Thứ 6 ngày 21 tháng 08 năm 2009...Ôi, đau cái đầu! Hỏng ngủ được...vô làm mấy dòng đây!
NÓ ra đời vào một đêm mưa dầm của mùa Thu tháng 8. Nghĩ lại Nó thương Má lắm, vì trước lúc Nó ra đời vài tiếng Má vẫn còn đang ở tận trong rẫy mà. Hôm ấy mưa dầm dề suốt ngày, có lẻ vì thế mà NÓ èo uột, sụt sùi mãi đến tận ngày nay. Giống như cả tuần nay vậy, người Nó đau suốt, tự dưng Nó thấy mệt, chẳng muốn nói năng, chẳng dám gặp ai…bởi Nó sợ câu hỏi của mọi người, sao lúc nào cũng đau thế? Biết sao giờ nhỉ!…Xin mọi người thông cảm vì sự im lặng của Nó nhé!
Nó sống trong sự khó khăn vì hoàn cảnh gia đình không đầy đủ như những gia đình khác. Dù ngày ấy nhà toàn ăn cơm độn khoai, nhiều hôm phải ngắt đọt mì vô luộc ăn, Nó phải cùng Má bưng bên hông từng trẹt bắp, củ khoai, từng trái trâm rừng, cóc ổi…dạo khắp chợ…rồi những đêm khuya lạnh lẽo bên những góc đường đến tận nửa đêm khi thành phố chìm vào giấc ngủ, hai má con mới lủi thủi gánh về…có nhiều hôm vừa bưng trẹt đi dạo bán vừa học bài, trúng lúc trời mưa, chưa kịp vô chỗ núp thế là…cuốn vở lem luốc, dơ ơi là dơ hà. Rối có lần ngồi bán bị đuổi, thế là 3 chân 4 cẳng mà lo dọn đem đi giấu, hỏng kịp là bị mấy chú hốt hết lên xe, lúc đó chỉ biết khóc…Nhưng thật may mắn là Nó vẫn được đến trường như những trẻ thơ khác, nên Nó cảm thấy tự hào vì Ba má Nó, và hôm nay Nó muốn cảm ơn Ba má, các anh đã không ngại gian khó để lo cho mấy anh em Nó ăn học.