Mỗi ngày một bài thơ

  • Thread starter hongminh
  • Ngày gửi
vn999vn

vn999vn

Guest
9/3/07
80
0
0
Em Mờ Tê-Tê Rê
QUÊ HƯƠNG
*******
Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ:
"Ai bảo chăn trâu là khổ?"
Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao.
Những ngày trốn học
Ðuổi bướm cầu ao
Mẹ bắt được..
Chưa đánh roi nào đã khóc!
Có cô bé nhà bên
Nhìn tôi cười khúc khích..
Cách mạng bùng lên,
Rồi kháng chiến trường kỳ
Quê tôi đầy bóng giặc
Từ biệt mẹ, tôi đi
Cô bé nhà bên - (có ai ngờ)
Cũng vào du kích
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích
Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi)
Giữa cuộc hành quân không nói được một lời
Ðơn vị đi qua, tôi ngoái đầu nhìn lại...
Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi...
Hòa bình tôi trở về đây
Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày
lại gặp em
Thẹn thùng nép sau cánh cửa...
Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ
Chuyện chồng con (khó nói lắm anh ơi!)
Tôi nắm bày tay nhỏ nhắn ngậm ngùi
Em vẫn để yên trong tay tôi nóng bỏng...
Hôm nay nhận được tin em
Không tin được dù đó là sự thật!
Giặc bắn em rồi, quăng mất xác
Chỉ vì em là du kích, em ơi!
Ðau xé lòng anh, chết nửa con người!
Xưa yêu quê hương vì có chim có bướm
Có những ngày trốn học bị đòn, roi...
Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất
Có một phần xương thịt của em tôi.

(Giang Nam)

Cô gái ấy không chết! Với tình yêu mãnh liệt, họ đã tìm được tìm lại với nhau, trong niềm hạnh phúc vô bờ!
 
Khóa học Quản trị dòng tiền
V

vy_tieumuoi

Guest
14/8/07
20
0
0
tphcm
bài thơ Quê Hương này của Giang Nam em thích lâu lắm rồi nhưng kết thúc không có hậu. Hôm nay Bác viết lại đoạn cuối lại thấy... lãng xẹt quá
 
vn999vn

vn999vn

Guest
9/3/07
80
0
0
Em Mờ Tê-Tê Rê
bài thơ Quê Hương này của Giang Nam em thích lâu lắm rồi nhưng kết thúc không có hậu. Hôm nay Bác viết lại đoạn cuối lại thấy... lãng xẹt quá
Thật sự cô gái này không chết, và hiện giờ là vợ của Giang Nam đấy bạn!:pepsi:
 
levanton

levanton

Cao cấp
bài thơ Quê Hương này của Giang Nam em thích lâu lắm rồi nhưng kết thúc không có hậu. Hôm nay Bác viết lại đoạn cuối lại thấy... lãng xẹt quá

Chiến tranh mà em!

Nhưng câu chuyện kết như thế này:

Nhà thơ Giang Nam lúc ở chiến trường nhận được tin người yêu bị giặc giết chết, xúc động, thương tiếc, nhà thơ đã làm bài thơ trên. Sau một thời gian, xác định là người chết là người có cùng họ tên, cùng quê với người yêu của nhà thơ.
May thật, họ gặp lại nhau, bên nhau đến trọn đời.
 
H

HienMQ

Guest
11/5/06
19
1
3
Tp HCM
Chiến tranh mà em!

Nhưng câu chuyện kết như thế này:

Nhà thơ Giang Nam lúc ở chiến trường nhận được tin người yêu bị giặc giết chết, xúc động, thương tiếc, nhà thơ đã làm bài thơ trên. Sau một thời gian, xác định là người chết là người có cùng họ tên, cùng quê với người yêu của nhà thơ.
May thật, họ gặp lại nhau, bên nhau đến trọn đời.

À, ra thế! một lần xem ctrình về cụ Giang Nam trên TV, đoạn cuối phóng sự, cụ ông chỉ tay sang cụ bà giới thiệu với mọi người là "đây chính là cô bé nhà bên ngày xưa".
Mình théc méc mãi - rằng cụ này ngày xưa làm thơ bạy thật! Thắc mắc hơn 10 năm rồi nay mới được giải tỏa (chỉ tại hum đó xem mỗi đoạn cuối của phóng sự). Xin chúc mừng đôi uyên ương.
 
