mà ẹ khủng khiếp. Ba chị em dán tường xong thì đứa nào đứa í nước mắt chảy ròng ròng vì ... hơi hay ... ặc ặc ạc .. Đêm đầu tiên là đêm đầy kỷ niệm. Sau khi bàn tán chuyện hôm sau sẽ trang trí nhà như thế nào xong thì .. đi ngủ. Cả ngày quay cuồng nên mệt, ngủ rất ngon. Đang ngủ ngon thì nghe thấy ... Rầm, mở mắt ra thì thấy chị đang ôm chăn lồm cồm bò dậy. Mình hỏi một câu hơi bị chuối: Bác bị ngã à ??? - ừ - ... im lặng ... im lặng ..... sau đó là cười rầm trời... Chị kể là Bác mơ đang đi lên lớp thì thấy Binlađen đuổi sau lưng nên chạy ... Bó tay với bà này, ai bảo lúc nào cũng bảo: Bác là người yêu của Binlađen ... Há há há ... Đáng đời.
Lại nhớ có lần mình làm cho cả nhà bị một phen thất kinh. Mình có thói quen nghe nhạc mọi lúc , mọi nơi có thể. Học khuya, thường là 2h mới ngủ nên phải có cái đài làm bạn chứ không thì cô đơn lắm, he he he. Hôm đó, theo như thường lệ để nhạc học bài và ... ru ngủ. Đang ngủ thì giật mình tỉnh dậy và thấy tiếng nhạc hơi to, vói tay định vặn nhỏ xuống cho đỡ mất trật tự. Của đáng tội, mắt nhắm mắt mở, phòng lại tối om nên sẩm sờ thế nào làm cho cái volum nó ở mức ... Max. Mình giật bắn mình, chưa kịp định thần thì hai chị em cũng bị dựng ngược dậy vì ... tiếng nhạc. Sau một hồi phân bua, giải thích và... hoàn hồn thì cũng hiểu ra vấn đề. Cười một trận gần chết. Tắt đèn rồi còn cười rinh rích mãi. Thế là không ngủ tiếp được. Khi đó mình nhìn đồng hồ là khoảng 4h sáng. Chả ngủ được nằm không cũng vô tích sự nên lại hò nhau dậy chạy. Mới 4h thì trời còn tối om, ra đường thì sợ ... Ma nên rủ nhau ... làm bánh để cho bữa sáng luôn. ... Khi trời sáng sủa một tí, mới dám ra ngoài, gặp Ông đang tập thể dục, Ông hỏi: Mấy đứa hôm nay dậy gì mà sớm thế ... Ngoan ngoãn trả lời ông là: Bọn con dậy sớm làm bánh để thay đồ ăn sáng ông ạ, lát con biếu ông mấy chiếc nhé.... He he he, về sau còn được nghe mấy đứa trong xóm kể lại là: Ông khen mấy chị em cái Ly chăm chỉ lắm, 4h sáng nó đã dậy để làm bánh rồi ... Ha ha ha, ông mà biết nguyên nhân của việc Nhà mình dậy sớm thế thì thể nào cũng làu bàu nghe nhạc tốn điện cho mà xem ....
Mình với chị ngày xưa giận nhau như cơm bữa. Nhớ có một dạo mình tự nhiên biết .... bói tú. Mà nói mong thánh xá tội chứ bói hơi bị chuẩn. Dạo í mấy đứa trong xóm suốt ngày vác Tú sang nhờ vả mình. He he he. Hôm đó, Em đi gội đầu ngoài bể, còn lại mình với chị. 2 chị em giao ước với nhau là mình bói cho chị 2 lần , chị giúp mình 2 việc ... đang hồi gay cấn, chả nhớ vì lý do gì mà hai chị em giận nhau rồi chị í đùng đìng nhảy xuống giường và đẩy mạnh cái cửa để ra ngoài. Khổ nỗi, khi đi gọi đầu em lại cài bên ngoài, chị thì không biết nên lao vào cánh cửa cái Bốp ... Mình nhìn thấy tức cười quá nhưng không dám cười vì sợ chị quay lại táng cho một phát. Chị vừa đau vừa xấu hổ, lút cút quay lại rồi leo lên giường kéo cái chăn đắp kín đầu. Mình vội vàng lấy dầu cao, kéo chăn ra rồi bôi cho chị. Mới đầu chị còn dỗi nên hất tay mình ra. Mình bảo: Để em bôi cho, không thì mai cái đầu sưng lên một cục như quả ổi lại mất xinh bây giờ. Chị cười mếu máo rồi bỗng ... khóc tu tu bảo : Bác đau lắm .... Híc, tự nhiên thương chị quá cũng .... khóc theo làm cho em chạy vào chả hiểu gì ráo ....

Bây giờ đang rất háo hức và hy vọng sẽ thành hiện thực, cầu mong đừng có một trở ngại nào cho chuyến đi này.


( Bon chen tí :0frown:)
 

Xem nhiều

Webketoan Zalo OA