Mình, ta…
Từ Nguyễn
Mình ở đây mà... ta ở đâu?
Đường trăng quạnh vắng, mênh mang sầu...
Không phải chia ly mà như cũng
Ngơ ngác ai ngồi trong đêm thâu...
Ta ở đây mà... người nơi đâu?
Bóng thu hiu hắt rọi vườn sau...
Cúc-lan rời rã nghe lá rụng
Chung một nỗi niềm thương, luyến nhau
Mình ở đây mà… ta ở đâu?
Sông rộng, bờ xa, vỡ nhịp cầu
Tơ trời mỏng mảnh làm sao nối
Lại cứa vào lòng thêm nỗi đau!
Ta ở đây mà… người nơi đâu?
Gió cõng mây về làm mưa Ngâu
Ngàn triệu hạt rơi xây thành nhớ
Nửa còn ngoái lại, nửa mong mau…
(27/8/2010)