Va Anh Toi

Va Anh Toi

Guest
Thêm một chiếc lá rụng
Thế là thành mùa thu
Thêm một tiếng chim gù
Thành ban mai tinh khiết

Dĩ nhiên là tôi biết
Thêm một lắm điều hay
Nhưng mà tôi cũng biết
Thêm một phiền toái thay

Thêm một lời dại dột
Tức thì em bỏ đi
Nhưng thêm chút lầm lì
Thể nào em cũng khóc

Thêm một người thứ ba
Chuyện tình thành dang dở
Cứ thêm một lời hứa
Lại một lần khả nghi

Nhận thêm một thiếp cưới
Thấy mình lẻ loi hơn
Thêm một đêm trăng tròn
Lại thấy mình đang khuyết

Dĩ nhiên là tôi biết
Thêm một lắm điều hay...
(C&P)
 
nguyenhien79

nguyenhien79

Mơ về nơi xa lắm
26/1/07
205
0
0
Ha Noi
Tặng mọi ng bài thơ mà 10 năm trước ng ấy tặng cho H.


Em viết với nỗi buồn vui cạn hạ
Nắng nhạt rồi hờn giận nữa mà chi
Mực tím nhòa giữa khoảnh khắc chia ly
Hạt mồng tơi ngày sau còn đủ sắc

A viết nốt những gì yêu thương nhất
Rồi lắng sâu gom cạn mực nơi tim
Để mai mốt trong nhung nhớ ta tìm
Lưu bút vẫn giữ nguyên màu nhung nhớ./.
 
Nguyen Le My

Nguyen Le My

Guest
28/6/07
90
1
0
Hà nội
Cột mốc

Tôi sẽ dừng...
Sau phút tiễn em đi
Nơi đứng đó là thời gian cột mốc

Em đừng tựa lúc vui
Hãy vịn vào khi khóc
Rằng trên đời...
cay đắng tỏ lòng nhau

[FONT=.VnTime][/FONT]
 
TAT

TAT

Thành viên Tình Nguyện
6/8/05
1,014
12
0
46
Làng Cà
Ngoài hiên mưa vẫn rơi
Trong lòng đầy nỗi nhớ
Hòa chung vào hơi thở
Nhớ ai mà mưa rơi

Không gặp hồn ngẩn ngơ
Gặp lại thoáng thẩn thờ
Ngó nghiêng như tìm kiếm
Lòng rối bời như tơ
 
Nguyen Le My

Nguyen Le My

Guest
28/6/07
90
1
0
Hà nội
Sao dạo này topic này im re thế nhờ?! Chắc vụ trung thu nên rơi hết thơ đâu rùi.
Mình góp vui bài thơ về trung thu, lấy trên mạng đấy!


Thằng cuội
Lê Thương

Bóng trăng trắng ngà có cây đa to
Có thằng Cuội già ôm một mối mơ
Lặng yên ta nói Cuội nghe:
"Ở cung trăng mãi làm chi"
Bóng trăng trắng ngà Có cây đa to
Có thằng Cuội già ôm một mối mơ.

Gío không có nhà Gío đi muôn phương
Biền biệt chẳng ngừng trên trời nước ta
Lặng nghe trăng gió bảo nhau:
"Chị kia quê quán ở đâu"
Gió không có nhà Gió bay muôn phương
Biền biệt chẳng ngừng trên trời nước ta.

Các con dế mèn Suốt trong đêm khuya
Hát xẩm không tiền Nên nghèo xác xơ
Đền công cho dế nỉ non
Trời cho sao chiếu ngàn muôn
Các con dế mèn Suốt trong đêm khuya
Hát xẩm không tiền Nên nghèo xác xơ

Sáng rơi xuống đời Sáng leo lên cây
Sáng mỏi chân rồi Sáng ngồi xuống đây
Cùng trông ánh sáng cười vui
Chị em ta hãy đuà chơi
Sáng rơi xuống đời Sáng leo lên cây
Sáng mỏi chân rồi Sáng ngồi xuống đây

Các em thích cười Muốn lên cung trăng
Cứ hỏi ông Trời Cho mượn cái thang
Mười lăm tháng Tám trời cho
Một ông trăng sáng thật to
Các em thích cười Muốn lên cung trăng
Cứ hỏi ông Trời Cho mượn cái thang

:wave-smil
 
Sửa lần cuối:
nguyenhien79

nguyenhien79

Mơ về nơi xa lắm
26/1/07
205
0
0
Ha Noi
Anh nhớ mãi


Anh nhớ mãi e yêu ơi nhớ mãi
Mái tóc em tỏa sáng êm đềm
A ngậm ngùi buồn đau khi buộc phải
Dứt lòng mình để giã từ e

Những đêm trăng hẹn hò anh chẳng thể quên
Bạch dương rì rào ngả bóng
Ta ước mong cho ngày thật ngắn
Để trăng vàng soi sáng đôi ta

E nói cùng anh trước lúc rời xa
Những tháng ngày xanh sẽ k còn nữa
Anh sẽ quên e chẳng một lần nhớ đến
Khi có bên mình cô gái nhỏ xinh xinh

Cây đa hẹn hò nở bóng rung rinh
Làm sống lại kỷ niệm xưa lưu luyến
Bàn tay anh dịu dàng trìu mến
Rắc những cánh hoa mềm lên mái tóc e

Chưa một lần dịu bớt trong tim
Nỗi buồn lắng sâu khi yêu người con gái khác
Như những trang chuyện tình cổ tích
Từ người con gái này anh mãi nhớ về em.

H chỉ nhớ bài thơ này của nhà thơ ng Nga, bạn nào nhớ thêm nữa thì bổ xung nhé.
 
Lostly

Lostly

Trung cấp
Gió đến cùng mùa thu để làm duyên
Gửi chiếc lá cho người em gái nhỏ
Trời heo may mưa trôi ào qua ngõ
Gửi cho em chiếc bong bóng phập phồng.

Chẳng lạnh lẽo như cơn gió mùa đông
Cũng chẳng hồng như mặt trời mùa hạ
Chẳng là mùa xuân với hoa thơm cỏ lạ
Thu hiền hoà cùng liễu rũ ven hồ

Thu lặng lẽ như chiếc lá vàng khô
Rơi lả tả bên đường hoa nắng
Thu cũng thất thường lúc mưa lúc nắng
Như em gái tôi những lúc giận lúc hờn

Khi tháng tám về trời như trong hơn
Ngõ phố nhỏ gầy mòn sờn mưa nắng
Góc Hồ Tây ráng chiều buông nằng nặng
Hà nội chuyển mình Hà Nội đã sang thu
 
Đ

Đoàn Minh Trung

Gió thổi dừa rơi
23/12/06
935
24
18
TX Bến Tre
Núi Đôi

Bảy năm về trước em mười bảy
Anh mới đôi mươi trẻ nhất làng
Xuân Dục, Đoài Đông hai cánh lúa
Bữa thì em tới bữa anh sang.


Lối ta đi giữa hai sườn núi
Đôi ngọn nên làng gọi núi Đôi
Em vẫn đùa anh sao khéo thế
Núi chồng, núi vợ đứng song đôi.


Bỗng cuối mùa chiêm quân giặc tới
Ngõ chùa cháy đỏ những thân cau
Mới ngỏ lời thôi đành lỗi hẹn
Đâu ngờ từ đó mất tin nhau.

Anh vào bộ đội lên Đông Bắc
Chiến đấu quên mình năm lại năm
Mỗi bận dân công về lại hỏi
Ai người Xuân Dục
Núi Đôi chăng.

Anh nghĩ quê ta giặc chiếm rồi
Trăm nghìn căm uất bao giờ nguôi
Mỗi tin súng nổ vùng đai địch
Sương trắng người đi lại nhớ người.

Đồng đội có nhau thường nhắc nhở
Trung du làng nước vẫn chờ trông
Núi Đôi bốt dựng kề ba xóm
Em vẫn đi về những bến sông.

Náo nức bao nhiêu ngày trở lại
Lệnh trên ngừng bắn anh về xuôi
Hành quân qua tắt đường sang huyện
Anh ghé thăm nhà thăm núi Đôi.

Mới đến đầu ao tin sét đánh
Giặc giết em rồi, dưới gốc thông
Giữa đêm bộ đội vây đồn Thứa
Em sống trung thành, chết thủy chung.

Anh ngước nhìn lên hai dốc núi
Hàng thông, bờ cỏ, con đường quen
Nắng lụi bỗng dưng mờ bóng khói
Núi vẫn đôi mà anh mất em.

Dân chợ Phù Linh ai cũng bảo
Em còn trẻ lắm, nhất làng trong
Mấy năm cô ấy làm du kích
Không hiểu vì sao chẳng lấy chồng.

Từ núi qua thôn đường nghẽn lối
Xuân Dục Đoài Đông cỏ ngút đầy
Sân biến thành ao nhà đổ chái
Ngổn ngang bờ bụi cánh dơi bay,

Cha mẹ dìu nhau về nhận đất
Tóc bạc thương từ mỗi gốc cau
Nứa gianh nửa mái lều che tạm
Sương nắng khuấy dần chuyện xót đau.

Anh nghe có tiếng người qua chợ
Ta gắng mùa sau lúa sẽ nhiều
Ruộng thấm mồ hôi từng nhát cuốc
Làng ta rồi đẹp biết bao nhiêu.

Nhưng núi còn kia anh vẫn nhớ
Oán thù còn đó anh còn đây
Ở đâu cô gái làng Xuân Dục
Đã chết vì dân giữa đất này?

Ai viết tên em thành liệt sĩ
Bên những hàng bia trắng giữa đồng
Nhớ nhau anh gọi em, đồng chí
Một tấm lòng trong vạn tấm lòng.

Anh đi bộ đội sao trên mũ
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.


VŨ CAO
 
H

HaiNguyet

Guest
26/7/07
34
0
0
41
mattroixanh
Đằng ấy ơi xa cách mấy năm rồi
tôi vẫn nhớ đâu dễ quên đằng ấy
Tuổi học trò trong tôi sống dậy
Những vui buồn đắng ngot miên mang
Mái tóc xuống vai dưới bóng lá bàng
Mắt biếc xanh một trơi mơ ước
Cá`nh buồm nhỏ lao xao sóng nước
Tôi trộm nhìn đằng ấy cũng nìn tôi
Đôi mắt tôi muốn hóa thành lời
Đằng ấy ơi tôi yêu đằng ấy quáMà đằng ấy cứ ngẩn ngơ đến lạ
Để nắng chiều chia nắng phôi phai
Mặt đất cõi cằn, nhập nhòe ánh lửa
Mảnh vụn đời thường ấm lòng thương nhớ
Bao năm xa rồi đằng ấy có nhớ tôi ko?
 
Nguyen Le My

Nguyen Le My

Guest
28/6/07
90
1
0
Hà nội
Người dưng ( Nghiêm Thu Hòa )

Là người dưng đi anh
Để sớm chiều về em không còn biết đợi
Để mỗi đêm về em không hề biết nhớ
Để khỏi giật mình, dù chỉ một chiếc chuông reo.

Là người dưng đi anh
Để đường về,không bao giờ em ngỡ có kẻ theo
Chỉ mình em cùng hoàng hôn đếm bước
Để khi giật mình, em không thầm ước
Phía trước mình có bóng dáng của anh.

Là người dưng đi anh
Để một nửa vẫn đi tìm một nửa
Để trái tim em vẹn nguyên như chưa từng một lần biết hứa
Nhớ về một người dưng...

(c&p)
 
PA83

PA83

鸡子鸭子!
4/4/06
231
2
18
TB
Vào mùa hoa sữa,tự dưng lại nhớ mấy bài thơ về hoa sữa

Hoa sữa....
(Nguyễn Hoàng Sơn)

Bởi lãng quên có hoa sữa trên đời

Nên giật mình bởi mùi thơm hoa sữa.

Hoa sữa thơm tưởng chừng như khó thở

Đến vô tri như cũng toả hương trời.

Bởi hết mình thơm nên xấu đến ngậm ngùi,

Nên héo vàng rồi tàn đi rất vội.

Không biết yêu thương mình đấy cũng là tội lỗi,

Yêu thương kẻ vô tâm là quá đỗi vô tình.


Sợ người ta không gọi đúng tên mình

Hoa biếu cạn cả nguồn hương trinh bạch.

Hoa không hiểu đời vô cùng khắc nghiệt

Đời nhắc đến tên hoa khi nhớ đến hương này.

Thương hoa ngày một tàn phai, chẳng giữ lại chút gì

Lấy vạt áo tôi bọc về hương quý,

Lấy vô nghĩa chờ ru lòng đau vô lý

Nhưng biết lấy gì khuyên được tình si?
 
vn999vn

vn999vn

Guest
9/3/07
80
0
0
Em Mờ Tê-Tê Rê
Những bóng người trên sân ga

Tác giả: Nguyễn Bính


Những cuộc chia lìa khởi từ đây
Cây đàn sum họp đứt tuôn dây
Những lời bèo bọt, thân đơn chiếc
Lần lượt theo nhau suốt tháng ngày

Có lần tôi thấy hai cô bé
Sát má vào nhau khóc sụt sùi
Hai bóng chung lưng thành một bóng
- Đường về nhà chị chắc xa xôi

Có lần tôi thấy một người yêu
Tiễn một người yêu một buổi chiều
ở một ga nào xa vắng lắm
Họ cầm tay họ bóng xiêu xiêu

Hai chàng tôi thấy tiễn đưa nhau
Kẻ ở sân ga kẻ cuối tàu
Họ giục nhau về ba bốn bận
Bóng nhòa trong bóng tối từ lâu

Có lần tôi thấy vợ chồng ai
Thèn thẹn chia tay bóng chạy dài
Chị mở khăn trầu anh thắt lại
- Mình về nuôi lấy mẹ, mình ơi!

Có lần tôi thấy một bà già
Đưa tiễn con đi một chốn xa
Tàu chạy lâu rồi bà vẫn đứng
Lưng còng đổ bóng xuống sân ga

Có lần tôi thấy một người đi
Chẳng biết về đâu nghĩ ngợi gì
Chân bước hững hờ theo bóng lẻ
Một mình làm cả cuộc phân ly

Những chiếc khăn màu thổn thức bay
Những bàn tay vẫy những bàn tay
Những đôi mắt ướt nhìn đôi mắt
Buồn ở đâu hơn ở chốn này

Tôi đã từng chờ những chuyến xe
Đã từng đưa đón kẻ đi về
Sao nhà ga ấy sân ga ấy
Chỉ để cho lòng dấu biệt ly

(c&p)
 
Va Anh Toi

Va Anh Toi

Guest
Khi chiếc lá đầu tiên của mùa thu rơi
Em cũng thế, sẽ về theo hướng gió
Phía em về chắc đường giăng mưa nhỏ
Cơn mưa chiều thút thít phía đời anh

Buổi chiều gầy-còm-ốm-yếu-mỏng-manh
Gầy như dáng em chìm sau con dốc
Giọt nắng cuối ngày bồi hồi trên tóc
Anh thổi nỗi buồn nương bờ gió heo may

Sau lưng tình buồn là chiếc bóng phôi phai
Còn lại cuối đời tiếng người than thở
Anh không biết nơi nào là tận cùng nỗi nhớ
Nỗi nhớ đa tình lặng lẽ bến bờ em

Anh xin một ngày với một khoảng bình yên
Để được nghe từng bước chân em động
Để được nghe lòng thì thầm con sóng
Và hiểu nỗi buồn của chiếc lá đầu thu!
(C&P)
 
T

TrungLexzz

Guest
Nếu có lần nào ta gặp lại nhau
Anh sẽ nói với em điều gì nhỉ?
Ngày hôm ấy mưa có rơi tầm tã
Hay nắng hồng tỏa ánh rạng ngời


Nếu có lần nào ta gặp lại nhau
Anh sẽ dệt muôn vần thơ tình ái
Anh sẽ vui vì có em bên cạnh
Ðời chẳng còn những giây phút hư hao


Nếu có lần nào ta gặp lại nhau
Thời khắc ấy mong đừng qua vội vã
Anh khấn nguyện thời gian đừng hồi hả
Cho chúng mình mãi mãi chẳng lìa xa


Nếu có lần nào ta gặp lại nhau
Ơi ngày ấy xin đừng là huyễn mộng
Tình yêu nhé ! xin đừng là chiếc bóng
Dù giấc mơ cũng xin chớ vội tàn


Nếu có lần nào ta gặp lại nhau
Xin một lần gặp lại!
 

Xem nhiều